Cưới nhau hai năm chưa có thai, tôi điếng người phát hiện nguyên nhân không ngờ
Năm nay, tôi 25 tuổi, đang làm việc cho một chi nhánh ngân hàng lớn trong thành phố. Tôi cưới chồng cách đây hai năm và sống chung với gia đình chồng. Nhà chồng tôi thuộc vào hàng khá giả, có của ăn của để do ba mẹ chồng kinh doanh bất động sản từ lâu.
Ông bà chỉ có hai người con trai, anh trai chồng lấy vợ đã mười năm và có ba đứa con gái. Chồng tôi đi du học về và chuẩn bị tiếp quản công ty của gia đình. Vì con cái ít ỏi nên mong muốn của ba mẹ chồng tôi là được sống quây quần cùng con cháu.
Bởi thế, ông bà đã xây một căn biệt thự rộng để cả nhà cùng ở. Ngay từ khi về làm dâu, mẹ chồng đã nói với tôi về điều này và mong muốn vợ chồng tôi sẽ đồng ý sống chung.
Thực tình, tôi vẫn muốn được ra ở riêng nhưng chồng bảo, cứ ở một thời gian nếu thấy không hợp thì xin ra riêng vẫn chưa muộn, nếu nằng nặc đòi ở riêng ngay từ đầu sẽ khiến ba mẹ chồng buồn lòng. Tôi thấy như thế cũng hợp lý nên đồng ý.
Hinh minh hoa
Cuộc sống chung với nhà chồng trất thoải mái với tôi. Nhà có người giúp việc, chị dâu ở nhà không đi làm nên quán xuyến luôn chuyện nhà cửa.
Hàng tháng, chúng tôi không phải đóng góp gì vì ba mẹ chồng trang trải toàn bộ chi phí sinh hoạt. Mỗi ngày, cả nhà chỉ gặp nhau vào bữa cơm còn lại nhà nào có không gian riêng của nhà đó nên không có cảnh chung đụng nhiều.
Tôi đi làm về, dọn dẹp phòng riêng, thỉnh thoảng phụ rửa bát chứ hâu như không phải làm việc nhà. Cuối tuần, ba mẹ con dẫn nhau đi mua sắm, uống cà phê trò chuyện rất vui ve.
Chị dâu chồng vốn là người cởi mở, giỏi việc, thường chỉ bảo tôi rất nhiều thứ. Khi trong nhà có giỗ chạp, một mình chị lo lắng hết. Chị bảo: “Chị quen việc rồi, em còn phải đi làm, cứ để chị lo cho”.
Mẹ chồng tôi rất quý chị dâu nhưng chưa bao giờ tỏ ra thiên vị, mua cho chị cái váy cũng sắm cho tôi cái túi xách. Tuy vậy, điều lấn cấn nhất của tôi là cưới nhau đã lâu dù không dùng bất cứ biện pháp tránh thai nào mà tôi vẫn chưa có con.
Ba mẹ chồng khá sốt ruột và rất mong có một đứa cháu trai để nối dõi. Bởi chị dâu sau khi sinh bé thứ ba đã phải cắt bỏ tử cung do băng huyết khi sinh. Mọi hy vọng ông bà dồn hết vào vợ chồng tôi nhưng mãi vẫn không có tin vui.
Chị dâu tỏ ra rất nhiệt tình trong việc chăm sóc tôi để đẩy nhanh việc thụ thai. Hàng ngày, tôi đi làm về, chị dâu đều ép sẵn nước trái cây cho tôi uống, thậm chí hôm nào tôi quên, chị bưng lên tận phòng.
Nếu không có nước ép thì chị hầm thức ăn bổ dưỡng rồi bắt tôi ăn để tẩm bổ. Chúng tôi đã đi khám nhiều nơi và kết quả hai vợ chồng đều bình thường, không có vấn đề gì cả. Mọi người động viên vợ chồng tôi cứ giữ tinh thần thoải mái sẽ nhanh chóng có con nhưng tôi vẫn không khỏi lo lắng.
Mới đây, một người bạn của tôi học ngành y mới đi tu nghiệp ở nước ngoài về. Khi biết chuyện của tôi, cô ấy hứa sẽ giúp tìm nguyên nhân xem thế nào. Khác với những lần khám trước ở các bệnh viện và phòng khám, cô ấy đề nghị tôi làm thêm xét nghiệm nội tiết xem có vấn đề gì không.
Cô bạn tôi thắc mắc là tại sao tôi không dùng bất cứ biện pháp tránh thai nào mà có sự thay đổi nội tiết do thuốc tránh thai. Cô ấy bảo, tôi phải dùng thuốc một thời gian dài mới cho kết quả như thế.
