Cuộc sống vô sản cay đắng của vợ đại gia
Đứng tên cùng chồng vài căn nhà lớn, nhưng nếu ly hôn chị Thanh không được chia gì vì tất cả tài sản đều đã thế chấp ngân hàng.
Vốn là hoa khôi một tỉnh miền núi phía Bắc, sau khi kết hôn với chàng giám đốc công ty bất động sản ở Hà Nội, chị Thanh cất tấm bằng đại học, về làm hậu phương cho chồng. Vài năm đầu sau cưới, anh đi sự kiện, gặp gỡ đối tác đều hãnh diện dẫn vợ theo. Ngoài thời gian chăm con, chị cũng hỗ trợ chồng các việc về giấy tờ, hành chính ở công ty. Công việc kinh doanh ngày càng khá, anh chị mua được vài căn nhà lớn nhưng để lấy vốn làm to hơn, anh mang tất cả đi thế chấp ngân hàng. Chị cũng ký giấy vay nợ cùng.
Dần dần, khi quy mô công ty phát triển, chị rút về chăm lo gia đình, tận hưởng thời gian đi làm đẹp, thư giãn. Anh đi công tác liên miên, cả tháng ăn cơm nhà được 1-2 lần. Ba năm trước, chị phát hiện chồng qua lại với cô thư ký. Anh không hề chối, thậm chí còn thách vợ dám đụng tới người tình. Nhiều lần, anh công khai dẫn bồ đi nghỉ ở nơi xa hoa và sẵn sàng đánh vợ, cắt chu cấp tài chính nếu chị dám “ý kiến”.
Đỉnh điểm là lúc chị phát hiện chồng đưa nhân tình ra nước ngoài sinh con rồi mua nhà, sắm xe cho vợ bé. Anh thản nhiên đòi đưa hai con đến “thăm dì, thăm em” và nhổ nước bọt vào mặt vợ khi chị phản đối. Chị Thanh muốn ly hôn nên tìm đến văn phòng luật sư tư vấn.
Ảnh minh họa: LifeWay.
Luật sư Nguyễn Anh Thơm, văn phòng Luật sư Nguyễn Anh (Đoàn luật sư Hà Nội) cho biết, dù cảm thương cho tình cảnh của khách hàng, ông chỉ có thể tư vấn cho chị thực tế phải đối mặt khi ly hôn. Tất cả các bất động sản vợ chồng đứng tên đều thuộc quyền sở hữu của ngân hàng, muốn được chia, chị phải trả hết các khoản nợ và đó là điều bất khả thi. Như vậy, nếu chia tay, chị sẽ ra đi tay trắng.
“Tôi không thể trở về nhà bố mẹ ở quê, cũng chẳng có chỗ nào mà đi. Hai con tôi đang được ăn sung mặc sướng, đi học trường quốc tế nghìn đô, giờ đời nào chịu ra ngoài sống khổ với mẹ. Nếu chúng có chịu, tôi cũng không đành lòng”, chị Thanh thổ lộ.
Vì lý do này, chị lại ngậm đắng nuốt cay nhận những trận đòn vô lý của chồng và nhắm mắt làm ngơ mối quan hệ ngoài luồng của anh.
Luật sư Nguyễn Anh Thơm cho biết, ông đã tư vấn cho không biết bao nhiêu trường hợp phụ nữ là vợ của các đại gia phải chấp nhận cuộc sống như bù nhìn trong nhà chồng hoặc ra đi trắng tay để đổi lấy tự do.
Theo luật sư, trong các vụ ly hôn, bất lợi thường hay rơi vào phụ nữ, nhất là khi người chồng có địa vị xã hội cao, mưu mô bởi họ biết tính toán điều có lợi cho mình, lợi dụng luật để bảo vệ quyền lợi bản thân. Nhiều phụ nữ định ly hôn sau quá trình tư vấn lại quyết định cam chịu bất hạnh vì sợ mất con, phải làm lại cuộc đời từ số không.
Video đang HOT
Luật sư Thơm nói, theo luật hiện hành, khi xử ly hôn, nếu có bằng chứng về việc người chồng ngoại tình, người vợ có thể được hưởng lợi về phân chia tài sản nhưng chỉ khi đó là tài sản chung và không bị thế chấp. Ngoài ra, hầu hết vì không tìm được bằng chứng ngoại tình hoặc do người vợ không muốn tố cáo chồng bởi sợ ảnh hưởng xấu tới con nên yếu tố này không được đưa ra trước tòa.
