Cưới anh tình cũ để trả thù
Sau khi bị phụ bạc, tôi tìm cách yêu và cưới bằng được anh trai của anh ta. Khi mọi chuyện vỡ lở, chồng không còn tin tôi nữa.
Tôi và anh quen biết nhau qua sự giới thiệu của một người bạn. Chúng tôi bắt đầu chuyển từ tình bạn sang tình yêu. Thoáng nhìn qua, anh rất hiền hậu, dễ thương. Thời gian yêu nhau bốn năm, tất cả mặn nồng, cay đắng tôi điều chia sẻ cùng anh. Khi yêu nhau, anh kể về những người trong gia đình anh cho tôi nghe. Nhưng anh chưa bao giờ nói địa chỉ nhà anh ở đâu. Tôi tin tưởng anh nên tôi cũng không quan tâm điều đó.
Bỗng nhiên, anh thay đổi khác hẳn. Anh bất đầu chơi bời xa xỉ cùng những cô gái trẻ khác. Rồi chuyện gì đến cũng đã đến. Anh vứt tôi ra khỏi cuộc đời anh với những lý do vớ vẩn anh đưa ra: Tôi là một cô gái bình thường, chỉ biết kiếm tiền, không biết ăn chơi Tôi là con nhà quê… Tôi đang nắm lấy tay anh nhưng anh nhẫn tâm phủi bỏ tay tôi ra. Anh bỏ đi mất hút.
Tôi khóc như một đứa trẻ lạc mẹ trước bao ánh nhìn của những con mắt hiếu kỳ. Rồi tôi trở về nhà với lòng thù hận. Tôi hận anh vì anh đã lấy hết những gì quý giá nhất của đời tôi. Vì anh chỉ xem tôi như một vật tạm bợ, đến khi anh không cần tôi nữa thì anh mạnh tay vứt bỏ như một mảnh rác.
Tôi bắt đầu trả thù anh bằng mọi cách. Tôi tìm cách để làm quen với anh trai anh. Anh trai anh là chủ cửa hàng xe gắn máy. Trong vòng ba tháng, tôi và anh trai anh chính thức là người yêu của nhau. Thật ra, tôi không yêu anh trai anh nhưng anh ấy rất tốt, rất yêu tôi. Mọi thứ tốt đẹp nhất điều dành cho tôi.
Video đang HOT
Sáu tháng sau, tôi nghe tin người vứt tôi ra khỏi cuộc đời cưới vợ. Người anh cưới là một cô gái con nhà giàu. Từ ngày anh ra đi, anh không một lần liên lạc với tôi. Ngày anh cưới anh cũng không mời tôi
nhưng tôi vẫn đến dự lễ cưới của anh với tư cách là bạn gái của anh trai anh. Anh nhìn tôi với ánh mắt đầy căm ghét. Tôi không quan tâm anh đang nghĩ gì về tôi vì giờ đây tôi rất tự tin đứng trước mặt anh. Tiệc tùng xong xuôi, khách mời đã về hết, tôi cũng định ra về thì mẹ anh bảo tôi ở lại phụ dọn dẹp.
Đêm tân hôn của người xưa, tôi ngủ phòng khách nhà anh. Suốt cả đêm tôi không hề chợp mắt được.
Đầu óc tôi cứ nghĩ tới chuyện người tôi yêu đang động phòng cùng người con gái khác. Sáng hôm sau, tôi ra về sớm. Anh trai anh cũng chạy theo sau.
Những nỗi buồn trong tôi sống lại. Nhưng rồi nó cũng trôi đi cùng thời gian. Ba tháng sau, anh trai anh cầu hôn tôi. Tôi nhận lời anh và trong lòng cũng vui đôi chút. Anh về nhà tôi lo đủ thứ chuyện, vất vả mà không hề câu nệ. Tôi cũng bắt đầu thấy thương anh vô cùng. Tôi đã thực sự yêu anh vì tình cảm anh dành cho tôi.
Ngày đám cưới, người yêu cũ của tôi (cũng là em chồng tôi) không đến dự với lý do bị đau bụng phải nhập viện. Sau đó, tôi và chồng ra Sài Gòn ở riêng. Tôi sống trong hạnh phúc dù mục đích ban đầu là trả thù. Trong khi đó, vợ chồng em chồng tôi thường xuyên cãi vã. Cô vợ cặp bồ với sếp. Anh chồng nhậu nhẹt, bê tha.
