Cưới vợ 3 năm mới tắm chung 1 lần, bật khóc khi nhìn thấy cơ thể vợ
Chưa bao giờ tôi cảm nhận được sự khắc nghiệt của việc sinh nở, nuôi con với phụ nữ như bây giờ. Bấy lâu nay tôi cứ nghĩ mình cũng quan tâm đến vợ con, cũng là người đàn ông chu đáo, giờ mới nhận ra mình đã vô tâm từ bao giờ.
Ngày còn đi học, em là hoa khôi của khoa còn tôi chỉ là một thằng chẳng có gì nổi bật. Học xuất sắc … không, đẹp trai … không, nhà giàu … càng không nốt vậy mà chẳng hiểu sao, ông trời lại ban cho tôi sự may mắn có được em.
Khỏi phải nói tôi hạnh phúc và hãnh diện đến nhường nào. Em được biết bao nhiêu chàng trai tán tỉnh nhưng cuối cùng người em chọn lại là tôi. Chúng tôi sánh bước bên nhau trong sự trầm trồ pha lẫn ghen tị của nhiều cậu bạn.
Ngày ấy tình yêu của chúng tôi trong sáng lắm, tiền cũng chẳng có nên chỉ hẹn hò đi công viên, đi dạo loanh quanh rồi ăn những món ăn vỉa hè. Nhưng tôi chưa khi nào thấy em tỏ vẻ khó chịu hay so bì với những người có điều kiện khác.
Tôi hỏi em vì sao ngày ấy giữa biết bao nhiêu chàng trai có điều kiện hơn, em lại chọn tôi. Em bảo em chọn người khiến trái tim mình lạc nhịp, ở tôi, em cảm nhận được một tình yêu chân thành, không hoa mĩ.
Chúng tôi sánh bước bên nhau trong sự trầm trồ pha lẫn ghen tị của nhiều cậu bạn. (Ảnh minh hoạ)
“Em tin là chỉ cần chúng mình cùng nhau cố gắng, mọi thứ sẽ ổn cả thôi”. Nghe em nói câu ấy, tôi đã ôm chầm em vào lòng, thầm hứa sẽ không bao giờ để vuột mất người con gái này.
Ra trường được 2 năm, nhờ trời phù hộ mà công việc của tôi cũng thuận lợi, tôi lên chức trưởng phòng của một công ty lớn. Còn em làm việc trong nhà nước, tuy thu nhập thấp nhưng ổn định.
Chúng tôi định ổn định thêm 1 năm nữa thì em phát hiện mình có bầu. Tôi bất ngờ và vui mừng lắm. Tôi lập tức gọi điện báo với gia đình để xuống gặp bố mẹ em thưa chuyện.
Đẻ xong đứa đầu tiên, tôi “gạ” em đẻ luôn một lèo hai đứa cho tiện chăm sóc. Em bảo chưa muốn vì sợ mình tôi lo kinh tế vất vả, vả lại em vẫn chưa hết sốc sau khi cuộc sống thay đổi 180 độ sau khi sinh.
Video đang HOT
Em nói vậy nhưng thằng cu đầu tiên chưa được 2 tuổi, chúng tôi đã hạnh phúc đón thêm một cô công chúa. Nhìn hai đứa con khoẻ mạnh và xinh đẹp giống mẹ, lòng tôi ngập tràn hạnh phúc.
Nhìn hai đứa con khoẻ mạnh và xinh đẹp giống mẹ, lòng tôi ngập tràn hạnh phúc. (Ảnh minh hoạ)
Thế nhưng, sau hai lần sinh nở liền nhau, em thay đổi quá nhiều so với trước. Từ tính cách cho tới ăn mặc, thân hình.
Trước đây tuy không phải cuồng mua sắm nhưng em cũng chịu khó sắm sửa để ý vẻ bên ngoài, giờ thì quay cuồng với hai đứa con, em chỉ chọn những gì thoải mái nhất. Tôi không còn nhận ra cô hoa khôi ngày nào với thân hình “phúc hậu” và bộ ngực sệ như mướp.
