Cuộc sống như tù binh trong ‘cơ sở ngược đãi’
Bữa sáng của công nhân chỉ có mì tôm, trưa và chiều ăn cơm với cá khô chiên. Khi ngủ họ bị khóa trái cửa nên có người đã phải gỡ tấm tôn trèo lên mái nhà để đi vệ sinh.
Việc anh Rót chế.t đuố.i khi cố đào thoát khỏi ‘cơ sở ngược đãi’ của ông Phong đang được điều tra. Ảnh: Nguyệt Triều
Ngày 21/6, Chánh văn phòng UBND huyện Dầu Tiếng Nguyễn Công Nhân cho biết đã chỉ đạo công an huyện nhanh chóng điều tra cơ sở gỗ Tấn Phong về những dấu hiệu ngược đãi lao động và trách nhiệm của chủ cơ sở là ông Trần Tấn Phong (51 tuổ.i) trong vụ “đào thoát” chế.t người xảy ở hồ Cần Nôm.
Theo điều tra ban đầu, hầu hết lao động làm tại cơ sở không có hồ sơ tuyển dụng và chưa ký kết hợp đồng lao động. Tất cả công nhân đều được nhận vào làm thông qua môi giới từ TP HCM với mức phí 500.000- 800.000 đồng. Số tiề.n này sẽ được cơ sở trừ vào lương của họ. Trong suốt thời gian làm việc, công nhân không được tự do ra vào cơ sở. Họ được chủ hứa trả lương 2,5 triệu đồng mỗi tháng nhưng mọi sinh hoạt, lưu trú ăn ở tại cơ sở Tấn Phong đều bị chủ khóa cửa ra vào.
Cơ quan điều tra đã thu thập các chứng cứ liên quan đến cái chế.t của công nhân Bồ Sơn Rót (tức Danh Si Ni) ở hồ Cần Nôm. Bước đầu, chủ cơ sở gỗ đã hỗ trợ cho gia đình nạ.n nhâ.n 25 triệu đồng. “UBND huyện chỉ đạo Thanh tra thành lập tổ công tác kiểm tra toàn diện đối với cơ sở này để có biện pháp xử lý theo quy định”, vị chánh văn phòng nói.
Làm việc với nhà chức trách, ông Trần Tấn Phong cho biết khoản tiề.n chi cho người môi giới mà công nhân phải chịu là hoàn toàn hợp lý. Chủ cơ sở phủ nhận tất cả cáo buộc cho rằng ông có hành vi bóc lột sức lao động của công nhân.
“Thịt cá vợ tôi mua hàng chục kg để trong tủ lạnh chế biến cho công nhân ăn. Mới đây có phụ nữ đến làm mà không có quần áo mặc, vợ chồng tôi đã lái xe ra chợ mua một lúc 2 bộ giá hơn 150.000 đồng cho cô ấy. Lo chu đáo thế, không thể nói chúng tôi bóc lột”, ông Phong nói. Tuy nhiên, chuyện này được nữ công nhân cho biết vợ chồng ông Phong đã trừ số tiề.n mua quần áo vào lương.
Các công nhân cho hay, bữa cơm của họ thông thường là cá khô chiên, còn muốn ăn rau thì tự hái rau muống dọc bờ hồ. Trong quyển sổ ghi chép tiề.n nợ của công nhân, khẩu phần ăn sáng chỉ độc nhất món mì gói được tính giá 6.000 đồng, muốn ăn công nhân phải tự đun nước pha chế.
* Ảnh: Sống như tù binh trong xưởng gỗ
Cơ sở gỗ của ông Phong rộng hàng nghìn ha.
3 phía là những cánh cửa kiên cố luôn được đóng kín.
Phía còn lại là hồ nước rộng hàng trăm m2, nơi anh Rót bơi khỏi cơ sở của ông Phong “do bị ngược đãi” nhưng không may thiệ.t mạn.g.
Ông Phong còn nuôi cả chó canh giữ khiến các công nhân không dám đi qua khu vực này.
Video đang HOT
Các công nhân được bố trí ăn ngủ trong khu này và cửa luôn được khoá trái. Có lần anh Long vì đau bụng lúc nửa đêm đã phải gỡ mái tôn, leo lên mái nhà “giải quyết”.
Có 8 camera luôn chĩa thẳng vào nơi ăn ngủ của công nhân.
Mỗi sáng công nhân phải ăn mì gói mà ông Phong bán với giá 6.000 đồng, được ghi sổ cẩn thận để trừ vào lương.
