Cười ‘rách miệng’ chuyện vợ cai thuốc lá cho chồng
Tôi cực ghét đàn ông hút thuốc lá. Vậy mà lại lấy phải người chồng nghiện thuốc lá nặng.
May quá, biết chuyện tôi đang muốn cai thuốc lá cho chồng, chị hàng xóm liền sẻ chia kinh nghiệm. (ảnh minh họa)
Cũng tại hồi tán tỉnh tôi, chồng tôi che giấu quá giỏi: không bao giờ tôi nhìn thấy chồng cầm điếu thuốc. Chồng tôi còn có hẳn một lọ nước hoa xịn, chuyên để xịt vào mồm, thành ra khi hôn nhau, tôi đã không thể phát hiện ra mùi hôi thuốc lá. Với cả, ở cái giai đoạn mới yêu đầy cuồng say ấy, mỗi lần gặp nhau, anh ấy chưa cần hôn, chỉ mới vòng tay qua ôm eo thôi là đầu óc tôi đã đê mê, toàn thân tê dại, mềm nhũn ra rồi, tâm trí đâu mà để ý được mùi hay vị…
Yêu nhau được khoảng 2 tuần thì lọ nước hoa hết, chồng không có tiền mua lọ mới, và đó là lúc tôi biết được chồng là một con nghiện thuốc lá kinh niên. Nhưng đã quá muộn, bởi ván đã đóng thuyền, bởi cái quý giá nhất đã cho đi mất rồi. Mà khi cái quý nhất đã cho đi, người con gái thường sẽ mất đi luôn cái quyền được phàn nàn, kêu ca, phán xét…
Nhưng giờ cưới nhau rồi, có pháp luật, có gia đình bảo vệ rồi, tôi quyết phải bắt chồng tôi cai thuốc!
Tôi nhớ đợt chị hàng xóm cai sữa, chị ấy lấy dầu gió bôi vào đầu ti; thằng cu con ngậm vào cay quá thì lập tức nhả ra, khóc ré lên, sau đó nó sợ và bỏ ti luôn. Và tôi quyết định áp dụng cách này để giúp chồng cai thuốc.
Đợi lúc chồng ngủ, tôi lén lấy bao thuốc của chồng, đổ đầy dầu gió vào phần đầu lọc. Ngủ dậy, chồng ngồi châm thuốc hút. Tôi hồi hộp dõi theo. Chồng rít một hơi thuốc dài, mặt lập tức nhăn lại, mồm lẩm bẩm: “Chết cha! Mua nhầm phải bao thuốc vị bạc hà! Nhưng không sao! Hút tê tê thế này cũng thích!”.
Cách một thất bại, nhưng tôi không nản, và chuyển sang cách hai: dùng khổ nhục kế…
Video đang HOT
Đợi đến đêm, lúc cả hai vợ chồng trong phòng ngủ, tôi mơi mơi, khiêu khích tí. Chồng hiểu ý vùng lên, sẵn sàng giao chiến. Đùng cái tôi đẩy chồng ra. Chồng sững sờ hỏi: “Tại sao?”, tôi bảo: “Miệng anh hôi thuốc lá quá! Anh hôn làm em mất hứng!”. Tưởng chồng yêu tôi, sẽ hứa từ mai bỏ thuốc, ai ngờ chồng bảo: “Vậy anh đeo khẩu trang vào là được mà!”. Tôi lại gào lên: “Nhưng mất hứng rồi! Không muốn nữa!”. Nói rồi tôi giận dỗi, nằm quay lưng, úp mặt vào tường. Chồng im lặng khá lâu, chắc đang ăn năn hối lỗi. Lát sau tôi quay ra, định dùng lời nhẹ nhàng khuyên nhủ, ai ngờ chồng đã ngủ khò khò, tay duỗi, chân co, ngáy như bò…
Đêm thứ hai, mọi chuyện diễn ra tương tự. Đêm thứ ba, rồi tứ tư cũng thế. Đến đêm thứ năm, tôi bực bội quá, không nhịn được nữa, liền lấy chân khều khều vào lưng chồng, chồng tỉnh giấc, hỏi: “Gì vậy?”. Tôi đáp lại, giọng vùng vằng: “Thôi được rồi! Anh dậy đeo khẩu trang vào đi!”. Và tất nhiên, khổ nhục kế đã thất bại ê chề…
