Đã có người khác yêu em hơn anh!
Anh à, em xin lỗi khi phải nói ra những lời này, những lời mà khi em nói, em đã rơi lệ.
Em không còn muốn ở bên anh nữa, em không còn muốn được làm vợ anh, không muốn được dựa vào vai anh nữa. Không phải vì em không còn yêu anh, mà bởi vì quá yêu nên em phải chọn con đường này.
Em đã quá mệt mỏi với tình yêu của anh dành cho em, mệt mỏi với cái gọi là sự chân thành và chung thủy. Em cảm thấy bản thân mình có người yêu nhưng giống như một kẻ đang đi chạy theo một ai đó vì tình. Đúng, em thừa nhận mình là cô gái nội tâm, bi lụy, có thể nói là lụy tình. Em cũng đã từng yêu một người đau khổ thế nào, cũng từng vật vã khi chia tay với người đó, nhưng không có nghĩa là khi đến bên anh, em không cuồng nhiệt như vậy. Con người có thể thay đổi, tình cảm cũng có thể nhạt nhòa, vì đơn giản, chính anh là người đã đến và sưởi ấm trái tim em.
Nhưng sau hơn 1 năm yêu nhau, em nhận ra sự quan tâm anh dành cho em quá ít ỏi. Những cuộc điện thoại tâm sự thưa dần, thay vào đó là những tin nhắn rất ngắn gọn, chỉ để hỏi em ăn cơm chưa, đang làm gì. Ngoài ra, anh không mấy khi chia sẻ chuyện này, chuyện nọ. Anh nói, anh yêu em nhiều, và mong em đừng có hoài nghi tình cảm của anh. Anh nói, cứ tin anh, vì anh chỉ yêu mình em thôi, không có gì khiến anh thay đổi được. Nhưng anh ạ, yêu thương phải biến thành hành động chứ không thể nói là yêu được.
Em là con gái, em cũng như bao cô gái khác, cần biết bao sự quan tâm, yêu thương của anh dành cho mình. Em muốn được bên anh, được anh che chở, được anh đưa về mỗi khi trời tối, được anh an ủi bằng những câu ngọt ngào khi em gặp khúc mắc trong chuyện tình cảm bạn bè hay công việc. Nhưng không có, em đã chờ rất nhiều, đã thắc mắc và hỏi anh rất nhiều tại sao anh như thế, tại sao những lúc em cần thì anh không tới, tại sao em muốn thì anh không làm. Hay tại anh không hiểu em?
Em là con gái, em cũng như bao cô gái khác, cần biết bao sự quan tâm, yêu thương của anh dành cho mình. (ảnh minh họa)
Anh luôn trả lời rằng, em quá đa nghi, em nghĩ quá nhiều, chỉ cần nghĩ là anh yêu em là đủ. Sao anh lại bắt em phải tin khi anh chẳng làm gì cho em cả. Em chưa từng nhận được những món quà từ anh, trong khi lúc nào anh cũng là người em nghĩ tới trước tiên khi đi đâu đó. Anh cũng luôn nghĩ, em lớn rồi, tự chủ được, không cần phải anh đưa đón. Nhưng anh ạ, sự đưa đón không có nghĩa là sợ hãi, không có nghĩa là em không làm được, trước khi yêu anh em vẫn vậy, vẫn đi về mình, em làm được chứ. Nhưng em cần hơn cả chính là thái độ của anh, sự quan tâm của anh, và đó là tình yêu anh ạ.
Mỗi lần em kể chuyện mệt mỏi của mình ở công ty thì anh lại kêu em nói nhiều, rồi hay than vãn. Thực sự, em đâu còn ai để chia sẻ đâu anh? Em cần anh hơn ai hết, mong anh sẽ lắng nghe và hiểu em, sẽ cho em những lời động viên hoặc chỉ đến để ôm em vào lòng, vuốt tóc em như một lời nhắn nhủ rằng, em hãy yên tâm vì lúc nào cũng có anh bên cạnh.
Video đang HOT
Tất cả những thứ em cần, người đàn ông nào cũng có thể làm được nếu họ yêu em. Ai yêu cũng có thể dành cho người yêu mình những điều như thế. Nhưng anh thì không, anh cho đó là không cần thiết, chỉ yêu là đủ, quan tâm cũng có mức độ. Anh đã bao giờ nghĩ rằng, nếu anh rơi vào hoàn cảnh như em thì sẽ thế nào hay không? Em cảm thấy mình quá mệt mỏi khi lúc nào cũng phải nhắc nhở anh phải làm thế này, phải đối đãi thế kia với em. Em đâu phải là cô giáo, anh cũng không phải là học sinh để suốt ngày em đi chỉ cho anh những thứ mà ai cũng biết. Anh biết hết đó chỉ là anh bảo thủ không muốn làm mà thôi.