Chuyện vợ chồng của chúng tôi cũng chẳng còn được như xưa. Lúc thì đứa này khóc, lúc thì đứa kia đòi ti. Và đặc biệt là lần nào em cũng đòi tôi tắt điện với lý do “ngại” mà mãi sau này tôi mới hiểu.
Hôm ấy, lâu lâu tôi mới có dịp ngồi cùng đám bạn học cùng đại học. Mới đấy thôi mà đứa nào giờ cũng đã có gia đình, có đứa còn đã có địa vị khiến nhiều người ghen tị.
“Sướng nhất là ông đấy. Ông có biết mình có lỗi thế nào khi cướp mất người đẹp của lòng chúng tôi không. Hiếm có người con gái nào vừa xinh đẹp lại nết na như cô ấy. Dám chọn một người đàn ông khi tay trắng không có gì.”
Câu nói của cậu bạn chợt làm tôi thức tỉnh. Tôi bỗng nhớ lại câu nói năm xưa mình từng khắc cốt ghi tâm, bỗng thấy mình thật tồi khi có những lúc, tôi đã thấy chán vợ.
Tôi chào mọi người rồi xin phép về sớm. Tôi mang hai đứa nhỏ qua gửi nhà hàng xóm, rồi rủ vợ ra ngoài. Tôi dẫn vợ đến một nhà hàng sang trọng, chúng tôi đã có một bữa tối lãng mạn.
Đưa vợ về nhà, tôi kéo em vào phòng tắm, hôm nay tôi muốn hai vợ chồng hâm nóng chuyện ấy. Em ngần ngừ mãi, phải một hồi thuyết phục em mới đồng ý. Chiếc váy trên người em rơi xuống, tôi bần thần, bối rối mất vài giây. Đến giờ tôi mới hiểu vì sao hàng đêm em đều đòi tắt điện.
Cơ thể nuột nà ngày nào giờ đã sồ sề không còn gọn gàng. Chiếc bụng trắng trẻo thon thả giờ nhăn nheo đầy những vết rạn. Vợ của tôi đã khác như vậy bao lâu rồi?
Bấy lâu nay tôi cứ nghĩ mình cũng quan tâm đến vợ con, cũng là người đàn ông chu đáo, giờ mới nhận ra mình đã vô tâm từ bao giờ. (Ảnh minh hoạ)
Em ngại ngùng cúi mặt xuống rồi lấy tay che lấy cơ thể. Tôi tiến tới ôm em vào lòng. Em khóc, và tôi cũng vậy. Chưa bao giờ tôi cảm nhận được sự khắc nghiệt của việc sinh nở, nuôi con với phụ nữ như bây giờ. Bấy lâu nay tôi cứ nghĩ mình cũng quan tâm đến vợ con, cũng là người đàn ông chu đáo, giờ mới nhận ra mình đã vô tâm từ bao giờ.
Tôi đưa tay chạm vào những vết rạn chằng chịt kia rồi thủ thỉ với vợ: “Ba bố con đã khiến mẹ chịu thiệt thòi nhiều quá rồi. Bố sẽ không bao giờ để mẹ phải chịu khổ nữa đâu”.
Theo Eva
Có nên nghi ngờ?
Chồng xưa giờ hời hợt nay bỗng quan tâm, ân cần, đi làm hay mang thứ nọ thứ kia về... có đáng nghi không?
Kính gửi chị Hạnh Dung,
Dạo gần đây, chồng em có vài biểu hiện đáng ngờ. Anh tỏ ra quan tâm tới vợ con hơn, đi làm hay mang về nhà mấy thứ này họ - hôm thì vài quả bưởi, lúc thì bịch kẹo cho con. Em rất ngạc nhiên, vì tính chồng em khá hời hợt, ít khi để ý tới mấy chuyện nhỏ ấy. Hỏi thì anh bảo "tiện đường" hoặc "đồng nghiệp bán, mua ủng hộ".
Ảnh minh họa
Em có nên tìm hiểu, theo dõi không chị? Em nghe bảo, khi có bồ bịch gì đấy, đàn bà hay sắm sửa linh tinh cho chàng, còn chàng sẽ vờ quan tâm gia đình.
