Cưới nhau một tháng chưa một lần quan hệ
Cả tháng trời trôi qua em chờ đợi trong tuyệt vọng, nhiều đêm không ngủ được nằm quay lưng bên chồng em đã khóc ướt hết gối…
Em năm nay 24 tuổi, chồng 27, chúng em mới cưới nhau được một tháng rồi. Gia đình em và gia đình anh ấy có mối quan hệ từ trước, mẹ anh là bạn cùng học chung lớp đại học với mẹ em. Sau bao nhiêu năm không liên lạc thì năm ngoái cả lớp tổ chức kỷ niệm 30 năm sau khi ra trường nên hai người lại gặp nhau.
Liệu chồng em có phải là người đàn ông bất lực (Ảnh minh họa)
Chuyện trò trao đổi thông tin nên phụ huynh hai bên đã hướng cho em và chồng tìm hiểu nhau. Ban đầu em cũng không thích lắm nhưng khi anh đến nhìn cũng cao dáo, đẹp trai hơn nữa gia đình gia giáo nền nếp nên em cũng gật đầu.
Từ lúc tìm hiểu bọn em chỉ đi chơi, uống cà phê, rồi mua sắm chuẩn bị đồ dùng cho đám cưới. Vì cũng mới quen biết, rối quyết định cưới đều do bố mẹ định sắn nên những va chạm về thể xác cũng ở mức qua loa, chưa có gì sâu đậm.
Đêm tân hôn em hồi hộp chờ đợi chồng động vào người, tâm trạng vừa ham muốn vừa sợ sệt vì em chưa bao giờ quan hệ tình dục. Trong đầu đặt ra bao nhiêu câu hỏi, liệu lần đầu có đau lắm không? Sau khi ăn uống dọn dẹp xong vợ chồng đi ngủ, cả hai vợ chồng loay hoay mãi mà không thực hiện được việc đó.
Video đang HOT
Chồng em có vẻ căng thẳng, lo việc tổ chức đám cưới anh cũng mệt mỏi, lại uống chút rượu có thể đó là nguyên nhân khiến anh không khoẻ. Không làm được việc gì nên chồng em rất ngại, em đã động viên rằng do đây là lần đâu của hai người nên cứ từ từ, anh đừng lo lắng quá.
Nhưng kể từ hôm đó đến nay vợ chồng em có một vài lần làm lại, có điều tất cả đều thất bại. Chồng em vốn dĩ là người đàn ông hình thức, to cao, lúc chưa cưới em nghe nói anh cũng có rất nhiều người thích và là niềm mơ ước của nhiều cô gái trẻ. Bề ngoài anh luôn tỏ ra là người đàn ông mạnh mẽ, chẳng nề hà việc gì, từ công việc khéo léo đến nặng nhọc chồng đều làm tốt.
Em không hiểu sao chuyện trên giường chồng lại là người kém cỏi đến vậy. Em rất muốn gần chồng , tận hưởng hương vị ngọt ngào của một người đàn bà bình thường. Vậy mà chồng em cứ hờ hững, không ôm hôn vợ và tất nhiên là hầu như không có nhu cầu về sex.
Em thắc mắc thì anh nói rất muốn làm cho vợ hạnh phúc, nhưng không hiểu sao mỗi khi gần gũi lại không thể thực hiện được việc đó. Rồi từ đó chồng cảm thấy ngại ngùng, rụt rè, dần không muốn em động vào người. Thế nên hàng đêm giữa hai vợ chồng luôn có một khoảng cách.
Em luôn mong muốn vợ chồng có thể hoà hợp, có thể tận hưởng như bao cặp vợ chồng bình thường khác. Luôn mong chồng mạnh khoẻ, có nhu cầu gần gũi vợ. Em cũng đã tìm mọi cách để tạo cảm hứng cho chồng như ăn mặc sexy, tắm rửa sạch sẽ, gợi ý chồng xem phim tâm lý. Nhưng cuối cùng chồng vẫn trơ lỳ chẳng thèm quan tâm đoái hoài gì đến vợ. Thỉnh thoảng em cũng có chủ động đến gần để ôm ấp chồng, tâm sự để khơi dậy ham muốn đàn ông của chồng nhưng chồng em lại đẩy em ra và nói mệt. Muốn được nghỉ ngơi, xin khất hôm sau khoẻ lại sẽ bù đắp cho em.
