Cuộc sống vui vầy trả hết nợ nần của người tù oan Nguyễn Thanh Chấn
Nhận hơn 7 tỷ đồng tiền tòa án bồi thường oan sai, ông Nguyễn Thanh Chấn trả nợ, xây nhà, chia vốn cho các con…
Đến thôn Me, xã Nghĩa Trung, huyện Việt Yên, tỉnh Bắc Giang hỏi nhà ông Nguyễn Thanh Chấn – người ngồi tù oan 10 năm về tội Giết người – người dân sẽ nhiệt tình chỉ ngay tới ngôi nhà ba tầng khang trang trên mặt đường trung tâm xóm.
Ông Chấn tâm sự dù đoàn tụ với gia đình hơn 2 năm qua nhưng nỗi ám ảnh về hơn thập kỷ bị bắt vẫn như còn nguyên. “Hôm được trả tự do, tôi ngỡ như một giấc mơ, ngốc nghếch hỏi cán bộ trại giam: Thả tôi về rồi thì bao giờ lại bắt”, ông vui vẻ kể trong lúc bán dưa muối cho khách.
Sau khi được minh oan và xin lỗi, cả gia đình đã dốc sức trong những cuộc thương lượng bồi thường. Cuối năm 2015, ông nhận hơn 7 tỷ đồng. “Có những thứ mất đi không bao giờ lấy lại được, bồi thường biết bao nhiêu cho vừa. Nhà nước bồi thường bấy nhiêu là tốt lắm rồi”, ông nói.
Vợ chồng ông Chấn trong ngôi nhà mới khang trang. Ảnh: Phạm Dự
Có tiền, việc đầu tiên vợ chồng ông Chấn thực hiện là “tạ ơn” một nhà hảo tâm đã giúp đỡ hơn 100 triệu đồng từ năm trước. “Người ta không mong đợi nhưng tâm tôi luôn thôi thúc thực hiện bằng được để khoản tiền ấy lại được chuyển tới các hoàn cảnh khác”.
Sau đó, vợ chồng ông trả nợ hơn một tỷ đồng cho các khoản vay. “Vay nhiều lắm nhưng lớn nhất là khoản vay ngân hàng do một người thân đã cắm sổ đỏ giúp gia đình chúng tôi có lộ phí kêu oan suốt ngần đó năm”, bà Nguyễn Thị Chiến, vợ ông Chấn, nói.
Trên nền căn nhà người con trai mới xây một tầng còn chưa sơn, vợ chồng ông hoàn thiện thành căn nhà 3 tầng khang trang làm nơi ở cho 4 thế hệ, mở cửa hàng tạp hóa.
Biết ông nhận bồi thường khoản tiền lớn, nhiều người hỏi sao không sắm cái này cái nọ, ông chỉ đáp “không biết tiết kiệm thì từ giờ tới già biết sống bằng gì”.
Video đang HOT
Chỉ vào bộ bàn ghế mới cùng đồ đạc mới trong nhà, bà Chiến kể chi phí xây và mở cửa hàng tạp hóa hết gần 1,5 tỷ đồng. Các con được ông cấp vốn làm ăn… Còn hơn 2 tỷ đồng, bà Chiến và ông Chấn đều nói không dám chi tiêu gì thêm mà gửi ngân hàng.
Ông Chấn phụ vợ bán dưa muối tại nhà. Ảnh: Phạm Dự
“Nếu chồng tôi không tù tội các con tôi sẽ có một tương lai tốt hơn”, vợ ông Chấn buồn bã nói.
Hồi tưởng về những tháng ngày khổ ải, bà kể trước khi ông Chấn bị bắt oan vào năm 2003, gia đình bà lúc đó không dám nhận giàu nhất làng nhưng chắc chắn đứng thứ hai hoặc ba về kinh tế. Ông Chấn mới ngoài 30 tuổi, khỏe mạnh, lái xe ngựa chở thuê khắp xóm. Nhà có một máy xát gạo nên trong chuồng lúc nào cũng có chục con lợn. Ông còn nấu rượu, bán lân đạm… Một ngày khi ấy ông thu nhập thuộc diện cao, tới gần 300.000 đồng.
