Cuộc sống là của riêng bạn, đừng bận tâm đến lời bàn tán của người khác
Chúng ta đang sống trong một xã hội mà con người thích đánh giá lẫn nhau. Giữa cuộc sống này, bạn chỉ sống cuộc đời của mình, và đừng để tâm quá nhiều đến những lời nhận xét, bình phẩm xung quanh là được.
Về chuyện tình yêu, khi bạn yêu một ai đó thì nhận được những lời nói như: “Tại sao lại yêu người đó?”, “Người đó chẳng xứng với cậu đâu?” hay “Bộ hết người để yêu rồi hả?”.
Thực ra trên đời này, lựa chọn là của bạn, tình yêu là của bạn, bạn có thể yêu đúng hoặc yêu sai, điều này chẳng ai biết trước được cả. Vậy nên nếu bạn có cảm giác mãnh liệt và chắc chắn vào một người nào đó, cứ yêu thôi mặc cho thiên hạ có nói gì. Miễn là bạn cảm thấy hạnh phúc, người đó chân thành đối xử với bạn, bạn toàn tâm toàn ý yêu thương người đó, tình yêu của hai người chẳng ảnh hưởng gì đến những luân lý xã hội, vậy thì chẳng sao cả.
Hãy mặc kệ mọi điều đàm tiếu xung quanh và đừng để nó tác động đến tình cảm của mình.
Điều này không có nghĩa là bạn yêu đương mù quáng hay thiếu lý trí, mà là bạn tin tưởng vào tình yêu mà mình đã lựa chọn. Dẫu sau này mối tình vỡ tan, bạn cũng đừng buồn hay hối hận vì ngày xưa đã không nghe lời mọi người nói, vì ít ra bạn cũng đã từng hạnh phúc và vui vẻ cùng với mối tình của mình rồi.
Trong cuộc đời mỗi người sẽ có rất nhiều mối tình qua lại, nên chuyện yêu đúng hay sai người là chuyện chúng ta chẳng cần bận tâm quá nhiều. Khi yêu, bạn cảm thấy hạnh phúc và dù mai này có chia tay, bạn không cảm thấy hối hận và lãng phí tình cảm của mình là được rồi.
Chẳng riêng gì chuyện tình yêu, cách sống, cách ăn nói của một người cũng dễ dàng nhận được những lời đánh giá, bình phẩm từ xung quanh.
Trên người bạn có nhiều hơn một hình xăm, bạn là người có cá tính mạnh và điều này thậm chí thể hiện ra cả cách ăn nói hằng ngày của bạn là một chuyện bình thường. Chuyện xăm trổ hay ăn nói mạnh mồm mạnh miệng chẳng đủ để đánh giá con người bạn.
Video đang HOT
Mỗi hình xăm đối với mỗi người đều mang một ý nghĩa khác nhau, đừng vì không hiểu ý nghĩa của hình xăm đó mà lại đi đánh giá một người là ăn chơi, đua đòi. Hay thậm chí bạn đừng thấy một người ăn nói rất “mạnh dạn”, sử dụng nhiều tiếng lóng, tiếng chửi thề mà cho rằng người đó vô văn hóa. Mỗi người có một quan điểm, một cách sống, phong cách khác nhau, đừng nên áp đặt những suy nghĩ cá nhân của mình lên một đối tượng hoàn toàn khác.
Cả những lúc bạn mặc một cái áo, một cái quần, cái váy, hay đi một đôi giày, và khi nhìn vào gương, bạn thấy trông mình hoàn toàn ổn. Vậy có nghĩa là trông bạn đã thực sự ổn rồi đấy, chẳng cần phải lo lắng về việc liệu ai đó sẽ đánh giá những thứ bạn đang mặc trên người có hợp hay không đâu.
Cuộc sống là: Chúng ta có thể làm điều mình yêu thích, miễn là điều đó không làm ảnh hưởng đến người xung quanh là được.
Trên cuộc đời này, bạn chỉ cần được là chính mình, làm những điều mình thích và chẳng cần sợ hãi hay lo lắng về những lời đàm tiếu, nhận xét xung quanh. Biết chọn lọc ra những lời khuyên đúng đắn để cải thiện, và bỏ ngoài tai những lời nhận xét chỉ mang tính chất “dìm hàng”, cuộc đời của bạn sẽ trở nên vui vẻ, thoải mái và giản đơn hơn rất nhiều.
Theo guu.vn
Muốn người khác sống theo ý mình, nên chăng?
Thói quen áp đặt suy nghĩ, mong muốn của mình lên người khác là một thói quen cố hữu rất phổ biến của người Việt. Nguyên nhân và hệ lụy của điều này ra sao?
Mới đây, trong ngày 21/2, TAND TP.HCM tiếp tục phiên xét xử sơ thẩm vụ án ly hôn của vợ chồng "Vua cà phê" Trung Nguyên. Chủ tọa phiên tòa đánh giá rằng cả ông Vũ và bà Thảo là những người giỏi trong kinh doanh, có những đóng góp to lớn cho sự phát triển của đất nước.
