Cuối cùng anh vẫn phải thuộc về một ai đó
Đã rất lâu rồi em không nghĩ về anh. Tự nhủ, anh như một điều đã thuộc về quá khứ, đừng để quá khứ ấy sống dậy làm trái tim nhói đau. Nhưng không hiểu sao sáng nay, bỗng lại nhớ anh quá thế.
Thì ra, cuối cùng, anh cũng vẫn phải thuộc về một ai đó (Ảnh minh họa)
Vì anh chưa từng nói yêu em…
Nên, em sẽ không thể buồn vì những lúc anh không ở bên, vì những cuộc hẹn bị cancel bất thình lình với lý do duy nhất: “Anh bận”, vì những khoảng lặng của anh mà em không thể xen vào. Anh có công việc, có khách hàng, có bè bạn và em cũng thế. Phải vậy không, mà chúng ta phải tôn trọng những khoảng trời riêng của nhau?
Vì chúng ta còn chưa từng là bạn…
Nên, em sẽ không thể cùng anh chia sẻ về những ước mơ em đang vươn tới, cùng vẽ lên những nguyện ước tốt lành và tươi sáng khi năm mới vừa sang. Năm mới, em đang cố gắng cho điều gì nhỉ: làm việc thật tốt này, học thêm một ngoại ngữ nữa này, và phấn đấu để trở thành một cô luật sư giỏi giang trong thời gian gần nhất. Hẳn vậy rồi…
Và em, cũng chẳng ở đâu giữa những tất bật của anh trong năm nay. Em không có quyền được biết những dự định của anh. Không được biết đâu, vì anh chưa bao giờ và cũng không hề muốn cho em biết. Em có lúc cứ như một con bé ngốc nghếch, khi ngồi tỉ tê hỏi anh, anh ơi, sinh nhật anh thì anh sẽ làm gì? Để rồi, câu trả lời chỉ là: anh ghét sinh nhật lắm. Ghét tiệc tùng và đông đúc Vì vậy, anh sẽ ngủ vùi trong ngày sinh nhật. Thế còn em, em ở đâu?
Vì anh và em có một thỏa thuận ngầm…
Nên, em sẽ không phá vỡ nó đâu. Lời hứa dù chẳng có ai chứng kiến, thì cũng phải giữ lấy nó chứ, phải không anh? Rằng, chúng ta chỉ ở bên cạnh nhau như thế thôi anh nhé. Đừng gọi tên nhau bằng những định danh, đừng mặc định rằng, phải thế này, thế nọ. Em đã quen với suy nghĩ rằng, mình có một người yêu và anh ấy đang ở rất xa. Xa đến nỗi, có những lúc nhớ nhưng em không thể gọi. Có những lúc thấy trái tim bị giày vò mà không thể nói ra. Nhưng cũng có những lúc, mà điều này lại thấy em vui hơn và được an ủi rất nhiều, là khi em thấy anh gần lại. Là những sms rất khuya, sau những events muộn màng của em, là tiếng nói anh vọng lên giữa đám đông ồn ã ở một nơi nào đấy qua điện thoại, là câu “ừ” khi em bắt anh nói rằng anh đang nhớ…
Anh cứ yên tâm đi nhé, là người tôn trọng lời hứa, nên em sẽ làm đúng như thỏa thuận ngầm giữa chúng ta.
Video đang HOT
Vì đã có lúc em coi anh là recycle bin (thùng rác) của riêng em…
Nên em chưa từng lo anh sẽ thuộc về ai đó. Có ai lại đi lấy mất một cái recycle bin của em bao giờ? Anh luôn luôn ở một nơi nào đó, dành cho em, những lúc thấy mình đầy. Em yên tâm rằng dù em có đi đâu, làm gì thì chỉ cần “úm ba la” như một đứa trẻ con, thì anh sẽ hiện ra. Dẫu chẳng làm gì đâu, chỉ là, để giữ giùm em những nguồn cơn của cuộc sống vốn dĩ quá phức tạp này.
Thế mà có người đã lấy đi cái recycle bin của em. Giây phút đó, em lặng người, định khóc.
