Đã không yêu thì thôi đã yêu thì hãy yêu một người xứng đáng
Cứ ngốc nghếch mãi cũng tới lúc phải lớn và trưởng thành. Đã không yêu thì thôi, yêu thì phải nhớ: Hãy yêu một người xứng đáng!
Người ta nói: ” Cuộc đời chỉ có một, vì thế hãy làm những gì khiến bạn hạnh phúc và ở bên người khiến bạn luôn mỉm cười!”. Đúng vậy, đừng hủy hoại bản thân mình, đừng buồn, đừng khóc mãi vì một người không xứng đáng; đừng làm những điều khiến bản thân không hạnh phúc. Cuộc đời có bao lâu? Chỉ vài lần đắng cay, t.uổi xuân đã trôi qua không thể níu kéo.
Cuộc sống cho chúng ta bao nhiêu sự lựa chọn, cớ sao cố chấp ép bản thân mình phải đón nhận những tủi hờn không đáng có; cố chấp yêu một người chỉ trực chờ khiến con tim ta vỡ nát? Này cô gái, đừng ngốc hoài như vậy có được không? Cô có mặt trong cuộc đời này là để được yêu thương và hạnh phúc, chứ không phải để sống trong sự tổn thương và muộn phiền.
Trái tim vốn mỏng manh, yếu đuối. Trái tim ấy đáng được trân trọng biết nhường nào, vì nó đa sầu, đa cảm, ngập tràn yêu thương và giàu lòng trắc ẩn. Luôn mong muốn dành những điều tốt đẹp nhất cho những người mà trái tim đã yêu thương, trân trọng.
Vậy nên, cô gái à! Đừng mãi đau đáu về những gì khiến trái tim quặn thắt. Hãy sống một cuộc sống như bản thân mong muốn, hãy yêu thương chính mình, yêu bản thân mình trước đi! Đừng hy sinh vì người khác quá nhiều, đừng tự làm bản thân mình đau thêm nữa. Cái gì cũng có giới hạn của nó, đừng tự ép bản thân mình phải đón nhận khổ đau thêm nữa, được không?
Cô gái ạ! Hãy mỉm cười đón ánh bình minh mỗi sáng, hãy tới những nơi cô muốn đi, làm những điều mà cô chưa kịp thực hiện. T.uổi xuân trôi qua nhanh lắm, “lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật”… Mỗi một giây trôi qua là t.uổi trẻ thêm ngắn lại. Hãy làm những điều khiến bản thân hạnh phúc và yêu một người khiến bạn luôn mỉm cười… Nhớ nhé? Đừng phí hoài thanh xuân vì những điều, những người không xứng đáng!
Video đang HOT
Là con gái ý mà, hãy cứ xinh đẹp đi! Khi chúng ta xinh đẹp, chúng ta sẽ cảm thấy yêu đời, tự tin và hạnh phúc hơn… Chẳng sợ không gặp được chàng hoàng tử của cuộc đời mình, chắc chắn rằng ở đâu đó có thể là rất gần, cũng có thể rất xa… Chàng ấy cũng đang cô đơn, chờ đợi hoặc đang đi tìm chúng ta thì sao? Lạc quan lên, vui vẻ lên, yêu đời lên cô gái đáng yêu của tôi!
Khi chưa gặp đúng người, đừng vội vàng, cũng đừng cố chấp yêu trong mù quáng. Vì những gì được nhận lại đó không phải là nụ cười, không phải niềm hạnh phúc. Hãy cứ thong dong làm việc, yêu gia đình, yêu những người bạn tốt. Họ mới chính là nững người xứng đáng được đón nhận tình yêu thương từ phía ta. Đừng mãi dại khờ đón nhận đau thương về mình. Cứ ngốc nghếch mãi cũng tới lúc phải lớn và trưởng thành. Đã không yêu thì thôi, yêu thì phải nhớ: Hãy yêu một người xứng đáng!
Theo Dear.vn
Mẹ chồng chê tôi “tanh tưởi”, chồng tôi nói lại một câu khiến bà cứng họng
Tôi là một đứa con dâu chỉ biết nghe lời mẹ chồng răm rắp. Bố mẹ tôi rất cổ hủ, vì thế ông bà bắt tôi phải nhất nhất nghe lời nhà chồng mà không được phản kháng.
Mẹ chồng tôi không thích con dâu. Trong khi chồng tôi làm việc cho một bệnh viện quốc tế thì tôi chỉ là nhân viên thu gom rác cho thành phố. Nhưng cũng phải nói thêm, nếu không có tôi thì sẽ chẳng có chồng tôi ngày hôm nay.
Nhà chồng tôi ngày ấy đông con, lại rất nghèo. Chồng tôi là anh cả, anh đậu đại học nhưng lại phải bỏ dở để đi làm nuôi các em. Chính tôi là người đã lo t.iền học phí cho anh. Thậm chí, thi thoảng tôi còn gửi t.iền về cho nhà anh trang trải.
