Đã cẩn thận sống thử để chọn vợ thế mà tôi vẫn rước ‘cáo’ về nhà
Nói rồi mẹ kéo tôi lên chiếc laptop rồi cẩn thận mở những hình ảnh của video đã quay lại từ mấy ngày trước cho tôi xem. Đúng là Thương là vợ tôi rồi.
Vốn sinh ra trong gia đình giàu có nên tôi có rất nhiều cô gái theo đuổi. Trong số những cô gái đó có nhiều người yêu tôi vì tiền có nhiều người yêu tôi thực lòng tôi cũng không thể biết được bởi bề ngoài ai cũng rất quan tâm yêu thương tôi hết mực. Vì vậy quan điểm của tôi là phải sống thử trước khi kết hôn nếu hai người hợp nhau tôi mới tiến đến hôn nhân.
Thương là cô gái thứ 2 tôi quyết định chọn sống thử, cô gái lần trước tuy xinh đẹp nhưng chỉ sống thử với nhau một tháng là đã lộ lòng tham lam ích kỷ nên tôi quyết định chia tay mà không còn vương vấn gì. Lần này tôi chọn Thương để sống thử bởi tôi yêu em và tin tưởng em sẽ mang lại hạnh phúc cho tôi
Đúng như mong muốn của tôi, chúng tôi sống thử với nhau nửa năm trời mà không bao giờ cãi nhau một lời nào, cách ăn mặc của em cũng rất giản dị dễ thương, ăn nói với mọi người luôn từ tốn lễ phép khiến tôi rất hãnh diện mỗi lần dẫn em đi chơi. Mỗi khi mua món quà nào tặng em thì em tỏ ra không vui phàn nàn:
- Anh đừng quá lãng phí với mấy thứ phù phiếm này, hãy tiết kiệm tiền để sau này mua nhà chứ chúng mình lấy nhau không thể mãi dựa vào đồng tiền của bố mẹ được anh ạ, ông bà sẽ khinh thường vợ chồng mình đấy.
( ảnh minh họa )
Nghe Thương nói tôi thấy cách suy nghĩ của em thật đúng như suy nghĩ của tôi, sự chân tình của em càng khiến tôi yêu em nhiều hơn bao giờ hết. Nhân lúc bố mẹ thúc giục tôi lấy vợ và Thương cũng có bầu tôi đưa em về ra mắt bố mẹ luôn một thể. Tưởng bố mẹ sẽ ủng hộ nhiệt tình ai ngờ mẹ tôi chê trách:
- Mẹ nhìn con bé đấy cứ thế nào ấy, trông nó cứ giả tạo thế nào đấy, tốt nhất con nên chọn đứa khác đi mẹ không ưng nó đâu.
- Mẹ không phải lo cho con, con mẹ khôn lắm chứ bộ à, con đã sống thử với em ấy rồi, rất được, mà mẹ có ngăn cũng quá muộn rồi chúng con đã có con với nhau rồi.
- Hả.
Mẹ tròn xoe mắt miệng ấp úng không nói lên lời, còn tôi thích thú khi mẹ không còn tìm được lí do gì để phản đối cuộc hôn nhân của tôi nữa. Chỉ 2 tuần sau đám cưới xa hoa của chúng tôi cũng được diễn ra trong sự chứng kiến của rất đông đảo khách mời của bố mẹ tôi. Những ngày đầu về làm dâu em rất e thẹn khép lép từ tốn chăm chỉ bẽn lẽn như con gái về nhà chồng khiến bố mẹ tôi rất hài lòng.
Nhưng chỉ được tháng đầu tiên, đến tháng thứ 2 em thay đổi 360 độ khiến tôi cũng phải há hốc ra nhìn em. Thay vì sáng dậy sớm nấu bữa ăn cùng mẹ tôi thì em ngồi trước gương trang điểm mất cả tiếng đồng hồ, nhìn em xinh hơn hẳn mà sao tôi không vui cứ cảm giác khó chịu thế nào ý. Em không còn mặc những bộ quần áo cũ nữa mà mỗi ngày thay một bộ khiến cho tủ quần áo cứ chất đầy nên mỗi ngày, tôi thắc mắc:
- Bà bầu mà sao em mua quần áo gì mà nhiều vậy mặc có mấy tháng rồi bỏ đi chứ đâu có mặc lâu mặc dài.
