Cười bò ông chồng nhảy lên giường vợ…xin đừng ly hôn
Nửa đêm em quên béng mất vụ mai ly hôn con vợ điên, em mơ màng nằm dưới đất lạnh lạnh nên bèn nhảy lên giường ngủ.
Vợ em là 1 con điên các bác ạ, ngày trước lấy nhau về em hiền lành lắm nên toàn bị bắt nạt chồng. Hứng lên là nó vỗ vỗ vào má em như kiểu mẹ nịnh con ấy, hôm nào nó tức cái gì là y như rằng tối đó về nó nằm ngủ mơ và đạp vào người khiến em rơi xuống nền nhà là chuyện bình thường. Ấy thế mà sau này em vùng lên em tát cho nó có 1 phát mà nó làm lồng lộn lên, nó gọi hết cho bố mẹ hai bên anh em họ hàng kêu là em đánh nó dã man tàn bạo lắm.
Em cay cú lắm, muốn tẩn cho trận nhưng nó già mồm em cũng hơi sợ sợ nên đành nhịn.
Nhiều hôm vợ chồng cãi nhau nó lại đòi ly hôn, em biết nó dọa thôi chứ chẳng dám đâu. Lần gần đây nhất em gây ra tội lớn, em đi xem đá bóng uống bia với bạn bè. Hứng quá làm mấy chầu xong em ngủ luôn ở nhà bạn. Vợ gọi kiểu gì cũng không được vì điện thoại em hết pin em không để ý. Sớm mai tỉnh dậy mặt em cắt không ra giọt máu, em nghĩ kiểu này đời em tàn thật rồi.
Em phóng như bay về nhà, rón rén mở cửa đi vào. Các bác biết không con vợ em nó ngồi lù lù ngay giữa nhà, mắt nhìn em không chớp, trên tay cầm cái gộc, mắt quầng thâm chắc do mất ngủ. Nó đập cái chày gõ xuống nhà em giật bắn mình. Va li nó chuẩn bị sẵn cho em rồi các bác ạ, em sợ suýt đái ra quần.
Đơn nó cũng viết sẵn rồi, lần này em nghĩ con vợ em nó làm thật. Vì vợ em có đặc điểm cho chồng đi chơi với bạn bè thoải mái không giữ nhưng còn 1 chân cũng phải về nhà. Nó không ngủ được 1 mình và không chấp nhận chồng đi qua đêm. Suốt 5 năm nay em chưa 1 lần tái phạm, giờ thì đời em coi như chấm hết. Đêm nào mất ngủ là vợ em nó lại bị co giật ốm yếu nên em sợ lắm.
- Ký đi, vali đó tôi chuẩn bị đồ cho anh rồi.
- Vợ à, anh xin em. Hôm qua anh hơi quá chén nên ngủ quên ở nhà thằng Đức cùng công ty…
- Không phải giải thích nhiều, tôi không quan tâm.
Vợ em nó lạnh lùng bước đi mặt không hề biến sắc các bác ạ. Lần đầu trong đời em thấy cô ấy nghiêm túc thế, mặt lạnh băng. Hai hôm trước đó vợ chồng có cãi nhau chuyện con cái, hôm nay thêm vụ này nữa thì đúng là chấm hết rồi.
Video đang HOT
Vợ em chiến tranh lạnh, tối về không nấu cơm cho chồng ăn. Mẹ con đi ăn rồi chơi với nhau như em là người thừa trong nhà. Mấy hôm nay nó thay cả khóa đuổi em ra ngoài đường. Em đành thuê nh.à nghỉ ngủ, nó cũng cách nhà mấy bước chân. Cô ấy ép em ký đơn, em chán quá ký luôn vì nghĩ vợ dọa ai dè cô ấy đi nộp lên phường thật. Hôm sau là Phường gọi lên hòa giải lần 1, tối đó em bảo với vợ em:
- Mai ly hôn rồi, hôm nay cô cho tôi ở nhờ 1 đêm tôi quên ví trên cơ quan rồi.
- Anh ra ngoài kia mà ngủ.
