Đã mất trinh nhưng bạn gái vẫn bỏ tôi đi
“Tôi còn hận vì sống chung với nhau bao nhiêu năm nay nhưng cô ấy luôn nói sẽ không lấy em và giờ đây thì cô ấy bỏ đi theo người khác”.
Em có một chuyện rắc rối trong tình cảm, em không biết phải làm sao, mong chị hãy cho em một lời khuyên!
Em năm nay 28 tuổi, còn cô ấy là 23 tuổi. Quen nhau được 3 năm thì cô ấy đi học xa. Tháng đầu tiên xa nhau em thấy cô ấy có rất nhiều người tán tỉnh nhưng mỗi khi gặp nhau cô ấy vẫn kể cho em nghe. Em rất buồn và thường xuyên nhắn tin, gọi điện cho cô ấy. Nhưng cô ấy hầu như lúc nào cũng bận. Cô ấy lạnh nhạt với em nhiều lắm. Em hỏi cô ấy có người mới rồi sao không chịu nói thì cô ấy nói rằng vì em không hỏi nên cô ấy không nói.
Em cảm nhận được sự thay lòng của cô ấy trong khi đó em đã thông báo cho toàn bộ gia đình biết là hai đứa sẽ cưới nhau. Ba mẹ em gặp cô ấy vẫn tính toán như vậy và còn định xin cho cô ấ vào biên chế nhà nước. Vậy mà khoảng 1 tháng sau, cô ấy quyết định chia tay em. Trong khi trước đó chúng em vẫn nói chuyện thân mật qua điện thoại. Cô ấy chặn hết liên lạc của em từ net đến điện thoại.
Video đang HOT
Rồi cô ấy tìm gặp em và khóc. Cô ấy nói rằng đã có người khác và sẽ lấy anh ta làm chồng. Cô ấy nói sẽ thú nhận với chồng về chuyện cô ấy không còn trong trắng và sẽ cưới anh ta. Em rất yêu cô ấy, nhiều lúc em nghĩ sẽ tới tìm bạn trai mới của cô ấy để làm cô ấy xấu mặt nhưng rồi em không làm được. Thật sự lúc này em rất buồn khi cô ấy có người khác. Cô ấy còn nói em đã làm khổ cô ấy rất nhiều. Em còn hận vì sống chung với nhau bao nhiêu năm nay nhưng cô ấy luôn nói sẽ không lấy em và giờ đây thì cô ấy bỏ đi theo người khác.
Mặc dù hiện tại em cảm thấy rằng tình cảm của em đã không còn dành cho cô ấy nữa nhưng em vẫn lo lắng cho cô ấy. Có phải em ích kỉ lắm không? Tuy hết yêu nhưng em luôn muốn lấy cô ấy làm vợ. Vì em nghĩ đã nhận từ cô ấy cái quý giá nhất của cuộc đời rồi. Em không biết mình muốn gì nữa. Em phải làm sao, mong chị cho em một lời khuyên! Em cảm ơn chị nhiều lắm!
Em trai thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư chị hiểu rằng giờ đây người bạn gái đã gắn bó với em bao năm qua đã rời xa em, cô ấy yêu người khác trong khi em thì luôn xác định sẽ cưới cô ấy làm vợ. Em đau khổ và thấy bị tổn thương, em không biết làm thế nào với chuyện tình của mình.
Chị nghĩ rằng vấn đề bây giờ không nằm ở việc em muốn gì mà còn ở phía cô ấy nữa. Dù cho em đã chân thành nhưng cô ấy không còn yêu thì cũng không thể làm gì khác được. Tình cảm là điều không ai có thể gượng ép được, nếu tình yêu đã ra đi thì cũng đành chấp nhận mà thôi.
Mỗi chúng ta đều cần phải đối mặt với những quyết định do mình đưa ra. Và cô ấy cũng vậy. Hãy coi chuyện của hai người là một kỉ niệm và thành tâm chúc phúc cho nhau.
Hơn nữa, bản thân em cũng thấy rằng mình không còn yêu nữa thì đừng cố gắng níu giữ làm gì. Đến ngay cả khi em yêu tha thiết cũng chưa chắc giữ được cô ấy ở lại huống hồ tình cảm trong em cũng đã hết. Thực ra, việc em muốn lấy cô ấy lúc này giống như việc muốn giành lấy món đồ mà bao năm qua mình sở hữu mà giờ lại sắp bị lấy đi bởi một người lạ. Đó là sự ích kỉ và đắc thắng chứ không phải tình yêu. Nếu em có níu giữ được cô ấy thì cả hai cũng không hạnh phúc vì tình cảm không dành cho nhau, lấy nhau chỉ vì đã từng “thuộc về nhau” và không muốn mất đi “vật mình từng sở hữu” mà thôi.
Cô ấy thay lòng đổi dạ là cô ấy có lỗi với em. Nhưng lòng em giờ cũng không còn yêu nữa thì hãy nhẹ lòng để cô ấy ra đi và em tìm kiếm cho mình hạnh phúc khác. Chuyện quá khứ đã qua rồi, em cũng đừng bận tâm xem cô ấy sẽ sướng hay khổ bên người mới vì đó là lựa chọn của cô ấy. Mỗi chúng ta đều cần phải đối mặt với những quyết định do mình đưa ra. Và cô ấy cũng vậy. Hãy coi chuyện của hai người là một kỉ niệm và thành tâm chúc phúc cho nhau.
Theo VNE
Làm đàn bà không được... ế chồng
Rồi một ngày tôi sẽ phải lên xe hoa, sẽ làm mẹ như bao người phụ nữ khác.