Nhà tư vấn tâm lý Vũ Ánh Tuyết, Trung tâm tư vấn tình cảm Linh Tâm (Hà Nội) cho biết, thực tế, nhiều anh chồng đại gia dù ngoại tình với hết người này tới người khác nhưng nhất quyết không chịu bỏ vợ. Họ làm mọi cách gây khó dễ, cả kể việc phong tỏa tài sản, lấy con cái ra làm “vũ khí”. Khi đó, không ít chị em phải chấp nhận tiếp tục làm osin không công.
Ảnh minh họa: videoblocks.
Khi bước vào căn biệt thự nhà chồng, Thu Hoài (Ba Đình, Hà Nội) không bao giờ có thể ngờ một ngày mình muốn bước ra khỏi đó lại khó đến vậy.
Sau khi kết hôn, nghe lời chồng, tiền lương làm ra bao nhiêu chị tiêu hết cho sinh hoạt gia đình, chăm con vì tin anh dành tiền lấy vốn làm giàu, lo cho con du học sau này. Một ngày nọ, chị phát hiện chồng ngoại tình. Không chỉ vậy, ngày nào anh ta cũng chửi rủa, so sánh chị với bồ.
Khi quyết định ly hôn, chị đối diện với sự thật phũ phàng: Ngôi nhà 5 tầng chị đã đã góp một phần tiền để xây vẫn đứng tên bố mẹ chồng. Chồng chị có cổ phần trong nhiều công ty và cả khu nghỉ dưỡng nhưng tất cả số đó chị không được hưởng gì. Một mảnh đất khác anh ta mua lại do cô em sở hữu về pháp lý.
Sau nhiều đắn đo, chị quyết bước ra khỏi nhà dù không được chia tài sản. Tuy vậy, người chồng không chấp thuận, bắt chị phải ký đơn từ bỏ con mãi mãi mới cho ly hôn. Chị không đành lòng nên nhùng nhằng mãi.
Chuyên gia tâm lý cho biết, thực tế, sự đánh đổi nào cũng kèm theo mất mát. Nhiều chị em không dám thoát ra vì sợ phải làm lại, sợ mất con, sợ cô đơn… Nhưng càng cam chịu thì nỗi sợ sẽ càng lớn hơn. Không ai khác ngoài họ tự quyết định được hạnh phúc cho bản thân và điều gì đáng đánh đổi.
Theo nhà tâm lý, nếu định ly hôn người chồng có tiềm lực kinh tế mạnh, chị em cần lên trước một kế hoạch dài hạn nhưng phải sẵn sàng rời xa anh ta ngay trong trường hợp bị bạo hành để đảm bảo an toàn. “Nhiều người sợ ly hôn mình sẽ mất tất cả nên không dám đưa quyết định, nhưng thực tế bạn luôn còn có gia đình, bạn bè ở bên và sẵn sàng hỗ trợ. Hãy mạnh dạn nhờ sự giúp đỡ và điều quan trọng nhất là phải dần tự lập về kinh tế”, chuyên gia chia sẻ.
Theo Vương Linh/Vnexpress
Ly hôn hay tiếp tục cuộc sống 'chồng chung, vợ chạ'?
Chồng tôi thừa nhận ngoại tình nhưng anh là người làm kinh tế chính trong gia đình. Thực lòng tôi vẫn không hoàn toàn hết tình cảm với anh. Tôi đau khổ không biết nên làm thế nào?
Giờ đây tôi thực sự đau khổ không biết nên quyết định ra sao vì nếu bỏ anh, mẹ con tôi sẽ vô cùng khó khăn với đồng lương ít ỏi 3 triệu/ tháng. Bỏ anh, con tôi sẽ không có bố, bỏ anh để tiếp tục đi bước nữa chắc gì tôi sẽ hạnh phúc. Và thực sự từ sâu thẳm trong lòng, tôi vẫn còn tình cảm với anh. Nhưng nếu tiếp tục, tôi không thể sống cuộc sống "chồng chung, vợ chạ". Lòng tự trọng và sự ghen tuông sẽ luôn giày vò tôi. Bây giờ tôi phải làm thế nào? Xin hãy cho tôi một lời khuyên
Những tháng ngày êm ả ngắn ngủi
Tôi là một cô gái nhan sắc trung bình, con của một gia đình thuần nông kinh tế không khá giả. Học hết cấp 3, tôi thi đỗ và theo ngành thư viện của một trường Đại học thuộc khối xã hội. Ra trường, tôi không về quê mà ở lại Hà Nội xin việc. Tuy nhiên, trong thời buổi kinh tế khó khăn và ngành học của tôi không có nhiều nơi tuyển dụng, tôi không xin được một chỗ làm ổn định. Cuối cùng tôi nhận bán hàng theo ca cho một cửa hàng quần áo.
