Đã 2 tháng chồng không động vào người
Hai vợ chồng rất lâu không nói chuyện phiếm, không cùng ngồi xem phim hay nói chuyện. Chỉ ăn xong thì ai làm việc người ấy.
Chồng lạnh nhạt gối chăn
Lạ thật, người ta nói, đàn ông lấy vợ thì yêu chiều vợ, nhất là chuyện ân ái. Chưa cưới nhau được bao lâu, chồng đã đi sớm về tối, lạnh nhạt gối chăn, không nghĩ gì tới chuyện phải về sớm ăn cơm cùng vợ, phải về sớm vui vẻ cùng vợ. Chồng mải mê với tất cả các mối quan hệ khác, còn tôi thì chỉ biết mình chồng, ngồi đợi chồng về ăn cơm mà cũng không xong.
Tối nào cũng vậy, cứ nấu cơm xong là tôi lại dọn dẹp phòng ngủ để cùng chồng đi nghỉ. Hai vợ chồng rất lâu không nói chuyện phiếm, không cùng ngồi xem phim hay nói chuyện. Chỉ ăn xong thì ai làm việc người ấy. Tôi cũng không biết nên nói gì với chồng những lúc như thế.
Nhưng mỗi khi tôi muốn đi nghỉ thì chồng đã lăn ra ngủ ít từ bao giờ. Nằm bên cạnh chồng mà anh cũng không có cảm giác gì. Dù tôi đã cố tình ôm lấy chồng, anh cũng mặc kệ như không. Tôi không hiểu tại sao chồng lại mất cảm hứng với mình như vậy, tôi cũng không hiểu mình có lỗi gì. Bao lâu nay, tôi luôn chu toàn việc gia đình, làm gì cũng cẩn thận, chu đáo với cả nhà chồng. Những lúc chồng mệt mỏi, tôi ân cần tận tụy, chăm sóc từng ly từng tí. Chẳng lẽ như vậy cũng không khiến đàn ông hài lòng hay sao? Vậy phải làm thế nào cho vừa?
Tôi buồn bực rất nhiều ngày, không nói chẳng rằng. Tôi bắt đầu để ý các biểu hiện của chồng. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Đàn bà yêu chồng và cũng mong nhận được sự báo đáp, giống như việc trả ơn vậy. Chẳng những chồng nuông chiều còn phải luôn có cử chỉ âu yếm với vợ, thì họ mới cảm thấy mình thực sự được yêu thương. Nhưng chồng nào hay biết, chồng cũng không bận tâm tới chuyện đó, lạnh nhạt cả 2 tháng nay thì nói làm gì tới chuyện tình cảm.
Nghi chồng có bồ muốn ly dị
Suốt thời gian dài, chồng dường như chán ngấy tôi. Chồng không bao giờ hỏi han chuyện gia đình, nhà cửa cũng như chuyện công việc. Bất luận tôi có làm gì chồng cũng không để ý. Thi thoảng về ăn bữa cơm, đi tắm rồi lại đi ngủ. Chuyện dần trở nên nghiêm trọng khi bạn bè tôi nói, có thể anh có bồ.
Tôi buồn bực rất nhiều ngày, không nói chẳng rằng. Tôi bắt đầu để ý các biểu hiện của chồng. Tôi thi thoảng có đi theo chồng nhưng không phát hiện ra chuyện gì lạ cả. Lòng tôi buồn vô cùng, vì sao chồng lại đối xử với một người vợ như thế được chứ? Tình yêu phải có sự cho đi và nhận lại, tôi cho đi nhưng lại chẳng nhận được gì. Tôi phải sống ra sao.
Tôi đã mang chuyện này nói thẳng với chồng vì thật sự không chịu đựng được thêm nữa. Nhưng rồi chồng cũng chối bay biến, anh nói chẳng có chuyện gì lạ, chỉ là thời gian này cơ quan nhiều việc, mệt mỏi nên không muốn bận tâm tới chuyện khác. Nhưng lòng tôi vẫn phân vân, lo lắng, tôi sợ chồng đang có chuyện gì đó quan trọng giấu tôi.
Thật sự, sống với người chồng như thế này tôi vừa cảm thấy không được yêu thương, thiếu thốn tình cảm, vừa cảm thấy mệt mỏi vô cùng. Tôi đang thật sự thấy chán nản. Tôi phải làm sao bây giờ?
Theo VNE
Có duyên có số, thì... 'vồ' lấy nhau
Nói ra một lời, dù là được chấp nhận hay không cũng là đã cố gắng hết sức vì bản thân mình, không có gì phải hối tiếc.
Yêu nhau, nhiều người ngần ngại không dám mở lời. Phần vì nhút nhát, không biết nên thổ lộ tình cảm của mình thế nào. Phần vì có người cảm thấy không tự tin, thua kém so với đối phương nên để tuột mất cơ hội. Còn con gái khi yêu, họ thường không dám chủ động vì sợ mang cái tiếng &'trâu đi tìm cọc'. Và vì thế, họ sẵn sàng chấp nhận nhìn người yêu mình tay trong tay với các cô gái khác, rồi đêm lại về nằm khóc vì ân hận.