Video đang HOT
- Anh thật ngốc quá thôi, bà bầu là lúc xấu xí nhất nên cần phải lấy quần áo đẹp mặc bên ngoài để che bớt cái xấu đi anh hiểu chưa.
Nghe vợ nói cũng có lí nhưng tôi không thể chấp nhận được cách ăn nói của vợ mình, mẹ tôi có góp ý một câu nhỏ nhẹ nhưng em lại cào ra cãi tay đôi với mẹ tôi:
- Nhà mẹ vừa lau đấy con bỏ dép ra mà đi chứ nốt dép còn in trên sàn nhà đấy.
- Mẹ chỉ vẽ chuyện kỹ tính quá khó sống lắm, mình làm ra nó chứ nó làm ra mình đâu, với lại con đang bầu bì đi chân đất vừa không đảm bảo sức khỏe vừa dễ bị ngã thì lại khổ.
Mẹ tôi thật bất ngờ trước sự phản đòn của con dâu bà im lặng cho qua chuyện. Nhưng bà cứ cảm thấy ấm ức trong lòng khi mà con dâu bước vào nhà lại toàn lên mặt dậy đời luôn tỏ ra trứng khôn hơn gà. Biết mẹ khó chịu nhưng vì vợ mang bầu nên tôi cố bảo mẹ hãy nghĩ cho cháu mà đừng chấp những chuyện vụn vặt để được mẹ tròn con vuông.
Nhiều lần cả nhà ngồi ăn cơm, còn em kêu khó chịu chưa ăn được, nên cứ mọi người ăn xong đâu đấy rồi mới thấy em lò dò xuống ăn, mà ăn xong nào có rửa bát lại vứt bát ra chậu khiến mẹ tôi suốt ngày phải dọn nên bà nhắc khéo:
- Lần sau con ăn xong thì đi rửa bát đi nhá.
- Mẹ cứ để đấy khi nào con thích rửa thì rửa, ai bắt mẹ rửa mà kêu ca chứ.
- Cái nhà này mày làm chủ hay tao làm chủ mà tao cứ nói một mày nói 10 vậy.
- Mẹ đừng cậy mình là mẹ mà bắt người khác phải làm theo ý của mẹ con không đồng ý đâu, chẳng đôi co với mẹ nữa con đi ngủ đây.
Có lẽ bị con dâu lấn lướt quá mẹ tôi đã không chịu nổi nên gọi tôi xuống nói hết mọi sự tình về Thương. Tôi không tin Thương lại là loại người không biết suy nghĩ nên đã nói chuyện riêng với em, Thương buồn lắm vừa khóc vừa ôm con mà nói:
- Đó là sự bịa đặt của mẹ đấy chứ, từ khi làm dâu về đến giờ em luôn từ tốn với mẹ chứ nào dám cãi nửa lời. Chắc có lẽ mẹ không ưa em nên mới tìm mọi cách để đẩy mẹ con em ra khỏi nhà đấy mà.
Cả hai bên đều đáng tin cậy chỉ tiếc là những sự việc mẹ kể ra tôi đều không có mặt ở đó. Cho đến một ngày tôi mới thực sự được nhìn thấy tận mắt người vợ của mình. Vừa đi làm về mẹ tôi đã kêu:
- Mẹ có mấy cái thỏi vàng cất trong tủ con có nhìn thấy không?
- Có phải là 3 cây vàng đúng không?
- Sao con biết?