Ra trường được 1 năm, bắt đầu thấy mệt mỏi vì cuộc sống thuê trọ nơi đất chật người đông, tôi đang tính đến chuyện về quê thì bỗng gặp được anh. Anh cũng là dân ngoại tỉnh thuê trọ ở Hà Nội. Anh điển trai, thư sinh và tỏ ra là người khá tâm lý nhẹ nhàng. Anh học trường Đại Học Kiến Trúc và làm việc cho một công ty với đồng lương 8 triệu đồng/tháng. Anh và tôi quen nhau qua nhiều lần anh hay đến cửa hàng tôi để mua quần áo. Tình cảm cứ thế đến nhẹ nhàng với cả hai. Sau 6 tháng yêu nhau, anh ngỏ lời cưới và tôi đã gật đầu.
Sau khi cưới, chúng tôi thuê một căn nhà trọ với giá 2,5 triệu đồng/tháng. Niềm vui đến nhanh khi chỉ sau 1 tháng tôi đã mang bầu. Cuộc sống của hai vợ chồng diễn ra êm ả nhưng chỉ sau 3 tháng đầu, anh bắt đầu có những cuộc điện thoại cho tôi báo về muộn vì phải đi gặp gỡ khách hàng. Ban đầu thì tuần 2 lần, rồi 3 lần và dần dần chẳng biết từ khi nào, chuyện anh tối nào cũng 9h mới xuất hiện ở nhà là điều đương nhiên. Anh giải thích với tôi " nghề của anh phải gặp gỡ nhiều khách hàng. Mà khách hàng chỉ có thể gặp mình những lúc họ không phải vướng bận giờ đi làm. Sau giờ làm chiều là khoảng thời gian thích hợp để anh gặp gỡ các đối tác".
Tôi rất tin tưởng chồng và không hề nghi ngờ. Ngược lại, tôi còn nghĩ chồng mình đi sớm về muộn để kiếm tiền lo cho cuộc sống gia đình, cho đứa con sắp sửa chào đời nên càng thấy phải chăm sóc anh nhiều hơn nữa. Ngày nào tan ca làm về, tôi cũng cơm dẻo, canh ngọt kiên nhẫn chờ chồng về ăn cơm cùng vì sợ ăn một mình anh sẽ buồn.
Đi làm suốt ngày là thế nhưng khi trở về nhà, anh không hề có biểu hiện mệt mỏi và vẫn bình thường không hề cáu gắt với tôi. Chỉ có một điều tôi thấy băn khoăn và tự hỏi những buổi tối sao anh ăn quá ít, như là ăn để cho có vì.
Sự thật Phũ Phàng
Sau khi sinh, anh nói sẽ đưa hai mẹ con tôi về quê nội 3 tháng để tiện việc chăm sóc vì căn nhà trọ chỉ vỏn vẹn 20 m2 sẽ rất bất tiện khi bà nội lên chăm cháu. Tôi cũng thấy điều đó hoàn toàn hợp lý nên chấp nhận bế con về quê nội. Tuy chỉ có một điều vẫn làm tôi băn khoăn khi một chị hàng xóm sang thăm và rỉ tai tôi: "dù gì thì không nên thả rông chồng quá lâu, biết thế nào được". Tôi nghe và thoáng có suy nghĩ lưỡng lự nhưng lại gạt đi vì cả bố mẹ đẻ tôi và cả bố mẹ chồng cùng nhiều bạn bè đều bảo tôi: "nên ở gần những người lớn tuổi để học cách chăm sóc trẻ nhỏ. Mình mới sinh lần đầu chưa có kinh nghiệm mà chuyện nuôi con đỏ đâu có đơn giản".
Cay đắng khi phát hiện chồng mình có người khác (ảnh minh họa)
Hết 3 tháng ở quê, tôi về Hà Nội và linh tính đã mách bảo tôi có chuyện chẳng lành. Một ngày sau khi trở về, khi đang quét dọn lại nhà, tôi nhặt được một vỏ bao cao su. Mắt tôi như hoa đi, cả trời đất tối sập lại và đầu óc quay cuồng. "Tôi bị sao thế này? Bao nhiêu câu hỏi tới dồn dập : tại sao lại có vỏ bao cao su kia trong nhà tôi? Trước tới giờ vợ chồng trẻ mới cưới chưa bao giờ vợ chồng tôi phải dùng đến thứ này. Liệu những linh cảm của mình là đúng? Chồng mình lẽ nào lại phụ bạc mình? Sao anh ấy dám làm chuyện ấy ngay trên chiếc giường cưới của hai vợ chồng? Hay là gió thổi rác ở đường bay vào nhà tôi?........Bỗng nhiên tiếng khóc ré lên của con giai làm tôi sực tỉnh. Tôi bắt đầu tìm hiểu.
