Cuộc tình cay đắng và tủi nhục
Vĩnh biệt anh – cuộc tình đã đem đến bao tủi nhục và đắng cay trong cuộc đời em.
Anh à, một lần cuối em có thể gọi anh câu thân mật như thế này.
Đã gần 4 tháng nay, khoảng thời gian khủng khiếp nhất trong cuộc đời em mà từ bé đến giờ em đã phải trải qua từ sự phản bội của anh. Giờ em có thể bình tĩnh và thản nhiên đúc kết lại cuộc tình của chúng mình trong hơn 1 năm qua.
Mình đến với nhau từ sự tình cờ và em đã rất trân trọng nó. Từ khi yêu anh bản thân em chưa một lần nghĩ đến người đàn ông khác, luôn coi anh là người đàn ông của đời mình mặc dù không ít lần anh làm em thấy thất vọng và bị tổn thương… em vẫn cố gắng, cố gắng giữ lấy tình yêu của chúng mình bằng tất cả sự chân thành và nhiệt huyết của bản thân. Nhưng sự cố gắng của mình em không đủ để níu kéo cái hạnh phúc mà bản thân anh không thiết tha đó. Làm sao chúng mình có thể đến với nhau được khi em càng gần anh thì anh lại đẩy em ra xa?
Để đến cái ngày trước đây gần 4 tháng, cái khoảng thời gian mà anh đối xử với em một cách quá tàn nhẫn, anh đẩy em xuống vực thẳm không chút nương tay và để lộ rõ bản chất của một thằng đàn ông sở khanh. Cái ngày anh đã phản bội và để lại trong cơ thể em một đứa bé gần 7 tuần tuổi, cái ngày em lên nhà anh không báo trước và bắt gặp cô ta trong nhà anh và anh buông cho em một câu rợn tóc gáy “Em hãy buông tha cho anh, anh không còn yêu em nữa”. Anh yêu cầu em bỏ con để anh được tự do đến bên người con gái anh mới quen hơn 1 tháng đó và chính thức qua lại với họ mặc cho trước đó hoàn toàn biết được trong bụng em đã có giọt máu của anh.
Trong khoảng thời gian 2 tháng kể từ cái ngày đó em đã tự hỏi bản thân em rất nhiều lần: Em sai ở đâu mà anh đối xử với em tàn nhẫn đến vậy? Có phải do em đã ngộ nhận và kỳ vọng quá vào tình yêu của anh? Em đã nhận mọi trách nhiệm sai là ở bản thân em để dung hòa mối quan hệ với anh. Trong lúc quẫn tất nhất em không thể kiểm soát được tâm trí của mình, không biết mình sẽ phải làm gì mà chỉ nghĩ được việc theo bám anh như một kẻ mất trí miễn sao anh không rời xa em và năn nỉ anh cưới em để cho con em được sinh ra một kiếp làm người, được một danh phận con có bố chứ không phải con hoang. Thậm chí em đã nói với anh chỉ cần anh cho em một đám cưới hờ thôi, không cần đăng ký kết hôn, không cần có trách nhiệm với mẹ con em miễn sao trước mắt em có thể sinh con ra đời và tránh tai tiếng cho gia đình. Nhưng đáp lại tất cả sự van xin của em là thái độ lạnh nhạt và vô trách nhiệm của anh. Anh luôn miệng nói “Anh không sai”, vậy người sai là ai hả anh? Sự trà đạp lên giá trị nhân phẩm của một người phụ nữ là vô tội à? Việc anh muốn có con sau khi đã có rồi thì vô trách nhiệm và tàn nhẫn tới mức sẵn sàng rũ bỏ con đi để chạy theo tình mới là có đạo đức sao anh?
Chúng ta ở độ tuổi không phải là trẻ con và thiếu suy nghĩ nữa anh à. Công việc của cả hai đều đã rất ổn định, vậy không có một lí do gì để em có thể ngụy biện và tha thứ cho những việc làm sai trái của anh được cả.
Video đang HOT
Đối với em tình yêu không phải là trò đùa, bản thân em không phải là người sống buông thả và đứa bé trong bụng em cũng không phải là trò chơi tình yêu với anh bởi đó là tính mạng của một sinh linh, của một con người và nó là giọt máu của em. Việc quyết định có đứa bé đó là do cả hai cùng muốn có chứ không phải riêng em. Thực trong tâm em chưa bao giờ muốn bỏ con hết bởi người điên còn có thể nuôi và bảo vệ con mình huống chi em là một người bình thường. Tuy không dư dả như bao người nhưng với khả năng của em thì việc sinh con ra và nuôi con một mình cũng không có gì là quá khó khăn.
