Cười rách cả miệng với chiêu trò giữ chồng của chị em
Hình như dạo này chồng không còn yêu tôi như hồi mới cưới nữa. Anh ấy hay về muộn, ít mua hoa, ít mua quà, đêm ngủ cũng ít khi quay sang ôm và hôn lên má vợ dịu dàng.
Tại anh chán tôi? Hay tại những lo lắng của cuộc sống thường ngày khiến anh trở nên như vậy? Tôi cũng không biết nữa, và tôi đem những băn khoăn của mình tâm sự với chị hàng xóm, chị ấy nghe xong thì tủm tỉm cười, giọng đầy từng trải:
- Chồng chị cũng vậy đấy! Nhưng là trước đây thôi, chứ giờ thì lại ngon rồi! Mình là đàn bà, phải biết giữ chồng, phải biết cách làm cho chồng yêu mình chứ! Nếu mình không làm được việc đó thì sẽ có đứa khác nó làm đấy!
- Nói vậy tức là chị có bí quyết hả? Chỉ cho em với!
Chị hàng xóm không nói gì, chỉ lật đật mở cánh tủ, lấy ra một tờ báo, loạt soạt lật trang…
- Bí quyết đây! Em hãy làm theo hướng dẫn trong bài viết này. Đây là 4 cách giúp hâm nóng tình cảm vợ chồng. Chị đã thử và thành công.
Tôi cảm ơn rối rít rồi vồ lấy tờ báo đọc nghiến ngấu. Đúng là thứ tôi đang cần tìm thật rồi, phải áp dụng ngay thôi. Xem nào, cách thứ nhất: “Thay vì nấu cơm cho chồng như mọi ngày, hãy tạo sự bất ngờ bằng cách rủ chồng đi ăn nhà hàng. Điều đó sẽ khiến chồng bạn có cảm giác như được trở về cái thời hai người mới hẹn hò, tán tỉnh. Và chắc chắn anh ấy sẽ thích mê bởi cái cảm giác tuyệt vời ấy”.
Vậy là tôi dẹp hết mấy việc chợ búa, bếp núc sang một bên, hì hục lục tủ quần áo, chọn một chiếc váy trắng tinh khôi, rồi ngồi vào bàn trang điểm kẻ mắt, tô môi, hồi hộp mong chờ.
Nghe tiếng lạch cạch mở khóa, biết là chồng về, tôi chạy vụt ra cửa đợi sẵn. Chồng vừa đẩy cửa, thò mặt vào thì đã thấy tôi, trong chiếc váy tinh khôi, đứng dang rộng hai cánh tay, lộng lẫy, yêu kiều. Nhìn tôi lúc ấy giống hệt như nàng Rose khi đứng trên mũi tàu Titanic. Còn mặt chồng tôi thì hốt hoảng, sợ hãi, như mặt của cậu Vàng trong truyện Lão Hạc lúc bị bọn mua chó siết cái thòng lọng vào cổ và lôi đi.
- Cái quái gì thế này? Hết cả hồn! Rảnh sao không dọn cơm ra sẵn đi, còn bày trò dọa ma?!
- Hôm nay em không nấu cơm, mình đi ăn tiệm nhé?
- Tiền đâu? Tiền đâu mà đi ăn tiệm? Tiền nhà tháng này còn chưa đóng. Cuối tuần về quê bốc mộ rồi xây mộ mới cho ông nội cũng phải góp vài trăm, chưa biết xoay đâu ra đây này. Chưa nấu cơm mà còn đứng đấy à? Ra đầu ngõ mua mấy gói mì tôm về ăn tạm đi, định để chồng chết đói sao? Mà khoan, thay cái váy ra đã, mặc cái đó, người ta tưởng con điên, không ai bán cho đâu!
Vậy là cách 1 đã thất bại rồi. Nhưng không sao, vẫn còn 3 cách nữa cơ mà. Để xem, cách 2 là gì nào: “Theo thời gian, chuyện chăn gối sẽ trở nên nhạt dần, thay vì tắt đèn và hì hụi làm trong bóng đêm, sao bạn không thử cùng chồng làm chuyện đó dưới ánh nến lung linh nhỉ? Sẽ rất tuyệt đấy! Chắc chắn vợ chồng bạn sẽ có những phút giây thăng hoa tột đỉnh”.
Cách này đúng là tiện hơn. Nến thì hôm rằm tháng bảy cúng cô hồn vẫn còn thừa cả chục cây, khỏi phải mua, khỏi tốn tiền, và vì thế, chồng tôi hẳn sẽ chẳng có lí do mà cằn nhằn.