Rồi “tai họa” ập đến, ngày nào mẹ con bà cũng phải nghe những lời chửi bới, nhiếc móc của một số người trong làng, rồi đối mặt với nguy cơ bị tịch thu tài sản để thi hành bản án đã tuyên.
“Có những lần bên thi hành án đến, tôi nói chỉ có 4 đứa con, các ông các bà nuôi hộ đứa nào thì nuôi chứ nhà không có tiền. Lần khác quá bức xúc, tôi nói ‘đã bỏ ông ấy rồi’, muốn thi hành án đến trại giam yêu cầu”, bà Chiến rớm nước mắt kể.
Con gái thứ 3 của bà vì khổ tâm quá, đến quyền yêu đương bình thường cũng bị khinh rẻ nên xin đi xuất khẩu lao động để khỏi “mệt tai” và lại có tiền gửi về “tiếp sức” cho mẹ”.
Bà tâm sự ông Chấn hiện đôi khi không minh mẫn, nằm viện liên miên. Ông bị thoái hóa đốt sống cổ, nếu mổ có thể gặp biến chứng liệt nên gia đình chỉ dám chạy chữa bằng thuốc nam.
Công việc hàng ngày của ông Chấn giờ trông cháu nội hơn một tuổi, phụ vợ bán hàng. Ông Chấn bảo cuộc sống đổi thay nhiều quá, nhìn anh em họ hàng làm ăn mà phát thèm song giờ ông đã “lực bất tòng tâm”.
Bảo Hà – Phạm Dự
Theo VNE
Hai người làm oan ông Chấn không được hưởng án treo
Ngày 23.1, TAND tỉnh Bắc Giang đã tuyên án với hai bị cáo Đặng Thế Vinh (nguyên Trưởng phòng 10, Viện KSND tỉnh Bắc Giang) và Trần Nhật Luật (nguyên Phó trưởng Công an huyện Việt Yên, Bắc Giang, điều tra viên trong vụ án ông Nguyên Thanh Chấn).
Theo đó bị cáo Luật bị tuyên 12 tháng tù, bị cáo Vinh 8 tháng tù, cùng vì tội Thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng.
Hai bị cáo Đặng Thế Vinh và Trần Nhật Luật. (Anh: PLO)
Trước đó vào ngày 19.1, TAND tỉnh Bắc Giang mở phiên tòa xét xử sơ thẩm đối với bị cáo Đặng Thế Vinh và Trần Nhật Luật.
Theo cáo trạng của VKSND Tối cao, nhận được tin báo về vụ án mạng tại thôn Me (xã Nghĩa Trung, huyện Việt Yên), Cơ quan cảnh sát Công an tỉnh Bắc Giang đã thành lập hội đồng khám nghiệm hiện trường, khám nghiệm tử thi. Quá trình khám nghiệm,cơ quan điều tra thu giữ dấu vết một bàn chân dính máu, nghi do thủ phạm gây ra, một lưỡi dao nhọn đã mất cán dao.
Ngày 17.8.2003, Công an Bắc Giang kí quyết định khởi tố vụ án hình sự, đồng thời phân công ông Lê Văn Dũng (Phó trưởng phòng PC16) trực tiếp chỉ đạo điều tra vụ án.
Cùng ngày, ông Dũng phân công các điều tra viên (ĐTV) trong đó bị cáo Luật là ĐTV thụ lý chính. Tiếp đó, Viện KSND tỉnh Bắc Giang phân công kiểm sát viên (KSV) Đặng Thế Vinh thực hiện việc kiểm sát điều tra, kiểm sát xét xử vụ án.
Các ĐTV sau đó đã tổ chức lấy 16 mẫu chân của các đối tượng nghi vấn (mẫu của ông Chấn do ĐTV Luật phụ trách) gửi lên Phòng Kĩ thuật hình sự để kiểm tra, so sánh, truy nguyên dấu vết.
