Đà Lạt mùa đẹp nhất
Đà Lạt tháng 12 trở mình với bầu trời nhiều mây và thỉnh thoảng mặt trời vén đám mây, thả những tia nắng ấm xuống, đó là mùa Đà Lạt đẹp nhất.
Bởi vì ở nhiều nơi, sau những cơn mưa mùa, cây cối bắt đầu ra lá xanh, thì Đà Lạt lại vào mùa hoa. Bởi vì ở những nơi khác trời mưa dầm thì ở nơi đó thành phố chỉ lạnh để khoe chiếc áo ấm đẹp, để đội chiếc mũ che khuất làm duyên, và để lứa đôi có cớ để choàng tay nhau đi giữa hoa và giữa con dốc chìm khuất hay cùng ngồi dưới những tán thông đang vươn xanh.
Đà Lạt mùa đẹp nhất vừa bước qua mùa hoa dã quỳ đã từng làm vàng những con đường, đã từng làm vàng những thung lũng và có biết bao người đã đến chụp ảnh và lưu giữ những bức ảnh hoa dã quỳ đem về lưu lại những ngày vui. Là những rừng thông vừa thay lá mới, những lá thông non có màu xanh lá mạ, cứ vươn tìm những tia nắng mặt trời trong thời tiết mùa đông. Và bên dưới những đồi thông cỏ mọc xanh, nhiều loài hoa dại bắt đầu nở hoa, những loại hoa đủ màu nhỏ ri không có tên. Và khi ấy, những trái thông rụng từ mùa hạ, nhờ nước mưa bắt đầu búng lên những mầm xanh cho một cuộc tái xinh bắt đầu.
Đà Lạt mùa đẹp nhất ấy, những nụ hoa anh đào bắt đầu bung nụ, và cứ thế làm hồng cả thành phố khiến cho người tìm đến không thể nào không dừng chân nhìn ngắm. Và là con đường đi về phía Thung Lũng Vàng có những ngọn đồi rất đẹp, lại trở thành nơi của những lứa đôi chọn chụp làm ảnh cưới. Ở những ngọn đồi đó, một loại cỏ vào buổi sáng khi sương còn đọng lại trên lá thì giống như những bông hoa tuyết, và khi mặt trời vừa lên thì cỏ chuyển màu hồng, nên gọi là cỏ hồng. Và những cây hoa bé tí, mọc ở những mỏm đất, ở những lối mòn nhiều bước chân qua, nay bung nở những bông hoa màu tím.
Mùa Đông Đà Lạt.
Video đang HOT
Ở mùa đông ấy, buổi sáng thành phố bãng lãng một màu sương trắng, những cô gái chàng trai khoác áo lạnh, đội mũ kín đầu đi trên những ngõ quanh co, bước xuống những bậc thang ẩn giấu, giống như một bài hát rộn ràng. Ghé quán bánh nào đó, mua chiếc bánh patechaud hoặc croisant vừa mới nướng trong lò, vừa đi vừa ăn kèm theo ly sữa đậu nành nóng thật là thú vị.
Đà Lạt có một loại cây trồng rất nhiều ở Đại học Đà Lạt và một số công viên, đó là cây trắc bá diệp, dạng cây giống như cây tùng bách, tán lá xoà như bàn tay với những lá kim. Mùa này, trắc bá diệp nở hoa, những bông hoa rất nhỏ mọc chen trong lá, và một mùi thơm nhẹ thoảng trong đất trời khiến người đi qua khó quên.
Và mùa đẹp nhất ấy, đi qua bất cứ con đường nào cũng thấy hoa nở. Hoa trồng trước nhà, trồng trong sân và hoa leo lên mái nhà, khiến cho thành phố có một dáng vẻ đặc biệt không thể nào nhầm lẫn. Rồi xuống phố, vào chợ đêm lựa mua những chiếc áo, mua khăn quàng cổ, mua vì thích chứ đôi khi chẳng biết làm gì.
Đà Lạt ở mùa đẹp nhất ấy, đi bộ vào buổi tối để tận hưởng cái lạnh vuốt ve, leo lên con dốc Lê Đại Hành, vào cà phê Lens gọi ly cà phê hoặc tách trà lipton nóng, quán đem ra bình trà ngon. Ngồi nhìn xuống con dốc mà nhớ đến câu chuyện tình của nhà văn Đoàn Thạch Biền, câu chuyện: “Tình nhỏ làm sao quên”.
Đà Lạt sương thu
Thu Đà Lạt với chút nắng mật, chút sương bồng bềnh, chút gió mơn man cùng chút sắc vàng mimosa khiến người ta xao xuyến, bâng khuâng, hoài niệm...
Hình như không có gì khác lắm, vẫn là Đà Lạt ngàn hoa khoe hương sắc như trăm năm nay, vẫn con dốc phố nghiêng nghiêng đợi chờ những bước chân ai, vẫn những hàng rào dây leo lá xanh ngọc bích đón ban mai long lanh nắng hoàng ngọc, vẫn những đồi thông ngút ngàn trong điệu luân vũ quyến rũ ma mị của gió, vẫn cái trầm mặc trong khoảnh khắc chiều rơi xuống núi Lang Biang, sương đậu khẽ khàng xuống mặt hồ Xuân Hương phẳng lặng, tiếng chuông nhà thờ thong thả nhịp thời gian...
