Cười ra nước mắt cảnh gái phố làm dâu nhà quê ngày Tết
Thấy vợ bảo đã nấu nướng xong hết rồi, cả nhà tấm tắc khen. Mẹ tôi vui mừng ra mặt, nào ngờ vừa bước vào bếp bà đã hét lên thất thanh vì…
Nhớ lại 2 năm trước tôi bắt đầu thoát khỏi thế giới độc thân, vợ tôi là 1 cô nàng tiểu thư người thành phố. Tính em không đỏng đảnh nhưng từ bé em chỉ biết có ăn với học nên hầu như em không biết làm việc gì đặc biệt là nấu nướng hay đại loại như vậy.
Tôi yêu và chiều vợ nên sau nhiều lần ôm nhà về sinh vì ăn cơm vợ nấu tôi quyết định vào bếp trổ tài. Vợ ăn cơm chồng nấu ngon quá nên cứ tấm tắc khen. Đợt đó chúng tôi cưới ở Hà Nội lại gần ngày tết nên không có thời để cho vợ đi học khóa nấu ăn hoặc dạy cho vợ tại nhà vì ai cũng quá bận rộn. Năm ngoái còn hai hôm nữa là về tết chúng tôi mới sực nhớ ra, vợ là con dâu cả và tay nghề nấu nướng của em thực sự rất đáng “quan ngại”.
Trên chuyến xe về quê, vợ cứ đứng ngồi không yên vì sợ mẹ chồng bắt vào bếp “trổ tài”. Mẹ tôi là người hiền lành, nhưng đôi lúc bà cũng khá nghiêm khắc với con cái. Tôi chỉ sợ mẹ không cho tôi giúp vợ trong mọi chuyện.
Hôm đó vợ chồng về quê cả nhà ra chào đón, bố mẹ tôi cứ nắm tay xuýt xoa hỏi vợ là có mệt không? Bố mẹ cũng già rồi nên hay tiết kiệm. Mẹ xuống bếp lấy đun nồi nước ấm cho vợ chồng tắm. Bếp ga mua cho mẹ cũng chẳng dùng đến vì mẹ nói là như thế tốn kém hơn nữa mẹ không quen bật bếp đó.
Vợ tôi nhìn thấy thế, đêm nằm mếu máo: “Chết rồi chồng ơi, sáng mai vợ biết làm sao với cái bếp đầy tro đấy đây?”. Tôi ôm vợ an ủi: “Sẽ không sao đâu, em đừng lo cứ ngủ đi”.
Sáng sớm mồng 1, con dâu nhà vẫn ngủ ngon lành trong khi cả nhà đã dậy từ 5 giờ sáng. Vợ tôi tỉnh dậy không thấy chồng nên cuống cuồng chạy xuống nhà. Quê tôi có tục lệ, sáng mồng 1 năm nhi phải vào nhà ông nội và anh em để mừng tuổi trước còn con dâu cháu chắt thì 10 giờ mới đến.
Mẹ tôi bảo với dâu mới: “Gà mẹ làm thịt để ở chậu rồi, con rửa rồi luộc lên để làm cơm cúng tổ tiên nhé”. Vợ tôi cố gượng cười dạ vâng, rồi nhìn qua tôi cầu cứu. Tôi muốn giúp lắm như giờ phải đi nên trấn an vợ: “Em cứ rửa và làm sạch sẽ sau đó cho vào nồi luộc chín là được”.
Chúng tôi đi mừng tuổi 1 vòng về thấy vợ hớn hở khoe là luộc chín gà rồi, mấy món mẹ chuẩn bị nguyên liệu em cũng nấu luôn rồi. Mẹ chồng mừng lắm, lần đầu làm dâu nhà người mà làm được vậy là giỏi. Tôi thấy vợ và mẹ hớn hở nhưng lòng vẫn không hết lo lắng: “Liệu có nuốt nổi không đây?”. Mẹ tôi mỉm cười đi vào bếp nhưng vừa vào đến nơi bà đã hét lên làm cả nhà chạy vào.
- Con dâu, đầu gà và chân gà đâu rồi, có phải con đã chặt vứt rồi không? Bãi chiến trường này là do con bừa ra à?
Video đang HOT
- Dạ vâng, con cho vào nồi thấy vướng, nó không vừa hơn nữa cái đầu và chân dưới dù có ăn cũng không ăn mà mẹ. Còn nhà bếp, con xin lỗi, tại con chưa kịp dọn mọi người đã về rồi.
