Đã đến lúc ngừng nói đùa: “Lớn nhanh lên cô/chú đợi”
Đằng sau một câu đùa tưởng như vô thưởng vô phạt là những ý niệm nhạy cảm với trẻ nhỏ đang được bình thường hóa trên mạng xã hội và trong đời sống hàng ngày.
Người ta thấy gì trong bản tin một nữ sinh lớp 7 chia sẻ trong ngày khai trường, ngày đầu trở lại năm học mới?
Niềm vui? Sự háo hức? Bồi hồi nhớ lại kỷ niệm ngày tựu trường của vài chục năm trước? hy vọng cho tương lai của đất nước?
Một số người thấy vậy – còn một số người sẽ thấy những câu đùa khiếm nhã. Đặc biệt, sự phẫn nộ càng dấy lên khi có không ít những Fanpage cộng đồng đã đăng lại hình của cô bé, kèm theo lời bình luận ám chỉ chuyện “ tình dục hóa” trẻ em. Các bài đăng như vậy nhận được hàng chục nghìn lượt thích, bình luận và chia sẻ. Tiếng nói phản đối của những người thấy đây là một vấn đề lọt thỏm yếu đuối giữa các bình luận dung tục, độc hại, hàm chứa việc tình dục hóa trẻ nhỏ và coi những lời đùa cợt về xâm hại tình dục, về tình dục không đồng thuận là chuyện bình thường.
Đằng sau những lời đùa tưởng như vô thưởng vô phạt như vậy, liệu có thật sự vô hại?
Chuyên gia Nguyễn Phương Mai đã chia sẻ và chỉ ra những vấn đề đằng sau một câu đùa hay cử chỉ tưởng như rất đơn giản. Đó là sự bình thường hóa những suy nghĩ nhạy cảm với trẻ em, cũng là việc cố tình bày tỏ tình cảm khi không nhận được sự đồng thuận của trẻ nhỏ. Hiểu cơ bản, đó là cách chúng ta lấy những lời trêu đùa thân mật để biến trẻ nhỏ thành những đối tượng của những ý niệm người lớn.
Câu chuyện trên sẽ lắng xuống theo dòng thông tin trên truyền thông. Tuy nhiên, vấn đề đằng sau đó không nằm ở một câu đùa cá nhân. Những suy nghĩ nhạy cảm với trẻ nhỏ – ngụy trang dưới những câu đùa, là một vấn đề tồn tại từ lâu trong văn hóa đại chúng. “Lớn nhanh lên chị đợi”, “con bé này kháu thế, lớn lên chắc khối người yêu”, “em mày xinh thế, mai sau cho tao làm em dâu mày nhé”… là những câu đùa mỗi người từng bắt gặp đâu đó trong cuộc sống, với nội dung hướng tới trẻ nhỏ.
Video đang HOT
Chúng ta phẫn nộ tột độ khi thấy những bức hình nhạy cảm trẻ em bị đăng tải lên mạng, lên án và kêu gọi công lý trừng phạt những kẻ ấu dâm – nhưng có thể xuề xòa cho qua những câu đùa mang ý niệm nhạy cảm tiềm tàng, hay thậm chí thích thú khi thấy hình ảnh trẻ em với những lớp make-up dày, đi giày cao gót, mặc trang phục đi biển. Điều đập vào mắt nhiều người khi thấy một học sinh lớp 7 trên truyền hình – đáng buồn thay lại là ngoại hình của em như một gợi mở về câu chuyện tình dục.
Những hành động tưởng như rất đơn giản ấy, như từ lời đùa cợt cho tới hình ảnh trẻ xuất hiện trong các quảng cáo, cuộc thi ẩn chứa nhiều vấn đề.
Thứ nhất, tư tưởng đó nếu không thay đổi kịp thời sẽ được coi như một điều hiển nhiên trong xã hội.
Thứ hai, nó ảnh hưởng tới cách trẻ em nhìn nhận bản thân, đặc biệt với các bé gái.
Điều khiến nhiều người lo ngại trong những câu nói đùa như vậy cũng như những hình thức khác là nỗi lo các em nhỏ, đặc biệt là những bé gái, sẽ có sự nhìn nhận sai lệch về vai trò của mình trong các mối quan hệ, từ gia đình cho tới người quen. Trong giai đoạn phát triển non nớt đầy nhạy cảm, các bé lại được đưa vào đầu những ý niệm về tình yêu nam nữ với chính người thân? Hay suy nghĩ rằng có một cô chú nào đó đang “đặc biệt” để ý đến mình theo cái cách của một người đang yêu. Đó không hề là những cảm xúc và suy nghĩ tích cực, đơn giản để được các bé tiếp nhận như những câu đùa đơn thuần.
Khi nhìn rộng hơn, nhiều người cũng đặt ra các câu hỏi mang tính vĩ mô: Liệu những trò đùa công khai trên truyền hình nói riêng và hình ảnh trẻ nhỏ trên truyền thông có làm thay đổi cách chúng ta nhìn nhận trẻ con không? Trẻ nhỏ có dễ trở thành đối tượng bị đưa ra để đánh giá, cân đong đo đếm về “ngoại hình”?
