Đã bao lâu rồi bạn không ôm người thân và dành thời gian cho gia đình mình?
Bất kể chúng ta sinh ra hay mất đi, gia đình là nơi duy nhất, mà ở đó, có những người sẵn sàng thương yêu và chờ đợi chúng ta vô điều kiện. Nơi đó người ta gọi là “nhà”.
Gia đình là nhà của mỗi người
Thật may mắn cho chúng ta khi sinh ra trong đời, chúng ta có một gia đình, ở đó, có những người thân yêu, máu mủ ruột già, nơi bao bọc, yêu thương chúng ta từ khi tấm bé cho tới lúc trưởng thành.
Chúng ta thường coi gia đình là một lẽ dĩ nhiên tồn tại, mà không biết rằng: “Đó là mơ ước xa vời của rất nhiều những đứa trẻ mồ côi ngoài kia, của những người có những gia đình không trọn vẹn”.
Mỗi người đều có những gia đình riêng, đó là ngôi nhà đầy tình yêu thương. Ảnh minh họa
Gia đình là nhà của mỗi người, mỗi người lại có một gia đình riêng. Mỗi gia đình lại có những hoàn cảnh riêng, niềm vui và nỗi buồn khác biệt.
Dẫu gia đình có không hạnh phúc, có mâu thuẫn hay bất kỳ điều gì khác, đó vẫn chính là nhà, nhà để chúng ta trở về.
Gia đình là nhà để về với những bữa cơm ngon
Đã quá quen thuộc với những bữa cơm ngoài kia, đầy rẫy những quán hàng ăn sang trọng, đầy rẫy những nơi có thể cho ta những bữa ăn sơn hào, hải vị không thể nào so sánh được. Nhưng hiếm khi chúng ta để ý đến những bữa cơm nhà. Bữa cơm mà những người yêu thương chúng ta dành rất nhiều thời gian để chuẩn bị.
Những bữa cơm mẹ cha chờ ta mỗi sớm tối về ăn cùng. Những bữa cơm mà ở đó, có thể không có cao lương mỹ vị, nhưng ở đó có tình yêu, sự san sẻ với chúng ta.
Nhà là nơi chờ cơm chúng ta với những tình cảm bình dị nhất. Ảnh minh họa
Video đang HOT
Đó là những bữa cơm đạm bạc, có ông bà, cha mẹ và những đứa em thơ. Đó là nơi duy nhất khiến chúng ta nở nụ cười trọn vẹn, cùng trò chuyện bên mâm cơm đoàn tụ.
Bao lâu rồi, bạn không ăn cơm cùng với gia đình? Bao lâu rồi bạn không cùng trò chuyện với bố mẹ bên mâm cơm đầy?
Nhưng càng lớn dần, chúng ta càng nhận ra, gia đình chính là nhà để trở về với những bữa cơm ngon.
Gia đình là nơi có bố mẹ và những người thân yêu
Người ta thường bảo rằng: “Bạn chỉ có duy nhất một gia đình và rất nhiều tình yêu đối với nó”. Vâng, gia đình là nơi chúng ta dành rất nhiều tình cảm, dành rất nhiều sự yêu thương, dành trọn đời để nâng niu, bảo vệ và tôn thờ như một vật bất khả xâm phạm.
Bố mẹ, những người yêu thương ruột thịt của chúng ta đều ở đó. Chung một mái nhà, cùng chung niềm vui, đớn đau hay hạnh phúc. Họ là những người duy nhất sẵn sàng yêu thương chúng ta vô điều kiện. Nơi lo lắng, chăm sóc, san sẻ ân cần, không mong cầu gì hơn ngoài việc chúng ta được hạnh phúc.
Khi chúng ta trưởng thành, chúng ta lại càng muốn về nhà nhiều hơn, để có thể sà vào lòng bố mẹ như thời còn thơ dại. Cùng chơi đùa với anh em sau những buổi tan trường.
Bao lâu rồi bạn không ôm những người thân yêu của mình và nói: “Gia đình mình là thứ hạnh phúc duy nhất con muốn giữ bên mình?”.