Trong một lần say, anh đã kể hết cho chồng tôi nghe chuyện quá khứ. Khi tôi đi làm về, chồng làm mặt rầm rầm, không nhìn tôi. Buổi tối, anh ngủ riêng, sáng lại đi công tác không về. Anh đi liền bốn tháng, không một cuộc điện thoại. Lúc anh đi, trong bụng tôi đang mang thai một tháng nhưng anh không biết. Đến tháng thứ 5, tôi đi siêu âm và biết đó là song thai. Tôi vừa mừng vừa lo sợ bởi chỉ có mình tôi ở mảnh đất đông người này.
Tới khi cái thai được 6 tháng, một hôm, tôi thấy khó chịu trong người và đi ngủ sớm. Nửa đêm, tôi nghe điện thoại reo và đầu dây bên kia là chồng mình. Tôi giật bật người ngồi dậy xem có phải đang ngủ mơ không. Biết mình không mơ, tôi im lặng nghe anh nói. Anh bảo rất nhớ và yêu tôi, anh đang đứng ngoài cửa. Vừa giận vừa hạnh phúc, tôi vội vã chạy ra mở cửa. Ánh mắt anh đầy tò mò, nhìn tôi chăm chăm. Chúng tôi đã cùng nhau trò chuyện đến sáng.
Hôm sau, anh chở tôi đi siêu âm. Biết được song thai, anh vui vô cùng nhưng… lòng nghi ngờ vẫn còn. Ngày tôi sinh, anh vẫn không tin đó và con của anh và âm thầm đi xét nghiệm DNA. Tôi chỉ biết điều này khi kết quả báo về. Trời ạ, thì ra bao lâu nay anh vẫn không tin tôi.
Giờ đây, tôi cần thời gian im lặng nhưng tôi không đành lòng nhìn con không có cha. Tôi và anh đã vì con mà bỏ qua tất cả. Giờ đây, hai bé đã được 5 tuổi, tôi sẽ làm tất cả vì chúng nhưng liệu chồng còn chút nghi ngờ gì không?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Gửi anh 'Mr Hứa Rồi Quên'
Em còn nhớ, khi em nói không hiểu sao em lại mơ về anh. Anh đã đùa chắc em đã gặp ác mộng nhưng anh biết không đó là một giấc mơ ấm áp, vô cùng ấm áp.
Trong giấc mơ anh ôm em rất chặt, vòng tay anh cho em cảm giác đầy tin tưởng. Rồi mọi chuyện trôi vào quên lãng giống như những chuyện trêu đùa hàng ngày. Thế rồi một hôm, em còn nhớ rõ, rất rõ hôm ấy là buổi sángChủ nhật chúng mình phải đi làm thêm cùng cả phòng, khi online anh đã bảo "anh trả" thù được em rồi nhé. Như có một luồng điện linh cảm cho em biết anh cũng đã mơ về em. Đúng như thế, anh nói anh mơ thấy 2 đứa mình cùng Mít đi bơi thuyền và đi ăn kem ở Hồ Tây và khi ra về anh đã hôn em một nụ hôn ngọt ngào. không hiểu sao em lai thấy nóng bừng mặt và cảm thấy tim mình như đập nhanh hơn khi anh nói ra những điều đó. Rồi chúng mình bắt đầu chat với nhau nhiều hơn, ngày nào cũng nói chuyện vào bất cứ khi nào có thể. Chúng ta như hai kẻ say nắng lao vào nhau không biết sợ là gì để rồi bắt đầu một tình yêu mà đã có lần anh nói đó là "tình yêu sai lầm" vì cả 2 chúng ta đều đang có một gia đình êm ấm và hạnh phúc. Nhưng ở đời có phải cứ biết là sai thì sẽ không làm nữa đâu.
