Cưới một người…
Cưới một người cần nhất là bạn phải yêu người đó. Thậm chí yêu nhiều hơn cả những ngày tháng đang yêu. Nhưng là cần thôi, chưa phải là đủ.
Ảnh minh hoạ
Đám cưới. Có cuộc tình nghiêm túc nào không mơ đến một đám cưới? Nhưng đám cưới nhất định không phải là kết thúc bao nhiêu năm hai người yêu nhau. Đám cưới là kết thúc cuộc đời độc thân của bạn nhưng tuyệt đối không phải là ngày bạn từ bỏ bản thân bạn với niềm tin sai là “từ nay, cuộc đời mình chỉ là anh ấy/cô ấy”. Đám cưới là một thay đổi lớn trong cuộc đời bạn nhưng không có nghĩa là anh ấy/ cô ấy phải thay đổi theo cách bạn mong muốn. Chỉ là bạn cần thay đổi đầu tiên. Nếu bạn chưa sẵn sàng cho những sự thay đổi thì hôn nhân kia cũng chưa sẵn sàng đâu, nhớ cho!
Cưới một người cần nhất là bạn phải yêu người đó. Thậm chí yêu nhiều hơn cả những ngày tháng đang yêu. Nhưng là cần thôi, chưa phải là đủ. Bởi hôn nhân cần tình yêu và nhiều điều khác nữa. Như tình bạn trong chữ “bạn đời”. Như cùng “bạn cùng giường” bao gồm cả giấc mơ chung chứ không chỉ có tình dục, đồng sàng đừng dị mộng. Như tình đồng chí để bền chí, tin cậy và chung chí hướng. Như rất nhiều những thứ tình khác tạo nên nghĩa phu thê, mong muốn “ăn đời ở kiếp”. Nếu không như vậy, đám cưới sẽ chỉ trở thành ngày vui nhất trong cuộc đời của bạn, rồi sau đó sẽ là… chả có gì vui nữa.
Cưới một người không phải là bạn từ bỏ việc yêu bản thân để chuyển hết sang yêu người ấy. Đừng tin vào những lời dạy xa xưa, thuở đàn ông viết ra những lời hay ý đẹp về người vợ tào khang là người vợ quên hết bản thân mình, dốc trọn cuộc đời cho chồng và gia đình nhà chồng. Cũng đừng tin vào những lời răn thời nay của những phụ nữ thất bại trong hôn nhân nói rằng bạn phải chuẩn bị gì cho ly hôn, cho việc chồng có bồ, chồng bội phản. Yêu bản thân không phải là sống ích kỷ chỉ biết nghĩ cho bản thân mình. Mà là bạn đang tặng cho người bạn đời của mình một phiên bản bạn tốt nhất. Mà là bạn yêu họ và luôn muốn đem đến cho họ những giá trị tốt đẹp nhất mà bạn có, trong con người của bạn. Là Em/Anh sẽ hoàn thiện bản thân mỗi ngày để Anh/ Em biết trân trọng hơn, sợ mất em/anh hơn. Là thậm chí, Em/ Anh ổn, đừng lo nhé! Tặng nhau một chữ An cũng là một cách yêu. Hôn nhân cần dựa cậy, là bạn trở thành chỗ dựa cho anh ấy/ cô ấy. Bạn ổn thì hôn nhân ổn vậy.
Cưới một người là một khởi đầu cho hành trình yêu mình và hiểu mình trước khi yêu người và hiểu người. Yêu mình để hôn nhân đừng làm biến dạng mình, đừng biến mình thành món đồ đang cũ dần đi. Hiểu mình để tự thay đổi bản thân mình, thích ứng với sự thay đổi của mối quan hệ, sự thay đổi của môi trường từ người yêu sang người thân. Hiểu mình để mình trở nên tốt đẹp hơn chứ không phải muốn bạn đời phải thế này hay thế nọ thì bạn mới thế nọ hay thế này. Yêu mình và hiểu mình thì mới biết yêu người và hiểu người. Bởi chẳng có đâu việc yêu người nếu như chính bạn còn không yêu nổi mình, hiểu người nếu như bạn còn chẳng hiểu mình muốn gì, cần gì, thế nào và tại sao mình lại vậy.