Cô bạn tôi từng kể về mối tình của cô ấy. Suốt 5 năm chờ đợi, cả hai cùng sống trong nỗi dằn vặt, đau khổ mà không nhận ra, hai người cùng yêu thương nhau. Hồi còn là sinh viên, cô ấy có thích một anh chàng học cùng lớp. Đó là một chàng trai thư sinh, chăm học, thông minh vô cùng. Chàng là lớp trưởng còn cô ấy là lớp phó. Vì nhiều công việc phải trao đổi với nhau nên cả hai dần trở nên thân thiết.
Hãy mạnh dạn đối diện với tình yêu (ảnh minh họa)
Rồi tình yêu đến với cô ấy lúc nào không hay. Cô bạn tôi đem lòng yêu chàng trai, gần như lúc nào cũng muốn được gặp, được nhìn thấy. Nhưng tình yêu t.uổi học trò còn nhiều nhút nhát, nên cô ấy không dám thổ lộ gì bởi bản thân mình cũng là con gái. Chàng trai có lẽ cũng đã thích cô ấy nhưng cũng chẳng dám nói ra. Nhưng trong thâm tâm cả hai người đều nghĩ đối phương sẽ chẳng thích mình, vì họ là một nhân vật đặc biệt, chắc chắn sẽ có nhiều người theo đuổi.
Thế là, cuộc tình ấy cứ trôi đi như thế, tưởng đó chỉ là cảm giác của mối tình đầu và cũng tan biến như thế khi hai người ra trường. Chỉ còn là những giọt nước mắt chia tay, những cái ôm nhẹ nhàng và những câu chào nhau giống như bao bạn bè khác. Nào ngờ, khi ra trường, cả hai cùng làm cùng một tập đoàn. Họ chẳng thể ngờ cái duyên cái số lại khiến họ gặp lại nhau như thế. Dẫu chàng và cô ấy cùng sống cùng một thành phố nhưng họ rất ít khi gặp nhau, vì chẳng ai dám chủ động. Ai cũng nghĩ rằng đối phương chắc đã có sự ổn định riêng của mình rồi.
Nhưng cô bạn tôi vẫn ngày đêm thương nhớ người cũ, vẫn mong muốn được gặp lại chàng trai nhưng lại sợ, không dám chủ động lần nữa vì sợ sẽ thất bại và càng gặp càng khó quên. 3 năm sau, họ mới chính thức gặp lại nhau trong ngày họp lớp, đó là cái ngày mà cả hai cũng đã trưởn thành, đã đủ chín chắn để nói ra những điều giấu kín trong lòng. Hai người cũng có kể cho nhau nghe về những thăng trầm trong cuộc sống. Chàng trai nói đã từng thích một người nhưng rồi chẳng đi đến đâu vì thấy không hợp nhau. Còn cô bạn tôi chỉ mỉm cười và nói chưa từng yêu ai. Chàng trai có vẻ không tin nhưng khi cô thổ lộ rằng đã đem lòng yêu anh lớp trưởng cùng lớp đại học thì lúc ấy chàng trai mới đỏ bừng mặt.
Nhưng nào ai biết, nếu ai cũng dám đối diện với tình yêu như thế thì đã không có chuyện này xảy ra. (ảnh minh họa)
Hai người nhìn nhau hồi lâu, cảm giác như sống lại thời sinh viên vậy. Chàng trai cũng đã thích cô bạn tôi từ rất lâu và nhân cơ hội này mới dám bày tỏ với bạn tôi. Hai người hiện tại đều cô đơn, chưa có người yêu, họ lại tìm đến nhau và một lần nữa, trái tim lại xốn xang khi gặp lại nhau. Cả hai chỉ cùng thắc mắc một điều, sao ngày xưa không chịu nói với nhau thì có phải đã không mất mấy năm chờ đợi, tìm kiếm mỏi mòn.
Nhưng nào ai biết, nếu ai cũng dám đối diện với tình yêu như thế thì đã không có chuyện này xảy ra. Thế nên, đây mới chính là bài học bổ ích cho những đôi trai gái yêu nhau, nếu có tình cảm xin đừng do dự. Nói ra một lời, dù là được chấp nhận hay không cũng là đã cố gắng hết sức vì bản thân mình, không có gì phải hối tiếc. Đừng lãng phí thời gian ở bên người mình yêu. Còn nếu, họ đã không phải là của mình thì hãy nhanh chóng quên đi, tìm người mới, không nên lãng phí mấy năm chỉ đợi chờ một hình bóng không thuộc về mình. Các bạn gái khi yêu nhớ nhé!
Theo VNE
Lấy chồng thích thật! Có thể nói, lấy chồng là một sự kiện quan trọng, là một bước ngoặt trong cuộc đời của tôi. Chẳng có sự kiện nào lớn hơn sự kiện ấy, và khiến ta thay đổi nhiều đến vậy. Ừ thì nhiều người vẫn nói, lấy chồng thay đổi toàn bộ cuộc sống. Cũng có người nói, lấy chồng là &'đeo gông vào cổ',...