Anh có hiểu lí do tại sao em bỏ con không? Bản thân anh thì không thể ép nổi em đâu, cũng không phải vì sợ mang tai tiếng cho em đâu anh ạ, mà vì việc sinh ra một đứa bé như thế này có liên quan tới rất nhiều người khác trong gia đình em nữa. Em đã sai rồi thì em không thể vì sự ích kỷ của bản thân em mà làm cho bố mẹ, anh chị em phải phiền lòng và nhục nhã về em hơn nữa. Có những việc mình sống không thể vì lợi ích cá nhân mà đạp đổ đi tất cả sự kỳ vọng và danh dự của những người xung quanh mình được anh ạ. Và cũng là vì câu nói vô trách nhiệm của một người đàn ông vô liêm sỉ trong anh khi em yêu cầu anh cưới “Mày lên nhà tao, lên cơ quan tao mà ăn vạ”. Câu nói đó làm trái tim em tan nát và không cho phép mình vượt qua lòng tự trọng của một con người để níu kéo anh thêm nữa. Đứa con 12 tuần tuổi đáng thương của em dù rất yêu, rất muốn sinh nó ra đời để cho nó một kiếp làm người nhưng em đành phải nói lời xin lỗi tới con và mong cho linh hồn con có thể siêu thoát, đầu thai vào một người mẹ tốt hơn em.
Em sẽ phải cố gắng tự ghép lại những mảnh vụn vỡ của trái tim, tự khép lại những nỗi đau (Ảnh minh họa)
Có rất nhiều, rất nhiều lời em muốn nói với anh nhưng giờ đây nó đều là vô nghĩa bởi anh không còn muốn nghe em nói nữa, không còn muốn em làm phiền anh nữa để anh có thể vui trọn vẹn với hạnh phúc mới của anh. Và hơn hết bản thân em không còn coi anh là người quan trọng trong trái tim em nữa. Còn để nói tha thứ được cho anh thì cả đời này em sẽ không bao giờ tha thứ được. Em sẽ phải cố gắng tự ghép lại những mảnh vụn vỡ của trái tim, tự khép lại những nỗi đau của bản thân mình để tâm em có thể thanh thản hơn và có thể tiếp tục sống.
Em không phải là người cao thượng nên vì sự phản bội của anh và vì thái độ vô trách nhiệm né tránh của những người thân của anh trước việc anh rũ bỏ mẹ con em một cách tàn nhẫn đó khiến bản thân em cũng không hề tôn trọng họ. Chú của anh là một người đứng trên bục giảng mà lại có thể phát ngôn ra được câu “Có hậu quả rồi thì giải quyết”, chính vì anh sống cùng ông ấy nên có lẽ anh đã chịu ảnh hưởng của lối sống buông thả đó chăng? Cũng vì anh mà em đã buông lời trách móc đến bố anh mặc dù trong tâm em không muốn.
Bạn bè em đã hỏi “Có vượt qua được không? Có cần dạy cho anh bài học không? Có cần cho gia đình anh biết việc đùa giỡn với số phận của người khác thì sẽ phải trả giá ra sao không?”… Liệu có thể nói “Em ổn, em không sao” sau chừng đó biến cố xảy ra được không anh? Nhưng hơn tất cả em cần phải khép lại nỗi đau của chính mình trước đã và cố gắng tìm cách cân bằng lại cuộc sống của bản thân mình. Bởi càng trả thù anh, càng dính líu tới anh thì trái tim em càng đau, càng không tha thứ cho việc em bỏ con mình.
Sự hoen ố về giá trị tiết hạnh của em dù đã bị anh cướp đi và trà đạp nhưng em vẫn phải tự đứng dậy và vượt qua nó dù em biết rằng việc này rất khó, nó có thể sẽ vượt sức của em.
Một lần cuối cùng em nói với anh rằng đừng bao giờ đùa giỡn với trò chơi tình yêu anh ạ. Cuộc đời của anh cũng đã chứng kiến sự chia lìa của bố mẹ anh rồi, thậm chí theo như lời anh nói thì giờ mẹ anh ở đâu, còn sống hay đã chết mấy anh em anh còn không biết thì đừng nên để cảnh đó lặp lại với bất kỳ ai nữa. Những gì anh đang có thì hãy cố gắng mà trân trọng lấy nó, hãy một lần suy nghĩ về những hành vi và những việc làm bẩn thỉu của mình trước khi người ta nói ra câu nhà có ăn có học, có giáo dục, có địa vị xã hội mà cư xử không bằng những kẻ đầu đường xó chợ thất học thấp kém. Xã hội này còn có nhiều điều thú vị lắm, cuộc đời của em và anh còn một chặng dài dài ở tương lai phía trước nữa nên không nói trước được điều gì cả đâu.
