Cưới vợ cho con trai, bố mẹ đặt 200 mâm cỗ nhưng không ai tới, thông gia biết được sự thật thì đòi hủy hôn ngay lập tức
Ngày cưới đáng ra phải là ngày vui nhất trong đời người, nhưng với Đức lại là ngày kinh khủng nhất cuộc đời anh.
5 năm trước, lúc còn là sinh viên đại học, Đức tán tỉnh 1 cô gái con nhà khá giả ở đây. Vì trông bề ngoài Đức cũng đẹp trai, thư sinh, lại dẻo miệng nên mới 2 tuần Vân đã đổ cái rụp. Rất nhanh sau đó họ thuê cùng 1 phòng trọ và ở với nhau như vợ chồng.
Thật ra với Vân thì đó là tình yêu, cô yêu Đức say đắm, lúc nào cũng quấn lấy anh không rời. Đức muốn gì là Vân không ngần ngại đáp ứng liền. Nhưng cô không hề hay biết với Đức thì đó chỉ là thứ tình cảm hời hợt, nói trắng ra chỉ là vụ lợi.
Khi ấy, gia đình Đức ở quê cũng khó khăn, bố mẹ chắt bóp từng đồng gửi lên cho con trai ăn học, nhưng vì tính sĩ diện thích khoe khoang nên số tiề.n mẹ gửi lên để ăn cả tháng thì Đức nướng vào vài 3 món hàng hiệu là hết. Bởi vậy, yêu Vân cũng nằm trong kế hoạch đà.o m.ỏ của Đức. Vì cô gái ấy quá yêu anh nên anh đòi gì cũng có. Còn Đức, anh đã xác định học xong là về quê làm nhưng không nói cho người yêu biết.
Một thời gian dài sau, bố mẹ Vân cũng không còn chu cấp cho con gái nữa vì nói Đức chỉ là hám tiề.n chứ không yêu thương gì cô. Nhưng Vân thì khăng khăng nói họ sẽ cưới nhau cho bố mẹ thấy.
Năm cuối đại học, đúng lúc Đức vừa tốt nghiệp thì Vân đến trước mặt anh:
-Em có thai rồi anh ơi!!
Đức thất kinh rơi cả túi đồ trên tay:
-Cái..cái gì?? Có thai á..??
-Đúng thế.
Đức rối trí vặn hỏi:
-Em đã chắc chắn chưa??
-Rồi, em đi khám rồi mới dám nói cho anh.
Đức ngồi lặng xuống ghế ôm đầu:
-Trời ơi là trời, sao lại là lúc này chứ??
Vân thấy Đức phản ứng lạ thì đến ngồi cạnh cười nói:
-Anh làm sao thế, có thai cũng tốt mà, anh với em sắp ra trường cả rồi, mình tổ chức đám cưới luôn, em sẽ báo với mẹ.
Vân nói rồi cầm điện thoại lên nhưng Đức cản lại:
-Em làm gì thế,bình tĩnh đã.
Video đang HOT
Từ sau khi nhận được tin đó, Đức cả ngày thẫn thờ, đến tối anh quyết định liều nói với Vân:
-Hay là em… phá thai đi.
Vân trợn tròn mắt:
-Anh nói cái gì đấy?? Anh có bị làm sao không mà đòi phá thai??
Đức nắm lấy tay Vân:
-Không, anh nói nghiêm túc đấy, chúng ta..giờ chưa có gì trong tay, đẻ con bây giờ chẳng phải em sẽ khổ lắm sao.
-Em lo được.
Vân thì cương quyết còn Đức vẫn cố nài nỉ:
-Để đến khi cưới rồi có con vẫn chưa muộn mà em.
Nhưng dù Đức có nói thế nào Vân cứ khăng khăng giữ lại đứa con. Vì chuyện này mà cả 2 chiến tranh lạnh.
Một đêm, Vân tỉnh dậy thì không thấy người yêu đâu, anh chỉ để lại tờ giấy trên bàn vỏn vẹn 1 câu “Em hãy bỏ đứa con đi”. Vân hốt hoảng gọi điện cho Đức thì không liên lạc được. Cô 1 mình bật khóc đa.u đớ.n trong đêm.