Cưới một người cần nhiều thứ nữa phải nghĩ nhưng hầu hết mọi thứ đó chưa chắc đã xảy ra, nhiều thứ chỉ là nghĩ quá sớm hoặc nghĩ quá. Thế nên nói vậy chẳng phải để nghĩ nhiều quá đâu. Mà chỉ là bạn sẵn sàng bước vào cuộc hôn nhân này rồi thì từ nay bạn đã bắt đầu học cách sống chung với hai chữ “Chúng Ta”. Là cùng nhau chia sẻ một tương lai chung. Đúng, mọi ly dị đều bắt đầu từ đám cưới. Nhưng đâu phải mọi đám cưới đều đi đến ly dị, phỏng ạ? Chỉ cần là ngày cưới của bạn không phải là ngày duy nhất cuộc đời bạn được hạnh phúc.
Hôm nay, bạn là một cô dâu/ chú rể hạnh phúc và nhiều ngày sau đó, bạn vẫn sẽ là một người vợ/ người chồng hạnh phúc hơn nữa, hứa không?
Video đang HOT
Chia sẻ xúc động của con gái khi bố mất vì ung thư: "Giá mà lúc đó mình có tiền..."
Trải qua nhiều chuyện, có những mất mát và không ít nuối tiếc. Nhưng sau tất cả, điều quan trọng nhất là mình biết trân trọng hiện tại hơn và cố gắng nhiều hơn.
Khi được sinh ra, ai cũng mong muốn mình có một gia đình với đầy đủ các thành viên, có bố mẹ, có anh chị em yêu thương, đùm bọc nhau. Nhưng cuộc sống luôn có những biến cố mà chẳng ai đoán trước được, cảnh "người đi, kẻ ở" có thể xảy ra bất cứ lúc nào.
Mới đây, Lê Thị Mộng Na (27 tuổi, quê ở Nghệ An, hiện đang sống và làm việc ở Nhật Bản) đã chia sẻ lại câu chuyện bố mất vì ung thư cũng như những tâm sự về gia đình được nhiều người đồng cảm.
01
Mình sinh ra từ một miền quê có nghề truyền thống làm bánh kẹo, nhà mình cũng không ngoại lệ. Tuy nhiên ở vùng nông thôn nên mô hình sản xuất nhỏ lẻ, bán bữa được bữa đừng. Bố mình vốn là họa sĩ còn mẹ thì làm kẹo.
Hồi mình 3 tuổi, bố không may bị tai nạn rất nặng. Có lúc tưởng sẽ không qua khỏi nhưng sau một thời gian chạy chữa, bố đã được về nhà. Thoạt nhìn mọi thứ đều bình thường song vụ tai nạn đã khiến thần kinh của bố bị ảnh hưởng rất nhiều. Kể từ đó, tính cách của bố thay đổi hoàn toàn.
Trong suốt những ngày tháng sau đó, mỗi lần uống rượu say là bố lại đánh đập mẹ con mình, phá đồ đạc trong nhà, đốt quần áo, sách vở của con cái. Chỉ khi nào tỉnh thì bố mới là bố của ngày trước, yêu vợ thương con.
Từ lúc bố bị tai nạn, kinh tế trong nhà đều do một tay mẹ lo hết. Bố đối xử với mẹ con mình tệ như vậy nhưng mẹ chưa bao giờ nghĩ đến việc bỏ bố. Mẹ chỉ lẳng lặng làm việc, kiếm tiền nuôi con cái ăn học.
02
Cách đây 5 năm, bố mình bị mắc bệnh ung thư máu quái ác. Lúc phát hiện ra thì đã ở giai đoạn cuối, mọi thứ diễn ra chỉ vỏn vẹn trong 1 năm sau đó.
Trong thời gian ở viện, dù điều trị đau đớn nhưng bố vẫn rất lạc quan, cố gắng chiến đấu với bệnh tật. Có hôm bố rủ mình ra hành lang của bệnh viện hóng gió. Biết con gái thích ăn nho nên bố mang theo 1 chùm nho. Mình nắm lấy bàn tay bố và nói "Đưa tay đây nào, mãi bên nhau bạn nhé!" còn bố thì dặn dò con gái đủ thứ trên trời dưới đất. Những hình ảnh đó vẫn còn nguyên vẹn trong tâm trí mình như mới hôm qua.