Vì còn giận chuyện lúc tối, nên khi đi ngủ, chồng không thèm ôm tôi mà nằm úp mặt vào tường, quay lưng lại phía tôi. Nhưng có lẽ tại ăn mì tôm nóng ruột, nên anh ấy cứ trằn trọc, trở mình liên tục. Tôi thì đang rất sốt ruột muốn tiến hành cách thứ 2, nên từ từ xích gần lại, nhẹ nhàng vòng tay ôm qua ngực chồng, đầu rúc vào nách chồng nũng nịu làm lành:
- Sao lúc tối anh mắng em ghê thế? Em chỉ muốn thay đổi tí cho nó có không khí thôi mà!
- Anh biết là em muốn thay đổi không khí, nhưng đợt này nhà mình đang bí! Thôi, đợi khi nào có tiền, anh đưa em đi ăn tiệm, nhé? – Chồng vuốt tóc tôi, giọng dịu dàng.
- Ừ! Ăn tiệm thì để sau cũng được, nhưng bây giờ, anh phải đền cho em!
- Đền gì?
Video đang HOT
- Không nói! Hì hì!
Tôi cười rồi luồn tay vào áo chồng mơn mê, khua khoắng. Chồng tôi có thể ngu ngơ trong làm ăn, ngờ nghệch trong giao tiếp, thế nhưng cái khoản này thì chồng tôi nhanh lắm. Lập tức anh vòng tay ôm ghì lấy tôi, quăng ngửa tôi xuống, rồi hăm hở leo lên. Tôi, dẫu mắt đã nhắm nghiền, người đã rạo rực, râm ran, nhưng vẫn gắng hết sức đẩy mạnh chồng ra, lồm cồm bò khỏi giường…
- Sao thế em? – Giọng chồng tôi ngỡ ngàng.
- Đợi tí! Em thắp nến!
Tôi mở ngăn kéo, lấy ra cái túi nến. Thế nhưng cái bật lửa thì tìm mãi không thấy đâu.
- Hồi nãy anh lấy bật lửa ở đây hút thuốc hả? Sao không để lại chỗ cũ?
- Hết ga, anh vứt vào thùng rác rồi!
- Bực thật! Đợi tí, em sang nhà hàng xóm mượn.
Sau một hồi kì kịch, cuối cùng tôi cũng đã thắp nến xong. Nhìn những ngọn nến xếp thành hình trái tim đang phập phồng tỏa thứ ánh sáng dìu dịu, lung linh, tôi thấy hân hoan vô cùng. Rồi tôi nhảy tót lên giường, lả lơi hôn đánh chụt vào má chồng. Thế nhưng, chồng tôi chả ý kiến gì, vẫn nằm quay lưng ra, úp mặt vào tường…
- Này! Ngủ đấy à? Dậy đi! Em thắp nến xong rồi!
Mặc cho tôi lay gọi, chồng vẫn ngáy o o, ngủ khò khò như một con bò. Vậy là cách hai lại không thành công.
Sáng hôm sau, trong lúc chồng đang đánh răng rửa mặt, tôi lại lôi tờ báo đó ra và nghiên cứu cách thứ 3. Cách thứ 3 dạy rằng: “Đôi khi, những bất ngờ nho nhỏ lại khiến chồng bạn phải lâng lâng, mỉm cười, đê mê, âm ỉ. Hãy vòng tay bất ngờ ôm chồng từ sau lưng lúc chồng đang đánh răng, hoặc hôn một cái vu vơ lên má chồng khi chồng đang sửa ống nước, chỉ cần thế thôi, anh ấy sẽ ngây ngất cả ngày”.
Hay! Cách này đơn giản mà hiệu quả lại cao. Cũng vừa đúng lúc chồng đang đánh răng, phải tiến hành ngay mới được. Vậy là tôi đẩy cửa nhà tắm, nhè nhẹ bước vào. Chồng tôi đã đánh răng xong rồi, đang ngồi ị trên bồn cầu. Không sao, vẫn tiến hành được, vì cái quan trọng là yếu tố bất ngờ thôi, chứ còn đánh răng hay ngồi ị cũng có khác gì nhau đâu. Tôi giả bộ đi vòng ra phía sau bồn cầu, cầm cái cây bàn chải cọ đi cọ lại, vờ như đang vệ sinh cái bệ xí, rồi bất ngờ tôi ôm choàng lấy vai chồng, thơm lên má chồng một cái thật tình tứ. Tưởng là thơm xong, chồng sẽ mỉm cười, ôm tôi vào lòng, ngập tràn hạnh phúc, nhưng không, mặt chồng tôi nhăn mặt lại với vẻ rất khó chịu và đau đớn. Bực mình và thất vọng quá, tôi gào lên giận dỗi:
- Anh vừa phải thôi chứ! Được vợ hôn mà cái mặt anh nhăn lại như bị chó dại cắn thế à?