Còn Đức, lần đó anh bỏ đi là quyết chí về quê, ý định này anh đã có ngay từ đầu nhưng sau khi biết tin người yêu có bầu thì anh quyết định luôn không ngần ngại. Bỏ về quê, trong lúc vác bằng đại học đi xin việc khắp nơi chưa được, Đức lại yêu ngay 1 cô gái con nhà có chức quyền trong tỉnh. Nhờ thế, anh dễ dàng có 1 công việc như ý.
Yêu Hạnh rồi, nhưng thỉnh thoảng Đức vẫn nghĩ về Vân, nhưng không phải nhớ mà là lo sợ, anh sợ Vân sẽ tìm đến anh để quấy rối. Nghĩ mãi cuối cùng Đức vẫn tặc lưỡi “từ thành phố về đây hơn 300 cây số, cô ta có mà tìm đằng trời”. Suy nghĩ ấy giúp Đức vui vẻ hạnh phúc bên tình mới.
Yêu nhau được 2 năm thì Đức và Hạnh làm đám cưới, 1 đám cưới hoành tráng nhất nhì tỉnh. Gia đình Hạnh thì khỏi phải bàn còn bố mẹ Đức bây giờ cũng là gia đình khá giả, không ngần ngại chi tiề.n cho đám cưới của đứa con trai độc nhất. Họ đặt tổ chức hôn lễ ở 1 nhà hàng sang trọng với gần 200 mâm cỗ. Đức mừng lắm, suốt mấy ngày nay anh vui đến mất ngủ.
Nhưng trớ trêu thay, đến ngày cưới, 200 mâm cỗ đã nguội lạnh mà khách vẫn chưa thấy khách khứa đến. Đức lo lắng chạy lại hỏi mẹ:
-Mẹ, quá giờ làm lễ 2 tiếng rồi mà sao chưa thấy khách, mẹ mời có đúng giờ không thế??
-Sao mà sai được, giờ giấc còn ghi rành rành ở thiếp mời đây này. Thế này là thế nào nhỉ??
Cả 2 bên gia đình đều hoang mang, còn cô dâu bắt đầu rưng rưng nước mắt.
Đúng lúc ấy, 1 chiếc xe ô tô màu trắng đi đến đỗ trước cửa. Mọi người hồ hởi chạy hết ra ngoài vì cứ nghĩ khách đến. Cho đến khi, người trên xe vừa bước xuống thì chú rể chế.t điếng làm rơi luôn bó hoa trên tay:
-Cô, sao cô lại…??
Cô dâu kéo chồng lại hỏi:
-Cô ta là ai mà anh ngạc nhiên thế??
Chồng cúi mặt không đáp thì Cô gái kia mới cười nửa miệng nói:
-Xin chào, tôi là Vân, là người yêu cũ của chồng cô đây.
Mọi người tá hỏa, nhìn nhau. Bố mẹ vợ Đức hỏi Vân:
-Thế hôm nay cô tới đây làm gì, xin đi cho, chúng tôi đang đón khách.
Nghe thế Vân phì cười:
-Đón khách?? Làm gì có ai đến mà đợi.
-Cô nói thế là có ý gì??
Vân từ tốn đến trước mặt cô dâu:
-Ý gì à?? Những người khách đến đây nhưng họ không vào vì họ đã được thông báo buổi lễ sẽ bị hủy bỏ, còn được tặng kèm những điều thú vị về chú rể nữa.
Cả nhà há hốc mồm khó hiểu còn Đức thì đứng run rẩy, Vân một mình độc diễn, cô quay ra xe gọi to:
-Con ơi, vào đây.
Một đứ.a b.é tầm 2 tuổ.i được một người phụ nữ lớn tuổ.i dẫn vào.
-Xin giới thiệu với mọi người, đây là con của anh Đức và tôi, kết quả của mối tình ngu dại của tôi với anh ta. Tôi đã bị anh ta lợi dụng, qua mặt, và đa.u đớ.n hơn là anh ta còn bắt tôi vứt bỏ cả đứa con. May mắn thay, lúc tuyệ.t vọn.g nhất tôi còn có gia đình bên cạnh.