Vậy mà cả tháng trời trôi qua em chờ đợi trong tuyệt vọng, nhiều đêm không ngủ được nằm quay lưng bên chồng em đã khóc ướt hết gối. Chồng em biết được nhưng anh chỉ im lặng, rồi nằm im vờ như ngủ say không biết.
Em đã khuyên chồng đi khám bác sỹ xem có bệnh tật gì mà lại không có ham muốn. Nhưng chồng gạt đi, còn cáu bẳn với em nữa. Em đã tìm hiều xem công việc của chồng có căng thẳng lắm không? Nguyên nhân tại sao chồng lại như vậy? Thì thấy anh vẫn sáng đi làm, tối về công việc không quá nhiều áp lực. Mọi việc sinh hoạt hàng ngày vẫn diễn ra bình thường với chồng. Thế nhưng cứ đến đêm là anh lảng tránh chuyện ấy, trốn lên giường trước, quay mặt vào trong và giả vờ ngủ hoặc có hôm lại đi chơi với bạn đến tận khuya mới về.
Em không biết mình phải làm gì bây giờ nữa, có phải anh là người bất lực, không có bản lĩnh đàn ông không? Nếu thực sự như vậy thì em phải làm sao để cứu vãn cuộc hôn nhân bế tắc này? Liệu rằng ly hôn có phải lối thoát tốt nhất không?
Theo Baodatviet
Bí mật ghê tởm của chồng bại lộ sau lần say rượu
Giữa đêm, anh gọi về cho tôi rồi liên tục gọi tên người đàn bà khác... Cay đắng hơn anh còn nói: "Anh chán cô ta quá rồi, vì tiền anh mới phải cưới thôi".
Tính tới giờ, tôi mới cưới chồng được hơn 1 năm và hiện tại vừa mới sinh con được vài tháng. Lẽ ra, những tháng ngày này tôi phải có một tâm lí thoải mái, vui vẻ để có sức mà chăm con nhưng tất cả những gì mà tôi đang phải trải qua thực sự là địa ngục. Cuộc hôn nhân này đang giết dần, giết mòn đời tôi nhưng tôi lại chẳng có cách nào thoát ra được vì có quá nhiều ràng buộc.
Học xong cấp 3, tôi được bố mẹ cho ra nước ngoài du học. Cuộc sống của tôi khá giả và sung sướng hơn bạn bè đồng trang lứa vì gia đình tôi có điều kiện. Tuy thế nhưng tôi chưa bao giờ hư hỏng hay ăn chơi lêu lổng mà chỉ biết tập trung vào việc học. Ngay cả chuyện yêu đương tôi cũng chỉ có một mối tình ngây thơ hồi cấp 3, sau khi tôi ra nước ngoài, hai đứa cũng chia tay.
Sau 4 năm ở nước ngoài về nước, tôi vào làm ở công ty của bố. Tại đây tôi gặp chồng bây giờ. Anh ấy điển trai, chuyên môn cũng khá. Anh chủ động làm quen, rồi tán tỉnh tôi. Ở nước ngoài nhiều năm, khi vừa về thì gặp được người đàn ông có tình cảm chân thành với mình nên tôi cũng rung động. Tôi nhận lời hẹn hò với anh nhưng giấu bố.
Rồi tôi có bầu với anh... Tôi thành thật khai báo với bố mẹ. Bố tôi nổi giận, tức tối vì tôi đã làm mất mặt gia đình. Nhưng anh nói sẽ chịu trách nhiệm, sẽ cưới tôi nên chẳng còn cách nào khác bố mẹ tôi phải nhanh chóng tổ chức hôn lễ để... chạy cái bụng bầu của tôi.
