Cuộc tình đầy bế tắc
Tôi thật sự rơi vào một cuộc tình đầy bế tắc không biết sẽ đi về đâu.
Tôi là một người con gái vừa tròn 22 tuổi, có lẽ nhiều bạn khác đã có gia đình và lo được cho hạnh phúc tương lai. Còn tôi thì đã vấp ngã trong một chuyện tình mà tôi đã thật sự tin người đó quá nhiều và bây giờ tôi càng không thể rời xa anh dù là anh sắp lấy vợ.
Tôi không biết khi viết những dòng chữ này anh có đọc được không nhưng có lẽ đó là một niềm đau của riêng tôi chứ anh giờ đang rất hạnh phúc cùng người con gái khác không phải tôi.
Tôi quen anh cách đây cũng đã 4 năm, khi đó tôi mới bước vào giảng đường đại học. Lúc đó tôi không nghĩ là anh sẽ để ý và yêu tôi vì khi đó tôi còn quá ngây thơ về một tình yêu chân thật, cũng có thể do tôi xem trọng bạn bè hơn là phải yêu một người mà mất đi bạn mình.
Anh rất hiền và vui tính nên có lẽ cô gái nào khi tiếp xúc với anh đều có một thứ tình cảm đặc biệt nào đó không ngoại trừ tôi và cô bạn thân của tôi. Lần đầu tiên khi gặp anh là do bạn thân tôi giới thiệu, anh cười một nụ cười rất thân mật và vui nhưng không hiểu sao tôi lại không thèm nhìn tới anh. Một thời gian khi tiếp xúc anh càng làm cho tôi phải để ý và suy nghĩ nhiều về anh, nhưng có lẽ tôi cũng dần biết được người bạn thân của tôi đã yêu anh mất rồi nên tôi chẳng dám suy nghĩ sâu hơn về anh được nữa.
Video đang HOT
Bỗng một ngày người bạn thân hằng ngày cùng tôi đến trường nay lại không muốn đi cùng với tôi nữa, tôi không hiểu chuyện gì xảy ra cho đến khi cô bạn ấy điện thoại cho tôi và tôi chợt hiểu ra rằng chỉ tại tình yêu mà tôi sắp mất đi một người bạn. Anh nói với cô bạn tôi là anh yêu tôi chứ không phải là bạn tôi, tôi thật khó xử và tôi đã đành phải rút lui dù tôi biết trong lòng tôi đã hiện lên hình bóng của anh.
Tôi đã quá yêu anh và bây giờ thì tôi đã không thể rời xa anh nữa rồi (Ảnh minh họa)
Cho đến hôm nay, sau gần 3 năm chúng tôi không liên lạc tôi tình cờ gặp lại anh khi anh công tác tại huyện mà tôi đang sống, lúc đó tôi vui lắm và cũng mong rằng tôi có thể yêu anh một lần nữa. Lần đầu tiên gặp lại anh, vẫn dáng người gầy như ngày nào nhưng không còn có vẻ cuốn hút người khác như lúc trước nữa nhưng tôi biết tôi vẫn còn yêu anh. Lúc trước tôi không nghĩ là mình sẽ yêu anh nhưng bây giờ tôi biết tôi cần có anh bên cạnh, tôi đã nói cho anh nghe tất cả những suy nghĩ trong tôi và tôi muốn biết được anh có còn nghĩ đến tôi sau bao thời gian xa cách nữa không…
Anh đã gật đầu chấp nhận khi tôi nói tôi có thương và nghĩ tới anh dù đã quá nhiều thời gian mình không liên lạc với nhau. Từ trước tới giờ tôi vẫn tin anh là sẽ không bao giờ lừa dối tôi vì khi gặp anh tôi đã hỏi: “Anh có bạn gái chưa?”. Tôi rất vui vì anh nói là anh vẫn vậy vì trong suốt thời gian không gặp tôi anh đã đi học trong quân đội thì làm gì có thời gian mà nghĩ tới chuyện yêu ai.
Tôi không hiểu sao tôi lại tin anh không một chút nghi ngờ, từ lúc đó tôi thật sự đã đặt hết tình cảm cho anh mà không hề suy nghĩ gì về sự lừa dối mà anh dành cho tôi. Sau gần một tháng yêu nhau, tôi đã nói với anh là tôi không còn là một người con gái trong trắng nữa, lại một lần nữa anh lại gật đầu chấp nhận và nói chuyện đó với anh không quan trọng chỉ cần tôi thật lòng với anh là đủ. Tôi lại tin anh nhưng không ngờ chuyện gì tới cũng sẽ tới, anh đã nói cho tôi biết anh đã có người yêu và chuẩn bị cưới. Tôi đau lắm nhưng không hiểu tại sao, tôi khóc thật nhiều với anh rồi lại chấp nhận làm người thứ ba để được yêu và lo lắng cho anh.
Anh cũng nói là yêu tôi nhưng các bạn có thấy tôi ngốc quá không, tôi phải làm sao trong cuộc tình này đây? Tôi đã quá yêu anh và bây giờ thì tôi đã không thể rời xa anh nữa rồi. Tôi yêu anh mà không toan tính bất cứ điều gì với anh, tôi cũng không nghĩ là sẽ phá hoại hạnh phúc gia đình của anh, nhưng tôi biết tôi sẽ không bao giờ được sống cùng anh trọn vẹn nhưng khi xa anh thì thật sự tôi không làm được.
