Đã là con người thì nhất định phải đọc một lần để không còn than vãn cuộc đời nữa
Hãy học cách làm người, làm việc, không chạy theo nhưng thứ hào nhoáng, không hiện thực nữa…
1.Sống vì bản thân mình
Nửa đời người lo nghĩ cho cha mẹ, con cái, gia đình, thời gian còn lại nên sống một cuộc sống dành cho riêng mình! Sống thật vui vẻ, làm những việc muốn làm,hưởng thụ cuộc sống, đừng quan tâm đến những điều người khác nói về mình.
2. Hạnh phúc và niềm vui
Hạnh phúc sẽ không đến gõ cửa tìm bạn, niềm vui cũng không tự nhiên mà có. Hạnh phúc phải nỗ lực mới có thể đạt được, niềm vui luôn phải tìm kiếm không ngừng. Hạnh phúc và niềm vui phải dùng trái tim để cảm nhận, có cảm nhận được hay không cồn phụ thuộc vào chính bản thân bạn.
3. Tiề.n bạc
Đừng quá coi trọng tiề.n bạc, càng không nên quá chi li tính toán, tiề.n chỉ như vật ngoài thân,sống để vậy chế.t cũng không mang theo được.Nếu có ai đó cần sự giúp đỡ của bạn, hết lòng giúp đỡ họ cũng chính là một niềm vui, nếu dùng tiề.n mua đượcsức khỏe và niềm vui tại sao lại không làm chứ? Tiêu tiề.n giúp bạn hiểu được tiề.n có thể kiếm được thì cũng có thể tiêu đi, hãy dùng nó để giúp đỡ bản thân và người khác.
4. Sức khỏe là của bạn
Tiề.n bạc là con cái, quyền lực chỉ là nhất thời, vinh quang là của quá khứ, còn sức khỏe sẽ mãi là của bạn.
5. Không giống nhau
Tình yêu của cha mẹ giành cho con cái là vô hạn,còn tình yêu của con cái giành cho bố mẹ chỉ là cái gì đó hữu hạn mà thôi. Con cái bị bệnh cha mẹ hết mình chăm sóc, cha mẹ bệnh con cái hỏi thăm qua loa và coi thế là đã đủ. Con cái tiêu tiề.n của cha mẹ đó là lẽ đương nhiên, cha mẹ tiêu tiề.n của con cái không dễ dàng như vậy. Nhà của cha mẹ là nhà của con cái, còn nhà của con cái thì không còn là nhà của cha mẹ nữa. Không giống nhau chính là như vậy, hiểu rằng vì con cái làm tất cả đó không chỉ là nghĩa vụ mà đó còn là niềm vui, không cầu báo đáp,nếu mong muốn sự báo đáp của con cái thì chỉ chuốc lấy muộn phiền.
6. Khi đau ốm thì trông chờ ai?
Video đang HOT
Trông mong vào con cái? Nằm trên giường bệnh quá lâu sẽ không còn ai chăm sóc bạn. Trông mong vào bạn đời? Bạn đời còn khó thể tự lo cho bản thân, lực bất tòng tâm. Vẫn là trông mong vào đồng tiề.n, tiề.n có thể mua được sức khỏe.
7. Quý trọng những thứ hiện tại
Con người thường không biết quý trọng những thứ mình đang có, và luôn có niềm mong muốn mãnh liệt với những thứ chưa đạt được. Hạnh phúc và những điếu tốt đẹp trong cuộc sống sẽ là của bạn tùy vào cách bạn cảm nhận nó như thế nào.
8. Luôn có một tâm thái vui vẻ
Cuộc sông luôn công bằng, biết đủ thì luôn hạnh phúc, làm việc tốt, lấy việc giúp đỡ người khác làm niềm vui, bối dưỡng các sở thích của bản thân, bạn sẽ một cuốc sống nhiều màu sắc hơn. Dùng tâm thái bình tĩnh đối mặt với mọi điều,chỉ như vậy bạn mới luôn vui vẻ, khỏe mạnh.
9. Đơn giản, bình thường mới là thật
Quyền cao chức trọng thì được hưởng lộc,nhưng thường dân lại chiếm số đông hơn. Số ít chưa chắc đã hạnh phúc, “số đông” vì thế không cần phải tự ti. Con người vốn không phân cao thấp sang hèn,chỉ cần phấn đấu hết mình vì sự nghiệp cũng coi như là đã có cống hiến, hơn nữa bước qua tuổ.i trung niên chẳng phải cũng gần về với thiên nhiên rối sao? Ai cũng giống nhau cả. Thực ra làm quan cao không bằng nhiều tiề.n, nhiều tiề.n không bằng sống lâu, sông lâu không bằng vui vẻ, vui vẻ không bằng hạnh phúc.
10. Tìm niềm vui ở đâu?
1. Học tập: đọc sách, đọc báo,dùng máy tính,đán.h đàn,đán.h cờ,vẽ tranh…Học cái gì tùy bạn lựa chọn, học vừa có thể thêm kiến thức, vừa có thể rèn luyện trí não.