Bao lần em buồn, em khóc, em muốn chia tay, anh đều nói em hạch sách, bảo em làm nũng rồi dọa nạt anh. Em không dọa anh đâu anh ạ. Con người ta phải có tình cảm thì mới thể hiện được bằng cảm xúc, mới khóc được như vậy, em không phải là diễn viên đâu anh. Những giọt nước mắt của em là những giọt nước mắt từ tâm, giọt nước mắt đau đớn, mệt mỏi. Em cảm thấy mình yêu anh quá thiệt thòi.
Nay em dứt khoát chia tay, em nói với anh rằng mình đã có người mới, có người yêu thương em, quan tâm và lo lắng cho em. Nhưng anh lại không tin, anh còn bĩu môi, cười nhạo em, vì anh nghĩ, em sẽ chẳng bao giờ bỏ được anh. Anh à, anh đã nhầm. Có lẽ, vì em quá yêu anh nên anh coi thường em, anh luôn nghĩ, lúc nào giận nhau em cũng sẽ là người xuống nước, em có giận rồi cũng xong. Nhưng lần này thì không anh ạ, em đã quyết tâm rồi.
Giá như em trở về 2 năm về trước, biết đâu đó, em có thể cứ yêu anh như thế rồi cái gì đến thì đến. Nhưng anh ơi, em đã đến tuổi lấy chồng, em muốn tìm cho mình một bờ vai vững chắc, một người luôn thấu hiểu và lắng nghe em. Không còn thời gian để sửa chữa sự vô tâm của anh nữa, em đã cho anh quá nhiều cơ hội rồi!
Hôm nay, chúng ta chia tay, anh hãy nhớ ngày này và có thể coi đó là một kỉ niệm. Không lý do, không cần quá nhiều lời giải thích, chỉ là em cảm thấy quá mệt mỏi, phải dừng lại tất cả. Anh hãy đi con đường của anh, yêu người nào có thể khiến anh thoải mái vui chơi và chấp nhận tất cả tật xấu của anh vậy. Còn em, em phải từ bỏ anh rồi mặc dù em còn rất yêu anh.
Cám ơn anh quãng thời gian qua đã cho em biết tình yêu thực sự là gì!
Theo VNE
Nhục vì bị bạn trai đòi quà khi chia tay
Khi lọt vào mắt xanh của công tử nhà giàu, Giang sung sướng lắm, cô nghĩ đời mình sắp được sang trang mới.
Tưởng sướng vì yêu được công tử nhà giàu
Khi lọt vào mắt xanh của công tử nhà giàu, Giang sung sướng lắm, cô nghĩ đời mình sắp được sang trang mới. Mà suy nghĩ ấy nào có sai, con gái ai chẳng mong muốn lấy được người giàu, nhất là những người xinh đẹp kiểu như Giang. Giang có quyền lựa chọn, có quyền được yêu cầu về người đàn ông của đời mình, chỉ đơn giản cô có rất nhiều anh chàng theo đuổi và cũng có nhan sắc. Nhưng người khiến cô ưng ý thì chưa xuất hiện, chỉ khi anh chàng công tử nhàu giàu kia tới tán tỉnh cô.
Được 1 tháng đầu, Giang cố tỏ ra kiêu căng khi anh chàng mời đi uống nước, cà phê hay hẹn hò xem phim. Nhưng chứng kiến sự ga lăng, giàu có của anh chàng, Giang đã không đợi được lâu hơn nữa. Sau đó hơn 1 tháng, khi được ngỏ lời, Giang đã nhanh chóng gật đầu đồng ý. Và họ yêu nhau từ đó.
Suốt thời gian yêu nhau, Giang luôn nhận được những câu nói ngọt ngào, những lời yêu thương lãng mạn và đặc biệt, điều làm Giang &'mát mặt' với bạn bè nhất chính là những món quà do anh ta gửi tặng. Mà không chỉ tặng thông thường, còn tặng một cách oanh liệt, khiến Giang được phen &'nổ đùng đoàng'.
Suốt thời gian yêu nhau, Giang luôn nhận được những câu nói ngọt ngào, những lời yêu thương lãng mạn và đặc biệt, điều làm Giang &'mát mặt' với bạn bè nhất chính là những món quà do anh ta gửi tặng. (ảnh minh họa)
Nhớ lại, những ngày lễ, người yêu thường gửi quà bằng chuyển phát tới công ty Giang. Có hôm thì một bó hoa to, ở giữa đặt một tấm thiệp toàn với lời lẽ yêu đương. Các chị trong phòng thi nhau giật xem và đọc to cho cả phòng nghe thấy. Giang tỏ ra thẹn thùng nhưng thực tình cô nàng thích thú lắm. Có hôm, đúng vào ngày sinh nhật, anh chàng gửi một món quà bất ngờ. Không có hoa nhưng khi mở ra, Giang ngạc nhiên, há hốc mồm vì sung sướng khi thấy chiếc dây chuyền vàng lấp lánh đặt trong hộp với lời tỏ tình: "Anh yêu em, mãi là như vậy".
Sau lần ấy, Giang càng ngày càng quấn người yêu. Thay vì tặng quà cho anh, vì là thân con gái nên Giang cố gắng quan tâm người yêu, chăm sóc người yêu bằng cử chỉ, lời nói. Rồi Giang cũng không ngần ngại trao thân cho anh chàng này, khi anh ta đòi hỏi. Vì những lúc ân ái là những lúc Giang có thể thỏa sức nũng nịu, đòi quà.