- Không phải thế! Anh đang bị táo bón. Có mỗi cái cục thập thò mà rặn suốt nãy đến giờ nó không chịu ra. Rát quá!
Cách thứ 3 cũng lại thất bại. Tôi bắt đầu thấy không tin vào mấy cái bí quyết này rồi. Nhưng thôi, còn cách cuối cùng, áp dụng nốt xem sao. Biết đâu cách 4 này lại thành công rực rỡ? Và tôi lại với lấy tờ báo, đăm chiêu nghiên cứu. Cách 4 viết rằng: “Bạn đừng nghĩ đã là vợ chồng rồi thì không cần phải nói với nhau những lời ngọt ngào, tình cảm. Càng là vợ chồng thì lại càng cần những lời âu yếm đó. Hãy nhắn cho chồng một tin nhắn thật lãng mạn, chan chứa yêu thương, chắc chắn tim anh ấy sẽ run lên vì hạnh phúc”.
Tưởng gì, cách này còn dễ hơn cả mấy cách trước. Tôi vồ lấy điện thoại, ngón tay lướt trên phím nhoay nhoáy: “Anh yêu à! Cho dù một ngày nào đó biển có cạn khô, núi có mòn, non có lở, những áng mây trên trời ngừng bay, những con suối trong rừng ngừng chảy, thì em vẫn mãi yêu anh, yêu anh hơn tất thảy, thì mỗi lần được bên anh, được anh vỗ về, ôm siết trong vòng tay là mỗi lần trời đất cuồng quay, là mỗi lần tim em run rẩy và toàn thân em tan chảy. Em có một ước ao, em có một khát khao, là suốt đời này mình mãi mãi bên nhau”.
Nhắn tin yêu thương hâm nóng tình yêu
Xong! Tôi đọc lại tin nhắn mình vừa soạn, gật gù với vẻ hài lòng, rồi gửi cho chồng. Tuy không được ở bên để tận mắt chứng kiến xem cái tin nhắn này sẽ khiến chồng tôi ngất ngây và hạnh phúc đến chừng nào, nhưng tôi tin chắc rằng cả ngày hôm nay, chồng tôi sẽ lâng lâng như ở trên mây, rồi ngóng chờ từng phút, từng giây để được về nhà, được ở bên tôi, được yêu tôi. Quả đúng vậy thật, chỉ khoảng 30 phút sau, đã thấy chồng tôi về nhà, mặt hằm hằm:
- Tin nhắn này là thế nào? Cô nhắn cho thằng nào hả? Bình thường nhắn cho chồng thì cộc lốc, cụt ngủn, vậy mà nhắn cho giai thì ngọt ngào, lả lơi thế! Nếu cô không gửi nhầm sang số của tôi thì không biết đến bao giờ tôi mới nhận ra bộ mặt thật của cô? Đồ lẳng lơ!
- Ơ! Không! Em nhắn cho anh mà! Anh đừng…
- Này thì đừng này! Bốp! Bốp!
Không để cho tôi nói hết câu, chồng tôi lao đến tát vào mặt tôi tới tấp. Anh ấy tát nhiều và nhanh đến nỗi chẳng để cho tôi khoảng trống nào mà mở mồm ra giải thích. Tất nhiên, cuối cùng, sau khi tôi đưa cái tờ báo với 4 bí quyết quý báu ấy ra thì chồng tôi cũng phải tin. Nhưng lúc anh tin cũng là lúc mồm tôi đã sưng vều, tím bầm, rươm rướm máu, hai cái răng lung lay khiến tôi không ăn được cơm mà phải húp cháo. Thấy tôi như thế, chị hàng xóm sốt sắng hỏi thăm:
- Mồm miệng sao vậy? Lại còn ăn cháo nữa?
- Dạ! Em bị ngã thôi, không sao đâu ạ!