Gia đình là nơi để dừng chân khi chúng ta mỏi mệt
Chưa bao giờ chúng ta cảm nhận được nỗi cô đơn cho đến khi chúng ta rời căn nhà của mình đến một nơi xa lạ. Ăn một bữa cơm tạm bợ không phải do bố mẹ nấu. Từng miếng ăn, giấc ngủ, mọi điều phải một mình chịu đựng.
Rồi mỏi mệt, ốm đau, bệnh tật không một người chăm sóc, hỏi han. Đến lúc đó chúng ta mới thấu hiểu những nỗi cô đơn mà bất kỳ một người nào muốn lớn lên cũng nhất định phải chịu đựng. Rồi chúng ta sẽ thấy cần một điểm tựa để vực mình đứng dậy và bước tiếp.
Chúng ta đã quá quen thuộc với sự có mặt của bố mẹ, để rồi khi đối diện mọi thứ một mình, ta chợt thấy trống rỗng, hoang mang.
Nếu mỏi mệt ấy, chúng ta có thể san sẻ với người chúng ta yêu, với bạn thân, bằng hữu thì tốt biết bao. Nhưng ai rồi cũng có cuộc sống riêng của mình và họ không thể giúp chúng ta mãi được. Chỉ còn lại gia đình!
Gia đình là vòng tay chở che mãi mãi đầy dịu dàng như thuở ban đầu. Ảnh minh họa
Là lúc chúng ta biết, mình nên chịu đựng mọi thứ một mình. Để rồi có ngày, sóng gió cuộc đời kia vô tình quật ngã, chúng ta không cách nào gượng dậy, gia đình chính là chỗ dựa duy nhất của chúng ta khi ấy.
Gia đình là bến bờ neo đậu an toàn của con thuyền tròng trành trong gió bão. Là nơi để dừng chân khi chúng ta thấy cuộc đời thấm mệt, thấm mệt bởi những lo toan, dự định, công việc và các mối quan hệ xã hội ngoài kia.
Gia đình là nơi chúng ta nên dành thời gian nhiều nhất
Chúng ta đã dành cho gia đình mình bao nhiêu thời gian? Bao nhiêu thời gian trong quỹ thời gian của bản thân mình? Hay chúng ta đã dành thời gian cho những thứ khác, mà quên rằng, gia đình là tất cả những gì chúng ta có, trọn vẹn và đủ đầy.
Vậy thay vì những mối quan hệ không cam kết là mãi mãi, những mối quan hệ nửa vời tiêu tốn của chúng ta hàng tá thời gian. Chúng ta chúng ta hãy dành thời gian đó cho gia đình, cho những người quan trọng.
Bởi co môt nơi đê vê, đo la nha. Co nhưng ngươi đê yêu thương, đo la gia đinh. Co đươc ca hai, đo la hanh phuc.
Gia đình, có nghĩa là ngôi nhà tràn ngập yêu thương, nếu có thể, hãy trân trọng điều đó.
Theo Emdep
Phụ nữ dù ăn cơm ngon, mặc áo đẹp chưa chắc đã hạnh phúc!
"Em cứ ở nhà chăm lo cho con cho gia đình, cả thế giới cứ để anh lo", nghe đến đây nhiều người cứ nghĩ tôi sướng, thế nhưng với tôi đó là một nỗi khổ "to đùng".
Nhiều người cho rằng tôi sướng không biết đường mà hưởng khi có một anh chồng tài giỏi, thương vợ con và lại "điển trai" nữa. Thế nhưng tôi không muốn sống an phận trong một cái tổ kén vo tròn.
Chính vì lẽ đó mà từ khi sinh con tới giờ sự bất đồng quan điểm này của tôi và chồng vẫn chưa có hồi kết. Anh hết ngon ngọt rồi đến cáu gắt khi tôi không bao giờ đồng tình với quan điểm của anh: "Em cứ ở nhà chăm lo cho con cho gia đình, cả thế giới cứ để anh lo".