Bây giờ tôi phải làm sao đây, hãy giúp tôi với? Tôi thật sự rơi vào một cuộc tình đầy bế tắc không biết sẽ đi về đâu nữa, tôi còn quá trẻ để tìm một tình yêu mới nhưng sao tôi lại không làm được…
Theo Bưu Điện Việt Nam
Gửi người ấy
Em đã sáng suốt nhiều rùi anh! Em đã nghĩ thông cho tất cả, chỉ còn chờ cơ hội để thực hiện thôi. Em sẽ ra đi, rời xa anh. Đừng trách em chỉ nghĩ cho bản thân vì em cũng rất tội nghiệp. Em không thể mãi sống như thế được.
Trao trái tim cho anh, đặt niềm tin ở tình yêu của anh nhưng hơn hai năm qua, không lúc nào em không lo lắng, thấp thỏm về cái được tưởng tượng ra là tình yêu đó. Từ khi biết sự thật đau lòng đó, em đã suy sụp hoàn toàn, anh biết không? Nếu biết được những gì em đã phải chịu đựng trong suốt thời gian qua chắc anh sẽ chấp nhận cho em ra đi đúng không? Anh đã làm cho em lầm tưởng quá nhiều, đặt niềm tin quá nhiều và đến khi thất vọng thì cũng quá nhiều. Một lúc nào đó, anh có thể đọc được những dòng này chắc anh sẽ hiểu em. Khi biết điều đó, em từng nghĩ mình sẽ hy sinh một chút để được bên anh, người em yêu. Em sẽ làm người vợ, người mẹ tốt vì em cần anh và lo lắng cho đứa bé ấy. Nhưng liệu đó có phải là em đang thương người hay tình yêu vì tình yêu thường ích kỷ mà? Em đã cố thử tha thứ cho anh, cho những gì là quá khứ của anh. Cho đến một hôm khác, em phát hiện ra, không phải chỉ trong quá khứ (trước khi chúng ta quen biết nhau) mà chỉ mấy tháng trước đây thôi, anh đã đăng gì anh biết không?
Có những lúc em tự trách mình, hình như mình thông minh quá thì phải. Mình thông minh quá nên khi nào mình tìm tòi một cái gì đó đều có kết quả bất ngờ và cũng chính mình lại là người bị sốc đầu tiên. Quặn thắt tim đau, anh biết không? Em đã sống trong những dằn vặt suy nghĩ, lo lắng và buồn tủi trong suốt thời gian qua. Em sắp kiệt sức vì phải chịu đựng điều đó rồi. Trái tim em đã bị anh làm tan nát. Nhưng em không hận anh được vì biết anh cũng rất đáng thương. Anh đáng thương vì anh không được tạo hoá ưu ái như những người khác. Anh đáng thương vì chỉ mình anh phải đứng ra gánh vác tất cả việc gia đình. Anh đáng thương vì anh có một gia đình không trọn vẹn. Anh đáng thương vì anh không thể lấy được người mình yêu... Thế thì làm sao em nhẫn tâm hận anh. Em có thể hận được sao? Không! Em chỉ trách bản thân mình không đủ tốt để có thể chấp nhận anh như những gì em từng suy nghĩ. Em trách mình không đủ sức để chịu đựng nỗi đau này. Không đủ sức để tự tin làm mẹ của con anh. Em không làm được anh ơi, mặc dù rất thương cháu và mong muốn nó sẽ trở thành một con người tốt, không gặp những trắc trở của cuộc đời giống như anh hay không phải là người tham lam như mẹ nó.
Em xin lỗi vì em không thể sống mãi với lòng tốt đối với con anh và chịu đựng nỗi đau dày xéo tim can để bên anh. Em xin lỗi! Em cảm ơn anh! Cảm ơn anh đã luôn tốt với đứa em này. Em cảm ơn anh vì những bó hoa trong những ngày trọng đại. Em cảm ơn anh vì đã lo lắng cho em. Em cảm ơn anh vì đã cho em biết mình từng yêu. Em cảm ơn anh vì những tình cảm anh đã dành cho em. Em biết có lẽ anh cũng có chút gọi là "yêu" đối với em. Em cảm nhận được điều đó. Nhưng em vẫn biết một điều anh sẽ mãi mãi không thể thay đổi được. Em đã hận mình, hận tình yêu của mình đã không đủ sức kéo anh ra khỏi vùng tối tăm của nghiệt ngã cuộc đời. Em xin lỗi. Hình như sức em đã sắp kiệt rồi, em không thể tiếp tục lâu hơn được nữa. Việc rời xa anh là điều mà em biết mình đã nên làm từ lâu nhưng em chưa làm được. Em đã chưa đủ mạnh mẽ để rời xa anh. Nhưng bây giờ có lẽ sẽ khác. Em đi anh ạ!
Hôm qua khi nhận được bó hoa từ anh, tâm trạng em đã không còn như những lần trước. Em nhận nhưng lại thấy nó nặng nề và đau lắm! Anh trai à, hãy là anh em tốt nhé! Em sẽ không quên anh hay nói khác hơn là không thể quên anh. Chúng ta "có nợ" nhưng không "có duyên" làm bạn. Em cần chín chắn hơn đúng không? Em sẽ tìm đến với hạnh phúc mới và chẳng biết nó có hạnh phúc hay không nữa nhưng em sẽ vượt qua tất cả những khó khăn, thử thách trước mắt và em mong anh cũng sống tốt. Hãy sống thật thoải mái anh nhé! Thương và yêu anh nhiều.
Theo Ngôi Sao
Em không tin anh đã ra đi Em đã quyết định ở lại, để đối mắt với tất cả, đối mặt với sự phũ phàng của anh Anh à! Đã ba năm trôi qua rồi phải không anh? Ba năm bên nhau anh đã cho em biết bao cảm giác yêu thương ngọt ngào và hạnh phúc của tình yêu. Ba năm yêu nhau, hai đứa mình đã có một...