Cái nắm tay cuối cùng của Na với bố
Việc điều trị ung thư rất tốn kém. Cuối cùng thì kinh tế cạn kiệt, không thể kéo dài thêm thời gian xạ trị nên bố phải về nhà. Lúc đó nhà mình cũng không có khả năng mua những thứ tốt nhất cho bố trong những ngày cuối đời nữa. Đến bây giờ mình vẫn nghĩ giá mà lúc đó có tiền thì đã có thể kéo dài thời gian của bố...
Hôm nay là ngày giỗ bố mình, ngày này 4 năm trước căn bệnh ung thư máu đã đem bố mình đi. Mình đã luôn ước rằng nó chỉ là giấc mơ, chỉ là hôm nay bố mệt, bố ngủ một giấc rồi sáng mai bố lại tỉnh dậy kèm theo một cái nheo mắt và nụ cười với mình.
03
Bố mất, kinh tế gia đình gần như khánh kiệt nên mình nhờ mẹ vay mượn khắp nơi rồi cắm sổ đỏ để đi Nhật Bản dạng xuất khẩu lao động.
Thật ra để ra quyết định này, mình đã suy nghĩ rất nhiều. Mình nghĩ nếu chỉ ở nhà, lấy chồng rồi sinh con thì cuộc sống sẽ lại khó khăn còn nếu đi làm xa thì mình sẽ có cơ hội kiếm tiền để chăm lo cho mẹ và gia đình. Lúc đó mình chỉ muốn có đủ điều kiện để mua gì cho mẹ cũng không phải đắn đo, để cuộc sống của mẹ sẽ đỡ vất vả hơn, để chẳng may gia đình có xảy ra chuyện gì thì mình cũng có thể cáng đáng được.
Na và mẹ chụp ảnh năm 2017
Mới đó mà cũng sắp hết 3 năm rồi, tháng 2 năm sau là mình được về với mẹ. Cuộc sống xa nhà trong 3 năm đó không hề dễ dàng gì. Nhiều lúc ốm đau, trời mưa tuyết vẫn phải đi làm sớm cũng thấy tủi thân. Nhất là những dịp Tết nhất, mình chỉ ước có thể chạy về với mẹ, được mẹ ôm vào lòng tâm sự đủ thứ chuyện.
Nhưng lúc đó mình cũng nghĩ đến lý do phải cố gắng nên lại có thêm động lực. Từ lúc đi đến giờ mình cũng giúp mẹ sửa sang nhà cửa, mua sắm thêm đồ đạc trong nhà, chưa có dư giả nhưng mẹ mình đơ vất vả rồi.
Tháng 2 năm sau, Na được về nhà sau 3 năm xa cách
04
Thật tiếc vì gia đình mình chưa từng có một bức ảnh chụp chung nào. Khi còn đông đủ mọi người thì cứ ngần ngại: "Sau này có dịp gì đó thì cả gia đình sẽ mặc đồ đẹp, đi chụp một bức ảnh cho đàng hoàng". Rồi dần dần, chẳng có cơ hội nào nữa.
Cuộc đời này rất dài nhưng cũng ngắn lắm! Không ai biết được được đâu là lần cuối cùng gặp nhau trong cuộc đời này. Mình thầm nghĩ các bạn đang có đầy đủ sự yêu thương của cả bố và mẹ thật sự rất may mắn. Cũng sắp sửa đến Tết rồi, các bạn cố gắng giữ sức khỏe, kiếm thêm một ít rồi về đoàn tụ cùng gia đình nhé!
5 cách để giúp bạn thoát khỏi những suy nghĩ tiêu cực Nếu bạn muốn trở thành một phiên bản tốt nhất và hạnh phúc nhất của chính mình, bạn cần loại bỏ những suy nghĩ tiêu cực. Suy nghĩ của bạn có thể biến bạn thành kẻ thù tồi tệ nhất của chính mình. Những suy nghĩ tiêu cực có thể ăn mòn và phá hủy bạn từ bên trong, gây ra những ảnh...