Sau này, dù không phải ngày lễ, ngày kỉ niệm, chàng cũng tặng Giang nhẫn, bông tai, rồi mua cho cô nàng nhiều quần áo, giày dép đắt tiền lại đẹp. Riêng chuyện nịnh các bậc phụ huynh thì khỏi phải nói, anh chàng này cực kì khéo mồm. Quà cho bố mẹ cũng thường xuyên, thi thoảng lại mang đến những bất ngờ cho gia đình Giang khiến cả nhà ai cũng hả lòng hả dạ vì cậu con rể tương lai chu đáo.
Bạn trai đòi hết quà, xấu hổ với bố mẹ
Tình yêu tưởng sẽ đơm hoa kết trái, nào ngờ, được hơn 1 năm, nhất là sau ngày Giang trao thân cho anh ta thì mọi thứ đã thay đổi. Anh ta bắt đầu không quan tâm tới cô nhiều như trước nữa, những lời ngọt ngào, những món quà cũng thưa dần. Rồi nghe đồn là, anh ta còn có mấy cô gái khác ở đâu đó, khi không có Giang thì anh ta hay hẹn hò này nọ.
Giang tìm hiểu thì thấy đúng là như vậy, anh chàng giàu có này không phải người chung tình. Nghĩ lại, từ ngày yêu nhau, anh ta cũng chưa một lần đưa Giang về nhà ra mắt bố mẹ, chỉ biết anh ta giàu như thế nhưng không biết nhà cửa ở đâu. Thế mà Giang cứ tin vào những lời đường mật của anh ta rồi còn tính chuyện cưới xin và đã vội vã trao thân cho anh ta rồi.
Thế mà Giang cứ tin vào những lời đường mật của anh ta rồi còn tính chuyện cưới xin và đã vội vã trao thân cho anh ta rồi. (ảnh minh họa)
Giờ Giang cảm thấy tiếc nuối về chuyện đó nhưng cũng đã muộn màng. Giang nói với anh ta về chuyện cô đã biết các mối quan hệ không trong sáng của anh, anh ta cứ chối đây đẩy bảo làm gì có chuyện đó. Nhưng chẳng ngờ, gần 2 tháng sau, mọi việc tồi tệ khi anh ta chẳng liên lạc gì với cô, toàn là cô phải chủ động hỏi xem anh ta ở đâu, làm gì, với ai.
Giờ thì cô như người mất hồn khi anh ta tuyên bố chia tay. Tình yêu mặn nồng của họ chấm dứt sau hơn 1 năm hẹn hò yêu đương. Không còn những lời ngọt ngào, không còn những cử chỉ âu yếm và chẳng thể &'mát mặt' với bạn bè nữa, Giang giờ đau khổ vật vã vì đã quá sinh tình với người yêu. Hơn nữa, cô đã mất đi hi vọng và niềm tự hào lớn khi yêu được anh chàng giàu có.
Đau khổ thay, sau hơn 1 tuần chia tay, anh ta trơ trẽn cho người tới đòi lại những thứ đã tặng Giang, anh ta thống kê ra giấy, bảo toàn là đồ xịn, cũng là của cải cả nên không thể mất không như thế. Nếu lấy nhau, coi đó là của cải chung, còn không lấy nhau thì Giang cũng không có lý gì giữ những thứ đó ở bên mình cả. Quà cáp cũng là kỉ niệm và khi đã chia tay, cô cũng nên trả lại cho anh ta những kỉ niệm đó.
Nào là vàng, nào là nhẫn, bông tai và dây chuyền, toàn là quần áo, giày dép xịn... Giang nghĩ thấy đắng cay và chua xót. Sao trên đời lại có loại đàn ông đê tiện và hèn hạ như thế. Sao anh ta lại có thể trơ trẽn đòi lại tiền, quà của người yêu cũ mình cơ chứ. Không yêu thì cũng còn tình nghĩa quen biết, có cần phải cạn tình với nhau như vậy không? Bây giờ thì hàng xóm đang cười vào mặt Giang khi có một gã như chủ nợ tới đòi quà của người cũ. Nhìn thấy sự tò mò của người khác và khuôn mặt của bố mẹ mình, Giang thấy nhục nhã và ê chề vô cùng. Đúng là, người tính không bằng trời tính, gã ấy đúng là Sở Khanh. Giàu có mà làm gì, hay chỉ để mang nhục vào đời?
Theo VNE
Bàng hoàng gặp lại tình một đêm trong nhà Đau hơn, người đó lại chính là người vợ sắp cưới của em trai mình. Đúng là trái đất tròn, bây giờ thì tôi đã nghiệm ra, khi mình làm điều gì đó sai trái, chắc chắn mình sẽ nhận lại quả báo và sự trả giá thích đáng. Bây giờ, tôi đang phải gánh chịu nỗi đau đó, đang phải từng ngày...