2. Vận động : bơi, khiêu vũ, tập thể dục, tùy theo sở thích, tăng cường sức khỏe cả thể chất lẫn tinh thần.
3. Giải trí: đán.h mạt trượt, hát hò, bơi lội, chỉ cần bản thân thích đều có thể chơi,kết giao thêm bạn bè.
4. Kết bạn: Cuộc sống về già nên phong phú hơn, chỉ có vài người bạn thì không đủ,cần có một nhóm bạn già. Bạn bè sẽ giú cuộc sống của chúng ta thêm màu sắc, bớt cô đơn.
11. Công thức để có một gia đình hạnh phúc
“Yêu thương, tôn trọng nhau, biết cách quan tâm và chia sẻ, thấu hiểu và bao dung” bằng ” Gia đình hạnh phúc”
12. Sinh mệnh và cuộc sống
Bước qua tuổ.i trung niên, một ngày trôi qua sẽ mãi mãi không quay trở lại, vì vậy hãy sống vui vẻ mỗi ngày, để mỗi ngày trở nên ý nghĩa hơn.
13. Đối mặt với đau khổ
Chịu đựng, chấp nhận và vượt qua nỗi đau đến cuối cùng vẫn hải dựa vào chính bản thân mình, quan trọng là trong thời gain đó bạn chọn cách sống như thế nào.
Nếu bạn đã dùng mọi cách không vẫn không thay đổi được hiện tại chán nản,vậy thì hãy để thuận theo tự nhiên đi! Đây có lẽ là một cách giải thoát, việc không thể làm được thì đừng cố é bản thân.
15. Bình thản đối mặt với sự ra đi
Sinh lão bệnh tử, không ai có thể tránh khỏi,cũng như không thể kháng cự. Nếu ngày đó phải đến, bạn hãy dùng tâm thái bình thản nhất để dối diện với nó, mỉm cười chào đón.
Con người ta khi đi qua nửa đời người mới cảm nhận được cuộc sống rất đơn giản, bạn hãy hết mình hưởng thụ cuộc sống của mình.
Theo blogtamsu
Bẫy của chồng...
Sáng hôm sau chồng đi, sếp của chồng lại xuất hiện ngay. Mai lặng lẽ nấu ăn rồi đóng cửa, "phục vụ" cho ông ấy. Đời Mai, chưa bao ...
Mai là cô gái sinh ra và lớn lên ở miền núi. Cuộc sống khó khăn, thiếu thốn về vật chất, sau Mai còn cả một đàn em nhỏ, nên chỉ học hết lớp 12 rồi xuống nhà dì ruột dưới phố để bán hàng cho cửa hàng tạp hóa của dì. Mai thật thà, ngoan ngoãn nên dì rất thương. Các em con của dì lại đi học xa nên Mai được dì coi như con ruột. Bán hàng cho dì, ngoài tiề.n lương chi trả hàng tháng, Mai còn được dì cho học lớp đại học tại chức buổi tối nữa.
Ảnh minh họa
Một hôm, có một thanh niên trẻ đến mua hàng. Anh ta là người ở nơi khác đến đây - một cơ quan chuyên về đo đạc, bản đồ. Anh ấy đến, ghé vào cửa hàng tạp hóa của bà dì, mua ít đồ dùng cá nhân. Thấy Mai ra bán hàng, anh sững lại. Cái nhìn của anh dành cho cô như có lửa cháy ở trong...
Nửa tháng anh ghé lại thị trấn nhỏ, nơi có cửa hàng tạp hóa của người dì ruột, cũng là nửa tháng Mai anh người thanh niên ấy kịp biết tên nhau. Rồi anh đi, hàng ngày tin nhắn qua, tin nhắn lại, anh ngỏ lời yêu Mai. Anh bảo, đã đi nhiều nơi, làm việc nhiều vùng nhưng chưa từng thấy ai có duyên ngầm như thế. Mai biết, không chỉ anh mà nhiều người khác đã khen Mai đẹp. Từ nhỏ, ai cũng trêu mẹ của Mai sau này phải thách cưới thật nhiều. Có điều, tuy gia đình Mai sống ở một xã miền núi cách đường quốc lộ cả ngày đường nhưng vốn là người kinh, nên họ rất mong Mai lấy chồng người kinh cho phù hợp về văn hóa. Vậy nên khi được người đàn ông người Kinh ngỏ lời yêu, hẹn khi Mai học xong đại học tại chức sẽ quay về cưới và đưa lên Hà Nội, cả gia đình ai cũng mừng.