Vì có những lúc, tại anh, em thấy mình chênh vênh…
Không biết anh cảm thấy thế nào khi cứ mãi nhung nhớ một người chẳng bao giờ thuộc về mình và thế giới của mình? Còn em, sự nhung nhớ ấy làm em đầy ứ. Em không chịu được đâu, anh ạ. Cảm giác rằng, tất cả còn gần nhưng đã thật xa xôi. Khi đi qua một sân bóng, em nhớ anh rất hay tụ tập đá bóng vào mỗi chiều thứ tư. Khi đi qua một ngôi nhà đẹp, em nhớ anh rất say sưa với công việc thiết kế của mình. Khi ngang qua cái quán lần đầu tiên mình gặp mặt, em nhớ rằng, hôm đó, chúng ta ăn những món gì. Cả những buổi tối về muộn, rã rời vì công việc và bài vở thêm thắt ngoài giờ, em mới chợt xót xa, em không còn một cái recycle bin để trút vào đó những vui buồn của một ngày dài nữa.
Sẽ mệt mỏi vô cùng nếu đi một con đường dài anh ạ. Nhưng còn mệt mỏi hơn nhiều, nếu mang theo một trái tim rỗng không trên con đường đó. Đã có lúc em tự hỏi mình rằng, sao cứ phải tự lừa dối mình mãi thế, nếu sự thật là em không bao giờ đuổi kịp anh?
Vì giữa chúng ta chỉ là trò chơi đuổi bắt…
Nên anh ơi, em sẽ đi đường khác nhé. Em đã mệt với cuộc đuổi bắt này rồi. Em sẽ sống vì em, nỗ lực vì tương lai của em và một ai đó sẽ đến thay thế cho hình bóng của anh. Sẽ không phải là những ngày tháng làm việc và học tập điên cuồng chỉ với mục tiêu duy nhất là lấp đầy khoảng trống mà anh để lại nữa.
Em đi đường khác nhé, được không anh?
Theo VNE
Bẽ bàng những ông chồng bị vợ chê kém sex
Vợ chê chồng yếu sinh lí, hơn nửa năm sau khi cưới, vợ khăn gói ra đi cùng người đàn ông khác.
Chuyện vợ chồng cơm chẳng lành, canh chẳng ngọt không phải là điều hiếm gặp trong cuộc sống. Có nhiều nguyên nhân dẫn tới xung đột trong gia đình mà một trong những nguyên nhân đó có cả chuyện tế nhị chốn phòng the.
Phải thừa nhận rằng tình dục là một điều quan trọng trong cuộc sống vợ chồng. Một khi chuyện chăn gối không như ý, ắt tình cảm vợ chồng cũng vì thế mà nảy sinh nhiều chuyện. Và cũng vì lí do này, nhiều ông chồng đã phải ngậm ngùi "chịu trận" trước những thái độ... khó chịu của vợ.
Vợ khinh chồng vì "yếu kém"
Anh Dân ngậm ngùi chia sẻ về câu chuyện buồn của mình: "Thực sự cũng buồn trước thái độ của vợ nhưng nghĩ ở tuổi này rồi, ly hôn cũng không hay ho mà các con cũng khổ. Hơn nữa vợ mình không nói ly hôn thì thôi gắng chịu. Nhưng trong lòng nhiều lúc cũng buồn lắm".
Năm nay anh Dân ngoài 40 tuổi. Nhìn bề ngoài anh có vẻ cao to, khỏe mạnh nhưng thực chất sức khỏe không được tốt. Một phần vì sức khỏe không tốt, phần khác là ham muốn trong "chuyện ấy" không cao nên tình dục của hai vợ chồng không mặn nồng như người khác. Hồi còn trẻ trung hơn, mỗi tuần anh và vợ cũng "giao ban" đều đặn và vợ có vẻ hài lòng. Nhưng rồi khi ham muốn ngày càng giảm sút, cộng thêm mắc bệnh về thận nên anh không còn có thể đáp ứng được nhu cầu của vợ và từ đó mọi chuyện bắt đầu nảy sinh.
Chồng "yếu kém" là nguyên nhân khiến nhiều người vợ chán nản (Ảnh minh họa)
Ban đầu vợ anh cũng cố gắng mua đồ ngon, bổ về tẩm bổ cho chồng. Nhưng tình hình không có dấu hiệu khả quan nên chị thay đổi dần thái độ. Từ việc cáu gắt với chồng, ăn nói chỏng lỏn. Vì biết mình "kém cỏi" chuyện đó nên anh cố bù đắp cho vợ bằng những việc chăm sóc gia đình, lo lắng cho vợ con nhiều hơn. Nhưng sự nỗ lực của anh dường như không mang lại kết quả lắm.
Từ khi anh "yếu", vợ anh thay chồng quyết định hết mọi chuyện trong gia đình mà không ngó ngàng gì tới ý kiến của chồng. Anh nhiều lần cũng cáu giận và nói chuyện rõ ràng với vợ nhưng chị không nghe mà còn lớn tiếng quát tháo lại. Chị nói ngay cả cái việc bình thường nhất của một người đàn ông mà anh không làm được thì không có quyền bắt bẻ vợ điều gì.
