Cuốn sổ tiết kiệm 50 triệu và lời thú nhận của ô sin sau 2 năm gặp lại khiến tôi choáng…
Tôi không thể nào ngờ lại gặp lại chị ô sin năm nào trong hoàn cảnh trớ trêu với bí mật khủng khiếp thế này.
Ảnh minh hoạ
Tôi kết hôn được 3 năm, có một bé trai 2,5 tuổi bụ bẫm. Hai vợ chồng tôi đều làm giáo viên tiếng anh cho một trường cấp 3. Ngoài giờ dạy, chúng tôi có nhận dạy trực tuyến cho một vài trung tâm. Thu nhập cũng khá ổn.
Cách đây hơn 2 năm, lúc đó tôi mới sinh cháu được vài tháng, công việc bộn bề, bố mẹ chồng và bố mẹ đẻ đều ở xa. Tôi đành thuê ô sin. Qua trung tâm giới thiệu việc làm của bạn tôi gặp được chị. Chị lúc đó đã 40 tuổi, nghe chị kể thì chị mồ côi bố mẹ sớm, ở với bà ngoại, lúc chị lên 18 tuổi thì bà ngoại mất.
Chị không đi học nữa mà đi làm đủ thứ nghề để trang trải cuộc sống. Vì không có nhan sắc lại nghèo khó nên không ai muốn lấy chị làm vợ. Cũng có một vài thành phần qua đường nhưng chị không dám mạo hiểm, bởi thế ở vậy.
Chị hiền lành, chất phát, làm việc gì ra việc nấy, hơn nữa, dù chưa có con nhưng nhìn cách chị chăm sóc con tôi, tôi thấy chị rất khéo. Thuê được chị tôi ưng lắm, việc nhà đỡ đần đi bao nhiêu, vợ chồng tôi cũng có thể đảm bảo tiến độ công việc.
Ở nhà tôi nửa năm, chị đột ngột xin nghỉ việc nói về quê vì có một người đàn ông hỏi cưới, muốn chị về quê cùng làm. Chị báo gấp quá làm vợ chồng tôi không cả kịp chuẩn bị quà. Tôi chỉ bỏ thêm chút tiền công vào cho chị coi như tiền mừng cưới.
Sau chị, vợ chồng tôi không tìm đâu được người giúp việc nào ưng ý nên tôi đành cố gắng kiêm cả việc nhà, chỉ để một mình chồng dạy thêm.
Cuộc sống cứ êm đềm trôi đi. Rồi một ngày. Hôm đó chồng tôi đi đá banh với bạn, tôi đang luống cuống thay lại rèm cửa thì có chuông cổng. Tôi chạy ra mở thì ngạc nhiên nhận ra là chị. Sau 2 năm không gặp, chị nhìn xơ xác, tiều tụy đi rất nhiều.
Video đang HOT
Suýt nữa tôi không nhận ra nếu như chị không cất tiếng nói. Tôi vui vẻ mời chị vào nhà. Rót cho chị ly trà. Chị ngồi nhìn tôi, đôi tay run run cầm tách trà rồi đột nhiên chị cúi thấp đầu, quỳ xuống đất khóc lóc trình bày sự tình. Tôi phải năn nỉ mãi chị mới chịu ngồi trên ghế để nói chuyện.
“M. à, chị thật xấu hổ khi phải nói với em những điều này, nhưng chị không còn cách nào khác. Trước tiên cho chị xin lỗi em vì sự thật chị sắp nói ra sau đây”. Chị nói đến đó, tôi bắt đầu thấy hồi hộp, linh tính có chuyện chẳng lành, tôi thúc chị nói tiếp.
Ngập ngừng 1 hồi, chị vừa khóc vừa nói “hơn 2 năm trước làm việc cho nhà em, nhìn gia đình em hạnh phúc nhất là bé Bi chị thèm lắm. Chị đã không kiềm lòng được mà xin chồng em một đứa con. Lúc đầu chồng em định đuổi chị đi, chị đã cầu xin rất nhiều, chồng em mới đồng ý, thật may mắn, chỉ một lần duy nhất em đi về ngoại mà chị dính bầu. Chị biết chị làm việc này là đồi bại, mất nhân tính nhưng nếu không làm vậy, cả đời chị cũng sẽ không thể có được niềm hạnh phúc làm mẹ. Chị đành xin nghỉ việc về quê.”. Chân tay tôi run rẩy mà tiếp lời “thế tại sao chị không an phận ở quê, còn lên tìm gặp vợ chồng tôi làm gì, chị muốn gì?”.