Rồi đám cưới cũng diễn ra đúng như hẹn ước. Mai được chồng đưa về Hà Nội, trong ngôi nhà nhỏ của anh. Anh bảo, Mai đừng chưng diện, đừng cầu kỳ má phấn môi son, không thì ăn đứt con gái thành phố, anh sợ mất! Mai yêu anh, và hạnh phúc ngây ngất với cuộc sống vợ chồng son. Chỉ có điều chồng Mai đi công tác suốt. Công việc của anh là thế mà! Ngày xưa anh cũng đã quen Mai trong những ngày đi công tác đấy thôi. Hai người quyết định tạm thời chưa sinh con vội, bởi vì công việc chưa ổn định, chồng của Mai đang muốn xin ở lại thành phố, không phải đi xa nữa, nhân tiện xin việc việc cho Mai luôn, lúc đó sinh con sau, chưa muộn.
Trong một lần anh đi công tác vắng, ông sếp của chồng Mai tình cờ ghé qua. Ông ấy đưa cho Mai tập tài liệu, bảo cất đi chờ chồng về thì đưa. Mai lịch sự mời ông ấy vào nhà uống nước, thấy ánh mắt ông ấy nhìn Mai có cái gì đó bất thường...
Mai gọi điện kể cho chồng nghe, chồng Mai bật cười, bảo Mai suy diễn. Rồi anh ấy dặn, nếu những lần sau ông ấy đến, thì đừng có vô tâm như lần trước, phải mời sếp của anh ở lại ăn cơm. Mai bảo, chỉ có mình em ở nhà, sợ không tiện, nhưng chồng Mai bảo, có gì mà ngại. Thế là lần sau, ông ấy ghé qua, Mai đành mời ông ấy ở lại ăn cơm, không ngờ ông ấy cũng ở lại ngay. Ăn xong cứ tấm tắc khen Mai chu đáo và nấu ăn ngon.
Lần thứ ba ông ấy đến, không đợi Mai mời cũng ở lại ăn. Mai hơi ngạc nhiên nhưng cũng nghĩ, có lẽ người ta vô tư, đơn giản chứ không có gì. Chồng Mai nghe kể thế thì hỉ hả ra mặt. Lần thứ tư, lần thứ năm, ông ấy tự nhiên vô cùng, cứ dắt xe vào nhà là ngồi đợi cơm. Mai nói với chồng là cảm thấy khó xử quá, chồng lại cứ bảo thôi đừng ngại, coi như người nhà đi, để dễ bề nhờ vả về sau.
Đến một lần, ăn xong, ông ấy ôm chầm lấy Mai, nói với Mai những lời tình tự. Rằng yêu, rằng nhớ, rằng vợ mất đã lâu, ông ấy thèm khát lắm... Mai thì vốn dĩ xa chồng, lửa tình cứ hừng hực trong người... Hôm ấy, đành "trót dại"! Cuối tuần chồng về, Mai cứ run rẩy, sợ chồng phát hiện ra. Nhưng chồng Mai không có biểu hiện nghi ngờ gì. Khi Mai kể chuyện sếp anh ghé lại ăn cơm nhiều lần, anh cũng tuyệt đối không một lời phản ứng. Đêm đến, khi "tình cảm", chồng Mai bảo: "Em tuyệt vời lắm! Em cứ chịu khó chiều sếp như chiều anh, kiểu gì cuối năm anh cũng được về nhà với em!"
Mai nghe xong, sống lưng lạnh toát, chế.t lặng như trời trồng. Hóa ra chồng biết cả, thậm chí chính anh là người gài bẫy chuyện này. Nhụ.c nh.ã quá, Mai chưa từng rơi vào nỗi bẽ bàng thế bao giờ, muốn cắn lưỡi mà chế.t ngay tại chỗ. Mai vùng dậy, mặc lại quần áo rồi đẩy chồng ra. Chồng Mai cũng không ngờ cô lại có phản ứng dữ dội đến thế, anh cũng sợ rồi vội vàng xin lỗi. Mãi rồi, chồng Mai mới bảo, nếu bây giờ vợ không chiều ông ta thì vĩnh viễn vợ chồng Mai sẽ sống cảnh vợ chồng ngâu. Mà cũng chỉ hết năm nay ông ấy về hưu rồi, có chiều ông ấy cũng không thể quá năm nay được. Thôi, cứ tặc lưỡi đi cho xong chuyện, coi như đây là thời kỳ vất vả của hai vợ chồng.
Sáng hôm sau chồng đi, sếp của chồng lại xuất hiện ngay. Mai lặng lẽ nấu ăn rồi đóng cửa, "phục vụ" cho ông ấy. Đời Mai, chưa bao giờ nghĩ, lại có lúc phải làm "gái bao" trong chính ngôi nhà của mình, như thế này!
Theo Trí thức trẻ
Em cần người chồng biết... nấu ăn! Chồng ơi, em chẳng tị nạnh vì sao đàn ông ngồi không rung đùi trong khi em bùi nhùi như chiếc giẻ khô. Em cần chồng biết nấu ăn, đơn giản vì muốn chồng yêu em hơn thôi! Chồng ạ, không phải em lười nhác hay quen thói ăn sẵn mặc liền, lại càng không phải em chẳng thể nấu ăn hay cưới...