Cưới vội, tôi có một gia đình tẻ nhạt
Chồng chưa từng động viên, hỏi han vợ được một câu. Thậm chí, anh còn nhiều lần đánh tôi khi tôi mang bầu.
Tôi và anh quen nhau khi tôi chia tay mối tình đầu được sáu tháng. Và cũng sau sáu tháng bên nhau thì một đám cưới được diễn ra trong sự chúc mừng của hai bên họ hàng, bạn bè. Kể từ lúc quen đến lúc cưới chỉ trong vòng sáu tháng, quả là nhanh đúng không? Bạn bè tôi cũng rất bất ngờ vì quyết định lấy chồng của tôi mà chú rể không phải là người mà họ từng biết.
Sở dĩ tôi quyết định lấy anh là vì tình cảm mà tôi dành cho người yêu trước quá sâu đậm nên tôi nghĩ giờ lấy ai cũng vậy thôi. Hơn nữa, bạn bè tôi cũng nhận xét về anh khá tốt. Anh quan tâm mỗi khi tôi bệnh, khiến cô bạn ở cùng phòng không khỏi ghen tị. Tôi cũng lấy đó làm niềm vui và tôi bắt đầu có tình cảm với anh nhưng có lẽ thứ tình cảm đó không phải là tình yêu. Cuối cùng, sau bao nhiêu đắn đo, suy nghĩ, tôi quyết định lấy chồng.
Giờ gia đình nhỏ của tôi đã có thêm cậu con trai đáng yêu nhưng tôi lại thấy cuộc sống đó không như tôi mong đợi. Anh ít quan tâm đến tôi. Từ lúc có bầu đến lúc sinh con, tôi ốm nghén anh cũng chẳng thèm hỏi han, tôi bệnh anh cũng không có một câu động viên. Anh đã đánh tôi nhiều lần lúc tôi mang thai vì những lý do thật vô lý. Bao nhiêu lần anh đánh tôi là bấy nhiêu lần tôi muốn ly hôn với anh. Nếu lúc đó đứa con trong bụng bị làm sao thì cả cuộc đời này tôi phải sống trong tội lỗi và hận thù. Tôi nghĩ thà rằng tôi chấp nhận nuôi con một mình còn hơn là để con tôi có một người cha vũ phu như vậy.
Video đang HOT
Tôi mang thai cũng không thuận lợi như bao người khác. Bác sĩ bảo thai gặp một số vấn đề khiến tôi lo lắng, mệt mỏi. Tôi đã khóc rất nhiều vì sợ rằng không giữ được con nhưng rồi ông trời cũng không nỡ tước đoạt đi niềm vui, niềm hạnh phúc được làm mẹ của tôi. Tôi gần như gục ngã và nếu không nghĩ đến đứa con sắp chào đời thì tôi đã chọn con đường thanh thản nhất.
Nhưng dù sao bên tôi cũng luôn có người thân và dù tốt hay xấu thì đó cũng là người chồng mà tôi đã chọn, là cha của đứa con tôi nên tôi đã tiếp tục sống bên anh. Tôi không nói cho ai biết sự thật về anh vì nếu nói ra thì mọi người sẽ coi thường anh. Tôi cứ cố chịu một mình. Nhiều lúc, tôi rất căm ghét anh nhưng giờ biết làm sao được, tôi vẫn cứ hy vọng rồi anh sẽ thay đổi, sẽ trở về là con người khi yêu.
Rồi tôi sinh con. Con tôi lành lặn, bình thường như bao đứa trẻ khác. Có thể nói không niềm vui, niềm hạnh phúc nào bằng, chỉ nhìn con thôi là tôi có thể vượt qua được tất cả. Anh cũng phụ mẹ tôi chăm sóc chợ búa, cơm nước cho vợ. Tôi cũng thấy được an ủi phần nào. Anh vốn là người khô khan, không thích nói những lời bay bướm nhưng đôi lúc tôi cũng thèm nghe một câu động viên từ chồng nhưng xem ra là vô vọng. Ngày 8/3 hay sinh nhật vợ, anh cũng không nói một câu chúc mừng. Tôi buồn và tủi thân lắm. Tôi không cần anh tặng quà gì cả mà chỉ một câu nói thôi sao mà khó quá.