- Ừ, mà này, chị mang cho em mượn tờ báo này, nó có bài hướng dẫn 10 cách giúp hâm nóng tình cảm vợ chồng, hay và hiệu quả hơn 4 cách trước nhiều đấy. Em thử áp dụng xem.
- Dạ thôi! 4 cách là đủ rồi ạ! Em húp cháo thế này là được rồi, chứ 10 cách chắc phải vào viện truyền nước, tốn kém lắm!
Theo him
Một khi đàn bà... thác loạn
Tôi than thở với chị bạn - là một ca sỹ đã hết thời - về chuyện chát chít của chồng. Chị cười phá lên bảo tôi: Em buồn làm gì, đây chị cho mượn mấy cậu trai trẻ chơi đi sẽ thấy thằng chồng em chả ăn thua gì.
Cuộc đời ngắn ngủi lắm sống được bao lâu mà ghen tuông, buồn giận. Chị chỉ cho tôi ba bốn cậu trai trẻ đang ngồi bên cạnh. Cậu nào cũng đẹp trai, cơ bắp cuồn cuộn. Lần nào gặp chị tôi cũng thấy bên chị vài ba cậu trai như thế này. Chị nháy mắt: họ được lắm...
Đàn bà ăn chơi còn "tợn" hơn đàn ông
Ngay sau khi từ chỗ chị bạn về, tôi thấy một số điện thoại lạ gọi cho tôi. Vũ - chính là một trong số những gã trai của chị ca sĩ. Tò mò tôi cũng ra chỗ hẹn. Sau này Vũ kể cho tôi là tất cả các bạn của cậu đều là người tình của chị ca sĩ. Mọi người đều biết nhau, có khi còn đi chơi chung. Những đêm quần hôn kiểu đó cho Vũ một cảm giác khó tả. Vũ đã biết nhiều chuyện ăn chơi của đàn ông, nhưng ăn chơi như chị bạn của tôi thì còn kinh hơn đàn ông nhiều.
Những cuộc rượu thâu đêm, những trận karaoke ngập ngụa trong sex và rượu. Chị bảo cứ chơi cho thoải mái đi ngày mai biết thế nào. Mặc dù có chồng nhưng ông chồng lại hiền lành bạc nhược nên chị đi cả đêm không về nhà là chuyện thường. Con cái chồng chị một mình quán xuyến trông nom. Kể xong, Vũ buông một tiếng: Em bắt đầu thấy ghê sợ cách sống như vậy của chị ấy rồi. Chắc từ giờ em không gặp nữa...
Tôi có anh bạn làm giám đốc công ty bất động sản ở Hà Nội, anh kể trong tay anh lúc nào cũng có hàng tá các cô gái chịu chơi. Chỉ cần alô một cái là họ sẵn sàng bỏ cả chồng con đi chơi nhậu nhẹt tới sáng. Anh bảo: mọi người cứ chê trách đàn ông. Đồng ý là đàn ông hư hỏng, nhưng đàn ông không hư với phụ nữ thì hư với ai. Vậy là phụ nữ và đàn ông hư hỏng ngang nhau 50 - 50.
Anh còn đưa tôi tới một quán tên gọi: Gà trống vàng. Quán này bà chủ là người quen của anh. Quán chỉ dành riêng cho phụ nữ. Họ là những quý bà tuổi đã sồn sồn, có tiền và có địa vị, danh vọng. Họ đến quán để uống rượu, nhảy đầm và hát hò. Tiếp viên là những cậu trai trẻ tuổi chỉ vừa 20. Sau tuần rượu, các quý bà ra về bao giờ cũng đi kèm với một cậu tiếp viên. Và tăng hai của họ sẽ là một khách sạn sang trọng nào đó... Những khách đến Gà trống vàng ít khi vào vũ trường cổ điển. Họ bảo vào vũ trường cho nó hèn người đi...
Thật ít ai ngờ tới những chàng trai trẻ luôn là đích ngắm của những chị...thiếu tình cảm nhưng thừa tiền... (Ảnh minh họa)
Online trong vai của Leduong... tôi còn được một cậu có cái nick Tinhtimban kể cho nghe những trò chơi thác loạn của cậu với những người tình. Cậu kể có lần cậu đi cùng một máy bay bà già cậu cặp đến nhà một người bạn của chị ta. Ở đó đã có ba đôi cũng tầm tuổi U40. Và phi công của họ cũng đều trẻ như cậu. Ăn nhậu xong, bà chủ nhà mở phim sex, ban đầu thì còn của ai người nấy dùng nhưng chỉ sau lời đề nghị của bà chủ nhà, tất cả đều đổi bạn tình cho nhau.