Kết quả giám định 16 vết bàn chân không trùng với vết bàn chân dính máu tại hiện trường. Sau đó, cán bộ Phòng Kĩ thuật hình sự đã thông báo bằng miệng cho các ĐTV và lãnh đạo PC16 để không ra quyết định trưng cầu.
Tuy nhiên, với trách nhiệm là ĐTV thụ lý chính, bị cáo Luật đã không báo cáo kết quả giám định cho ông Lê Văn Dũng mà đi đo kích thước bàn chân của ông Chấn, lập biên bản đưa vào hồ sơ vụ án, làm thay đổi bản chất vụ án. Đây là căn cứ để HĐXX sử dụng tài liệu này làm chứng cứ kết tội ông Chấn.
Ngày 2.2.2004, sau khi vụ án được kết thúc điều tra, KSV Đặng Thế Vinh tiến hành phúc cung thì ông Chấn đã kêu oan, tố cáo các ĐTV đánh đập, ép lời khai. Khi hoàn tất hồ sơ để chuyển tới TAND xét xử, ông Vinh đã tự ý rút bỏ 2 biên bản hỏi cung có nội dung phản ánh ông Chấn kêu oan và tố cáo các ĐTV bức cung nhục hình.
Trước vành móng ngựa, bị cáo Luật cho rằng nội dung cáo trạng truy tố bị cáo không đúng. Khi vụ án xảy ra, bị cáo không tham gia khám nghiệm hiện trường, chỉ là thành viên đội điều tra, tham gia cùng các cán bộ khác.
Bị cáo Luật thừa nhận có nghe đồng nghiệp báo cáo thu được vết chân ở hiện trường nhưng không đủ điều kiện giám định.Tuy nhiên việc đề xuất giám định không phải trách nhiệm của bị cáo. Bị cáo Luật phủ nhận việc in vết chân của ông Chấn đưa vào hồ sơ để xác định hung thủ.
Bị cáo Đặng Thế Vinh cũng phủ nhận cáo trạng của Viện KSND Tối cao. Bị cáo cho biết khi ông Chấn phản cung, bị cáo đã báo lên lãnh đạo. Sau đó, đích thân bị cáo vào tận trại tạm giam để phúc cung. Tuy nhiên hai bản phúc cung và phản cung không được đưa vào hồ sơ vụ án. Bị cáo Vinh cho rằng, việc có đưa hai bản cung đó vào trong hồ sơ vụ án hay không không có ý nghĩa để chứng minh ông Chấn phạm tội hay không.
Tại phần tranh luận, đại diện Viện KSND tỉnh Bắc Giang (được Viện KSND Tối cao ủy quyền công tố) cho rằng không có cơ sở quy kết bị cáo Luật, Vinh phạm tội Làm sai lệch hồ sơ vụ án như cáo trạng truy tố trước đó.
Đại diện VKS đề nghị chuyển tội danh với hai bị cáo thành tội Thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng và đề nghị HĐXX phạt bị cáo Vinh 8-10 tháng tù cho hưởng án treo, bị cáo Luật 12-15 tháng tù cho hưởng án treo. Mức án này thấp hơn so với khung hình phạt đại diện VKS đề nghị (tối thiểu ba năm tù) và càng thấp hơn so với khung hình phạt Viện KSND Tối cao truy tố (tối thiểu bảy năm tù).
Theo Danviet
2 bị cáo trong án oan Nguyễn Thanh Chấn không được hưởng án treo Ngày 23.1, TAND tỉnh Bắc Giang đã tuyên án với hai bị cáo Đặng Thế Vinh (nguyên Trưởng phòng 10, Viện KSND tỉnh Bắc Giang) và Trần Nhật Luật (nguyên Phó trưởng Công an huyện Việt Yên, Bắc Giang, điều tra viên trong vụ án ông Nguyên Thanh Chấn). Theo đó bị cáo Luật bị tuyên 12 tháng tù, bị cáo Vinh 8...