May quá, biết chuyện tôi đang muốn cai thuốc lá cho chồng, chị hàng xóm liền sẻ chia kinh nghiệm. Chị bảo chồng chị ngày trước cũng nghiện thuốc lá nặng lắm, nhưng nhờ chị áp dụng biện pháp mạnh, nên chỉ cai trong vài ngày là bỏ hẳn! Cách của chị khá giống với cách cai nghiện thuốc phiện: chị giấu hết thuốc lá của chồng đi; khi chồng lên cơn thèm thuốc, chị khóa trái cửa lại, vứt chìa khóa ra ngoài; chị ôm chồng, vỗ về, động viên khi chồng lên cơn vật vã; rồi chồng chị đập phá đồ: bát đĩa, ấm chén, xoong nồi, đập hết… Ngay sau đó, chị phải gọi mua thêm một loạt xoong nồi, bát đĩa mới để lần sau lên cơn chồng còn có cái mà đập… Cứ thế, cứ thế, khoảng vài ngày thì cơn thèm đã không còn, và chồng chị đã bỏ được hoàn toàn thuốc lá…
Tôi nghe chị nói mà như nuốt từng lời, mừng như chết đuối vớ được cây chuối. Ngay tối hôm đó, tôi lập tức áp dụng theo. Tôi cũng giấu hết thuốc của chồng đi; lúc chồng lên cơn, tôi cũng khóa trái cửa, ném chìa khóa ra ngoài…
Sáng hôm sau, lúc tôi đang nằm ở nhà thì chị hàng xóm ân cần nhắn tin hỏi thăm:
- “Tình hình buổi cai tối qua tốt không em? Mọi việc diễn ra đúng dự tính chứ?”
- “Dạ! Gần đúng chị ơi! Chỉ khác tí chút thôi!”
- “Khác gì?”
- “Dạ! Khác là chồng em khi lên cơn thì không đập bát đũa, đồ đạc chị ạ!”
- “Tốt! Thế chồng em đập gì?”
- “Dạ! Đập em ạ! Tay em giờ bị sai khớp, tím bầm, nhắn tin với chị khó khăn lắm!”.
- “Trời! Vậy để chị gọi nói chuyện với em cho nhanh!”.
- “Đừng gọi chị ơi! Mồm em đang sưng vều, hàm cũng bị lệch rồi, không nói chuyện được!”.
- “Ừ! Thế tối nay có cai tiếp nữa không?”.
- “Dạ thôi chị ạ! Vì mũi em cũng bị vỡ rồi! Không còn ngửi thấy mùi hôi thuốc lá nữa”.
Theo Eva
Tha thứ cho chồng ngoại tình để rồi 2 lần thành...gái
Tôi đau đớn quặn thắt khi biết được sự thật.
Đúng là phận đàn bà, vừa yếu lòng vừa nhục nhã. Từ cảm giác là người bị lừa dối, tha thứ rồi lại trở thành trò cười cho thiên hạ, không thể tin được tôi đã trải qua tất cả những cảm xúc ấy chỉ trong một thời gian ngắn.
Thời chưa lập gia đình, tôi có cả tá anh con trai lúc nào cũng bám đuôi mong làm quen, bởi tôi vốn thuộc dạng ưa nhìn, gia đình lại cơ bản, nhưng tôi đã trót đem lòng yêu thương người đàn ông là chồng của tôi bây giờ, bởi vì anh nói chuyện có duyên, lại có sự nghiệp vững vàng, gia đình nề nếp. Yêu nhau được 1 năm thì chúng tôi tiến tới hôn nhân.
Đánh ghen không phải là dùng bạo lực.
Thời gian đầu khi mới chung sống, anh hết lòng chăm chút cho gia đình, đi làm về sớm, mua sắm đủ thứ, tôi cứ ngỡ mình đang trên thiên đường với niềm hạnh phúc ấy, nhưng mọi thứ nhanh chóng tan biến khi tôi phát hiện ra chồng mình đang cặp bồ với một người phụ nữ hơn 5 tuổi. Mặc dù máu dồn lên não nhưng tôi bình tĩnh để tìm chứng cứ chứ không vội vàng "rút dây động rừng", sau đó tôi phát hiện ra facebook của cô ta thông qua danh sách bạn bè, tưởng chừng như không có qua lại gì trên facebook nhưng thực chất họ vẫn chat chit với nhau thường xuyên để hẹn hò. Tôi phải thuê cả người "hack" laptop của chồng mình trong lúc anh ta đi làm và đọc được những dòng ân ái, hẹn hò đi nhà nghỉ của họ.