Chúng tôi cưới trong sự ngỡ ngàng của nhiều người bởi vì trước đó hai đứa hẹn hò giấu giếm. Tôi lấy chồng trong niềm hạnh phúc vì được làm mẹ. Nhưng tôi không ngờ, đó là khởi đầu cho những bi kịch mà tôi phải gánh lấy chỉ vì yêu nhanh, cưới vội.
Cưới xong bố mẹ tôi mua nhà riêng cho hai đứa, cũng cho tôi một khoản hồi môn kha khá để làm vốn. Anh nói gia đình lo tổ chức đám cưới gấp gáp, tốn kém, mà bố mẹ không có điều kiện nên tôi quyết định đưa toàn bộ số tiền để chồng về trang trải nợ nần. Tôi không đi làm được, tối ngày chỉ ở nhà do sức khỏe yếu. Bố mẹ tôi cũng nói tôi nghỉ, cần tiền thì cứ bảo chứ không cho tôi đi làm sợ ảnh hưởng tới sức khỏe.
Tôi thừa nhận, ở bên tôi anh ấy rất tốt và tử tế. Anh chăm sóc cho tôi từng ly từng tí nhưng từ ngày cưới tới giờ anh không động vào người tôi, lúc nào cũng xa cách. Tôi có hỏi thì anh nói sợ ảnh hưởng tới con. Chẳng còn cách nào tôi cũng đành chấp nhận. Nhưng thì ra đó chỉ là cái cớ...
Nếu không có đêm hôm ấy, tôi cũng không thể nào biết được lí do chồng lạnh nhạt với mình. Anh đi công tác xa nhà 3 ngày. Nửa đêm, anh điện thoại về cho tôi, giọng líu lại vì say. Anh gọi tên người phụ nữ khác, anh tâm sự hết mọi chuyện mà không biết rằng đang nói chuyện với vợ mình.
Anh nói cưới tôi chỉ vì gia đình tôi giàu có, đảm bảo cho sự nghiệp của anh nên anh vội vã cưới. Giờ sống cùng anh chẳng có chút tình cảm nào cả. Đã vậy ở công ty thì anh bị đồng nghiệp coi thường vì bám vào bố vợ để có được vị trí ngon nghẻ, ở nhà thì bị gia đình bên vợ khinh vì lép vế không có tiền... Anh thấy mình chẳng khác nào "chó chui gầm chạn". Anh cảm thấy bế tắc và muốn bỏ vợ cho rồi nhưng nghĩ đến đứa con nên lại cố gắng chịu đựng chứ cảnh đàn ông sống không được coi trọng như thế nào nhục lắm.
Tôi chết lặng khi nghe những lời chồng nói. Anh say nên nói thật. Tôi đau khổ khi biết chồng chẳng có chút tình cảm nào cho mình, thậm chí còn cảm thấy hận đời vì trót cưới tôi. Nhìn đứa con đỏ hỏn trên tay mình, tôi bật khóc. Tôi yêu anh ấy thật lòng nên cũng muốn giữ anh lại, biết đâu chừng nếu tôi cố gắng, nỗ lực, chồng lại yêu tôi? Nhưng nỗi tủi hờn dâng lên tôi cũng nghĩ, tôi đã làm gì sai? Chính anh ta chủ động tán tỉnh tôi, rồi làm tôi có bầu, anh ta cũng muốn đào mỏ nhà tôi, anh ta tự nguyện cưới tôi chứ tôi không bắt ép... tất cả những gì anh ta có ngày hôm nay cũng đều là do nhà tôi chu cấp và anh ta cũng từng ao ước được như vậy, thế mà giờ anh ta nói như thể tôi làm cho cuộc đời anh ta khốn khổ? Anh ta có đáng để được tôi tha thứ và níu giữ hay không?
Theo Khám phá
Mới cưới 3 tháng mà tôi thấy quá chán vợ Em ở ngoài ăn mặc chải chuốt, phấn mắt phấn môi. Ở nhà thì ăn xong là tiện tay lau vạt áo, chưa có con mà đã bê tha không chịu nổi. ảnh minh họa Tôi 28 tuổi, mới cưới vợ được 3 tháng nay. Vợ kém tôi 2 tuổi, là nhân viên lễ tân của một công ty nước ngoài. Trình độ...