Cuộc thi viết Trà sữa cho tâm hồn: Đừng là hướng dương mãi ngóng về Mặt Trời
Tuổi trẻ của tôi như một đóa hướng dương luôn hướng về Mặt Trời. Tôi năm ấy ngây ngô cho rằng, chúng tôi sẽ bên cạnh nhau tận sau này. Đến khi hướng dương kia héo đi dưới ánh Mặt Trời, tôi mới nhận ra, không gì là vĩnh cửu.
Năm ấy chỉ vì một nụ cười mà tôi bỏ lỡ cả một khoảng trời thanh xuân.
Tôi của năm ấy ngây dại đứng trước ngưỡng cửa của tuổi mười bảy đẹp nhất.
Có người đã từng nói, người bên cạnh bạn lúc mười bảy tuổi, không thể đi cùng bạn đến hết cuộc đời.
Chúng tôi cùng nhau đi qua những ngày tuổi trẻ một cách êm đềm nhất, như một đóa hướng dương luôn hướng về Mặt Trời.
Chúng tôi cùng nhau đi qua những ngày tuổi trẻ, như một đóa hướng dương luôn hướng về Mặt Trời.(Ảnh minh họa, nguồn Tumblr)
Chắc hẳn ai cũng biết rằng hướng dương không bao giờ chạm được đến Mặt Trời, cũng không chắc rằng nó chịu được sức nóng tỏa ra của Mặt Trời khi đến gần.
Tôi của năm ấy ngây ngô cho rằng, chúng tôi sẽ bên cạnh nhau đến tận sau này.
Đến khi hướng dương kia héo đi, tôi mới chợt nhận ra, không gì là vĩnh cửu.
Người cũng dần rời bỏ tôi mà đi, thời gian và khoảng cách là thứ tàn nhẫn nhất khiến một mối quan hệ trở nên vỡ vụn.
Đau rồi lại đau, những cơn đau cứ tìm đến ngự trị trong con tim chẳng lành lặng này.
Video đang HOT
Nhưng hướng dương không bao giờ chạm được đến Mặt Trời.(Ảnh minh họa, nguồn Tumblr)
Tổn thương, thất vọng khiến tôi trưởng thành hơn, không ngây dại như thuở ban đầu, chẳng còn moi hết ruột gan để cho đi.
Yêu và được yêu, hai thứ khiến cho con người luôn dày vò trong cảm xúc của chính mình. Nhưng ít ai nhận ra rằng, chính bản thân mình cũng là một kẻ cần được yêu.
Thế nên, dù bạn có cho đi bao nhiêu, có sâu đậm đến đâu, yêu như thế nào, cũng nhớ chừa đường lui cho bản thân, hãy yêu bản thân mình hơn tất cả.
Tôi của bây giờ nhận ra, thanh xuân là phải đau, tổn thương một ít, thất vọng một chút mới là thanh xuân.
Nhưng dù gì đi nữa cũng đừng quên yêu lấy chính mình.
Hãy nhớ chừa đường lui cho bản thân, hãy yêu bản thân mình hơn tất cả.(Ảnh minh họa, nguồn Tumblr)
Bạn có tin nhắn:
Sau khi đăng tải các bài viết dự thi lọt qua vòng sơ khảo trên Hoa Học Trò Online, BTC sẽ tiến hành chấm điểm và thông báo kết quả 10 giải khuyến khích vào đầu tháng 5/2020. Mời bạn đón đọc kết quả sẽ được đăng trên Hoa Học Trò Online và fanpage Trà sữa cho tâm hồn. Riêng 3 bài dự thi xuất sắc nhất sẽ được đăng tải riêng trên ấn phẩm Trà sữa cho tâm hồn phiên bản đặc biệt, phát hành tháng 5/2020. Cảm ơn bạn đã tham gia, hẹn bạn ở những cuộc thi sắp tới nhé!
Cuộc thi viết Trà sữa cho tâm hồn: Tôi đã từng theo đuổi cậu như một tên ngốc
Năm ấy tôi mười bảy tuổi, là một đứa có tâm hồn ngây dại và chưa biết yêu là gì. Trong cái thanh xuân rực rỡ ấy lại xuất hiện hình bóng của cậu, một chàng trai cao to trắng còn thơm khiến tôi thương nhớ.
Mùa Hạ nắng chang chang đổ lửa, tình cờ nghe được bài hát Mình yêu từ bao giờ được phát trên chiếc tivi nhỏ, tôi ngây ngốc nhìn lên bầu trời xanh biếc... Thì ra, tôi đã từng theo đuổi cậu như một tến ngốc.
Năm ấy tôi mười bảy tuổi, là một đứa có tâm hồn ngây dại và chưa biết yêu là gì.