Chị ngừng khóc, khuôn mặt thê lương hơn bao giờ hết mà nhìn thẳng vào mắt tôi “chị bị ung thư và sẽ không còn sống được bao lâu nữa. Chị không có người thân, nếu chị chết, thằng bé sẽ vào trại trẻ mồ côi, chị không nỡ. Chị cũng là bất đắc dĩ mới phải làm thế này. Đây là cuốn sổ tiết kiệm 50 triệu đồng. Nó là số tiền chị dành dụm được sau nhiều năm đi làm. Không nhiều nhưng chị chỉ có chừng đó, xin em hãy nhận thằng bé làm con nuôi và dạy giỗ nó giúp chị. Vì dù sao nó cũng là con của chồng em, anh em với con em”.
Đúng lúc đó chồng tôi cũng về, có lẽ anh đã nghe được hết câu chuyện. Khuôn mặt anh tái mét, đầm đìa mồ hôi. Anh nhìn tôi hối lỗi nhưng bất lực. Quả thực tôi không biết phải làm sao với tình cảnh như này. Tôi bảo chị hãy về đi để tôi suy nghĩ. Nhìn dáng người đàn bà đó ra khỏi nhà trong bóng chiều mà thê lương quá đỗi.
Nhớ lại ký ức, trước khoảng thời gian chị ấy chuẩn bị rời khỏi nhà, tôi thấy chồng tôi hay tránh mặt chị, nếu gặp cũng rất ngượng ngịu không tự nhiên. Có lẽ anh cũng biết chị ấy có con nhưng sao lại giấu tôi. Bây giờ tôi cũng không biết phải làm sao để giải quyết chuyện này. Cho tôi lời khuyên với.
Theo Phunutoday
Ô sin 36 tuổi quá lứa lỡ thì làm liều xin cậu chủ đứa con
Hậu năm đó đã bước sang tuổi 36 mà vẫn chưa chồng. Ở quê cô như thế là xác định ế thực sự rồi, giờ chắc chỉ có mấy ông già ngoài 60 chết vợ thì may ra người ta mới hỏi tới cô thôi.
Mà những người như thế thì con cái họ lớn cả rồi, chẳng ai muốn có con tiếp với cô nữa cho nó vướng bận. Mà bản thân Hậu thì muốn có 1 đứa con để sau này khi về già cô có chỗ nương nhờ.
Mà xin con ở quê thì sợ mọi người phát hiện ra bố đứa bé rồi lại xảy ra chuyện nọ chuyện kia sợ ảnh hưởng tới đứa bé. Dịp ấy có người hỏi Hậu có lên thành phố làm giúp việc không, có nhà đang cần người dọn dẹp nhà cửa và đi chợ cơm nước. Nhà ấy có 2 ông bà nhưng ông chồng bị liệt nên người vợ phải chăm chồng không thể làm việc nhà được. Nghĩ biết đâu lên đó toàn người lạ, dân lao động tứ xứ cũng có chuyện xin con lại dễ hơn nên Hậu quyết định đi.
Bà chủ bảo trả lương 3 triệu dù công việc khá vất vả, nhà bà ấy những 4 tầng lầu dọn dẹp đã đủ mệt rồi nhưng Hậu vẫn nhận vì mục đích của cô vẫn là khao khát muốn kiếm 1 đứa con. Hậu làm việc chăm chỉ chẳng nề hà chuyện gì, thậm chí cô còn hỗ trợ bà chủ vệ sinh người và dọn dẹp phòng ông chủ, dù cho đó không phải là những việc cô phải làm trong thỏa thuận. Có hôm trông chồng bạn đêm mệt quá bà chủ ngủ thiếp đi, lúc tỉnh dậy thấy chiếc ông đi vệ sinh đêm qua đã được cô ô sin nhiệt tình mang đi đổ và rửa sạch sẽ. Chăn màn ông thay ra Hậu cũng đã giặt sạch phơi lên cả rồi.
Bà chủ rất quý Hậu thậm chí muốn cô ở lại làm dâu dài cho nhà bà (Ảnh minh họa)
Bà chủ rất quý Hậu thậm chí muốn cô ở lại làm dâu dài cho nhà bà: "Nhà tôi đã tuyển tới 5 người giúp việc nhưng chỉ có cháu là tôi ưng nhất thôi. Nếu cháu không chê cứ ở lại làm cho nhà tôi nhé". Hậu chỉ cười không dám nói nhận lời vì mục đích của cô thì chỉ mình cô rõ. Những lần đi chợ qua mấy công trình có đám thợ xây, Hậu vẫn cố tình đi chậm để xem có anh thợ xây nào để ý tới mình hay không nhưng vẫn chưa thấy có 1 ai xi nhê gì cả.
Vừa làm được chừng 4 tháng thì đêm ấy ông chủ phải đi cấp cứu ngay trong đêm, tưởng rằng bênh tình của ông khó qua khỏi nên sáng ngày hôm sau bà chủ đã gọi điện cho cậu con trai đang đi công trình về gấp. Lúc này thì Hậu mới biết ông bà có cậu con trai duy nhất tên Long và đang đi làm công trình, chắc cả năm anh ta mới về làm 1 lần.