Video đang HOT
Tôi cứ nghĩ bạn mình nhầm lẫn, tôi đâu có điên mà đi uống thuốc tránh thai khi đang rất mong có con. Bạn tôi mới đề ra giả thuyết, tôi cần xem lại những thức ăn nước uống mình dùng hàng ngày.
Lúc đầu, tôi vẫn không thể nghĩ ra, bình thường tôi ăn uống cùng cả nhà chồng, chỉ uống thêm nước trái cây và thức ăn bổ dưỡng vào buổi tối do chị dâu chuẩn bị. Cô bạn bảo, nếu nghi ngờ thì tôi mang những thứ đó đến để cô ấy kiểm tra giúp.
Bởi thế, hôm đó, tôi đi làm về nhưng không ghé bếp uống nước như mọi lần. Một lúc sau, chị dâu đã bưng ly nước ép táo lên tận phòng cho tôi. Tôi đổ ly nước ép đó vào bình riêng rồi mang đến cho cô bạn bác sĩ.
Kết quả kiểm nghiệm thật bất ngờ, bạn tôi cho biết, trong ly nước ép đó có thành phần của thuốc tránh thai. Tôi điếng người trước tin đó bởi khi tôi mang ly nước đi, tôivân nghi chi dâu tôi không lam vây.
Thì ra, từ trước đến giờ, chị dâu vẫn âm thầm cho tôi uống thuốc tránh thai hàng ngày bằng cách đó. Nguyên nhân việc tôi không thể mang thai suốt hai năm cũng xuất phát từ đây.
Có lẽ, chị dâu sợ tôi sinh được con trai sẽ ảnh hưởng đến vị thế của chị và các con gái trong gia đình nên mới làm như thế. Tôi đang suy nghĩ xem có nên nói với chồng về sự việc xảy ra không. Bởi tôi không bắt được tận tay chị cho thuốc vào nước mà chỉ là phỏng đoán và chồng tôi rất quý chị dâu, liệu có tin lời tôi nói.
Cô bạn khuyên tôi nên dọn ra ở riêng để tránh chung đụng với chị dâu, tích cực dùng phương pháp canh trứng và uống thuốc hỗ trợ sẽ nhanh có thai vì hai vợ chồng đều không vấn đề gì. Tôi nghĩ hay mình im lặng ra đi chứ làm rùm beng lên lại sứt mẻ tình cảm gia đình. Cùng là phụ nữ, tôi hiểu chị dâu cũng có nỗi khổ riêng của mình…
Moi ngươi co thê cho tôi lơi khuyên đươc không?
Theo Dân Việt
Nỗi đau khổ khi vội lấy chồng trước ngày sinh nhật 30 tuổi
Tôi khó chịu. Bố liền lắc đầu: "Mẹ con bảo thầy bói phán nếu con không cưới trước 30 thì qua 40 mới lấy được chồng."
Vài năm trước, tôi còn tự do bay nhảy, 2 chữ "gái ế" chưa bao giờ khiến tôi phải lo sợ hay sốt sắng. Thế nhưng, đến nay đã sát tuổi 30, tôi thì vẫn thế chỉ có điều bố mẹ, gia đình, bạn bè lại thúc giục tôi cưới chồng.
Đến cái tuổi này, bạn bè đều có con cái hết cả, thậm chí còn 2, 3 đứa con là chuyện bình thường. Ngay cả đứa bạn thân chí cốt của tôi cũng không còn thời gian rảnh rỗi hẹn hò uống cà phê, đi du lịch. Vì thế, muốn đến bất cứ đâu, tôi cũng lủi thủi 1 mình.
Cũng vài tháng nữa, tôi bước đến tuổi 30. Tôi đã cố tình trốn tránh bố mẹ không nhắc tới chuyện chồng con. Nhưng bỗng nhiên, 1 hôm tôi vừa đi làm về tới nhà thì thấy bố mẹ ngồi nghiêm nghị ở phòng khách.
(ảnh minh họa)
Vừa ngồi xuống ghế, mẹ tôi đã cất giọng:
-Chị Thư, chị xem năm nay chị bao nhiêu tuổi rồi.
-29 ạ.
-Sắp 30 đến nơi rồi.
-Vâng. Con biết.
-Chị biết mà còn như thế à? Chị định để cả làng cả tổng cười vào mặt bố mẹ vì nuôi quả bom nổ chậm trong nhà à? Chị có định lấy chồng hay không? Trả lời có hoặc không.
Tôi ú ớ:
-Con... con ... có chứ ạ ... nhưng chưa phải lúc này.
Mẹ tôi chặn họng ngay:
-Thế thì được, nếu lấy thì lấy ngay lúc này đi, tôi có mối rồi, giới thiệu gặp gỡ ưng ý là phải cưới trước 30 tuổi.
-Mẹ... bố ...