Hạnh nghe xong thì đứng không vững, còn 2 bên bố mẹ thì chỉ biết nhìn nhau, họ nhìn vào đứ.a b.é kia, quả thật từng đường nét của nó giống Đức như lột.
Không thể chối cãi, Đức chay đến qu.ỳ gố.i trước mặt Hạnh:
-Vợ, anh xin lỗi, anh..anh không biết là cô ta lại giữ đứ.a b.é này.
Hạnh trấn tĩnh đưa mắt liếc chồng:
-Anh là đồ đàn ông tồi, anh cút..cút ngay.
Đức định nói tiếp thì bố vợ đã kéo tay con gái đứng dậy:
-Đi về, đi về con. Thằng khốn nạn này không đáng mặt làm chồng con.
Đức lê lết dưới sàn khóc lóc năn nỉ nhưng không 1 ai cảm thông nổi. Trước khi đi, bố vợ còn nói thêm:
-Từ hôm nay anh cũng chính thức bị sa thải.
Xem xong màn kịch đó, Vân vỗ tay sung sướng rồi dắt con lên xe quay lại thành phố. Cả đám cưới chỉ còn lại chú rể đang gục dưới chân bàn và bố mẹ anh ta nhìn nhau đa.u đớ.n. Đó là cái giá mà những kẻ sở khanh phải trả.
Theo WTT
Chì chiết con dâu luộm thuộm, con trai nói một câu khiến mẹ sững người
Nhà được mỗi một đứa con là Long nên bà Mai chăm lo hết sức. Mỗi lần sang nhà, thấy Long phải dọn dẹp, bà đều trách móc con dâu ăn ở luộm thuộm. Không ngờ, trong một lần đang nhiếc mắng thì Long đã nói một câu khiến bà từ đó không còn dám mở lời chì chiết Sương.
Bà Mai có Long khi đã lớn tuổ.i, lại sinh có mỗi anh nên tất cả tình thương yêu bà dồn hết cho Long. Ở nhà Long không phải động tay vào bất cứ việc gì, chỉ có ăn và học. May mắn là, tuy được cưng chiều nhưng Long không bị hư hỏng, ngược lại anh học khá giỏi và sống tự lập.
Tuy nhiên, mọi rắc rối với cuộc đời Long bắt đầu từ lúc Long lấy Sương. Vốn biết bà Mai khó tính nên anh cũng muốn ở riêng, nhưng lại không quá cách xa nhà bố mẹ để còn tiện chăm sóc, cho nên anh mua một căn hộ ở trong cùng một khu chung cư với bố mẹ, chỉ khác tầng.
Hai ông bà giờ đây đều đã về hưu nên khi con cái ở gần lại năng qua chơi nhà. Nhất là bà Mai, bà thường xuyên nấu những món Long thích ăn rồi bê qua cho vợ chồng Long một phần, tranh thủ xem vợ chồng con trai ăn ở thế nào. Tuy nhiên, mỗi lần bà Mai qua đều phải vào buổi tối, lúc vợ chồng Long mới đi làm về. Lúc này, Sương thì bận rộn nấu ăn, Long thì thu dọn quần áo, đồ đạc giúp vợ một tay. Thấy thế, bà Mai thường xông vào, bảo Long đi tắm rửa rồi ra ăn cơm, để đó bà dọn giúp cho. Nói là thế nhưng khi con trai bắt đầu bước vào phòng tắm thì bà Mai mới bắt đầu xỉ.a xó.i Sương.
Bà Mai mắng Sương không biết sắp xếp việc nhà hợp lý, lúc nào sang cũng thấy luộm thuộm, con trai bà đi làm về đã mệt mỏi lại còn phải dọn dẹp... Bà Mai tay vừa làm, miệng vừa nói cho đến khi Long tắm xong vẫn nghe tiếng mẹ mắng vợ. Trong lúc đó, Sương vừa cặm cụi nấu nướng vừa nghe mẹ chồng mắt đến rơi nước mắt mà không dám cãi lại.