Lúc đó mẹ chồng quý tôi lắm, mẹ mẹ con con. Nhưng sau khi chồng tôi ra trường, đi làm thì bà thay đổi thái độ hoàn toàn. Bà nói tôi không xứng với người con trai làm bác sĩ của bà. Để chia rẽ chúng tôi, bà còn làm mối cho chồng tôi hết y tá này đến bác sĩ khác.
Những ngày đầu, tôi ăn cơm mà chan nước mắt. (Ảnh minh họa)
Thật may là chồng tôi luôn chung thủy. Anh lén trộm sổ hộ khẩu rồi cùng tôi ra phường đăng ký kết hôn. Chuyện đến nước ấy, mẹ chồng đành phải chấp nhận để tôi về làm dâu.
Khi tôi về làm dâu, tôi vẫn lo cho các em chồng ăn học đàng hoàng. Cũng chính tôi là người đứng ra cưới chồng cho mấy cô em gái của anh. Ai cũng rất tôn trọng tôi. Cô út còn nói cô ấy phục tôi vì sống với mẹ chồng mà chẳng để xảy ra điều tiếng gì.
Tôi đi làm cả ngày, có khi phải nhận làm ca đêm. Về đến nhà, tôi chỉ muốn ngả lưng để nghỉ ngơi. Nhưng nhà cửa lộn xộn, cơm không ai nấu. Mẹ chồng tôi thì cả ngày chỉ ngồi xem phim truyền hình. Đến bữa cơm, bà ăn thức ăn tôi nấu nhưng lúc nào cũng móc mỉa: "Cô đã rửa tay sạch chưa đấy? Cẩn thận không lại mang cả rác về nhà".
Những ngày đầu, tôi ăn cơm mà chan nước mắt. Cũng định sẽ nói với chồng để anh bênh vực. Nhưng tôi thương chồng cả ngày ở bệnh viện căng thẳng, về nhà lại thấy mẹ và vợ như thế thì anh càng mệt mỏi hơn. Thành ra tôi cứ thế im lặng. Mẹ chồng tôi cũng khôn lắm, trước mặt con trai bà không bao giờ nói những lời đó với tôi.
Hôm ấy, trong lúc tôi nấu cơm thì mẹ chồng kiểm tra và nói bà nhìn thấy tôi rửa rau còn bẩn. Bà c.hửi tôi, rồi lại bóng gió tôi không sạch sẽ: "Cả ngày cô tiếp xúc với rác, người cô cũng tanh tưởi lắm. Đừng để những thứ ấy bám vào thức ăn trong cái nhà này".
Nghĩ lại ngày hôm đó, tôi cảm thấy mát lòng khi chồng đứng ra bảo vệ mình như vậy. (Ảnh minh họa)
Không hiểu sao hôm đó chồng tôi lại được về sớm, anh chứng kiến và nghe hết những gì mẹ nói. Anh chau mày với mẹ: "Tanh tưởi là sao hả mẹ? Nếu không có vợ con, nói thẳng ra thì con sẽ không có ngày hôm nay. Nghề nào cũng là nghề, sao mẹ lại có thể kỳ thị nghề nghiệp của cô ấy như thế? Ngày nào tay con chẳng dính m.áu bệnh nhân, mẹ có thấy tanh không?".
Mẹ chồng tôi đứng hình, bà còn chưa kịp nói lại thì chồng tôi tiếp tục: "Con cứ nghĩ vợ con sống với mẹ sẽ thoải mái. Không ngờ bấy lâu mẹ cứ thế này. Nếu mẹ cảm thấy không ưng ý, bọn con sẽ ra ở chỗ khác". Tới lúc ấy mẹ chồng tôi mới hạ giọng, bà phân bua rằng bà chỉ dạy con dâu mà thôi.
Có lẽ sợ chồng tôi sẽ ra riêng nên mẹ chồng tôi cũng không còn như trước. Dù bà vẫn không ưng tôi. Nghĩ lại ngày hôm đó, tôi cảm thấy mát lòng khi chồng đứng ra bảo vệ mình như vậy. Có một người chồng như thế, tôi hy sinh một chút cũng xứng đáng phải không?
Theo Afamily
Tôi không ngờ em gái lại có nhiều bí mật lớn giấu giếm gia đình đến như vậy Tôi dừng mắt tại dòng chữ "ngày đặc biệt" ở gần cuối quyển nhật ký. Những dòng chữ ở đó đã khiến tôi rớt nước mắt... Tôi từng học tại một trường cao đẳng y. Sau khi tốt nghiệp, tôi chỉ xin được chân điều dưỡng tại bệnh viện tư nhân nhỏ gần nhà. Trước đây, tôi từng được họ hàng, làng xóm...