Không khí gia đình lúc nào cũng nặng nề, vợ không tôn trọng chồng khiến anh Dân buồn nhưng cũng không biết phải làm sao. Anh chỉ nghĩ mình đã có "tật" như thế nên giờ có ly hôn cũng chỉ lỡ dở thôi mà các con lại khổ. Anh tự nhủ với lòng mình cố gắng sống, hi vọng một ngày vợ sẽ hiểu ra và dần thay đổi.
Vợ so sánh với tình cũ vì chồng không "giỏi yêu"
Cũng rơi vào hoàn cảnh tương tự như anh Dân, anh Trường cũng bị vợ trách cứ liên tục vì chuyện chăn gối.
Trước khi cưới nhau, chị Loan cũng từng sống thử với một người đàn ông khác. Nhưng rồi khi gặp anh Trường, thấy anh có điều kiện tốt hơn, nhà giàu có hơn lại theo đuổi chị nên chị quyết chia tay với người yêu cũ để tiến tới với anh. Mặc dù biết chuyện chị từng sống thử với người khác nhưng anh vẫn không nghĩ ngợi gì vì quan trọng là hiện tại và tương lai.
Nhưng lấy nhau về, ngay đêm tân hôn chị Loan đã bày tỏ thái độ "bất bình" trước sự "yếu kém" của chồng. Thực ra đúng là anh Trường không được quá "mạnh mẽ" như những người đàn ông khác. Anh mắc chứng "xuất tinh sớm" nên vợ không hài lòng. Tuy nhiên, tình trạng của anh cũng không đến nỗi quá. Chỉ có điều vì trước đây vì đã từng "nếm mùi" cùng với bạn trai cũ, hơn nữa lại rất thỏa mãn nên chị Loan không hài lòng về khoản "đàn ông" của chồng.
Thất vọng vì chồng "yếu sinh lí" vợ bỏ nhà theo trai (Ảnh minh họa)
Cuộc sống của đôi vợ chồng trẻ cứ thế diễn ra với điệp khúc ca thán của chị Loan. Lần nào hai vợ chồng gần gũi chị Loan cũng so sánh với người yêu cũ. Thậm chí nhiều khi chị còn quá quắt tới mức: "Đúng là tôi có mắt không tròng, chỉ nhìn thấy cái lợi trước mắt mà không thấy cái bất cập lâu dài. Tôi sai lầm khi đã lấy anh". Quá bực mình với thái độ của vợ, anh Trường quyết định làm đơn ly hôn dù cho thời gian lấy nhau mới chỉ vẻn vẹn 3 tháng.
Vợ bỏ nhà theo trai vì chê chồng "yếu kém"
Trường hợp của anh Văn còn tồi tệ hơn thế. Anh càng muốn níu kéo hạnh phúc gia đình thì vợ lại càng kiên quyết ra đi.
Theo lời anh Văn tâm sự, thực ra lúc đầu anh biết bản thân mình mắc chứng "yếu sinh lí" nhưng vì yêu Hoa, muốn có cô làm vợ nên anh cố tình giấu giếm tất cả để cưới. Sau ngày cưới một tuần, vợ anh đã phát hiện ra sự thật và khóc như mưa, như gió, than thân trách phận vì lấy phải người chồng "có cũng như không".
Biết mình "yếu" nên anh cố gắng thuyết phục vợ chờ anh chữa trị thành công hi vọng cải thiện tình hình. Anh mua sắm cho vợ đủ thứ đồ đắt tiền, miễn là cô thích. Nhưng rồi những việc làm đó của anh cũng không đủ để giữ chân vợ ở lại. Hơn nửa năm sau khi cưới, vợ anh "khăn gói ra đi" theo một người đàn ông khác cùng với số của hồi môn và món tiền anh cho vợ sau khi cưới. Vợ anh chỉ để lại một thứ đó là tờ đơn ly hôn và không một lời từ biệt khi ra đi.
Theo VNE
Khốn khổ vì bồ không chịu buông tha Anh ta cứ khăng khăng đòi tôi phải duy trì quan hệ, cho tới khi nào anh ta lâý vợ mới thôi. Thực sự lúc này tôi đang rất hoang mang và lo sợ. Tôi sợ mọi chuyện vỡ lở thì không còn gì trong tay nữa. Tôi muốn chấm dứt tất cả nhưng anh ta không chịu. Liệu tôi có nên thú...