Thật tâm em cũng rất cám ơn người đã thay thế em trong trái tim anh bởi nhờ có cô ta mà em hiểu rõ hơn về con người của anh. Một người sống không biết trân trọng những cái mình đang có, không thủy chung, không xác định được bản thân mình đang cần cái gì, không xứng đáng với tình yêu của em và làm cha của con em. Cũng vẫn là sớm để em không phải về sống trong một môi trường sống lộn xộn như gia đình anh và nhất là thế hệ sau của em và anh không phải chịu hệ lụy giống như anh. Bản thân em cũng khâm phục người con gái đó đã xen vào và chấp nhận một người như anh dù biết rõ anh đã có người yêu sắp cưới và đã là bố của đứa bé không phải con của cô ta. Bản thân em cũng rất bàng hoàng khi chính mắt mình đọc được dòng chữ của cô ta chát với em “Em sẽ có con với anh ấy, khi nào em có con thì vị trí của em sẽ khác, em sẽ thay thế vị trí của chị”. Đối với em thì anh chỉ xứng đáng đến với những loại người con gái đó thôi. Trên đời này không có cái gì là không có giá cả, mình gieo nhân nào thì sẽ gặt quả đó. Như việc em yêu anh, đánh cược cuộc đời với anh, kể cả việc em đã dẫn anh đi để giới thiệu anh với toàn thể các anh chị em trong văn phòng em trong kỳ nghỉ hè của cơ quan em vừa qua thì giờ đây em đã phải trả giá cho sự sai lầm đó rồi. Còn bản thân anh thì trong vòng chưa đầy 1 tháng mất đi cả hai đứa con của anh: một con của em và một của người con gái kể từ khi quen anh đến khi bỏ con trong vòng hơn 2 tháng đó.
Kể từ giờ phút này cuộc đời em sẽ rẽ sang một hướng khác nhẹ nhàng và bình yên hơn, hướng mà em chọn để giải thoát cho chính bản thân mình.
Vĩnh biệt cuộc tình đã đem đến bao tủi nhục và đắng cay trong cuộc đời em.
Theo VNE
Con dâu và 'bí mật động trời' với bố chồng
Một ngày cả thế giới hoàn hảo trong tôi sụp đổ, khi tôi phát hiện ra một sự thật phũ phàng...Nhìn đi nhìn lại, nhìn trên nhìn dưới, nhìn trái nhìn phải... sang những đứa bạn, tôi luôn thầm nghĩ mình là người phụ nữ may mắn, bởi vì đã lấy được người chồng như mơ ước, cùng với gia đình nhà chồng rất nền nếp, gia giáo... Tuy nhiên, đến một ngày cả thế giới hoàn hảo trong tôi sụp đổ, khi tôi phát hiện ra một sự thật phũ phàng...
Gia đình chồng tôi là dân Hà Nội gốc với một nếp sống rất Tràng An như cách suy nghĩ của nhiều người về khái niệm điển hình của người Hà Nội. Khi biết tôi và anh yêu nhau, bố mẹ tôi rất yên tâm bởi vì xuất thân của anh với một lý lịch ổn như vậy.
Gia đình anh không phải dạng giàu có, nhưng gia phong rất nghiêm khắc. Và các thành viên trong gia đình đều là những người có học nên cách đối đãi với nhau cũng đàng hoàng, không phải hà khắc kiểu phong kiến.
Bố chồng tôi uy nghiêm nhưng cũng hết sức tình cảm, mẹ chồng thì giỏi giang nội trợ, tính cách cởi mở, tâm lý. Anh chị em của chồng, đều là những người có công việc ổn định, có chỗ đứng trong xã hội. Cả gia đình đoàn kết, đùm bọc và yêu thương nhau, tôn trọng dâu rể trong nhà.
Gia đình anh không phải dạng giàu có, nhưng gia phong rất nghiêm khắc.