Ấy vậy mà trong cái thanh xuân rực rỡ ấy lại xuất hiện hình bóng của cậu, một chàng trai cao to trắng còn thơm khiến tôi thương nhớ. Đến tận bây giờ tôi cũng chẳng biết vì sao mà tôi lại mê đắm mê đuối cậu nữa, mặc dù là đẹp trai đó, đáng yêu đó... nhưng cũng đáng ghét lắm cơ!
Đến tận bây giờ tôi cũng chẳng biết vì sao mà tôi lại mê đắm mê đuối cậu nữa.(Ảnh minh họa: Phim Lê Hấp Đường Phèn)
Một ngày không nắng không mưa, tôi nằm dài trên bàn học vì những giờ học đầy mệt nhoài và gây rối não, cứ nằm như vậy rồi dán mắt mãi ô cửa sổ nhỏ. Tình cờ cậu bước ngang với chiếc áo sơ mi tươm tất cùng nụ cười tỏa sáng cả một khu rừng.
Đùng!
Như một mũi tên tình yêu mà bắn thẳng vào trái tim tôi vậy. Nó đập thình thịch thình thịch liên hồi!
Rồi sau ngày hôm đó, tôi đã biết mình thích cậu mất rồi...
Khi trông thấy cậu, như một mũi tên tình yêu mà bắn thẳng vào trái tim tôi vậy.(Ảnh minh họa: Phim Lê Hấp Đường Phèn)
Sau đó, mỗi ngày đi học thì tôi luôn cố gắng tạo mọi tình huống "vô tình" để được gặp cậu. Đêm đến lại luôn muốn hình bóng ấy xuất hiện trong giấc mơ của mình. Đúng là yêu đương khó hiểu thật ha?
Một ngày, năm ngày rồi mười ngày. Tôi lấy hết can đảm để bước tới làm quen với cậu. Lúc ấy tôi làm sao nhỉ? À đúng rồi, thấy cậu bị bắt lên phòng giám thị vì tội không đồng phục, thấy vậy tôi cũng xé toẹt cái bảng tên của mình để thầy cũng lôi tôi lên. Ngốc thật ha?
Và sau ngày hôm đó, tôi với cậu trở thành bạn với nhau. Mỗi ngày luôn chờ cậu ở căn-tin để tặng cho cậu dăm ba cục kẹo. Tối đến thì luôn nhắn tin chúc cậu ngủ ngon. Có phải tôi thích cậu quá không nhỉ?
Mỗi ngày đi học thì tôi luôn cố gắng tạo mọi tình huống "vô tình" để được gặp cậu. (Ảnh minh họa: Phim Lê Hấp Đường Phèn)
Cuối năm, đâu đó một cơn gió nhẹ thôi lướt qua nhành hoa phượng, những cánh hoa nhỏ bé trên đó cũng men theo làn gió mà rơi xuống đất. Tôi ngồi trên chiếc ghế đá, tay vẫn cầm một ít kẹo để chờ cậu. Nhưng hôm đó, cậu bảo cậu đã có người yêu. Tôi sốc đến phát khóc, nhưng tôi mạnh mẽ, không khóc.
Chỉ biết tặng cậu vài cục kẹo đó rồi chúc phúc.
Vẫn âm thầm dõi theo cậu, âm thầm hi vọng cậu thật hạnh phúc.
Và mãi cho đến bây giờ, khi mọi thứ đã kết thúc hoàn toàn. Tôi vẫn còn một chút gì đó... vấn vương nơi cậu.
Vẫn âm thầm dõi theo cậu, âm thầm hi vọng cậu thật hạnh phúc.(Ảnh minh họa: Phim Lê Hấp Đường Phèn)
Bạn có tin nhắn:
Sau khi đăng tải các bài viết dự thi lọt qua vòng sơ khảo trên Hoa Học Trò Online, BTC sẽ tiến hành chấm điểm và thông báo kết quả 10 giải khuyến khích vào đầu tháng 5/2020. Mời bạn đón đọc kết quả sẽ được đăng trên Hoa Học Trò Online và fanpage Trà sữa cho tâm hồn. Riêng 3 bài dự thi xuất sắc nhất sẽ được đăng tải riêng trên ấn phẩm Trà sữa cho tâm hồn phiên bản đặc biệt, phát hành tháng 5/2020. Cảm ơn bạn đã tham gia, hẹn bạn ở những cuộc thi sắp tới nhé!
Cuộc thi viết Trà sữa cho tâm hồn: Gửi An, Ốc Sên tớ đây đã có thể bước tiếp rồi Thời gian không hề tàn nhẫn, nó giúp tớ nhận ra rằng, tớ không thể cứ ngồi mãi ở nơi vấp ngã, để chờ cậu chạy đến, cậu sẽ xuýt xoa, rồi kéo tớ đứng dậy. Tớ phải tự đứng dậy thôi, vì nơi này đã không còn cậu nữa. Cậu có biết là tháng mấy rồi không? Hoa gạo, hoa sưa nở...