Cuốn sổ khám bệnh của con trong một lần vào viện đã giúp tôi nhìn thấu bản chất vợ mình
Những tưởng hạnh phúc sẽ là mãi mãi, ai ngờ trong một lần tình cờ đưa con đi khám bệnh, tôi mới có dịp nhìn ra đúng bản chất con người của vợ mình.
Chúng tôi kết hôn đã được 3 năm và có một cậu con trai 2 tuổi kháu khỉnh, đáng yêu. Vợ tôi là cô gái tuy không sở hữu vẻ đẹp rạng rỡ nhưng lại có duyên và có vóc dáng đẹp.
Sau nhiều năm cố gắng, tôi đã được lên làm quản lý, thu nhập khá hơn trước rất nhiều. Tuy rất bận rộn và phải đi công tác thường xuyên nhưng bất kì thời gian rảnh rỗi nào, tôi đều dành hết cho vợ con và bản thân luôn trân trọng những phút giây sum họp đầm ấm của cả gia đình.
Bạn bè, đồng nghiệp ai cũng ngưỡng mộ trước tổ ấm hạnh phúc
của gia đình tôi. (Ảnh minh họa)
Những tưởng hạnh phúc sẽ là mãi mãi, ai ngờ trong một lần tình cờ đưa con đi khám bệnh, tôi mới có dịp nhìn ra đúng bản chất con người của vợ mình.
Số là từ trước đến nay, do công việc bận rộn, thường xuyên phải đi sớm về khuya, lại hay phải đi công tác xa nên mọi việc trong nhà, từ con cái đến đối nội đối ngoại đều một tay vợ tôi chăm lo hết.
Với bản tính thông minh, nhanh nhẹn nên vợ tôi xử lý công việc rất khéo léo. Tôi lúc nào cũng cảm thấy yên tâm khi có cô ấy là hậu phương vững chắc. Nhiều lần tôi thường tự nhủ với bản thân rằng thành công tôi có được như ngày hôm nay, có phần giúp đỡ và hi sinh rất nhiều từ cô ấy. Thế nên suốt 3 năm kết hôn, chưa từng một lần tôi to tiếng hay nặng lời với vợ.
Khi tôi hỏi rằng: “Em có cần thuê người giúp việc để đỡ đần việc nhà cho em có thời gian chăm sóc cho bản thân và tập trung cho công việc không?” thì cô ấy chỉ mỉm cười nói rằng: “Với em, anh và con là sự nghiệp lớn và quan trọng nhất rồi. Em thấy bản thân làm được, chừng nào mệt quá thì mới cần đến người ngoài anh ạ”.
Tôi đã từng rất cảm động vì lời nói đó. Chưa bao giờ tôi nghĩ đằng sau sự đảm đang, khéo léo và hi sinh vì chồng con kia lại là tấn bi kịch quá phũ phàng.
Video đang HOT
Trong một lần vợ tôi nói đi dự Hội nghị khách hàng tại tỉnh lẻ thì con trai bất ngờ bị ốm, ho và sốt cao. Cũng may vừa xong dự án nên đợt này tôi được ở nhà. Thấy con như vậy, tôi vội vã chuẩn bị ít quần áo, vào tủ lấy cuốn sổ khám bệnh rồi gọi taxi nhanh chóng đưa con vào bệnh viện như mấy lần trước vợ vẫn đưa con đến khám.
Sau khi làm mọi thủ tục và các xét nghiệm, trở lại phòng bác sĩ, nhận được kết quả con bị sốt virus. Tôi hơi ngạc nhiên vì rõ ràng chỉ chưa đầy 10 ngày trước, vợ tôi cũng từng đưa con đi khám, cô ấy nói con cũng bị sốt virus, lẽ nào con lại bị lại.
Trong đầu thắc mắc nên tôi vội vàng hỏi lại bác sĩ. Xem sổ khám bệnh rồi kiểm tra mã bệnh nhân, bác sĩ nói: “Không, đây là lần đầu tiên trong năm nay cháu vào viện này. Lần khám trước của cháu cách đây tận 9 tháng rồi cơ”.
- Dạ, bác sĩ, liệu có nhầm lẫn nào không ạ?
- Chắc chắn là không anh ạ. Vì mỗi bệnh nhân chỉ có một mã số thôi. Tôi đã kiểm tra kĩ lắm rồi.
(Ảnh minh họa)
Tôi lặng người. Vậy tại sao, suốt gần một năm nay, vợ tôi thường xuyên nói con bị ốm trong những lần đi công tác, tôi vẫn phải gửi tiền về đóng viện phí rồi lo thuốc men cho con.
Tôi liền nhắn tin hỏi lại vợ tên bệnh viện con mình hay khám, cô ấy vẫn khẳng định đúng bệnh viện này.