(ảnh minh họa)
Thời gian gần đây, chồng tôi thường xuyên đi công tác xa, nên mẹ con tôi về bên nhà ông bà nhiều hơn. Sang nhà ông bà nội, tôi có sự trợ giúp của mẹ chồng, bữa cơm trở nên ấm cúng hơn, các cháu có ông bà thì thích và ngược lại, ông bà có các cháu sang ở cùng cũng cảm thấy vui vẻ. Mọi chuyện chẳng có gì đáng nói, nếu một ngày tôi không vô tình phát hiện ra bí mật tày trời.
Hôm đó, bố chồng nhờ tôi lấy số điện thoại của một người bạn trong máy ĐTDĐ của ông. Đang bấm lấy số thì có tin nhắn đến, vì thế tin nhắn bị mở ra ngoài sự kiểm soát của tôi. Tôi hoa mắt vì không tin nổi vào những gì mình nhìn thấy trên màn hình. Đó là một tin nhắn rất mùi mẫn được gửi bởi một người xưng "em" đầy những nhớ nhung. Số điện thoại người gửi tin nhắn đó không được lưu tên trong danh bạ điện thoại nên tôi rất hoang mang. Bởi vì hiện tại bố chồng đang dùng sim điện thoại mà chồng tôi đã từng dùng.
Tim tôi bỗng dưng đập loạn xạ, phấp phỏng suy nghĩ. Kiểm tra kĩ lại hộp thư thì hàng loạt tin nhắn "ướt át" khác được gửi từ cùng số điện thoại, nên tôi không còn vin vào suy nghĩ vớt vát rằng đó là tin nhắn gửi nhầm. Tôi hoang mang đến sợ hãi. Chồng tôi hay phải đi công tác nên mặc dù rất tin tưởng chồng nhưng tôi không thể không nghĩ rằng chồng tôi ngoại tình và đó là tin nhắn của người tình gửi đến.
Nhưng rồi suy nghĩ đó lại nhanh chóng bị loại bỏ bởi chồng tôi dùng sim này từ rất lâu rồi, còn những tin nhắn thì lại mới. Và thật bất ngờ, khi ở mục gửi đi cũng đầy những tin nhắn hẹn hò được gửi trong quãng thời gian rất gần. Như vậy, chồng tôi không phải là người "dính dáng" gì đến sự khuất tất này.
Tôi dẹp hết những suy nghĩ khổ sở nhảy múa trong đầu, coi như không biết gì, để có thời gian xem xét. Sau đó, một loạt các cử chỉ lạ của bố chồng tôi xuất hiện. Ví dụ, bình thường nhận các cuộc gọi điện đến, ông đều nói to trước mặt mọi người, nhưng có một số cuộc gọi, sau khi ông cầm điện thoại lên nhìn số, thì ông đi về phòng, đóng cửa lại và nói rất nhỏ. Và số điện thoại kia dù không ghi tên, nhưng bố chồng tôi lại thuộc lòng. Mắt ông đã kém, nên mỗi khi cần gọi đều nhờ con tôi bấm hộ, và ông cứ thế đọc số cho cháu bấm mà không mảy may "đề phòng".
Bình thường ông không khi nào rời tay khỏi chiếc điện thoại, nhưng một lần lúc ông đi tắm thì điện thoại réo liên hồi. Con trai tôi ngây thơ không biết những gì nên cầm lên nghe, vì tiếng phát ra loa ngoài nên tôi nghe được tiếng từ đầu dây bên kia. Tôi điếng cả người khi nhận ra đó là giọng nói của bà T - chủ nhân của số điện thoại "lạ" kia đồng thời cũng là bạn thân của gia đình chồng tôi.
Bình thường ông không khi nào rời tay khỏi chiếc
điện thoại, nhưng một lần lúc ông đi tắm thì điện thoại réo liên hồi. (ảnh minh họa)
Hóa ra bấy lâu nay, hai người đã lợi dụng vỏ bọc là chỗ bạn bè thân thiết để qua mắt mọi người. Trước mắt gia đình chồng tôi, họ diễn vở kịch bạn bè, tình thân, nhưng rồi họ hẹn hò, lén lút gặp nhau. Có lẽ nằm mơ tôi cũng không thể tưởng tượng nổi đến một ngày bản thân mình phải đối mặt với sự thật khủng khiếp này. Tôi miên man suy nghĩ, tôi cảm thấy bế tắc khi một mình phải gánh bí mật động trời này.