Tôi đau đớn quặn thắt khi biết được sự thật. Nhưng đợi đến khi biết chắc họ đang chat chit với nhau, tôi pm cô ta và giới thiệu mình là vợ của anh, cô ta có chút bối rối nhưng giả vờ không biết gì. Tôi bảo:"Em biết chị có tình cảm với chồng em, trai trên gái dưới rồi". Ngay lập tức cô ta chối bay chối biến, nói rằng tôi xúc phạm cô ta. Tôi biết thể nào cũng thế này nên gửi ảnh chụp màn hình câu chuyện giữa chồng tôi và cô ta, cô ta im bặt luôn, rồi tôi nói:"Em thấy chị cũng giỏi, chẳng còn trẻ trung hay xinh đẹp gì mà cũng câu được một anh trai trẻ có gia đình rồi, làm đĩ như thế cũng thuộc dạng sành sỏi chứ chẳng vừa. Chị làm đĩ của chồng em trên giường, em lại mang tiếng làm đĩ phục vụ anh ấy ở nhà. Phần đàn bà không thương nhau thì thôi, sống như thế nhục lắm chị ạ". Cô ta nói xin lỗi rồi lập tức "out" luôn khỏi mạng.
Tôi quyết trong lòng là sẽ đâm đơn ly dị, nhưng trước đó phải về nói chuyện với chị chồng và mẹ chồng, giải thích rõ cơn nguyên, cho họ xem bằng chứng để không ai có thể trách tôi. May thay, họ cũng đồng cảm, nên khi chồng tôi vừa bước chân về nhà, cả hai thay nhau chửi xối xả: "Thằng ngu, vợ đẹp con khôn ở nhà thì không chăm sóc, lại còn đi đánh đĩ, mày có còn là người không?". Tôi không hả hê, nhưng im lặng nghe họ chửi người em, người con của mình. Sau đó tôi đưa đơn ly hôn thì anh ta khóc lóc van xin tôi hãy cho anh một cơ hội.
Tôi quyết định bỏ về nhà ngoại, nhiều tháng sau ngày nào anh ấy cũng đến xin tôi tha thứ, rồi họ hàng khuyên giải đủ đường, tôi cũng thương con nên xiêu lòng, hai vợ chồng lại về sống với nhau, dù trong lòng tôi chưa nguôi ngoai nỗi đau ấy. Nhưng rồi đúng là cuộc đời thật tệ bạc, đúng ngày này năm trước, tôi lại phát hiện ra anh ta đang qua lại với nhân viên của mình, lần này là do chính thông tin từ công ty anh ấy. Tôi đã nghe nhiều lời khuyên răn nên cố tình "cài" một người ở cơ quan anh ấy, chuyên "bơm tin" cho tôi, và tôi cũng biết được, đúng là bản tính khó rời.
Lần này, không hiểu sao tôi lại thấy hả hê, tôi rủ cả chị chồng và mẹ chồng đến bắt tận tay hai con người ấy đang rủ nhau vào nhà nghỉ, nhìn thấy tôi, anh ta run bần bật, cô kia thì sợ hãi. Nhưng tôi không làm gì cả, mẹ chồng và chị chồng chửi bới um xùm, rồi khóc lóc. Còn tôi ra về. Trước khi về chỉ nói đúng một câu rằng: "Tôi tha thứ cho anh 1 lần, để rồi tôi thành đĩ 2 lần. Gái đĩ đã khổ, nên tôi chẳng muốn đánh đĩ làm gì. Tôi mang nỗi nhục này về nuôi con, để sau này nó nhìn thấy bố nó mà coi thường". Sau đó, không ai cản tôily hôn.
Theo Phunutoday
Chết lặng chỉ vì chồng mặc nhầm quần lót của đàn bà Đây hoàn toàn là một câu chuyện có thật, không hề bịa chút nào. Đó là câu chuyện về người chồng của tôi mà chính tôi là người chứng kiến chuyện này. Tôi xin gửi lên đôi dòng tâm sự để mong chị em hãy tỉnh táo, đừng quá tinvào chồng của mình. Và mong đấng mày râu, có ăn vụng thì phải...