( ảnh minh họa )
- Hôm trước con thấy trong hộp trang sức của vợ con có 3 thỏi vàng hỏi Thương thì em bảo là của hồi môn của bố mẹ cho nhưng con không tin vì nhà em nghèo thì bố mẹ lấy đâu nhiều vàng mà cho vậy. Mà qua một đêm con cũng quên bẫng đi không điều tra.
Hai mẹ con ngồi đợi Thương đi làm về, sau một tiếng chờ đợi cũng thấy mặt em xuất hiện, mẹ tôi vồ vập tra khảo nhưng em đều phủ nhận mà nói là bà ngoại cho. Trước sự cứng đầu của em tôi bắt em mang vàng ra để cho mẹ xem thì em nói là bán rồi khiến hai mẹ con tôi không còn bằng chứng gì để kết tội cho em nữa đành câm nín còn em thì khóc lóc tức tưởi vì bị hai mẹ con tôi hợp sức tấn công tới tấp.
Đến mấy ngày sau mẹ tôi lại kêu mất 20 triệu để trong tủ, lần này mẹ chẳng thèm nghe sự can ngăn của tôi mà một mực gọi Thương ra để chắt vấn. Và tất nhiên Thương lại khóc kêu oan ức:
- Mẹ muốn con rời khỏi ngôi nhà này mới vừa lòng sao, hết lần này đến lần khác đổ vạ cho con trộm vàng trộm tiền còn xỉ nhục con thậm tệ nữa. Anh hãy minh oan cho em với.
- Mẹ thôi đi vợ con cũng có lòng sĩ diện chứ mình không có chứng cứ sao cứ vu oan cho cô ấy ăn trộm được. Thôi mặc mẹ chúng mình đi làm không muộn giờ.
- Con vẫn không tin mẹ sao, vậy thì buộc mẹ phải đưa bằng chứng ra để khẳng định với con là con đã lấy một người con gái chẳng ra gì và là tên đạo chích về làm vợ.
Nói rồi mẹ kéo tôi lên chiếc laptop rồi mở những hình ảnh của video đã quay lại từ mấy ngày trước cho tôi xem. Đúng là Thương là vợ tôi rồi, đến nước này tôi không thể bảo vệ cho em được nữa. Còn em thì không còn lời nào để bào chữa cho những hành động tham lam của mình.
Chỉ một tuần sau tôi đã phải tiễn em ra khỏi nhà dù biết đứa con không có tội gì nhưng gia đình tôi không thể chứa chấp một người con gái chẳng ra gì về làm vợ làm con dâu được. Còn đứa con đợi khi cô ấy sinh ra tôi sẽ có trách nhiệm đầy đủ của một người cha. Chỉ thấy sót xa cho bản thân mình đã chọn lựa kỹ lưỡng đến vậy rồi vẫn bị mắc lừa một cô gái kém cả một giáp. Thế là tôi mang tiếng có một đời vợ, buồn quá thôi.
Theo Giadinhvietnam
Tôi hối hận vì trước đây chưa từng sống thử
Giá như tôi mạnh dạn hơn chút nữa, thử cuộc sống hôn nhân thì bây giờ, biết đâu mình lại có kinh nghiệm hơn nhiều.
Giá như tôi mạnh dạn hơn chút nữa, thử cuộc sống hôn nhân thì bây giờ, biết đâu mình lại có kinh nghiệm hơn nhiều
Trước đây, nghĩ sống thử là chuyện vô cùng ghê gớm và lo sợ người khác phát hiện, tôi đã kiên quyết ngăn cấm không đồng ý chung sống như vợ chồng với người đàn ông tôi yêu. Nghĩ đến chuyện, người ta sẽ bàn tán, nói ra nói vào mà sau này không cưới nhau thì cuộc đời người con gái như tôi sẽ ra sao. Người phụ nữ, sống thử cũng giống như đã bước chân vào cuộc sống hôn nhân mà đâu phải ai cũng dễ dàng chấp nhận cuộc sống vợ chồng khi chưa thành thân?