Trong những lời đùa cợt hồn nhiên của người lớn, tính chủ thể của trẻ nhỏ vô tình bị tước đoạt khi đi cùng với những câu đùa luôn là sự bào chữa “trẻ con không hiểu gì đâu?”. Thứ nhất, trẻ con đã có những nhận thức về giới từ khi còn nhỏ và tại nước ngoài, việc chia sẻ các kiến thức về giới, tình dục cho trẻ được phân cấp từ đơn giản đến phức tạp theo từng độ tuổi.
Thứ hai, việc trẻ không biết không có nghĩa người lớn được thực hiện những hành vi đùa cợt thiếu tôn trọng và không có sự đồng thuận của trẻ, dù trên không gian mạng. Cảm xúc của trẻ hay những suy nghĩ có thể in hằn trong đầu các em là điều không ai nghĩ tới với những câu đùa trong khi trẻ nhỏ đang trong độ tuổi quan sát thế giới và hình thành khái niệm, suy nghĩ, tính cách trong đầu.
Ở Việt Nam, trong khi khái niệm “đồng thuận” vẫn còn là một điều xa lạ; đồng thuận với trẻ nhỏ lại là thực hành không mấy người biết hay thực hiện. Từ những điều đơn giản như hôn má, hôn môi cho đến những điều có thể để lại hậu quả như đăng một bức hình con đang tắm lên mạng xã hội và khen đáng yêu, chúng ta dường như đã bỏ quên khái niệm sự đồng thuận với trẻ.
Sẽ có nhiều người lên tiếng rằng, quan điểm này mang theo những suy nghĩ nghe quá to tát, giáo điều trong khi đơn giản những người trưởng thành ấy chỉ muốn thể hiện tình cảm với trẻ nhỏ thông qua lời đùa cợt. Tuy nhiên, những tác động về tinh thần, cảm xúc hay tâm lý là điều không thể đo lường luôn ở hiện tại. Không ai biết chính xác lũ trẻ lớn lên với lời đùa cợt như vậy sẽ nghĩ gì, hành xử ra sao, thay đổi tâm lý như nào… nhưng tác động là không thể phủ nhận.
Chắc chắn rằng, không ai muốn con mình lớn lên với mặc cảm về ngoại hình, luôn nghĩ bản thân như một thực thể được quan tâm vì tình cảm nam nữ, hay trở thành đối tượng miễn cưỡng của những trò đùa, những nụ hôn vô duyên đến từ người lớn.
Chiếm đoạt gần 28 tỷ đồng, cựu Chủ tịch Công ty Kiến trúc lĩnh án chung thân
Ngày 27/6, TAND TP Hà Nội mở phiên toà hình sự sơ thẩm xét xử bị cáo Nguyễn Phương Mai (SN 1960, cựu Chủ tịch HĐQT Công ty cổ phần Tư vấn kiến trúc đô thị Hà Nội (viết tắt là Công ty kiến trúc) về tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản, theo quy định tại Điều 174 BLHS.
Bị cáo Mai bị khởi tố điều tra từ năm 2014. Vụ án kéo dài gần 8 năm và sau nhiều phiên tòa mới dần được sáng tỏ. Trước đó, năm 2013 và 2014, Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an TP Hà Nội nhận được đơn tố cáo Mai có hành vi lừa đảo chiếm đoạt tài sản.
Phiên tòa sơ thẩm xét xử bị cáo Nguyễn Phương Mai.
Quá trình điều tra, cơ quan điều tra đã làm rõ, Công ty Kiến trúc được cổ phần hóa từ năm 2005 với tỷ lệ vốn góp của Nhà nước là 51% do Tổng công ty Đầu tư phát triển hạ tầng đô thị (UDIC) quản lý. Khi đó, Mai giữ chức vụ Chủ tịch Hội đồng quản trị, giai đoạn 2009-2013. Từ năm 2010, do Công ty Kiến trúc làm ăn thua lỗ nên Mai sử dụng nhiều thủ đoạn khác nhau như: hứa hẹn xin cấp giấy phép thay đổi quy sử dụng đất xây dựng chung cư, xin giấy phép xây dựng nhà, thỏa thuận vay vốn để được mua căn hộ tại dự án Tổ hợp chung cư cao tầng và dịch vụ khu đất N04-Khu đô thị Đông Nam, quận Cầu Giấy (viết tắt là dự án N04) để thu tiền của người có nhu cầu. Tuy nhiên, sau khi nhận nhận tiền của các bị hại, Mai không thực hiện như cam kết mà chiếm đoạt của họ sử dụng vào mục đích cá nhân.