Cuộc mây mưa hôm đó làm cậu ta tởn đến già. Cái cảm giác nhớp nháp trên những da thịt đã bắt đầu nhăn nheo của mấy máy bay làm cậu thấy chán cả bản thân mình. Tinhtimban không phải cặp với mấy bà già vì tiền. Đơn giản chỉ vì cậu đam mê tình dục quá mạnh. Cậu bảo quen mấy bà chị dễ hơn các cô gái. Cậu chả mất mấy thời gian là đã đưa được họ lên giường. Đã hơn ba mươi tuổi mà giờ cậu cảm thấy chán lấy vợ. Cũng chẳng thể tìm nổi cho mình một tình yêu đích thực. Vài lần thử yêu các cô gái trẻ, cứ tưởng các cô khó khăn hơn mấy chị nạ dòng, nào ngờ vừa quen nhau các nàng đã chủ động bảo: Hôm nay em không muốn về nhà, mình vào nhà nghỉ đi anh... Thật mất hứng!
Nguyễn Khoa, 30 tuổi làm ở một công ty điện tử thì nói: Chị không biết đấy thôi, em thấy đàn bà chơi còn tợn hơn đàn ông. Ngay như trong chuyện sex, họ chủ động cả đấy chứ. Bọn em còn phải mất công tán tỉnh, tìm kiếm. Họ chỉ cần nhấc máy điện thoại là có ngay một anh tới tận nơi phục vụ...
Chơi vì chán chồng
Sau khi phát hiện chồng ngoại tình, tôi đã cố dặn lòng mình phải bao dung, phải vị tha để mang chồng quay lại. Nhưng tôi không thể cố gắng khi đối diện với chính mình. Những giọt nước mắt đêm nào cũng chảy ướt gối. Tôi thấy thù hận người tôi đang gọi là chồng kia biết bao. Và tôi nghĩ rằng tại sao anh ta chơi được còn tôi thì không. Từ đó tôi bắt đầu lao vào các cuộc tình với đủ hạng người từ già tới trẻ như một con thiêu thân. Càng chơi, càng lén lút tôi càng thấy những cuộc hẹn hò chớp nhoáng sao mà hấp dẫn thế.... Đó là tâm sự của một người đàn bà tên Trúc trên forum chia sẻ bạn tình mà tôi đọc được.
Có nhiều lý do họ biện minh cho cách sống của mình. Người quan niệm tình dục như cơm ăn nước uống, đói thì ăn khát thì uống thế thôi, có gì mà quan trọng hóa thế. Có người lại nói mình chung thủy làm gì vì chồng mình nó cũng có chung thủy đâu. "Với tôi thì khác, tôi cho rằng cuộc đời cần phải được nếm trải, xưa lắm rồi cái ngày đàn bà chỉ được phép biết một người đàn ông. Tôi đang sống cho tôi và vì tôi, tại sao tôi lại phải quan tâm sống cho người khác. Chồng ư, anh ta có cuộc sống của anh ta, con ư - con tôi sau này sẽ tự lo cho nó. Tôi cần phải sống cho riêng mình...." - H. A, diễn viên đàn thập lục chia sẻ.
"Thái quá thì bất cập..."
Cổ nhân xưa đã dạy rằng "thái quá thì bất cập", phàm điều gì thái quá đều để lại hậu quả khôn lường. Tôi cho rằng tình dục là sự thăng hoa của tình yêu. Đó là sự cho và nhận hết sức thiêng liêng. Tôi cũng biết rằng xã hội ngày hôm nay chuyện thể xác không còn là tội lỗi để phải gọt đầu bôi vôi như thời của các cụ ta. Nhưng coi tình dục là sự hưởng lạc, là thú vui thì quả thật với phụ nữ thời nào cũng là điều đáng lên án.
Tôi không thể nghĩ có một người đàn bà có chồng lại gọi điện cho một người đàn ông khác đến với mình chỉ để giải quyết nhu cầu sinh lý. Tôi cũng không thể tưởng tượng ra rằng họ lại có thể đổi bạn tình cho nhau trong một trò chơi tình dục tập thể. Mà họ hầu hết đã gần bước vào tuổi 40. Họ sinh ra từ những thập niên 60, thời của họ là đàn bà cần công, dung, ngôn, hạnh... Họ cũng đã có con trai con gái đủ lớn, có một công việc ổn định và có cả những vị thế trong xã hội. Họ tự đánh mất đi lòng tự trọng của mình và hạnh phúc gia đình.