Lại nghĩ, khi sống với nhau, đã trao tất cả yêu thương, sau này không biết hôn nhân có gì thú vị. Thế nên, dù ở trọ gần nhau tôi và anh cũng không sống chung như vợ chồng.
Sau hơn 3 năm, tôi với anh cưới nhau vì mọi thứ đều đã ổn định. Cuộc sống vợ chồng những ngày tháng đầu thật hạnh phúc. Anh và tôi đã hiểu nhau và đã bắt đầu công cuộc chinh chiến với hôn nhân của chính mình. Đi trăng mật, đi chơi, đi du lịch khi con cái chưa có, đó là điều mà chúng tôi luôn khao khát.
Nhưng mỗi ngày, tôi đều có cảm giác mọi thứ bắt đầu tơr nên nhạt nhẽo. Hai vợ chồng đi làm về, việc ai người ấy làm. Tôi lao vào bếp núc nấu nướng còn chồng thì cứ vắt chân lên ghế để xem phim rồi đợi ăn cơm. Ăn xong thì tôi lại dọn dẹp từ đầu tới cuối, mệt hết hơi mà tắm giặt thì không nổi. Có những lúc mệt mỏi chỉ muốn nằm nhoài ra ngủ một giấc nhưng lại bận con cái, không thể có một giấc ngủ trọn vẹn.
Chồng không làm gì, cũng không mấy khi giúp vợ việc nhà khiến tôi cảm thấy chán nản. Vợ chồng cãi vã nhau suốt ngày vì những chuyện cỏn con như thế nhưng rồi thành mâu thuẫn lớn.
Cuộc sống vợ chồng ngày càng trở nên nghiêm trọng từ khi có con và bận rộn việc chăm con cái. Tôi không còn thời gian để quan tâm tới chồng. Anh cũng đi tối ngày rượu chè, bài bạc, khiến tôi cảm thấy chán nản vô cùng. Quan trọng là vợ chồng không có tiếng nói chung, mỗi người mỗi ý. Mình thắc mắc thì chồng lại cho rằng anh ấy đúng. Cuộc sống cứ như vậy với những áp lực về tiền bạc và con cái.
Hối hận vì ngày đó, anh tha thiết rủ tôi sống cùng mà tôi lại ngại với người khác, không dám sống thử (Ảnh minh họa)
Có lúc, chồng còn càu nhàu chuyện lương lậu, rồi không đưa tiền cho vợ vì có quá nhiều khoản chi tiêu. Nhưng một mình tôi lo con cái, ăn uống chi phí, tốn kém vô cùng. Vợ chồng nói năng cũng không tình cảm, liên tục vùng vằng. Nghĩ lại những tháng ngày yêu nhau sao mà vui sướng. Đúng là hôn nhân không giống như lúc yêu. Vậy mà, trước đây, tôi đã không sống thử, không chuẩn bị hành trang cho mình.
Hối hận vì ngày đó, anh tha thiết rủ tôi sống cùng mà tôi lại ngại với người khác, không dám sống thử. Giá như tôi mạnh dạn hơn chút nữa, thử cuộc sống hôn nhân thì bây giờ, biết đâu mình lại có kinh nghiệm hơn nhiều. Bây giờ, chỉ biết cắn răng chấp nhận, coi như là số phận để cuộc đời tươi mới hơn, chuyên tâm chăm sóc con cái. Cũng chỉ nghĩ được như vậy bởi con người cũng chẳng ai hoàn hảo và tôi thì càng không dám cầu toàn...
Theo Dân Việt
Tết dương lịch, tôi chết đứng khi bắt quả tang chồng và ô sin đang làm "chuyện ấy" Chờ mãi không thấy chồng xuống, tôi chạy thốc lên nhà thì nghe tiếng thở vội của chồng và ôsin phát ra từ phòng ngủ. Nheo mắt nhìn qua khe cửa tôi chết đứng khi thấy cảnh tượng ghê tởm ấy... Năm nay tôi đã 32 tuổi, thành đạt và có 2 con đủ trai và gái. Vừa đi làm vừa chăm con...