Chị Lưu Thị Đẹp (31 tuổ.i, dân tộc Kh’me) là người làm lâu nhất tại cơ sở gỗ Tấn Phong kể, những người vào làm chủ yếu là người dân tộc Kh’me và hầu hết không được học hành. Trong suốt thời gian làm việc ở đây, chị không nhớ có bao nhiêu lượt công nhân phải bỏ trốn trong đêm hay bất kể giờ giấc nào gia đình ông Phong sơ hở.
Ông chủ quy trách nhiệm, cứ có người bỏ trốn là vợ chồng chị Đẹp bị trừ 500.000 đồng, coi như nộp thay họ số tiề.n đã trả cho người môi giới. Để lao động không thể bỏ trốn, ông Phong quy định không được xài tiề.n, điện thoại, ban đêm ngủ bị khoá cửa, công nhân muốn đi vệ sinh phải tranh thủ đi trước. Cuộc sống của họ trong khu xưởng giống như tù binh. Có lần nam công tên Long (đã làm việc được hơn 2 tháng) bị đau bụng bất ngờ lúc nửa đêm, không thể mở cửa đi vệ sinh nên phải cạy tôn, trèo lên mái nhà “giải quyết”.
Ông Trần Tấn Phong: “Tôi không ngược đãi công nhân”. Ảnh: Nguyệt Triều
“Sáng sớm biết chuyện, ông Phong đá anh Long 2 cái, buộc bồi thường cho tấm tôn 4 triệu đồng. Đêm sau, sợ không có tiề.n đền nên anh Long đã bỏ trốn, bỏ luôn 2 tháng làm việc không lương. Ông Long hay tin còn vui mừng vì tấm tôn giá chỉ vài trăm nghìn đồng, vẫn lợi hơn 2 tháng lương không phải trả”, chị Đẹp kể.
Còn với gia đình anh Lý Vũ Phong, vợ anh có bầu 5 tháng vẫn phải khuân vác, đóng ba lét gỗ. Riêng 2 con nhỏ của anh thì lau dọn nhà cửa cho ông chủ vì được hứa trả công 500.000 đồng mỗi tháng.
Cũng theo anh Phong, khi anh Rót vào làm đã bị ông Phong thu điện thoại. Ngày anh Rót chế.t đuố.i, công an kiểm tra thì danh bạ điện thoại đã bị xoá sạch. Phải mất mấy hôm cơ quan chức năng mới liên lạc được với gia đình nạ.n nhâ.n thông báo sự việc.
Ngay sau khi xảy ra chuyện anh Rót chế.t đuố.i khi cố đào thoát khỏi cơ sở, các công nhâ.n chứn.g kiến sự việc đã được ông Trần Tấn Phong căn dặn “khi khai với công an phải nói 2 công nhân thi bơi dẫn đến chế.t đuố.i”. Tuy nhiên, các công nhân đều đã tường trình đầy đủ vụ việc với cơ quan điều tra. Sợ bì trả thù, tất cả đều không dám quay lại làm việc, dù cơ sở vẫn còn thiếu họ nhiều tháng lương.
Theo VNE
Ngược đãi du khách ở VN, Tổng cục Du lịch nói gì?
Phó Tổng cục trưởng Tổng cục Du lịch Việt Nam Nguyễn Mạnh Cường trần tình về những kiểu bắt nạt du khách chỉ có ở Việt Nam.
Liên quan tới những vụ việc chèo kéo, chặt ché.m, lừ.a đả.o du khách gây ảnh hưởng tới ngành du lịch, trả lời phỏng vấn phóng viên TS ông Nguyễn Mạnh Cường - Phó Tổng cục trưởng Tổng cục Du lịch Việt Nam nói:
Bất cứ xã hội nào cũng có cả những mặt tiêu cực, kể cả ở các quốc gia đã phát triển. Nhưng ở nước ngoài họ công khai chuyện những kẻ xấu có thể móc túi bạn, bắt chẹt bạn. Còn tại Việt Nam, ngành du lịch phải đối mặt với những mặt trái đó một cách trực tiếp nhất.
Phó Tổng cục trưởng Tổng cục Du lịch Việt Nam Nguyễn Mạnh Cường (Ảnh: Minh Quân)
Việc quản lý, đảm bảo an ninh, an toàn, trật tự, môi trường cho khách du lịch là một trong những nhiệm vụ Thủ tướng Chính phủ đã đề cập tới trong kế hoạch phát triển ngành du lịch Việt Nam, tầm nhìn đến năm 2020.
