Đã can đảm yêu thì nhất định em sẽ can đảm từ bỏ
Một ngày người nhất định bước ra khỏi cuộc tình, không còn quan tâm em đau em khóc. Thì em có cố bao nhiêu đi chăng nữa cũng chỉ là hành hạ mình trong mớ nhớ thương ngổn ngang, vô vọng. Vậy nên em đã can đảm yêu thì nhất định đủ can đảm để quên anh thôi.
Khi yêu anh em chấp nhận từ bỏ mọi tự do của mình để bên anh, và chấp nhận sự tồn tại của anh trong cuộc sống của em. Em làm việc gì cũng chỉ nghĩ đến anh. Yêu và bỏ mặc ngoài tai bao dị nghị, định kiến và những lời khó nghe. Những ngày ấy em mạnh mẽ và can đảm vô cùng để đấu tranh cho tình yêu hai đứa.
Em đã yêu anh bằng hết sự can đảm thì cũng sẽ quên anh bằng sự can đảm ấy. (Ảnh minh họa)
Em đã yêu và tin tưởng anh bằng cả con tim. Anh đâu biết khi yêu là từng ngày em cố gắng thay đổi, làm mới mình cũng như tình yêu hai ta, để mọi thứ không nhạt nhòa vô vị. Nhưng hình như mọi thứ em đang cố gắng đều vô nghĩa trước anh. Để hôm nay anh nhẹ nhàng buông tay không một lời giải thích.
Em đã yêu anh một cách dũng cảm, thế nhưng tình yêu sâu đậm ấy không giữ được anh, nên chúng ta đành có một kết thúc không mong muốn là mỗi người một nơi. Từ giờ không còn ai bận tâm hay bận lòng nữa. Bởi nhớ mãi một người đã không thuộc về ta, chỉ là tự mình cầm dao cào từng vết đau trong tim thôi.
Video đang HOT
Em đã chấp nhận quên bản thân mình để yêu anh, thì từ giờ em sẽ cam đảm quên anh để về yêu lại chính bản thân mình. Để anh thấy rằng không anh em vẫn là cô gái dịu dàng nhưng không kém bản lĩnh. Em sẽ sống để anh thấy rằng em mạnh mẽ hơn anh tưởng. Không anh em vẫn bước tiếp những ngày còn lại một mình vững vàng, kiên định.
Mọi nhớ thương em sẽ xếp gọn. Yêu thương đã kết thúc bằng câu chúc người dành cho em là hạnh phúc. Em nhất địnhhạnh phúc. Em xếp gọn mọi thứ về yêu lấy chính mình đây. Em đã yêu anh bằng hết sự can đảm thì cũng sẽ quên anh bằng sự can đảm ấy.
Theo VNE
Tâm sự chàng trai trót yêu... đàn ông!
Tôi muốn được ở bên cạnh anh, được bảo vệ cho anh nhưng tôi không có nhiều sự lựa chọn.
Tôi sẽ trân trọng những giây phút anh và tôi ở bên nhau (Ảnh minh họa)
Tôi và anh có thể nói là quen nhau đã lâu, chúng tôi cùng nhau trò chuyện qua yahoo hoặc zalo. Tuy nói là lâu nhưng vì không có ý định gặp mặt nên tôi không biết anh là người như thế nào, chỉ biết anh lớn hơn tôi 4 tuổi.
Một lần tình cờ đi leo núi Chứa Chan, anh đi chung với bạn của tôi, nhưng tôi vẫn không thể nào nhận ra vì trong hình anh không giống ngoài đời. Tôi chọc bạn tôi là dẫn bạn đi theo thì phải giới thiệu tên tuổi cho tôi biết chứ.
Anh nói: "Thằng nhóc này không nhận ra anh à"...
Tôi ngớ người ra trong vài giây: cái vẻ bên ngoài nhìn anh chẳng khác nào một thằng con trai mới lớn ở cái tuổi 22 tuổi vậy mà anh lại xưng anh với tôi. Lúc này tôi mới nhận ra anh. Từ đó chúng tôi trò chuyện nhiều hơn.
Sau một thời gian ngắn tôi phát hiện mình thích anh nhiều hơn, Tôi hay chọc anh gọi anh 2 tiếng "Anh iu", anh cũng chẳng vừa gì khi đáp lại tôi bằng 2 chữ "em iu".
Không hiểu vì sao tôi lại rất thích nhìn anh cười, cái nụ cười của anh làm tôi xao xuyến, phải chăng tôi đã yêu anh. Và cũng chính lúc này tôi phát hiện rằng hình bóng người yêu cũ của tôi đã nhạt phai theo thời gian.
Có hôm tôi suy nghĩ rất nhiều, chạy xe nhưng nghĩ về anh, tôi không định hướng được mình đi đâu. Khi tới đèn đỏ tôi dừng xe suy nghĩ đến lúc đèn xanh chuyển lại qua đỏ từ lúc nào tôi không hay. Khi tôi đứng mua thức ăn, thằng bạn trong xóm thấy tôi nên bắt chuyện, nhưng tôi mải suy nghĩ không biết là có người đang nói chuyện với mình, đến khi tôi nhận ra thì nó kêu: "Chủ nhật này qua nhà tao nhậu".
Tôi đã xin anh cho tôi được hôn anh, cái cảm giác được hôn, được ôm anh vào lòng thật hạnh phúc, ở bên anh tôi không lo nghĩ nhiều về cuộc sống, về tương lai của mình.
Tôi rất thích được ôm anh vào lòng, thích được ôm anh từ phía sau lưng, lúc này tôi thấy anh rất nhỏ bé. Tôi muốn được ở bên cạnh anh, được bảo vệ cho anh nhưng tôi không có nhiều sự lựa chọn, tôi không thể ích kỷ sống cho mình, anh còn gia đình anh nữa... Tôi sẽ trân trọng những giây phút anh và tôi ở bên nhau.
Tôi quen anh nhưng tôi lại không muốn tìm hiểu về anh, gia đình anh, hay là nhà anh ở đâu, anh làm nghề gì...cái tôi cần là được thấy anh.
"Có lẽ em sẽ yêu lần nữa Tùng à!"...
Theo VNE
Chơi vui thành... buồn Đang quen làm việc cả ngày, nay về hưu, những ngày tháng đầu, ông Tốt sinh buồn. Rồi ông tìm được thú vui "đan quạt" mỗi khi có đám hiếu, hỉ. ảnh minh họa Ông Tốt, đúng như tên gọi, hiền lành, tốt tính. Hồi còn làm ở xã, người ta thường nói đùa, là ông chánh văn phòng. Thực chất, ông chỉ...