Nhớ lại câu chuyện của chị bạn kể với tôi hồi mấy tháng trước mà sống mũi còn cay cay. Chị kể với tâm trạng buồn của một người phụ nữ muộn chồng, đang khát khao có một mái ấm gia đình. Đôi mắt chị ngấn lệ khiến tôi càng thấy được cái khát khao mong muốn của chị to lớn thế nào.
Thế mà, người như tôi đây, một cô gái mà theo nhiều người nói là xinh xắn, ưa nhìn và có học thức, lại nghĩ tới chuyện sẽ... ế chồng. Tức là tôi không muốn lấy chồng, thậm chí từng nghĩ tới việc làm mẹ đơn thân.
Chị nói, ông trời không ưu ái, ban cho chị khuôn mặt không được xinh đẹp lại mang tiếng là gò má cao sát chồng. Thế nên, ai đến tìm hiểu cũng sợ chị. Người thì ưng chị nhưng gia đình họ không đồng ý vì sợ sát con trai họ. Còn người thì nhìn thấy chị là chỉ tới một lần, không có lần hai. Chị cũng không hiểu vì sao nữa, chị xấu nhưng không tới nỗi mà nhìn không mê được. Người ta không hiểu, chị cũng là phụ nữ, chị cũng khát khao có một mái ấm gia đình, có chồng có con.
Người ta không hiểu, chị cũng là phụ nữ, chị cũng khát khao có một mái ấm gia đình, có chồng có con. (ảnh minh họa)
Giờ đây, chị đã bước sang tuổi 40, mái tóc bắt đầu điểm bạc. Giờ phút này, chị không hi vọng có thể lấy được một người chồng nữa, nhưng chị nghĩ tới việc xin con nuôi để an ủi tuổi già. Nhưng lại nghĩ thương con, sau này con lớn lên sẽ bị cô đơn, bị người ta dò xét, soi mói. Chẳng lẽ, chị cứ ở vậy một mình thế này sao? Như thế chị sẽ héo mòn mà chết mất.
Hai hàng nước mắt chị trào ra mỗi khi nhắc tới cháu Loan con bà Phú, hay nhắc tới bạn bè, gia đình và cuộc sống sung túc của họ. Chị cần một mái ấm biết bao!
Tôi chưa từng nghĩ tới việc mình sẽ lập gia đình, cũng không từng nghĩ tới việc sẽ sinh con với ai đó. Bởi tôi còn muốn cuộc sống bay lượn, vui vẻ vài năm nữa. Nhưng rồi, tôi bỗng giật mình, mình đã 29 tuổi, chỉ còn vài tháng nữa là bước sang tuổi 30. Thế sao tôi chưa từng nghĩ tới việc sẽ lấy chồng rồi sinh con đẻ cái. Khi có đứa trẻ gọi bi bô tiếng mẹ, chắc sẽ hạnh phúc biết nhường nào. Nhưng những người đàn ông đến với tôi đều bị tôi chê bai, hững hờ. Chẳng bù cho chị, mong muốn có một người tới tán tỉnh.
Nhưng rồi, tôi ý thức dược điều, có thể, chỉ cần 1-2 năm nữa thôi, tôi sẽ xuống sắc, sẽ già đi và quan trọng là người ta sẽ không ngừng hỏi câu: "Sao giờ này còn chưa lấy chồng". Rồi họ sẽ nghi vấn, sẽ đặt ra hàng tá những lời hoài nghi, rồi có khi chẳng còn ai tới tán tỉnh mình nữa. Con gái có thì, ngoài 30 coi như đã &'toan về già'. Tôi chột dạ, bắt đầu có ý thức về tuổi tác.
Con gái có thì, ngoài 30 coi như đã &'toan về già'. Tôi chột dạ, bắt đầu có ý thức về tuổi tác. (ảnh minh họa)
Nếu một ngày tôi cũng như chị, liệu tôi có cô đơn, có buồn tẻ và chán nản thế này không? Đàn bà con gái, ai cũng mong có một tấm chồng tử tế, ai cũng mong muốn có một mái ấm gia đình. Vậy mà, dù không còn trẻ nữa, nhưng khi cơ hội tới, tôi lại không đón nhận. Để tới khi nó vụt ra đi thì lai tiếc nuối.
Chị đã cho tôi thêm động lực, khiến tôi cảm thấy dễ chịu hơn về suy nghĩ phải lấy chồng. Tôi bắt đầu nghĩ tới chuyện yêu, đặt vấn đề cưới xin với người đàn ông tôi yêu. Và trong đầu tôi lúc ấy có vài cái tên đang hiện hữu. Tôi sẽ mở lòng với ai trong số này?
Thế đấy, rồi một ngày tôi sẽ lên xe hoa, sẽ làm mẹ như bao người phụ nữ khác khao khát mà không có được. Chị đã cho tôi bài học, giúp tôi biết mình cần làm gì hơn. Người phụ nữ đã được ban cho thiên chức thiêng liêng này, hãy giữ gìn và trân trọng. Vì thế, phụ nữ là không được ế, dù thế nào cũng phải tìm được tình yêu, phải mở lòng đón nhận và tự tin với tất cả những mối quan hệ đang tới. Đừng để tới lúc cô đơn rồi mới nhận ra thì đã muộn. Ai cũn cần có một gia đình và bổn phận của phụ nữ là chăm chút gia đình ấy thật chu đáo.
Theo Eva
Cứ nói yêu nhau, chỉ có cháo mà ăn thôi! Em phũ phàng buông mấy lời đó vào tai tôi khi tôi thủ thỉ nói lời yêu em, hứa hẹn sẽ bên em trọn đời. Ngày ấy tôi yêu em, thật sự rất yêu, chân thành và tha thiết. Tôi dù chưa tìm hiểu em quá kĩ, nhưng những gì tôi dành cho em lúc này là tình yêu thực sự. Tôi còn...