- Ngoài đó nhiều muỗi lắm, hơn nữa không có quạt tôi không ngủ được.
Nhìn dáng vẻ đáng thương của em, con vợ nó nghĩ thế nào nó im lặng. Em được đà nhảy vào ôm con hôn ngấu nghiến, em nhớ nó quá ấy mà. Nửa đêm em quên béng mất vụ mai ly hôn con vợ điên, em mơ màng nằm dưới đất lạnh lạnh nên bèn nhảy lên giường ngủ.
Em ôm con vợ ngủ ngon lành, thỉnh thoảng nó đẩy ra, nhưng em cứ ôm. Chắc nó mệt quá cũng quên béng cái vụ ly hôn, nằm được lúc nó lẩm bẩm:
- Gãy hộ cái lưng đi, ngứa quá.
Mắt em lim dim, tay gãi gãi.
- Phía trên chút, đúng rồi, đúng rồi.
- Phiền quá, được chưa.
- Rồi, được rồi, tự dưng ngứa thế không biết.
Gãi xong tay em quen thói, lần mò tới ngực vợ và yên vị ở đó. Sáng sớm dậy, vợ chồng ôm lấy nhau, con vợ ôm úp mặt vào ngực em ngủ ngon lành. Thế là nó cũng bớt giận, cộng với việc em ăn năn hối lỗi, thề thốt này nọ nên nó thôi ly hôn các bác à.
Giờ đây em lại ngoan ngoãn cho nó bắt nạt, hôm thì bắt phơi đồ, hôm thì bắt rửa bát, hôm thì bắt gãi lưng. Em thấy đời này chưa ai làm chồng mà khổ như em, nhưng vì em yêu nó, yêu con nên em vẫn cắn răng để làm. Mà tính ra con vợ em nó cũng vất vả, bố mẹ em ốm 1 tay nó lo hết, em đi làm không nghỉ được. Nó đóng cửa hàng cứ thế là về chăm ông bà không kêu than 1 lời. Anh em em cần gì giúp đỡ chỉ cần nói 1 tiếng nó không nề hà gì cả. Vì thế vợ em được lòng mọi người lắm, kể ra số em cũng tốt chán các bác nhỉ.
Theo Một Thế Giới
Cái giá phải trả cho ông chồng đòi...trinh tiết
Ngày đến tòa giải quyết, Linh nhếch mép cười khẩy nhìn chồng rồi nói: Thứ trinh tiết mà anh sống chết muốn nếm thử ấy, nó có giá bao nhiêu vậy chồng cũ.
Đêm hôm ấy Linh ngồi trong bóng tối nhìn chăm chăm vào chồng. Cô câm lặng không thốt nổi câu nào. Cô muốn gào khóc nhưng có lẽ cô không có quyền đó, vì tất cả là lỗi của cô... lỗi ở chỗ... cô không còn trinh tiết khi đến với chồng.
Nghe thật ngớ ngẩn nhưng chồng Linh đã nhìn chằm chằm vào măt vợ mình mà nói vậy. Thế mà trước đây khi chưa lấy nhau anh ta vẫn ngon ngọt nói với cô rằng: "Anh không hề quan trọng chuyện ấy đâu, em đừng lo. Chỉ cần em ngoan ngoãn làm 1 người vợ hiền của anh là được, đó mới là điều anh cần".
(Ảnh minh họa)
Linh cứ ngỡ anh ta nói thật lòng và lúc đó cô cảm thấy mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất thế gian khi đã gặp được 1 người tốt như vậy. Lấy nhau về việc kinh doanh thuận lợi, Linh cùng chồng mua nhà mua xe, nhưng thực chất thì số tiền đó hầu hết là của Linh. Vì chồng cô lương ba cọc ba đồng, có bao nhiêu anh ta dùng vào chi tiêu cá nhân hết.