Ở Hà Nội, có những điểm đầu tư rất nhiều, nhưng vẫn chưa tốt, thậm chí lụi dần.
Tài nguyên ở Hà Nội nhiều nhất, Hà Nội có nhiều làng nghề nhất, lại là thủ đô đông dân, thế nhưng Hà Nội đang chưa phát huy được thế mạnh đó.
Nếu so với các thành phố lớn khác, Hà Nội đang dần đán.h mất tài nguyên, nguồn phát triển của nó trong khi đây là nơi giao lưu quốc tế, nơi đón đầu của quốc gia, nơi có nhiều danh lam thắng cảnh được quốc tế công nhận, con người Hà Nội cũng tài hoa nhất. Ở Phố Cổ chúng ta có gì để vui chơi, giải trí?
Theo tôi, vấn đề là ở chỗ thể chế của chúng ta đang gò Hà Nội vào thế không phát triển được.
Việc sáp nhập 3 sở thành 1 sở, ở khu vực Hà Tây cũ còn 6 sở thành 1 sở, có thời ở một số cơ quan, số lượng giám đốc, phó giám đốc còn nhiều hơn số nhân viên làm công tác du lịch thì làm sao phát huy được?
Rõ ràng, Hà Nội đang chịu sức ép về thể chế.
- Phản ứng ngay lập tức để đạt được hiệu quả nhất trong việc chấn chỉnh tình trạng bắt chẹt, "chặt ché.m" du khách theo ông có nên là "lập đường dây nóng"?
Cần phải thiết lập một bộ phận để tiếp nhận phản ánh từ du khách. Thành lập đường dây nóng cũng là một sáng kiến hay giúp du khách có thể phản ánh thông tin kịp thời tới các cơ quan có thẩm quyền để tránh xảy ra các hậu quả đáng tiếc.
Tới đây, Tổng Cục du lịch sẽ đề xuất với Chính phủ ban hành một chỉ thị, trong đó có nội dung này.
- Không ít du khách đến Việt Nam nhưng một đi không trở lại, theo ông nguyên nhân là do đâu?
Nhiều người cứ nghĩ họ phải đến Việt Nam nhiều lần mới là đán.h giá cao. Trên thực tế, theo các nguyên lý về
Thành lập đường dây nóng cũng là một sáng kiến hay giúp du khách có thể phản ánh thông tin kịp thời tới các cơ quan có thẩm quyền để tránh xảy ra các hậu quả đáng tiếc. Tới đây Tổng Cục du lịch sẽ đề xuất với Chính phủ ban hành một chỉ thị, trong đó có nội dung này.
Ông Nguyễn Mạnh Cường :du lịch, bất cứ quốc gia nào cũng đặt ra mục tiêu thu hút nhiều khách du lịch, mang lại lợi nhuận đóng góp cho đất nước và tạo dựng hình ảnh chỉ mình mới có.
Du khách tới thăm một hay vài lần chỉ là một trong những yếu tố được đưa ra xem xét khi so sánh mức độ cạnh tranh, chứ không nói lên nhiều điều.
Mỗi người dân có quyền tạo ra các cơ hội để đi du lịch và họ chẳng dại gì đến nhiều lần cùng một nơi. Họ phải đi những nơi khác nhau để khám phá các quốc gia khác nữa chứ.
Tiêu chí quay lại nhiều lần chỉ là một tiêu chí bổ sung thôi, không nên đặt mục tiêu là khách quốc tế phải quay lại nhiều lần.
- Mới đây, người dân ở làng cổ Đường Lâm (Hà Nội) rất bức xúc vì quyền lợi của họ "xa lạ" với giá trị làng cổ. Theo ông, vì sao chúng ta chưa phát huy được giá trị vốn có của nó?
Phát triển du lịch cộng đồng là một trong những hướng giúp phát triển du lịch bền vững, giúp tôn tạo, phát huy giá trị bản sắc văn hóa ở địa phương, đặc biệt mô hình đó sẽ giúp đảm bảo được quyền và lợi ích của người dân trong quá trình tham gia vào ngành du lịch.
Hội An hay Đà Nẵng đang phát huy hiệu quả mô hình đó. Tổng cục du lịch cũng đang chỉ đạo nhân rộng mô hình trên ra khắp cả nước. Tại Hà Nội, việc này được thực hiện chưa đồng bộ.
Làng cổ đường Lâm chính là một minh chứng cho điều đó. Do triển khai không đồng bộ nên đã gây ra bức xúc trong lòng người dân nơi đây. Bên cạnh việc giữ cảnh quan, còn phải đảm bảo nhu cầu phát triển kinh tế...của người dân.