Mà sao bỗng thấy tim lỗi nhịp như cuộc hẹn tình nhân đang đến gần.
Đồi Thiên Phúc Đức trong biển mây. Ảnh: Nguyễn Thị Bình An.
Phải chăng thu Đà Lạt có chút dịu dàng với những tia nắng len lỏi qua sương mờ trải sợi tơ vàng xuống hàng cây phố núi... Phải chăng thu Đà Lạt gió man mác mát ngọt như viên kem chỉ đủ để rặng thông xanh vi vu khúc nhạc gợi nhớ gợi thương...
Phải chăng thu Đà Lạt đã biến mặt hồ thành bức toan để vẽ lên kiệt tác thiên nhiên có mây trời xanh thăm thẳm in dáng cây thế núi trong ánh sáng pha lê lóng lánh sau cơn mưa chợt ào đến rồi chợt ngưng...
Phải chăng một chút nắng mật rải khắp mái phố núi đồi, một chút sương bồng bềnh lưng chừng dốc, một chút gió mơn man như ve vuốt lên mắt lên môi, một chút hương cỏ nồng ấm sau cơn mưa, một chút sắc vàng mimosa bên bờ rào ngôi biệt thự cổ, một chút heo may làm cho xao xuyến bâng khuâng nhớ đôi bàn tay mềm ấm ngày xưa ấy.
Đà Lạt dịu dàng trong một sớm mùa thu. Ảnh: Nguyễn Thị Bình An.
Ừ, có chạm vào thu Đà Lạt, mới cảm hết cái đẹp khúc "Diễm xưa" của Trịnh Công Sơn: "Mưa vẫn mưa bay trên tầng tháp cổ...". Hình như chỉ có khi thu sang, mới nhận thấy những thơ những mộng những trầm mặc uy nghi của các ngôi biệt thự cổ xưa.
Ở Đà Lạt, hầu như mỗi biệt thự đều tọa lạc trên một ngọn đồi cỏ mượt trải dài, ẩn mình trong khu vườn đủ các loại hoa và cây, tạo nên những không gian cổ tích với kiến trúc xưa theo phong cách châu Âu thế kỷ 18, 19, 20.
Mỗi biệt thự đều mang đậm dấu tích thời gian, bao thăng trầm của lịch sử, bao hoài niệm về người Đà Lạt trăm năm trước. Mỗi ngôi biệt thự như là một tác phẩm kiến trúc đặc biệt mang màu sắc riêng, dấu ấn riêng và đặc biệt đều đậm chất thơ, chất nhạc, chất họa trong từng đường nét, từng cảnh sắc tạo nên sự hòa quyện giữa vẻ đẹp sang trọng của kiến trúc Tây và nét hoang dã của thiên nhiên cao nguyên.
Đà Lạt luôn đậm chất thơ. Ảnh: Nguyễn Thị Bình An
Không gian của Đà Lạt thu đã luôn làm con người như chòng chành cảm giác mơ màng, bất chợt gì cũng như là gợi miền ký ức thức giấc. Hoàng hôn Đà Lạt thu càng đặc biệt hơn, như muốn rơi chìm vào một khoảnh khắc, mà thời gian dường như rất chậm, rất nhẹ và rất phiêu ảo.
Trong một chớp mắt như một satna, bầu trời xanh như rực lên màu cam ngọt, để rồi bỗng chuyển nhanh màu tím sẫm phủ xuống không gian Đà Lạt màu sương khói hoang ảo kỳ lạ, cảm giác như mình đang trong một thế giới khác đầy mộng, mọi vật lướt qua phiêu dật trong sắc tím. Từ ngôi thánh đường như một bức điêu khắc tím xám trong nền tím thẫm của không gian, đến bóng người cũng như từng vệt tím chuyển động trong khối không khí tím...
Và như sự hồi sinh ký ức, tôi đang nắm tay tình nhân đi trong một chiều tím trên sân ga cổ, giữa những hàng đường ray đan chéo nhau, hai bên đầy cỏ may như níu chân chậm lại. Những bông hoa bồ công anh tung thả mình theo gió lại như mời gọi chúng tôi hãy theo chúng bay đi, sương là đà buông tấm màn khói như che mờ phía xa kia nơi tít tắp hai đường ray giao nhau.
Mỗi lần chạm vào sương thu Đà Lạt, là những ký ức đẹp, là nỗi nhớ, là da diết, là khắc khoải, là chờ mong, là hoài niệm đẹp...
Đà Lạt không để cảnh khách ngủ ngoài đường tiếp diễn Trong đợt Tết Nguyên đán, hình ảnh du khách dựng lều ngủ bên hồ Xuân Hương (Đà Lạt, Lâm Đồng) với lý do thiếu chỗ ở đã tạo nên hình ảnh không đẹp. "Sẽ không có cảnh ngủ bụi trong dịp lễ 30/4-1/5 năm nay", ông Lê Anh Kiệt, Trưởng phòng Văn hóa Thông tin thành phố Đà Lạt, trả lời Zing. Theo...