Tôi chạy sang nhà chị hàng xóm và hỏi han về chồng mình trong quãng thời gian tôi ở quê. Tôi đã kể cho chị nghe về những gì tôi vừa nhìn thấy. Dè dặt lắm chị mới bắt đầu kể cho tôi. Chị nói "tôi phải thực sự bình tĩnh và tuyệt đối không được để cho chồng biết rằng chị đã kể cho tôi nghe cây chuyện này". Chị kể lại:" trong quãng thời gian tôi đi vắng, suốt 3 tháng liền, chồng tôi đi về muộn triền miên, 12h hay 1h là chuyện thường thậm chí có hôm không về.
Nhà chị và nhà tôi cùng khu trọ, đi chung một cổng nên chị biết được giờ giấc rất chính xác. Có một vài lần, chị tình cờ biết được chồng tôi về khoảng 1, 2h đêm, mọi nhà trong xóm trọ đã đóng cửa đi ngủ hết. Đêm khuya tĩnh lặng, chị nghe hấy có tiếng guốc cao gót của con gái đi theo sau tiếng bước chân của chồng tôi. Mặc dù tiếng guốc kia đã cố khẽ khàng rón rén nhưng tất cả không thể qua tai được người phụ nữ hàng xóm. Tôi trách chị: "sao không báo cho tôi" thì chị nói: "chị đâu có số điện thoại để liên lạc với em và hơn nữa, chị không nhìn thấy mà chỉ nghe thấy thế nên chẳng có gì chắc chắn để báo cho tôi."
Ngay tối hôm đó, tôi đưa cho chồng xem "vật chứng" mà mình đã tìm thấy. Chồng tôi chỉ đáp có một câu duy nhất: "đúng là đàn bà đa nghi, tôi làm sao mà biết được, rác thì đầy đường, chuột bọ có thể tha vào. Phải mắt thấy tai nghe thì hẵng kết luận, đừng có nói sằng". Ấm ức lắm nhưng tôi biết mình chưa có đủ chứng cớ nên đành im lặng.
Tôi cũng tự an ủi rằng có thể chồng mình ra ngoài "ăn phở" khi mình mới sinh. Chuyện đó cũng không phải quá lạ. Nhưng khoảng 1 năm sau đó, tôi tình cờ đọc được những dòng chát của chồng tôi với một người con gái trên facebook mà chồng tôi vô tình để lộ. Tôi biết được chồng mình có tình cảm rất sâu nặng với một người con gái chưa hề có gia đình. Cô ấy chính là người yêu cũ của chồng tôi những năm còn học Đại Học. Hai người đã yêu nhau thắm thiết suốt 3 năm nhưng sau đó không thể đến với nhau vì gia đình cô gái ngăn cản. Anh chưa bao giờ kể cho tôi về mối tình này. Xâu chuỗi lại sự việc, tôi nhận ra rằng chồng mình đã phản bội lại mình ngay khi mới cưới tôi được vài tháng.
Biết chọn con đường nào?
Đưa ra những chứng cớ không thể chối cãi, chồng tôi buộc phải thừa nhận. Anh cho tôi một sự lựa chọn. Một là tôi và anh chia tay để mỗi người có thời gian đi con đường riêng của mình, hai là anh cũng còn nghĩ đến đứa con quá nhỏ, nếu không chia tay thì tôi phải chấp nhận cuộc tình của anh với cô gái kia vì anh đã quá nặng lòng với cô ấy. Anh nói không thể từ bỏ cô gái ấy và cô ấy sẵn sàng đến với anh bất cứ lúc nào.
Giờ đây tôi thực sự đau khổ không biết nên quyết định ra sao vì nếu bỏ anh, mẹ con tôi sẽ vô cùng khó khăn với đồng lương ít ỏi 3 triệu/ tháng. Bỏ anh, con tôi sẽ không có bố, bỏ anh để tiếp tục đi bước nữa chắc gì tôi sẽ hạnh phúc. Và thực sự từ sâu thẳm trong lòng, tôi vẫn còn tình cảm với anh. Nhưng nếu tiếp tục, tôi không thể sống cuộc sống "chồng chung, vợ chạ". Lòng tự trọng và sự ghen tuông sẽ luôn giày vò tôi. Bây giờ tôi phải làm thế nào? Xin hãy cho tôi một lời khuyên
Theo Sức khỏe & đời sống
18 năm khóc chờ chồng, định lập bàn thờ cho chồng thì... Sau 18 năm tìm kiếm nhưng không thấy tung tích, định lập bàn thờ cho chồng thì bỗng nhiên ông lại xuất hiện, dẫn theo 2 đứa trẻ... Chồng bỏ đi không lý do, bà lặn lội đi tìm nhưng không có bất kỳ tung tích nào, nhiều lần bà định lập bàn thờ nhưng lại thôi vì hy vọng kỳ tích sẽ...