- Vài năm trở lại đây, Việt Nam đầu tư khá nhiều tiề.n và.o việc quảng bá cho ngành du lịch nước nhà, đặc biệt trên những kênh truyền thông lớn của nước ngoài như BBC, CNN... Chúng ta đã sử dụng hiệu quả nguồn ngân sách này chưa?
Đó là nỗ lực rất lớn của Chính phủ, Nhà nước dành cho ngành du lịch. Tuy vậy, bên cạnh những mặt được, chúng ta vẫn có những mặt chưa được tốt. Nguyên nhân là bởi chúng ta làm chưa đồng bộ. Chúng ta chưa biết phối hợp để tạo nên sức mạnh nên nhiều nguồn lực còn bị phân tán.
Đơn cử, chúng ta vẫn chưa có nổi một kế hoạch mang tính chiến lược tầm quốc gia. Vì vậy, nếu muốn phát triển ngành du lịch theo hướng chuyên nghiệp, bài bản, rõ ràng Việt Nam đang đứng rất xa so với các quốc gia đã hoạt động du lịch một cách hoàn chỉnh.
Người bán hàng rong chèo kéo du khách (Ảnh: Internet)
Không thể nói khoản tiề.n đầu tư cho ngành du lịch như trên là đủ hay chưa đủ được. Việc đầu tư cho một ngành như thế phải gắn với chiến lược phát triển kinh tế của mỗi quốc gia.
Chúng ta không thể đòi hỏi vượt qua chiến lược, điều kiện kinh tế của đất nước. Không nên chạy theo các nước khác. Theo tôi, vấn đề là chúng ta phải sử dụng làm sao cho hiệu quả nguồn đầu tư đó.
Thực ra Nhà nước mới chỉ bỏ một phần tiề.n quảng bá cho ngành du lịch, còn doanh nghiệp, họ cũng chi rất lớn, nhưng rõ ràng, so với nhu cầu đặt ra, chúng ta mới đạt được rất thấp.
Ví dụ, Thái Lan, họ chi hẳn 100 triệu USD để thu hút 20 triệu khách quốc tế tới đó mỗi năm. Việt Nam chỉ bỏ 1 - 2 triệu USD - khoản tiề.n rất lớn so với ngân sách đặt ra, nhưng rất nhỏ so với bạn bè quốc tế thì lượng khách chỉ đến vậy.
- Chúng ta còn thua kém họ ở những mặt nào?
Rất nhiều. Về bộ máy, về cơ chế, về chính sách, về đầu tư, cơ sở hạ tầng và nguồn nhân lực. Cụ thể, muốn du khách tới thăm Việt Nam, đầu tiên phải có phương tiện đưa họ đến. Mười mấy sân bay cả nội địa cả quốc tế của chúng ta hiện đang chưa bằng một sân bay của Thái Lan.
Bản thân ngành du lịch không thể tự phát triển mà phải có sự gắn kết với các ngành kinh tế khác và phụ thuộc cả vào thể chế làm ra nó nữa. Chúng ta có nhiều tiềm năng về mặt tài nguyên, nhưng chúng ta khai thác chưa hiệu quả, thậm chí đang hủy hoại nó.
Ví dụ, người ta đang bê tông hóa những cảnh quan, môi trường hết sức thân thiện, độc đáo. Tất cả đều do nhận thức của người dân và công tác quản lý chưa tốt. Không thể phát triển du lịch bền vững khi mà lợi ích của doanh nghiệp, Nhà nước và người dân không được tính đến.
- Ông từng nghĩ tới việc đi "du hành" để xem du khách nước ngoài nói gì về du lịch Việt Nam chưa?
Không cần phải vi hành vì chuyện đó tôi thừa biết qua các báo cáo tổng hợp của các cơ quan, trung tâm rồi. Trong những báo cáo điều tra, người ta đều đán.h giá rất khách quan.
Xin cảm ơn ông!
Theo vietbao
Vụ "ép" trẻ bê nặng: Sẽ xử theo quy chế "Quan điểm Sở Giáo dục Hà Nội là nghiêm khắc với bất cứ ai vi phạm quy chế. Nếu sai, Sở sẽ xử lý theo cấp độ từng vụ việc". Đó là khẳng định của bà Hoàng Thanh Hương, Trưởng phòng Giáo dục Mầm mon Sở Giáo dục Hà Nội. Sau khi clip quay cảnh 2 em nhỏ lớp Mẫu giáo lớn A2...