Lan Anh (TP. HCM)Em Lan Anh thân mến,
Nếu nào giờ chồng em chưa từng mang quà bánh gì về cho vợ con mà nay bỗng thường xuyên như thế thì cũng nên để mắt. Sự cẩn thận của em cũng có lý. Phòng bệnh hơn chữa bệnh. Mới manh nha "cảm nắng" thì mình cho uống nước cam, xông hơi để điều trị kịp thời, còn hơn đến chừng bệnh nặng phải dùng tới kháng sinh mạnh hoặc... đột tử, em nhỉ.
Nhưng em cũng đừng vội lo lắng quá mà mất vui. Những lời giải thích của chồng em, thấy cũng chẳng sai. Biết đâu anh ấy vừa nghe được một câu chuyện, một bài học ly tán ở đâu đó, nên giật mình nhận ra sự vô tâm của mình, quyết định thay đổi. Hay chồng em cũng vừa trải qua giai đoạn bị tăm tia, nên muốn củng cố hậu phương để lòng không lạc lối. Cứ nghĩ lạc quan vậy đi, để ghi nhận và trân trọng thiện ý của chồng.
Mặt khác, em cần tinh tế và nhẹ nhàng "dòm ngó" chồng nhiều hơn, nhé. Đúng như em nói, nếu có cô nào đấy đang tấn công anh ấy thì khả năng những thức kia là do "địch" cung cấp thật. Nếu chồng em vốn chẳng có thói quen tự mua sắm cho bản thân mà nay bỗng dưng xuất hiện dầu gội, sữa tắm, sơ mi, thậm chí quần chíp thì tình hình quả là đáng lo đấy.
Ngoài ra, cũng phải xem chồng em có bỗng nhiên chăm chút bề ngoài không, ví như siêng xịt nước hoa, ủi quần áo láng o, hay đứng ngắm trước gương... rồi kiếm cớ để cài mật khẩu cho điện thoại, máy tính? Anh ấy vẫn mang tiền về giống như cũ chứ? Chồng có những đợt đi công tác ngắn ngày đáng ngờ hoặc "trả bài" cho vợ đầy đủ không?
Nếu có thể, em hãy kín đáo nối liên lạc với bạn bè của chồng. Thử vào trang cá nhân của họ để xem có thông tin gì lạ chăng, nhưng đừng để lộ ý định giám sát chồng, cũng chớ kiếm chuyện hạch hỏi, sẽ khiến chồng hoặc bực bội, đề phòng. Hãy làm tất cả một cách tự nhiên, như một người đàn bà vì yêu chồng nên quan tâm, nhưng vẫn tôn trọng sự riêng tư của anh ấy.
Đa nghi quá sẽ khiến cho hạnh phúc rạn nứt. Nhưng mất cảnh giác giữa thời "Thạch Sanh thì ít hồ ly tinh thì nhiều" cũng dễ khiến mình biến thành kẻ ngốc cho người qua mặt. Em phải biết gia giảm hợp lý, để có thể giữ chồng một cách khôn khéo. Nhân cơ hội chồng đang ân cần, ngọt ngào với vợ con, em tranh thủ tổ chức cho cả nhà cùng đi chơi, ăn uống, du lịch; lại hâm nóng chuyện phòng the các kiểu, để chồng dù thật tâm hay vì day dứt mà "diễn sâu" cũng phải xúc động trước sự ấm áp của gia đình.
Sự dịu dàng và nhạy cảm của em là rất cần thiết để giữ vững mái ấm gia đình đó em.
Theo Tinmoi24
Chồng thất nghiệp lại còn vô tâm với vợ con Anh cũng không hề quan tâm xem con còn sữa hay không, nhà còn hay hết gạo, hôm nay vợ chẳng có xu nào thì cả nhà sẽ ăn gì. Ảnh minh họa. Thât sư tôi rât mêt moi giưa bôn bê cuôc sông khi phai lo toan tât ca chi phi trong gia đinh. Tôi chi lam công nhân, chông đang thât...