Trao đổi bạn tình là chuyện... bình thường (Ảnh minh họa)
Tôi đã đọc được lá thư của một cô gái gửi người đàn bà tên Trúc sau khi nghe chị ta biện minh cho việc ngoại tình với nhiều người đàn ông. Lá thư như sau: "...Chị Trúc ạ! Chị đi học ở trời Tây, ăn cơm Tây những mấy năm trời, nhưng chị lại không hành xử như người Tây. (Tôi chưa đến trời Tây nhưng qua sách báo tôi được biết văn hóa của Tây thoáng nhưng không "thô"). Chưa nói đến chị là người gốc Việt, ăn cơm Việt, uống nước Việt, thì chị phải thể hiện cốt cách của người phụ nữ Việt chứ.
Chị Trúc à! Tôi muốn chia sẻ với chị đôi điều: "Người phụ nữ thành đạt trong cuộc sống không đơn thuần chỉ là danh vọng và địa vị. Các cụ đã có câu: "Đàn ông xây nhà, đàn bà xây tổ ấm", "Đàn ông là nhà, đàn bà là cửa". Và một điều chắc chắn, đức hy sinh của người phụ nữ Việt Nam với lòng chung thủy sắt son đã ngấm thành máu thịt. Chị đừng biện minh cho những thú ăn chơi thác loạn của mình bằng cách đổ lỗi cho hoàn cảnh.
Tôi cũng biết "Giang sơn dễ đổi, tính cách khó dời", nếu thực sự quan hệ "ngoài luồng" của chị là do tính cách chị không đứng đắn thì có lẽ cũng khó đổi thay đấy, mong rằng chị sẽ cố gắng điều tiết bản năng của mình. Một điều nữa tôi muốn nói, một xã hội quá bình đẳng, không có tôn ti trật tự, không phân biệt được đâu là tình cảm thật giả thì sẽ mất hết những giá trị đích thực của cuộc sống. Trong gia đình, vợ chồng luôn tôn trọng nhau, phải chung thủy và yêu thương nhau nếu không sẽ dễ tan vỡ... ".
Một gia đình hạnh phúc là có người vợ hiền thục đảm đang và chung thủy. Một người vợ biết tha thứ và nhân hậu. Muốn con cái ngưỡng mộ bố, mẹ thì bố mẹ phải là tấm gương cho con cái noi theo. Đó chính là đạo lý của người Việt ta từ bao đời nay.
Đã đến lúc chúng ta cần xem lại những giá trị đích thực của hôn nhân và tình yêu. Tôi sợ rằng niềm tin bây giờ đã gẫy đổ. Những người đàn bà có nhân cách không biết nhìn vào đâu để đánh giá thước do của lòng chung thủy. Những người đàn ông bước chân vào hôn nhân không tìm đâu cho mình một người phụ nữ tử tế. Và những người vợ ở nhà thì luôn lo sợ những mụ yêu tinh kia sẽ luôn lôi kéo chồng mình vào các cuộc chơi của họ. Những người chồng hàng ngày lo đi kiếm tiền, dạy dỗ con cái thì không biết rằng các bà vợ của họ đang say sưa trong hoan lạc...
Đàn bà vẫn là đàn bà không thể khác, họ vẫn phải thực hiện thiên chức của mình trong gia đình. Nên cho dù họ có ăn chơi đến thế nào cái giá cuối cùng vần là họ phải gánh chịu. Cái giá đó nhiều khi rất đắt. Tôi tin gieo đậu sẽ gặt đậu họ chẳng bao giờ tìm được cho mình hạnh phúc đích thực. Sau mỗi cuộc vui họ lại trở về nguyên vẹn sự cô đơn và chán ghét chính thân xác mình... Năm tháng vẫn trôi qua nghiệt ngã, nhan sắc cũng sập sệ theo thời gian. Và họ chẳng bao giờ nữa biết đến một nụ hôn đích thực của người đàn ông trân trọng và yêu thương họ...
Theo VNE
Chín năm để yêu em! Khoảng thời gian này cũng là khoảng thời gian kỷ niệm 9 năm anh biết em và yêu em. Anh đã từng nghĩ rằng, suốt cuộc đợi này trái tim anh chỉ có mình em. Nhưng thật không ngờ, những ngày qua, anh đã tìm được một niềm hạnh phúc mới - đó là một điều anh chưa bao giờ nghĩ tới trong...