Sau khi bà chủ báo thì phải 1 ngày rưỡi anh ta mới về tới nhà. Qua giới thiệu thì Hậu biết anh ta hơn cô 2 tuổi, dân công trình nên nước da đen nhánh, nhưng anh ấy có khuôn miệng rất duyên và hàm răng trắng bóng.
Khi anh nở nụ cười thì cô nào cũng phải mê. Hậu có trêu chắc anh phải cả tá người yêu, nhưng anh chỉ cười bảo: "Công trình của tôi ở rong rừng sâu làm gì có cô gái nào đâu, toàn đàn ông với nhau thôi". Ông chủ lần này có vẻ bệnh nặng nên bà chủ cứ than phiền về cậu con trai đã 38 tuổi rồi mà chưa vợ. "Không biết bố mày có qua khỏi đợt này không, ông ấy chết không nhắm mắt được mất".
Long ở nhà khoảng 10 ngày thì thấy bố có dấu hiệu hồi phục, anh bảo với mẹ ở thêm 1 tuần nữa rồi đi vì công trình đang cần người, anh lại là giám sát nên không thể vắng mặt quá lâu. Nghe tin cậu chủ sắp đi, tối hôm ấy Hậu quyết định làm 1 chuyện liều lĩnh. Cô rất cảm mến cậu chủ và muốn xin anh một đứa con, cô hứa nếu mình có bầu sẽ đi thật xa tránh những rắc rối xảy tới cho cậu chủ.
Hậu không biết lời thỉnh cầu của mình có được đồng ý hay không nhưng cô vẫn muốn thử. Kết quả ngoài sức tưởng tượng, không ngờ cậu chủ đi công trình thiếu gái nên đã nhận lời gạ gẫm của cô ô sin quá lứa lỡ thì. Tuy nhiên Long cũng nói với Hậu tuyệt đối không được để mẹ anh biết chuyện này vì anh sợ mẹ không cho phép quan hệ với ô sin và Hậu đã hứa.
Vậy là đêm ấy Long mò xuống phòng Hậu. Lúc đầu Long chỉ nghĩ Hậu là cô gái ế chồng thôi, nhưng ngay khi thấy giọt máu trinh của Hậu rơi ra thì Long cũng bàng hoàng lắm. Cuộc ân ái nhờ thế mà càng hưng phấn hơn, nhưng rồi đúng lúc cao trào thì cả Long và Hậu rùng mình khi thấy cánh cửa phòng Hậu chỉ khép lại chứ không chốt đã bất ngờ bật tung và người đàn bà đó xuất hiện. Hậu hét lên và chỉ kịp lấy cái chăn mỏng che ngang người:
Ảnh minh họa
- Hai đứa làm cái trò gì ở đây thế?
- Con...
- Cháu...
- Sao có ý với nhau mà không bảo mẹ lại lén lén lút lút thế này? Hai đứa mặc lại đồ đi rồi ra ngoài nói chuyện.
Hậu run như cầy sấy biết phen này mình bị đuổi việc là cái chắc rồi. Nhưng thật không ngờ:
- Nếu 2 đứa có ý với nhau thì mẹ không cấm, bố thì đang bệnh tình như vậy nhân thằng Long vẫn ở nhà mình làm vài mâm mời họ hàng 2 bên chứng kiến cũng là để 2 đứa chính thức nên vợ nên chồng. Thằng Long thì biền biệt như thế, có con Hậu ở nhà mẹ cũng yên tâm rất nhiều. Nó là đứa chăm chỉ thật thà, không ngại khó ngại khổ. Mẹ cũng chỉ cần đứa con dâu như thế thôi.
Cả 2 ngớ người, Hậu định giải thích thì Long ngăn lại: "Vâng, thế cứ làm theo ý mẹ đi ạ". Long cũng muốn có người ở nhà đỡ đần bố mẹ khi anh vẫn còn phải đi liên miên thế này. Với lại Long cũng chẳng có thời gian tìm vợ, giờ mẹ ưng Hậu thì anh cưới liền. Nhưng người bất ngờ và choáng váng nhất chính là Hậu, cô chỉ định xin cậu chủ đứa con thôi, ai ngờ lại có ngày được làm vợ chính thức của cậu chủ thế chứ.
Minh Minh/ Theo Thể thao xã hội
Bi hài chồng tòm tem ô sin và cái kết đắng đừng hỏi Hôm trước em lên mạng đọc chuyện 1 bà chị uống bùa &'tàng hình' đi cướp tiệm vàng mà thấy vừa thương vừa buồn cười vì suy nghĩ ngây thơ quá. Thời buổi nào rồi còn đi tin mấy cái trò đó cơ chứ, ấy thế mà không ngờ nổi trong nhà em có 1 người có đầy đủ học thức cũng tin...