Dù biết vậy nên Linh chưa từng lăn tăn nghĩ ngợi, rồi con của cô ra đời. 1 đứa bé gái xinh xắn đáng yêu vô cùng, hạnh phúc cứ ngỡ thế là viên mãn cho đến một ngày Linh phát hiện ra chồng mình đang ngoại tình . Cô ta mới bước qua tuổi 19 và là sinh viên đại học. Khi đó Linh cảm tưởng mình đang chết nửa phần hồn, hi sinh, vất vả, tin tưởng nhưng đổi lại là gì chứ. Cho chồng ăn mặc đẹp đi xe sang, cơm bưng nước rót cuối cùng anh ta cắm cho cô 1 cái sừng to bự trên đầu
Hôm đó Linh như phát điên cô gào khóc thảm thiết luôn miệng hỏi chồng tại sao. Trái với suy nghĩ của mình, Linh cứ nghĩ Thắng sẽ cầu xin cô tha thứ nhưng không anh ta nhìn vào mặt Linh và ném cho cô những từ không thể cay đắng hơn. Những lời lẽ hôm đó có lẽ suốt cuộc đời này cô không tài nào quên nổi:
Cô buồn cười nhỉ, tôi đi gái chút thì có sao? Chẳng phải ngày xưa cô cũng ngủ với bao thằng trước tôi rồi sao. Còn gì nữa đâu mà tỏ ra danh giá, tôi tìm tới cô gái đó vì cô ta còn trinh, cô hiểu không, cái thứ mà cả đời này cô cũng không cho tôi được.
Linh ngừng khóc, cô chết lặng ngồi nhìn trân trân vào chồng, nỗi đau sự chát chúa lan tỏa tới từng tế bào. Cô nhếch mép cười khẩy rồi bỏ qua phòng con, cô ôm lấy đứa con nhỏ bé của mình, đôi mắt đờ đẫn.
(Ảnh minh họa)
Sáng ra Thắng đi từ sớm, Linh cũng chẳng bận tâm nữa. Cô đưa con đi học, rồi đi ra cửa hàng giao việc cho nhân viên sau đó cô quay về nhà. Viết đơn ly hôn, cho đồ của chồng và mình và vali. Nếu anh ta không đi thì cô và con sẽ đi. Xong xuôi cô đi mua 1 bộ váy thật đẹp, cô hẹn mấy người bạn thân đi chơi, chụp hình rồi đăng lên facebook 1 cách vui hết cỡ. Cô cười khẩy gã đàn ông mà cô đã tin đã yêu hơn chính bản thân mình ấy.
Thắng nhìn hình hơi sửng sốt, nhưng rồi anh ta cũng nghĩ cô vợ chẳng dám làm gì đâu. Nhưng rồi đêm đó nhìn lá đơn trên bàn anh mới hiểu vợ mạnh mẽ hơn mình nghĩ. Linh đưa vali cho chồng:
- Va li đó anh đến với cô ta đi.
- Tôi không đi, đây là nhà tôi.
- Nhà anh, đúng vậy. Nếu tôi nhớ không nhầm thì anh đã góp 200 triệu cho căn nhà tỷ 3 này, nó là nhà anh. Ok thôi anh không đi thì mẹ con tôi đi, hẹn gặp anh ở tòa.
Linh nói là làm, cô ôm con đi thật. Linh muốn rời bỏ gã đàn ông khốn nạn này càng nhanh càng tốt. Ngày đến tòa giải quyết xong hết mọi thủ tục, Linh nhếch mép cười khẩy nhìn chồng rồi nói: "Thứ trinh tiết mà anh sống chết muốn nếm thử ấy, nó có giá bao nhiêu vậy chồng cũ. Lẽ nào là đánh đổi 1 gia đình". Nói xong cô dắt tay con lên xe và phóng thắng.
Theo Một Thế Giới
Sốc ông chồng nghèo kiết xác, từ đâu lòi ra khối tài sản kếch xù Khi nghe anh nói rằng hoàn cảnh anh cũng khó khăn, lương không cao, tôi đã từng an ủi chia sẻ với anh rất nhiều. Tôi thậm chí luôn dành dụm lương để mua nhiều thứ cho anh. Thú thực cho đến lúc này, chia tay chồng rồi tôi mới biết rằng anh giàu có đến vậy. Tôi không ân hận về quyết...