Vậy là đã rõ, chắc chắn có uẩn khúc gì trong chuyện này rồi. Lẽ nào, vợ tôi đã nghĩ ra những lý do đó…
Tranh thủ chạy về nhà lấy thêm ít đồ cho con, khi đang đi ra cửa hàng bách hóa đầu ngõ thì tôi bỗng tình cờ nghe được câu chuyện của hai chị nào đó ở dãy hàng bên:
- Này, mày có biết cái Thu vợ ông Nam ở căn H2, tầng 15 không?
Tôi chột dạ, đó là số phòng nhà chúng tôi mà.
- Ừ, biết, cái đứa xinh xinh cao ráo đó à. Tao biết mỗi vợ thôi, còn ông chồng chưa gặp bao giờ.
- Ừ, tao cũng chưa gặp ông chồng. Tài vì đứa em họ tao là nhân viên thực tập mới vào công ty đó làm. Thấy bảo cả công ty đang đồn ầm lên cô ta đang cặp kè đồng nghiệp phi công trẻ đẹp trai như tài tử Hàn. Khổ thế, chồng con tốt thế lại còn bỏ bê. Mà nghe đâu, cô ta còn tiêu xài hàng hiệu phung phí lắm, toàn lấy tiền chồng để chu cấp cho bồ trẻ, rồi đi du lịch cùng nhau ấy…
Tôi chết lặng người. Vậy là không nằm ngoài dự đoán của tôi, những lần con ốm đi viện chỉ là cái cớ để cô ta bảo tôi chu cấp tiền để vui vẻ tiêu xài bên người tình trẻ thôi.
Gọi điện đến công ty, không có hội nghị khách hàng nào hết, đó là chuyến đi của vợ tôi và gã bồ trẻ mà thôi. Cô ấy đã trơ trẽn công khai đến mức cả công ty đều biết hết rồi.
Gọi điện cho cô ấy, cô ấy tắt máy và chỉ nhắn lại một câu: “Nếu anh đã biết thì tôi cũng chẳng giấu. Anh viết đơn đi, và nhớ bán luôn cả căn chung cư đang ở nữa để giành lại 50% tài sản cho tôi đấy!”
(Ảnh minh họa)
Chắc chắn tôi sẽ nhờ luật sư biện hộ để cô ta không thể đạt được mục đích xấu xa của mình như vậy được. Vợ tôi – cần phải có một bài học sâu sắc…
Theo Sam Sam/Ngoisao
Người từ năm xưa
Thời đại học, tôi từng có một mối tình "hụt". Về sau, tôi yêu thêm hai người khác rồi cưới chồng tôi hiện tại. Nhưng những rung động đầu đời, những ký ức về chuyện tình chưa trọn vẹn ấy vẫn khiến tôi nuối tiếc.
Tôi đang có cuộc sống khá đầm ấm với chồng và một cô công chúa nhỏ. Chồng tôi, công bằng mà nói, là mẫu đàn ông tốt, đáng tin cậy. Anh thu nhập khá, có trách nhiệm, anh cũng thường chia sẻ với tôi việc gia đình. Tuy nhiên anh không phải là mẫu người đẹp trai, lãng mạn, tâm lý như tôi hằng ao ước. Dù đã ở bên nhau 4 năm, tôi vẫn thấy chạnh lòng trước những cử chỉ và lời ăn tiếng nó có phần cứng nhắc, khô khan của anh.
Sinh nhật hay lễ lạt, tôi thầm mong chồng sẽ bất ngờ mua quà tặng vợ nhưng anh toàn bảo tôi cầm tiền thích mua gì thì mua. Có hôm mùa thu tiết trời se lạnh rất dễ chiu, cùng chồng con ra ngoài ăn uống, tôi hí hửng diện bộ váy ôm thach lịch, cổ khoét hơi sâu nhằm khoe khéo vóc dáng gái một con. Anh đã không khen thì chớ lại buông một câu vô duyên làm tôi chưng hửng: "Lạnh thế này em có bị ấm đầu không mà mặc phong phanh thế?". Chồng tôi bình thường tuy hiền lành ít nói, nhưng mỗi khi nóng nảy, anh cũng hay cộc tính, khiến con gái tôi nhiều lần sợ hãi.
Vì chồng không tinh tế như vậy nên thỉnh thoảng tôi mơ tưởng về mối tình "hụt". Đôi khi uất ức sau cuộc cãi vã căng thẳng, tôi vẫn nhớ đến người xưa và nghĩ nếu thành đôi lứa chắc cuộc sống của tôi đã thăng hoa hơn bây giờ.