Cũng đã có lúc ta lo sợ, bảo dừng lại nhưng cảm giác nhớ nhung lại trỗi dậy nhất là khi ngày nào mình cũng gặp nhau và thế là lại quên tất cả. Anh nhớ không, buổi tối làm thêm hôm đó lần thứ nhất khi anh bảo em hay chúng mình dừng lại nhé, xuống mặt đất thôi, dừng lại không mơ về nhau nữa từ giờ sẽ không nói chuyện nữa, em gật đầu đồng ý mà không nói được câu nào vì em biết nếu nói thì em sẽ khóc mất mà em thì không muốn anh nhìn thấy điều. Em đã khóc trên đường về nhà dù em đang ngồi sau xe mà chồng em người mà luôn chiếm trọn trái tim em cho tới khi chúng mình gặp nhau. Thế rồi sáng hôm sau vừa đén công ty anh đã lại online anh nói anh không thể dừng lại được, anh nhớ em và mọi chuyện lại tiếp tục. anh còn nghĩ ra cách lập riêng hai nick mới để chúng mình tiện nói chuyện với nhau cho mọi người trong phòng khỏi để ý. Thật buồn cười phải không anh? Anh đã nói với em rất nhiều, rất nhiều điều lãng mạn Nhưng có lẽ cảm giác bất an và có lỗi với những người thân yêu xung quanh minh luôn dằn vặt chúng ta nên lần thứ 2 mình lại nói dừng lại. Kết cục là gì anh nhỉ mình không nói chuyện online nữa mình chuyển sang nhắn tin bằng điện thoại. Thật trẻ con phải không anh. Rồi mọi chuyện bắt đầu đi xa hơn, em nhớ rất rõ và sẽ không bao giờ quên anh đã hôn em, nụ hôn vội vàng rất nhanh lên má, vì hôn trộm mà, tranh thủ lúc trong phòng làm việc không có ai. Em như có luồng điện chạy qua, cảm giác tê cứng người, em thậm chí còn đánh rơi cả cái bút mà em đang cầm trên tay . Sau này mỗi lần trong phòng không có ai mình lại chạy đến hôn nhau. Mỗi khi một trong hai phải đi đâu thì lại tìm cách để người kia đi cùng minh, có một lần em đã trốn mọi người để đi cùng anh. Không hiểu sao lúc đấy mình lại liều thế anh nhỉ? Mọi chuyện không chỉ dừng lại như thế không chỉ còn đơn thuần là chat nói chuyện, không chỉ đơn thuần là những nụ hôn vội vàng, chúng mình đã "Yêu" nhau, nồng nàn và đầy đam mê.
Cứ tưởng mọi chuyện cứ thế trôi đi, nhưng giấy thì không bao giờ gói được lửa. Rồi cũng có người biết chuyện, họ đã cảnh báo anh bằng những câu chuyện đầy ngụ ý. Anh bắt đầu căng thẳng và lo sợ. Mối quan hệ giữa 2 chúng ta bắt đầu mâu thuẫn từ đó. Nhưng anh biết không khi đó thì em đã quá yêu anh mất rồi, em nhớ anh từng giây, từng phút, nhớ đến cồn cào da diết nhiều lúc em ước mình có thể khóc. có thể hét thật to lên. Em sợ sự im lặng của anh, sự im lặng đến kinh ngưòi. Rối ren trong cái vong luẩn quẩn ấy rồi minh cũng nói chia tay chia tay để tìm sự giải thoát cho cả hai. Vậy mà chỉ được 1 tuần thì anh lại nói muốn quay lại, em lại mềm lòng vì trong sâu thẳm tâm hồn em vẫn luôn yêu anh. Nhưng giờ đây khi ngồi viết những dòng này em tự hỏi mình quay lại với nhau là đúng hay là sai. Và em giờ đây lại đang ngồi gặm nhấm nỗi nhớ nhung, sự ghen tuông dày vò tâm hồn, đau khổ khi anh lại một lần nữa đối phó với em bằng sự im lặng. Phải chăng đó là cái giá mà một ngưòi phụ nữ phản bội chồng như em phải nhận. " Ở thiên đường anh sẽ ôm em thật chặt, sẽ bế em chạy vòng quanh thiên đường, sẽ hét thật to ANH YÊU EM mà không phải giấu diếm lo sợ, mình sẽ lấy nhau và những đứa con như những thiên thần bé nhỏ..." Tạm biệt giấc mơ, tạm biệt tình yêu của tôi!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Lỡ dính bầu nhưng không dám cưới (P.3) Sau khi đọc được những chia sẻ của độc giả, Lan đã có quyết định cho riêng mình. Sau khi vô tình Lan biết được câu chuyện của mình bị tôi - người bạn mà hằng ngày Lan luôn tin tưởng chia sẻ mọi chuyện về cuộc tình nghiệt ngã của mình phơi bày trên mặt báo mà không một lời xin phép...