Thời điểm năm 2008, Công ty Kiến trúc liên danh với UDIC, Công ty cổ phần Đầu tư xây dựng công nghiệp (ICC) và Công ty cổ phần Thương mại quốc tế và tư vấn đầu tư (Invecon) thực hiện dự án N04. Trong đó, Công ty Kiến trúc góp 25% vốn. Dự án được phê duyệt xây dựng với tổng mức đầu tư 2.070 tỷ đồng. Ngày 7/9/2011, Đại hội đồng cổ đông của Công ty Kiến trúc mới ban hành Nghị quyết thông qua việc vay vốn để đầu tư dự án. Mặc dù Hội đồng quản trị Công ty Kiến trúc không có chủ trương huy động vốn bên ngoài, nhưng Mai đã lợi dụng danh nghĩa Chủ tịch HĐQT công ty để tự ý lập, ký thỏa thuận vay vốn, hợp đồng huy động vốn với các cá nhân bên ngoài.
Mai còn lập các phiếu thu giả, giấy nhận tiền, giấy nhận cọc, giả chữ ký kế toán, thủ quỹ trên các phiếu thu để chiếm đoạt hơn 26,3 tỷ đồng của 13 người. Số tiền này, Mai không đưa vào hệ thống sổ sách quản lý, không nhập tiền vào quỹ công ty mà sử dụng chi tiêu cá nhân hết. Quá thời hạn cam kết, 13 khách hàng không mua được nhà, đề nghị được rút tiền nhưng Mai đều lẩn tránh. Đến khi làm việc với công ty, họ mới biết toàn bộ giấy tờ Mai cung cấp là giả mạo nên làm đơn tố cáo sai phạm của Mai.
Lời khai các bị hại thể hiện, họ có nhu cầu về nhà ở nên tìm hiểu thông tin quảng cáo trên sàn bất động sản hoặc được người quen giới thiệu. Khi đó, họ được Mai giới thiệu, Công ty Kiến trúc có chủ trương bán các căn hộ tại dự án N04 cho các cá nhân có nhu cầu nhưng do chưa đủ điều kiện mua bán, vì chưa thi công xong phần móng nên chỉ được ký hợp đồng góp vốn.
Các bị hại tin tưởng hoạt động của công ty kiến trúc qua lời giới thiệu của Mai nên đồng ý đặt tiền. Mai trực tiếp ký hợp đồng, thu tiền tại phòng làm việc và cấp phiếu thu có đầy đủ dấu, chữ ký "Đã thu tiền" hoặc giấy nhận tiền. Quá trình điều tra và tại phiên toà, Mai thừa nhận đưa thông tin gian dối để chiếm đoạt tiền của các bị hại. Sau khi thu tiền của nhiều bị hại, Mai chỉ nộp tiền của hai bị hại vào tài khoản công ty.
Mai thừa nhận, chị ta một mình thực hiện hành vi phạm tội bằng các thủ đoạn như: tự soạn hợp đồng, mua phiếu thu tiền ở cửa hàng văn phòng phẩm. Thời điểm đầu, Mai giả chữ ký của kế toán và thủ quỹ Công ty Kiến trúc. Sau đó, Mai tự đặt làm con dấu, chữ ký để đóng dấu. Cho đến khi hành vi phạm tội bị phát hiện thì Mai đã vứt bỏ con dấu trên.
Xác minh tại Công ty Kiến trúc, cơ quan điều tra xác định, do hoạt động kinh doanh không hiệu quả, gặp khó khăn tài chính nên ngày 16/1/2013, Công ty Kiến trúc đã thoái toàn bộ vốn góp tại dự án N04. Sau đó, Công ty Kiến trúc rà soát lại những cá nhân đã ký hợp đồng góp vốn, nộp tiền vào công ty thì xác định có hai khách hàng đã nộp số tiền hơn 3,5 tỷ đồng. Công ty kiến trúc cũng đã trả lại tiền hai khách hàng này.
Ngoài hành vi phạm tội như trên, Mai còn chiếm đoạt số tiền gần 628 triệu đồng của bà Trần Thị Lan H khi bà H nhờ Mai xin thay đổi quy hoạch và mục đích sử dụng đất xây dựng chung cư. Cũng với chiêu lừa xin thay đổi giấy phép xây dựng nhà, Mai đã chiếm đoạt số tiền 1 tỷ đồng của bà Bùi Thị Mỹ H. Cơ quan điều tra xác định, tổng số tiền Mai đã chiếm đoạt của 15 bị hại là gần 28 tỷ đồng.
Sau khi phân tích, đánh giá hành vi phạm tội của Mai, Hội đồng xét xử đã tuyên phạt bị cáo này tù chung thân về tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản. Ngoài hình phạt tù Hội đồng xét xử còn buộc bị cáo Mai phải bồi thường cho các bị hại toàn bộ số tiền đã chiếm đoạt.
Nữ sinh lớp 7 rời nhà gần một tháng chưa về, gia đình mong cư dân mạng giúp đỡ Một nữ sinh lớp 7 (ngụ xã Thiệu Trung, H.Thiệu Hóa, Thanh Hóa) đã rời nhà đi gần 1 tháng qua vẫn chưa thấy về. Gia đình hoang mang lo lắng, mong cơ quan chức năng và cộng đồng mạng giúp tìm kiếm. Ngày 19.5, thông tin từ Công an xã Thiệu Trung (H.Thiệu Hóa, Thanh Hóa) cho biết, đơn vị này đã...