Ảnh minh họa
Cũng tại công việc của Sương khác bận rộn, là nhân viên kinh doanh của một công ty lớn nên Sương đi làm về khá là muộn. Với lại, Sương cũng chưa thấy Long phàn nàn gì về việc giúp vợ dọn dẹp nhà cửa nên cô cho đó là điều bình thường. Không ngờ, gặp ngay bà mẹ chồng khó tính, những lần đầu bị bà Mai mắng, Sương thấy uất ức nên cô chỉ lặng lẽ khóc. Nghe nhiều lần đâ.m quen, Sương chỉ thấy bực bội chỉ không còn tủi thân như lúc đầu.
Tuy Sương không dám nói lại bà Mai một lời nhưng Long lại khác. Nhiều lần chứng kiến bà Mai nói nặng lời với Sương anh đã không hài lòng về thái độ của mẹ. Đôi lần anh ngắt lời mẹ, thi thoảng lại làm trò vui cho bà Mai vui vẻ quên luôn chuyện mắng mỏ. Thế nhưng, một lần, vừa đi từ siêu thị lên, vừa bước đến cửa nhà, anh đã nghe tiếng bà Mai quát Sương ầm ầm với những lời lẽ cực kì khó nghe.
Bà bảo: "Cô chẳng xứng đáng tý nào với thằng Long nhà tôi. Giờ cô kiếm đâu ra được ông chồng vừa kiếm được tiề.n vừa ngoan ngoãn như nó. Nó đi làm về đã mệt nhọc cô còn bắt nó dọn dẹp nhà cửa chỉ vì cái thói ăn ở luộm thuộm của cô. Bố mẹ cô không dạy cô chức trách của một người vợ à?"
Bình thường bà Mai dù có trách mắng Sương đến đâu thì cũng chưa bao giờ nhắc đến ông bà thông gia. Thế nhưng lần này bà lại động đến bố mẹ Sương khiến cô nghẹ lời, chực khóc. Thấy mẹ mình đã quá đà trong việc xen vào cuộc sống riêng của vợ chồng, Long thấy không thể để việc này tiếp diễn. Anh đi vào nhà nói với bà Mai: "Mẹ hãy thôi đi và vào đây nói chuyện với con". Thấy con trai có vẻ giận bà Mai nhanh chóng dập tắt cơn mắng chử.i và vào trong phòng đọc sách với con.
Vừa vào phòng, bà đã nhanh miệng bào chữa cho màn chì chiết con dâu bị con trai bắt được của mình: "Con thấy vợ con nó ăn ở luộm thuộm quá không. Ai đời, chưa có con cái mà đã sống thế này, có con vào nữa thì nhà thành cái chuồng heo luôn à? Mẹ mắng nó là cũng vì con thôi."
Càng nghe bà Mai nói, Long càng thấy chối tai. Nhưng anh kiềm chế cơn tức giận mà nghiêm nghị nói với bà Mai rằng: "Mẹ à, con không lấy vợ chỉ vì một ngôi nhà sạch sẽ, con cưới cô ấy vì đó là người con có thể dành cả cuộc đời để bên cạnh. Nếu nhà bừa bọn con có thể thuê giúp việc, những nếu thiếu Sương thì không ai thay thế được mẹ ạ."
Nghe con trai nói, bà Mai im lặng. Long cũng thừa nhận có những lúc Sương quá bận rộn, tuy nhiên chuyện ngôi nhà bừa bộn không phải lỗi một mình cô. Nhưng không giống như bố anh, ông lấy một người về làm vợ, còn Long, anh thích tính cách của vợ, thích cách cô ấy luôn cười với mọi người.
Một lúc sau bà Mai đáp "ừ, có lẽ con nói đúng, điều đó quan trọng hơn một ngôi nhà sạch sẽ". Cũng kể từ lần đó bà Mai không còn hục hặc Sương nữa, Long cũng thuê hẳn một bà giúp việc giúp Sương đỡ bận và nhà cửa ngăn nắp hơn.
Theo Báo gia đình
Món quà cưới của nhà gái "vừa nghèo, vừa quê" khiến cả nhà trai "cứng họng" Nhìn món quà cưới của nhà gái, bố mẹ rồi họ hàng nhà tôi "tím mặt", không ai dám nói thêm điều gì nữa. Bản thân tôi thì ngượng và thấy có lỗi trước cách hành xử ra vẻ có tiề.n của gia đình mình. Cuối cùng thì đám cưới của chúng tôi cũng diễn ra xong xuôi nhưng dư âm của nó...