Mẹ tôi mếu máo:
- Ôi con gà tôi dành dụm bao tháng nay để cúng tổ tiên giờ lại thành ra thế này.
Tôi với bố mẹ và em trai thì đứng hình khi thấy bãi chiến trường mà vợ dọn ra. Ở góc bếp có mấy cái bát vỡ, mẹ tôi sốc quá đuổi hết chúng tôi ra ngoài. Vợ tôi nhìn tôi mếu máo, thú thực lúc đó chúng tôi vừa thương em vừa muốn lăn ra cười.
- Em làm gì sai hả ông xã?
- Thực ra thì, gà để cúng phải để nguyên cả con và cái đầu với cái chân rất quan trọng, lần sau em đừng vứt nó đi nhé.
- Vâng, em xin lỗi.
Vợ như sắp khóc đến nơi:
- Em vào dọn dẹp giúp mẹ đi để anh ra vườn đuổi bắt con khác nhé.
- Anh bắt gà nhanh lên nhé.
Sau hơn 1 tiếng hì hục cuối cùng mâm cơm cũng đã được đứa lên cúng tổ tiên, cả nhà nhìn nhau phì cười. Cười vì những gì vợ vừa gây ra và cười cả vết nhọ nồi còn dính trên má vợ. Mẹ tôi nhìn cô con dâu cười rồi lắc đầu:
- Chắc mẹ phải bảo thằng con mẹ cho con đi học 1 khóa nấu ăn thôi.
Vợ tôi e thẹn gãi đầu, sau mấy ngày tết mấy cái bát của mẹ vợ cũng “đập” đi một số đáng kể. Nhiều khi thấy vợ hào hứng vào bếp giúp là mẹ lại cười ra nước mắt. Năm nay vợ về quê trước, tôi phải sau tết mới được về, nghĩ tới cảnh em loay hoay trong bếp tôi lại bất giác phì cười.
Theo Một Thế Giới
Mâm cơm ngày Tết với bát cà muối của mẹ chồng khiến tôi khóc cạn nước mắt
Tôi thấy sắc mặt mẹ chồng có vẻ chùng xuống. Bà thở dài rồi đặt bát cà vào mâm. Xong đâu đấy, mẹ chồng tôi lặng lẽ ra tấm phản ngồi xuống. Nước mắt bà cứ thế chảy ra.
Tôi là tiểu thư càng vàng lá ngọc chính hiệu, nhà tôi khá giả, bố mẹ lại chỉ có mình tôi nên "nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa". Từ khi sinh ra cho đến lúc lấy chồng, tôi chẳng phải động tay vào việc nhà. Nhà tôi có ô sin, nếu ô sin không có ở đó thì mẹ tôi giành phần làm hết. Tôi chỉ có việc học và sống thật vui vẻ là được.
Ấy vậy mà chẳng hiểu trời xui đất khiến thế nào tôi lại yêu Nam rồi nhận lời lấy anh. Nam là trai quê chính hiệu, nhưng được cái Nam có chí, sau khi ra trường, anh xin vào làm ở một tập đoàn nước ngoài có trụ sở ở Việt Nam. Quá trình thăng tiến cũng rất nhanh. Sau khi hẹn hò được 2 năm thì tôi quyết định kết hôn với Nam.
Bố mẹ tôi biết chuyện thì ngăn cản tuyệt đối. Mẹ tôi mới nghe đến gốc gác của Nam với khoảng cách xa xôi thì nhất quyết không cho tôi yêu Nam. Mẹ tôi nhịn ăn hẳn một tuần và phải đi truyền nước. Nhưng người ta bảo con cái luôn thắng cha mẹ cũng có cái đúng, cuối cùng mẹ tôi, bố tôi cũng phải chịu thua tôi.
(Ảnh minh họa)
Tôi cưới xong thì bố mẹ mua luôn cho căn hộ chung cư cao cấp gần đó để sống. Nam bảo để 1 năm nữa rồi anh mua nhà nhưng bố tôi không đồng ý. Mẹ tôi còn cử cả cô ô sin thân cận qua chế biến thức ăn cho tôi, đảm bảo rằng hôm nào tôi cũng phải được ăn ngon.