Phụ nữ thường tiêu tốn rất nhiều mộng mơ, cảm xúc cho lần đầu tiên biết rung động. Oái oăm thay, giấc mơ tình đầu bất ngờ tan vỡ ngay trước ngưỡng thành sự thật. Chắc vì thế mà người đó ám ảnh tôi nhiều dẫu còn chưa nói lời yêu. Tôi và Hưng là bạn cùng lớp đại học. Nhờ ngồi chung bàn và cùng nhau tham gia các hoạt động ngoại khóa, chúng tôi phải lòng nhau. Hưng được rất nhiều cô gái hâm mộ vì đẹp trai, năng nổ, học giỏi, gia đình có điều kiện. Bản thân tôi cũng là một "fan" của cậu ấy. Khỏi phải nói tôi đã hạnh phúc thế nào khi được người mình thầm thương trộm nhớ dành nhiều quan tâm hơn hẳn các cô gái khác.
Cậu ấy còn viết thơ về tôi, bất ngờ tặng hoa dù không phải dịp gì cả. Tôi đã "đổ gục" trước sự lãng mạn và nụ cười tỏa nắng của Hưng. Hạnh phúc chưa được bao lâu thì tôi nhận được tin Hưng đi du học. Trước ngày lên đường, cậu ấy ngồi bên tôi rất lâu, nói xin lỗi rất nhiều vì đột ngột phải rời xa và thú nhận rằng rất thích tôi nhưng muốn mở mang hiểu biết nên nhất định phải đi. Sau đó, chúng tôi vẫn liên lạc nhưng cứ thưa dần rồi im bặt.
Cuối năm, vào đúng ngày tất niên, lớp tôi tổ chức họp lớp sau 10 năm ra trường. Qua lớp trưởng, tôi được biết Hưng hứa sẽ tham gia. Bỗng dưng tôi thấy lòng chộn rộn và mong ngày hội ngộ. Thực sự, tôi không có ý định ngoại tình, dù chỉ là tư tưởng nhưng không hiểu sao ý nghĩ sắp được gặp lại bạn bè cũ, nhất là người xưa làm tôi vui. Tôi đã tốn nhiều thời gian lựa chọn trang phục, kiểu tóc để xuất hiện thật tươi tắn, quyến rũ tại buổi họp lớp.
Hôm đó, tôi đến sớm hơn giờ hẹn. Để giết thời gian, tôi đi dạo khắp khuôn viên trường, tình cờ nghe được những câu tán tỉnh bỗ bã của một gã đàn ông dành cho cô giảng viên thực tập. Cô gái dù đã nói mình có người yêu rồi, gã vẫn buông những lời đường mật trắng trợn. Tôi thấy khó chịu thay cho cô gái, thầm nghĩ xã hội ngày càng có nhiều đàn ông tham lam, bệnh hoạn. Cưa cẩm mãi không xin được số điện thoại, gã quay bước bỏ đi. Lúc này tôi mới nhìn thấy mặt gã. Tôi quá sốc khi người đó chính là Hưng nhưng già và béo hơn xưa nhiều. Hưng chạy lại chào tôi, tay bắt mặt mừng, khen tôi xinh đẹp. Tôi chào hỏi xã giao rồi kiếm cớ nghe điện thoại để lảng đi chỗ khác.
Trong buổi gặp mặt, tôi còn được các cô bạn kể rằng Hưng bây giờ làm ăn rất khá, nhưng gia đình không hạnh phúc. Cậu ấy đã vợ con đề huề nhưng vẫn cặp kè với cô thư ký, lộ liễu đến nỗi cả công ty biết, vợ Hưng ôm con bỏ ra sống một mình. Hôm đấy, tâm trí tôi như một mớ bong bong hỗ độn, vừa thất vọng, hụt hẫng - hóa ra người xưa không hoàn hảo như tôi tưởng tượng, vừa hối hận vô cùng vì đã có lúc so sánh chồng và cậu ta, vừa thấy may mắn với cuộc sống hiện tại.
Kết thúc buổi họp lớp, tôi chạy thật nhanh về nhà, thấy chồng đang đút cơm cho con gái, tôi lao vào ôm chầm lấy hai bố con. Chồng tôi há hốc mồm miệng trước hành động cuồng nhiệt của tôi. Tôi chỉ đáp lại ánh mắt bất ngờ của anh bằng một nụ hôn thật kêu lên má. Anh không hề biết "tội lỗi" của tôi. Tôi cũng không dại gì mà khai nhưng sẽ dành quãng đời còn lại toàn tâm toàn ý yêu anh và con.
Theo Phununews
Gái ế và lời đáp trả đanh thép trong buổi xem mặt khiến đối phương 'đứng hình' Chàng không để tâm đến vẻ mặt như vừa nuốt phải con ruồi của nàng, bèn nói tiếp: "Người phụ nữ của anh phải còn nguyên vẹn. Anh không chịu được khi tưởng tượng ra cảnh một thằng đàn ông khác..." 32 cái xuân xanh, nàng không còn nghi ngờ gì nữa, đã bị thiên hạ thẳng tay xếp vào hàng ngũ gái...