Tôi khó chịu. Bố liền lắc đầu:
-Mẹ con bảo thầy bói phán nếu con không cưới trước 30 thì qua 40 mới lấy được chồng.
Mẹ tôi bỗng khóc bù lu bù loa. Phận làm con, đã đến nước này, tôi làm sao cãi lại lời bố mẹ. Lần đầu tiên, tôi quyết định đi xem mặt.
Đối tượng mẹ tôi giới thiệu là 1 anh kỹ sư xây dựng, ngoại hình rất khá, ăn nói khéo léo. Quả thực mới nhìn tôi cũng có ấn tượng tốt, nhưng cưới xin thì chưa sẵn sàng.
Ấy thế mà, mẹ tôi nhất quyết ép tôi cưới trước sinh nhật tuổi 30. Dọa sống, dọa chết, bằng mọi cách cuối cùng tôi phải gật đầu "thôi thì nhắm mắt đưa chân, chỗ quen biết với mẹ chắc cũng an toàn."
Tôi đã tưởng như vậy. Nhưng đúng là nhà chồng nào cũng như nhau, không có nhà chồng nào an toàn cả. Tôi đã rút ra được kinh nghiệm từ mấy đứa bạn của mình, nhưng không ngờ chính tôi lại vẫn dính vào.
Chồng tôi chỉ yêu chiều, quan tâm vợ được vài tháng đầu, sau đó anh đi hết công trình này tới công trình nọ, bỏ tôi ở nhà 1 mình với bố mẹ chồng.
Đã thế, mẹ chồng tôi không phải dạng vừa, bà sống rất giả tạo. Bên ngoài, mẹ chồng luôn tỏ ra yêu chiều con dâu, thường ăn nói nhẹ nhàng dễ nghe khiến ai cũng hiểu lầm. Nhưng thực chất, tôi làm gì bà cũng chì chiết, nói rằng gái già gái ế được con bà rước đi là phúc phận, vậy mà còn không biết điều.
Đến mấy cây vàng hồi môn của tôi cũng bị bị chiếm sạch. Ban đầu, bà nói rằng giữ hộ, tôi không đắn đo đưa ngay để rồi lúc muốn lấy lại thì không thể.
Ngày tôi có bầu, chồng vẫn đi làm xa đều đều, mẹ chồng ở nhà không hề giúp con dâu, thậm chí còn bắt tôi phục vụ ngược.
Có lần tôi mệt quá nhờ mẹ đi chợ thì bà nói:
-Làm như mình chị biết có thai ấy, đụng cái là kêu than. Yếu đuối thế thì đừng lấy chồng nữa.
Tôi uất ức lắm nhưng không dám kể cho mẹ đẻ vì sợ bà buông.
Tới khi cái thai trong bụng tôi đến tháng thứ 6, đi đứng nặng nề nhưng mẹ chồng vẫn bắt quét dọn, lau nhà, giặt quần áo bằng tay. Bà nói làm việc nhiều sẽ dễ đẻ?!
(ảnh minh họa)
Nhưng tất cả những khổ sở đó tôi có thể bỏ qua. Chỉ có duy nhất 1 điều, ngay khi tôi sắp tới ngày vượt cạn thì đột ngột phát hiện chồng cặp bồ.
Tôi khóc lóc như phát điên gọi anh về thì anh thản nhiên đáp:
-Sắp đẻ đến nơi rồi yên phận đi, bày đặt ghen tuông gì nữa.
Tới lúc này, tôi không chịu nổi bèn khăn gói bỏ về nhà đẻ khi đứa bé chỉ còn cách ngày dự sinh nửa tháng.
Tất cả những chuyện đó, tôi kể lại hết cho mẹ đẻ, những tưởng bà sẽ cưu mang mình, ai ngờ mẹ tôi nắm tay con gái:
-Làm dâu nhà người ta rồi thì sống chết gì cũng phải ở nhà chồng, đừng động một cái là chạy về nhà đẻ, người ta cười cho.
Tôi điếng người, không biết nên làm thế nào bây giờ, sắp tới ngày sinh, nhưng tôi đêm nào cũng khóc cạn nước mắt. Tôi muốn chết đi cho xong.
Theo Khoevadep
Cưới chồng bác sĩ tưởng sướng cả đời ai ngờ đêm tân hôn chồng khinh khỉnh: 'Em là loại gái trinh bẩn thỉu' Vừa nhìn thấy cơ thể của cô, anh đã tối sầm mặt lại. Anh cười nhếch miệng khiến cô cảm thấy khó hiểu rồi anh lục tủ, lấy ra một mớ bao cao su khiến cô cảm thấy khó hiểu. Thực sự có nằm mơ Yến cũng không dám nghĩ rằng mình sẽ cưới được một người chồng bác sĩ. Yến sinh ra...