Tôi quen sung sướng rồi nên những dịp về quê với Nam quả thật là kinh khủng đối với tôi. Cái gì cũng thiếu thốn, nhà lại lắm muỗi, ngay cả nhà vệ sinh tử tế cũng chẳng có. Cứ mỗi lần về quê chồng là tôi cứ bắt chồng đứng ngoài canh cho mình tắm và bắt anh dẫn đi vệ sinh.
Nhưng tôi không thoát được. Một năm ít nhất tôi phải về quê chồng 2 lần. Một lần giỗ bố chồng và một lần nữa là Tết âm lịch. Mẹ chồng quanh năm phải sống cùng với cô cháu gái, chồng tôi thỉnh thoảng mới về, mỗi lần chồng tôi về là lại xách lỉnh kỉnh bao nhiêu thứ lên. Ngoài mấy chuyện về quê điều kiện sinh hoạt không bằng thành phố thì tôi không ghét cái gì khác. Mẹ chồng tôi thì quá hiền và tôi cũng thương bà.
Mấy Tết trước mẹ chồng tôi đều tự tay làm cơm cúng tổ tiên. Tết năm nay tôi đã học được một số bí kíp nên muốn trổ tài với mẹ chồng. Sau hôm về quê chồng, tôi xách làn đi chợ rồi tự tay làm một mâm cơm để dâng lên ông bà, tổ tiên. Khi tôi dọn hết đồ ăn lên mâm thì mẹ chồng tôi gọi với theo: "Khoan đã con ơi, con bỏ thêm cho mẹ bát cà muối này nữa".
Tôi chợt nhăn mặt, cà muối đâu phải là món gì đặc biệt, cả năm ăn cà rồi, bây giờ Tết nhất phải ăn cái gì ngon ngon một chút chứ. Tôi nghĩ vậy bèn đánh bạo nói với mẹ chồng: "Thôi không cần đâu mẹ, ngày Tết ai lại ăn cà?".
Tôi thấy sắc mặt mẹ chồng có vẻ chùng xuống. Bà thở dài rồi đặt bát cà vào mâm. Xong đâu đấy, mẹ chồng tôi lặng lẽ ra tấm phản ngồi xuống. Nước mắt bà cứ thế chảy ra. Tôi nghĩ mình đã gây ra một tội lỗi tày trời nên cuống quýt chạy đến xin lỗi mẹ chồng. Bà nắm tay tôi rồi bảo: "Không sao đâu con".
(Ảnh minh họa)
Rồi mẹ chồng tôi bắt đầu kể về gốc tích bát cà muối ngày Tết. Hồi xưa bố mẹ chồng tôi nghèo lắm, cơm chẳng có mà ăn. Nuôi 2 đứa con thì phải vắt kiệt sức. Ngày Tết gạo còn không có, mẹ chồng tôi để dành cà muối, muối thật mặn rồi sang hàng xóm vay ít gạo về thổi cơm. Bữa cơm ấy cả 4 người trong gia đình chồng tôi cứ tấm tắc khen ngon, sau này, khi nào bố chồng tôi cũng thích ăn món đấy. Cho đến khi ông mất, ông cũng chỉ muốn ăn món ăn bình dị đó mà thôi.
(Ảnh minh họa)
Tôi nghe mẹ chồng kể mà nước mắt rơi như mưa. Tôi không ngờ chồng tôi lại có một tuổi thơ dữ dội đến thế. Tôi vội nói lời xin lỗi mẹ chồng rồi nắm chặt tay bà. Bây giờ thì tôi đã hiểu lý do vì sao mẹ chồng tôi luôn để một bát cà muối trong mâm cơm ngày Tết. Bữa cơm ngày Tết năm nay tôi cảm thấy ngon hơn hẳn mấy năm trước. Có lẽ một phần vì cô tiểu thư như tôi đã hiểu được thế nào là tình cảm gia đình trong lúc khó khăn.
Theo Một Thế Giới
Vợ bỏ đi sau 3 ngày Tết và cái kết không ngờ Sau 3 ngày Tết vợ tôi đưa con lên thành phố về chúc Tết nhà ngoại, cô ấy đi chẳng nói với tôi một lời. Tôi mặc kệ dù bố mẹ cứ giục lên xem vợ con thế nào. Cưới vợ 3 năm, năm nay tôi mới đưa vợ về quê ăn Tết. Năm thì vợ tôi chửa, năm thì cô ấy sinh...