Tôi tin rằng với khả năng và sự cố gắng của mình, tôi không những không bỏ bê gia đình, con cái để lao đi làm mà có thể làm tốt cả hai. Vậy tại sao tôi lại phải ở nhà chăm con?
Hầu hết mọi cuộc cãi vã của vợ chồng tôi đều xuất phát từ nguyên nhân bất đồng quan điểm. Thực sự nhiều khi vợ chồng căng thẳng cũng chẳng vì lý do to tát. Chỉ là tôi nhận ra, tôi không thể sống mãi trong sự bao bọc của chồng được.
Nhiều người xung quanh, thậm chí bạn bè nhìn vào tôi đều dè bỉu cho rằng tôi ngu dại, không biết gì, sung sướng mà không biết hưởng lại còn làm màu,...
Thế nhưng mỗi người mỗi khác. Quan điểm của tôi là nếu không được vận động, chỉ ngồi im một chỗ sống trong sự bao bọc của của người khác, trong khi tôi có đủ khả năng làm việc thì đó là một nỗi khổ chứ chẳng phải sung sướng.
Cũng giống như con ngựa được tự do trong môi trường tự nhiên nhưng rồi lại bị xiềng xích kìm hãm vậy. Thế nên từ khi sinh con, tôi luôn phải đấu tranh để được đi làm. Vì việc này mà tôi không thấy mình sướng, còn thấy khổ là đằng khác.
Ngày tôi mang bầu, chồng vẫn khuyên vợ ở nhà để nghỉ ngơi, tĩnh dưỡng nhưng tôi vẫn đấu tranh để bảo vệ quan điểm của mình. Tôi vẫn đi làm đến tận sát ngày sinh. Tôi trân trọng sự yêu thương, quan tâm và muốn bảo vệ, chăm lo cho vợ con thật tốt của chồng. Nhưng đôi khi sự yêu thương, lo lắng không cùng chiều với quan niệm hạnh phúc của người khác thì lại trở nên vô nghĩa. Chính điều này tạo nên hiềm khích, xích mích trong cuộc sống vợ chồng tôi.
Tôi biết, dù tôi có nằm ôm con từ sáng đến đêm, rồi từ đêm đến sáng thì chồng tôi vẫn chăm lo tốt mọi việc. Đối với nhiều người thế là hạnh phúc, là cuộc sống viên mãn nhưng nếu cuộc sống có như vậy thì thật sự rất vô nghĩa, một nỗi khổ,... Mà tôi nhất định sẽ phải đấu tranh chứ không bao giờ chấp nhận.
Tôi cũng tốt nghiệp đại học như ai nên muốn cống hiến khả năng, trí óc của mình, để có một chỗ đứng trong xã hội, giá trị của tiếng nói trong gia đình cũng được đề cao hơn. Hạnh phúc của tôi muốn xây dựng viên mãn hơn bằng cách được làm việc thì có gì là sai cơ chứ. Đôi khi hạnh phúc của con người ta chỉ đơn giản mà sao khó để đạt tới vậy.
Tôi vẫn sẽ đấu tranh để ngày mai đây khi con lớn một chút tôi lại có thể ra ngoài để làm việc, để sống là chính mình. Tôi chắc chắn sẽ không khoan nhượng trong cuộc chiến được đi làm sau sinh. Và khi đó mới là lúc tôi sống đúng với con người mình, bằng tất cả nhiệt huyết của mình để đến khi chân mệt, gối mỏi không bao giờ ân hận vì đã đứng và đi bằng đôi chân của chính mình.
Theo Emdep
Đàn bà kiếm nhiều tiền dễ hơn hay kiếm hạnh phúc dễ hơn? Tôi vẫn cho rằng đàn bà chỉ an toàn khi có tiền trong tay, mà chẳng cứ gì đàn bà, đàn ông cũng thế, có tiền ắt có được nhiều thứ! Tuy nhiên có tiền và có hạnh phúc là hai phạm trù khác hẳn nhau. Hôm trước, khi tôi bàn với chồng về việc chọn trường cho con du học, tôi phân...