Đã không thể bên nhau thì hãy dũng cảm buông tay…
Tình yêu thì không thể miễn cưỡng được, nơi em không thể đến thì em phải biết quay đầu lại, em không thể bước vào trái tim anh thì em phải biết chấp nhận ra đi…
Anh biết không, cảm giác sau một tình yêu sâu đậm rồi em chợt nhận ra em chỉ là cái bóng bên cạnh anh để anh quên đi nỗi đau mà người ấy mang lại, em chỉ là cái bóng để anh lấp đầy những khoảng vô tâm của người anh yêu mang đến.
Giá mà anh yêu em hơn một chút nữa!
Thật ra yêu đơn phương lắm lúc cũng thấy mình thật hạnh phúc, được bình yên vì em chẳng sợ những lần cãi vả, mất nhau. Anh sẽ ở mãi nới ấy, nơi trái tim em.
Tháng năm yêu thương và chờ đợi anh, rồi tình yêu của em cũng chỉ có thể xóa đi bằng một câu nói: “chúng ta không hợp nhau”. Vậy là chấm hết, hy vọng trong em không thể tiếp tục được nữa.
Có những lúc em muốn được khóc thật nhiều, được hét thật to để xua tan đi mọi nỗi nhớ về anh, để hình bóng anh không xuất hiện trong em thêm lần nào nữa, không còn giằng xé tâm trí của em.
Em không muốn mình tiếp tục mạnh mẽ, giả vờ như tất cả mọi tổn thương trong cuộc đời này đều không bao giờ đến với em. Em thấy mình như giả dối khi phải cố gắng che đi sự yếu đuối, che đi mọi tổn thương.
Video đang HOT
Dù mạnh mẽ thế nào em cũng chỉ là một đứa con gái, một người rất dễ bị tổn thương. Em cũng muốn được chở che, được có một bờ vai để em tựa vào những khi yếu lòng. Được một bàn tay giúp em lau khô những giọt nước mắt. Em cũng cần có một người bên em cho em nụ cười thật sự, một nụ cười bắt đầu từ hạnh phúc.
Đã không thể bên nhau thì hãy dũng cảm buông tay người ấy…
Sau bao nhiêu tổn thương em nhận ra rằng cô đơn vẫn hơn tất cả. Cô đơn để em vẫn không phải nhớ anh trong từng cơn đau như thế. Cô đơn để em không phải cố quên anh khi tim mình không cho phép. Cô đơn để nước mắt em không phải rơi mỗi khi đêm về. Cô đơn để không phải nhói lòng khi nhìn anh tay trong tay bên cạnh một người khác….Cô đơn để không còn đau anh ạ.
Em đã hiểu vị trí của em trong lòng anh là như thế nào. Thật ra, em yêu ai em phải biết, ai yêu em em cảm nhận được…và anh có yêu em không em cũng sẽ biết được điều đó.
Hóa ra, người đã không yêu thì dù cho em cố gắng đến mấy cũng không thể làm trái tim người ấy rung động….Cuối cùng thì em cũng hiểu, anh không thuộc về em và mãi mãi.
Em không thể bên anh, em phải dũng cảm để buông tay anh ra, chấp nhận sự thật. Ở đời, đôi lúc sự thật lại làm cho người ta đau hơn những lời gian dối, nhưng sự thật vẫn là sự thật không thay đổi được. Anh không thuộc về em…muôn đời vẫn thế.
Em hiểu dù cho em có vì anh thêm bao nhiêu chăng nữa, điều đó cũng sẽ không quan trọng với anh. Vị trí của em trong lòng anh không phụ thuộc vào điều đó.
Nếu yêu thương, dù một việc làm nhỏ thôi tình yêu cũng hóa chúng thành lớn lao. Nếu đã không yêu, dù cố gắng đến mấy cũng đều vô vọng.