Tôi không thể kể cho chồng, dù anh luôn là người có thể tâm tình với tôi tất cả những vui buồn của cuộc sống. Chồng tôi luôn coi bố tôi là thần tượng, từ nghề nghiệp đến cuộc sống riêng tư. Trong mắt anh, bố mẹ đã chung sống với nhau hạnh phúc, êm ấm, biết nhường nhịn nhau trong suốt mấy chục năm qua. Tôi không muốn phá vỡ hình tượng đẹp ấy trong lòng chồng tôi về hình ảnh người cha đáng kính. Và tất nhiên, với bản năng đầy lo âu của một người phụ nữ, tôi cũng không muốn chồng tôi có một tấm gương "xấu" để đi theo vết xe đổ kia. Mẹ chồng tôi thì khỏi nói rồi, bà luôn sùng bái và thần tượng chồng mình.
Bà chăm sóc ông như chăm bẵm một đứa trẻ, bà chiều chuộng và phục vụ ông tận tình. Bà coi việc chăm ông là hạnh phúc của đời mình. Bà là người phụ nữ hay lam hay làm, khéo léo và giỏi giang trong khoản nội trợ, chiều chồng, thương con cái hết mực. Đặc biệt, bà luôn coi những điều đó là điều hiển nhiên một người phụ nữ cần phải làm, không bao giờ kể công, hay than vãn. Trong lòng bà, ông cũng là một bức tượng đài vĩ đại, giỏi chuyên môn, biết thương vợ thương con, biết cầm lái gia đình có được ngày hôm nay.
Và tôi có chết cũng không bao giờ dám nói với mẹ chồng sự thật phũ phàng và đau đớn này. Bởi vì tôi không thể hình dung nổi hậu quả gì sẽ xảy ra khi bà biết sự thật. Anh em của chồng tôi đều là những người tốt, nhưng tôi cũng không dám nghĩ mình sẽ nói chuyện được. Như tôi đã nói, gia đình chồng tôi luôn yêu thương và bảo vệ lẫn nhau, con cái đều rất kính trọng và ngưỡng mộ ông bà.
Tôi không muốn quyết định điều gì xốc nổi, thứ nhất chắc gì mọi người tin tôi? Thứ hai, nếu mọi người đã tin tôi thì sẽ đối mặt với nhau như thế nào trước câu chuyện đáng xấu hổ này? Chắc chắn một khi sự việc vỡ lở ra, gia đình chồng tôi ai cũng sẽ có vết thương lòng, gương vỡ không thể lành lại được, bát nước hắt đi sao còn lấy lại được, khi mà các thành viên đều tự hào, hãnh diện về gia đình mình?
Nhưng nếu tôi im lặng giữ lại bí mật này cho mình, để tránh làm tổn thương mọi người, để mẹ tôi có chút thanh thản những năm cuối đời, để nguyên vẹn hình ảnh tốt đẹp của một người cha, người ông đáng kính trong mắt con cháu, tôi có phải đang vô tình tiếp tay cho mối quan hệ bất chính kia? (Bởi vì sự thực bố chồng tôi chưa từng nói một câu nặng lời với mẹ chồng, ngay cả như bây giờ tiền lương hàng tháng ông vẫn đưa hết cho bà, ông vẫn lo lắng cho con cháu từ việc lớn đến việc nhỏ đúng trách nhiệm của một người ông). Nhưng nếu tôi không có những hành động kịp thời, tôi lại lo lắng một ngày nếu chuyện kia bị người ngoài phát hiện thì gia đình tôi sẽ sống ra sao, đối mặt với hàng xóm, với những người bạn của gia đình theo cách nào khi sự việc chẳng tốt đẹp gì?
Bố chồng tôi xưa nay luôn đàng hoàng, đĩnh đạc trong mắt bạn bè đồng nghiệp, trong mắt bạn bè của các con... tôi cũng không thể hiểu nổi tại sao ở tuổi xế chiều, ông lại "nảy sinh" ra những khuất tất đáng thất vọng như vậy, trong khi ở tuổi ông đáng lẽ vui vầy bên con cháu, vui thú điền viên, hưởng tuổi già trong thanh bình, yên ổn. Tôi thực sự rất khổ tâm, và cần một lời khuyên sáng suốt để có thể đưa ra một quyết định đúng đắn trước bế tắc này.
Theo Ngoisao
Người yêu cũ bắt quan hệ nhiều lần ... Dù anh ta đã lừa dối em và chuẩn bị cưới người con gái khác. Em năm nay 27 tuổi - cái tuổi cũng không còn nhỏ để nghĩ đến chuyện tình cảm chín chắn trong cuộc đời. Em hiện là giảng viên của một trường đại học cũng danh tiếng ở miền Nam. Nhưng đời không như mơ, mẹ Tèo ạ!...