Tôi không biết phải làm gì để anh thay đổi, cứ sống như thế này tôi thấy nhàm chán đến tột độ. Ngày qua ngày, tôi thấy cuộc sống gia đình thật tẻ nhạt, không biết rồi sẽ kéo dài thêm được bao lâu nữa? Thứ gọi là hạnh phúc đối với tôi thật quá xa xỉ.
Theo VNE
Chồng hay ghen, cấm vợ đi học
Em đã vội vàng lấy anh để trả ơn nên không tìm hiểu kỹ. Và giờ em đang rất khổ tâm với tính cách của anh.
Em sinh ra trong một gia đình trung nông. Tuy hoàn cảnh gia đình không giàu nhưng cha mẹ chỉ có em và đứa em trai nên tình thương không bao giờ thiếu. Em cũng được ăn học như ai và khi nhận được tấm bằng cao đẳng, em xin vào làm việc tại một công ty.
Ngày đó, em rất hiền. Em chỉ muốn làm tốt công việc của mình, song đời không như em mong muốn. Chị kế toán trưởng công ty đã bắt tay với quản lý tiếp thị, thông đồng làm thất thoát hàng tỷ bạc bằng cách xóa phiếu phần mềm. Em làm thủ kho mới vài tháng nên bị mang tiếng oan. Bao nhiêu tiếng xấu một mình em chịu. Em chỉ muốn chết vì lòng tự trọng của em bị tổn thương.
Khi cuộc sống gần như bế tắc thì anh đến. Anh vẫn tin em vô tội và cùng bà chủ đi tìm hiểu sự thật. Anh khích lệ em sống và hy vọng. Lúc đó, em như vớ được chiếc phao cứu hộ. Em được minh oan nhưng trái tim em vẫn còn mang vết "sẹo". Em chấp nhận lấy anh vội vàng mà chưa tìm hiểu gì, em chỉ muốn trả ơn và vì muốn tìm cho mình một chốn bình yên.
Thời gian hai năm sống trong hạnh phúc, em đã sinh một cô công chúa đáng yêu. Vì không muốn áp lực đè lên vai chồng, em đã đi làm và quyết định học liên thông. Và từ đây bắt đầu nổi sóng. Anh ghen hờn với em, nói bóng, nói gió. Em đi học trễ 15 phút thì anh cũng giận, gọi điện thoại anh cũng kiểm tra. Tuy chồng em học thức không bằng ai nhưng anh là người thật thà và thẳng tính. Anh chỉ có nghề lái xe và trình độ thì chưa hết lớp 9. Nhưng em đã chọn anh thì mọi khiếm khuyết của anh, em không quan trọng. Em chỉ muốn sống bên anh và lo cho con sống tốt hơn.
Em đã ngồi tâm sự với anh, trải lòng cùng anh nhưng thay vì hiểu em, anh lại nói em biện minh. Anh nói công việc đang ổn tự dưng học hành làm chi? Nghe mà đau lòng. Anh đâu biết khi trình độ mình càng cao thì cơ hội nghề và lương cũng cao. Em đã nhờ cha mẹ hai bên nhưng không được mà còn tệ hơn. Giờ em biết làm sao? Chẳng lẽ lại ly hôn? Còn con thì làm sao? Mỗi lần em đi học, anh lại đổi sắc mặt. Bây giờ nói làm sao cho anh ấy thông hiểu và cùng em tạo dựng một gia đình hạnh phúc đây? Cho em lời khuyên đi.
Theo VNE
Bi kịch của người 'ăn ốc', kẻ 'đổ vỏ' Mang bầu được 4 tháng thì người yêu cao chạy xa bay, Ngân cưới ngay anh chàng lớn tuổi cạnh xóm để hợp lý hóa cái thai. Ngân sinh ra trong một gia đình không có học vấn nhưng ngay từ nhỏ, cô đã được bố mẹ giáo dục đến nơi đến chốn. Ngân ưa nhìn, ngoan ngoãn và chăm chỉ có tiếng...