Sau tất cả, em nhận ra mình đã yêu thương anh quá nhiều. Em đã yêu thương anh kể cả khi một chút hy vọng mong manh của cuộc đời mình em cũng dám đán.h cược. Để rồi, tình yêu em như ngọn nến giữa trời giông bão.
Thật ra, tình yêu thì không thể miễn cưỡng được, nơi em không thể đến thì em phải biết quay đầu lại. Đôi giày đã đi không vừa em không nên cố chấp xỏ chân vào để tự làm đau chính bản thân mình.
Duyên phận hết rồi, gặp nhau bấy nhiêu đã là đủ!
Theo Phununews
Khổ tâm vì chuyện chăn gối vợ tôi đơ như khúc gỗ
Cô ấy mà cứ "cấm vận" tôi dài dài kiểu này sao tôi chịu cho nổi.
Vợ chồng tôi cưới nhau được 10 năm, tuy nhiên chuyện con cái rất khó khăn. Tôi phải đi chạy chữa nhiều nơi, bao gồm Đông y lẫn Tây y và cuối cùng vợ tôi cũng có thai, sinh được con trai hiện nay được hơn 1 tuổ.i. Cứ ngỡ khi có con thì vợ chồng tôi sẽ hạnh phúc, nào ngờ cô ấy thay đổi tính tình.
Cô ấy hầu như không còn ham muốn chuyện chăn gối như trước nữa, lúc nào cũng chăm bẵm lo cho con mặc dù đã có người giúp việc. Mỗi lần gần gũi, cô ấy tỏ ra rất miễn cưỡng, có khi từ chối thẳng thừng làm tôi mất cả hứng.
Ảnh minh họa
Trước đây cô ấy là người chủ động, luôn luôn tấ.n côn.g tôi, thì nay cô ấy lại thụ động, cứng đơ như khúc gỗ. Có khi cả 2 tháng chúng tôi mới gần nhau một lần mà mỗi lần "lâm trận" thì cô ấy nằm bất động, tôi muốn làm gì thì làm, không chút cảm xúc. Thiệt lúc đó tôi chán nản, bực bội, mất cả hứng.
Nói thiệt, từ lúc không hòa hợp chuyện chăn gối, tôi cũng đâ.m ra cáu gắt. Những lúc như vậy thì cô ấy lại khóc lóc, nói tôi ích kỷ, không hiểu được cảm xúc của cô ấy. Cô ấy còn than, việc nhà, việc cơ quan, con cái khiến cô ấy không cảm thấy thoải mái trong "chuyện ấy" được.
Tuy nhiên nhà tôi không đến nỗi nào, cô ấy không phải động tay vào bất cứ việc gì. Tôi sợ cô ấy vất vả, nên khi sinh con tôi mướn người lo hết từ người trông em, đến người lo cơm nước. Cô ấy đi làm, cốt để cô ấy được giao tiếp bên ngoài cho vui vẻ chứ kinh tế đã có tôi lo hết. Họa may chỉ buổi chiều tối, cô ấy chơi với con một xíu rồi đi ngủ. Vậy thử hỏi cô ấy mệt mỏi sao được, trừ phi là trong người cô ấy có vấn đề, nhưng tôi nói thế nào cô ấy vẫn không đi khám bệnh, thiệt là khổ cho tôi. Cô ấy mà cứ "cấm vận" tôi dài dài kiểu này sao tôi chịu cho nổi.
Theo Tintuc
Đàn bà phụ nữ đọc ngay đi để không khổ vì đàn ông nữa Cái gì bạn cho là quan trọng thì nó là quan trọng, cái gì bạn xem nhẹ thì nó chẳng đáng phải bận tâm... ảnh minh họa 1, Người phụ nữ, xin hãy luôn nhớ kỹ, từ bỏ những dụ.c vọn.g hảo huyền, nhìn đời điềm đạm, sống thật tốt, sống vì bản thân, vì những người thân yêu, đừng sống vì người...