Từ đó viên thẩm phán chủ tọa khuyên bà Thảo nên suy nghĩ lại, rút đơn ly hôn để quay về lo cho các con, giao toàn bộ việc điều hành Trung Nguyên cho ông Vũ: "Chị sẽ có được cuộc sống như một bà hoàng, sống tốt, lui về hậu trường chăm lo cho gia đình" - chủ tọa nói.
Lời khuyên ấy không khỏi khiến cho nhiều người bất bình, điển hình là bà xã Bình Minh, doanh nhân Anh Thơ. Cô khẳng định ngày nay phụ nữ cũng giỏi giang và ngang hàng với đàn ông trên thương trường. Nếu bắt họ từ bỏ tất cả để lui về chăm sóc con cái thì chẳng khác nào "đi ngược văn minh nhân loại".
Luôn muốn người khác sống theo ý của mình, và bắt người khác phải sống theo ý của mình là thói quen rất phổ biến ở người Việt.
Vì sao vị thẩm phán này khuyên như vậy? Phải chăng ông nghĩ, điều gì mình thấy là tốt, đương nhiên bà Thảo cũng cần phải thấy là tốt, và mình nên chỉ ra cho bà Thảo làm theo? Phải chăng ông cho rằng mình có sứ mạng tìm ra cách sống như thế nào là tốt nhất cho những người dự phiên tòa, bằng cách đưa ra cho họ những lời khuyên nên sống thế nào?
Lời khuyên ấy cho chúng ta thấy một thói quen rất phổ biến ở người Việt: luôn muốn người khác sống theo ý của mình, và bắt người khác phải sống theo ý của mình. Lời khuyên ấy của vị chủ tọa phiên tòa khiến chúng ta sửng sốt: phải chăng chúng ta thường có thói quen áp đặt cách nghĩ, quan điểm, sở thích của mình cho người khác một cách vô tư, không chút đắn đo?
Có một người vợ nào mà không phải nhìn nét mặt chồng khi tự mua cho mình một cái áo mới? Có một đứa con nào chọn ngành nghề mà không chịu sự tác động của cha mẹ? Có học trò nào làm bài mà dám đưa ý kiến trái ngược với những điều mà thầy cô đã khẳng định trong bài giảng? Có nhân viên nào dám cãi lại, hay chỉ ra sai sót của sếp, nếu không phải là anh ta đang có ý định nghỉ việc? Ở trong một môi trường còn nặng tính áp đặt như trong xã hội chúng ta, có thể nói rằng điều ấy hầu như không thể.
Và bạn thử nghĩ xem, khi hai vợ chồng cãi nhau, tại sao mình vẫn phải tươi cười niềm nở trước mặt mọi người, có phải mình muốn mọi người vui, hay là mình sợ sự xét nét của bà hàng xóm hay buôn chuyện? Và chúng ta cũng nhiều lần phải cười khổ, khi một ông hàng xóm khác chê bai màu sơn của căn nhà, cách bài trí phòng khách của nhà chúng ta, và cho rằng phải sơn như nhà ông mới là đẹp, bài trí như nhà ông mới là hiện đại.
Có thể nói không ngoa rằng nhà hàng xóm đang chi phối cách sống của cả gia đình nhà chúng ta. Sống cho vừa ý ông hàng xóm đã là chật vật rồi, chưa kể đến việc phải xoay sở để sống sao cho vừa lòng bạn bè, cha mẹ, sếp, đồng nghiệp... và ngay cả chính người bạn đời của chúng ta. Chi bằng là "vo tròn bóp bẹp" cá tính, để có thể vừa lòng tất cả mọi người mà sống cho yên ổn!
Sự áp đặt cực đoan này có trong tất cả các quan hệ: vợ chồng, con cái, thầy trò, bạn bè.., có trong tất cả các môi trường: gia đình, cơ quan, xã hội.
Sự áp đặt cực đoan này có trong tất cả các quan hệ: vợ chồng, con cái, thầy trò, bạn bè.., có trong tất cả các môi trường: gia đình, cơ quan, xã hội. Có nghĩa là tính phổ biến của nó rất cao.
Tại sao người Việt có thói quen luôn muốn người khác sống theo ý mình, thậm chí áp đặt, bắt người khác phải sống theo ý của mình?
Đó là dấu vết của lối sống trong cộng đồng làng xã ngày xưa, dấu ấn mấy ngàn năm của nền văn minh lúa nước. Để duy trì tôn ti trật tự trong cộng đồng, người ta đặt ra những thứ bậc, những quy tắc phải tuân thủ. Trong đó, người có vai vế cao hơn có quyền nhiều hơn, có quyền áp đặt ý chí của mình cho những người có vai vế thấp hơn. Sự tự do tư tưởng, tự do hành động, sự cưỡng lại là điều không chấp nhận được.
Nước ta lại chịu ảnh hưởng của tư tưởng phong kiến, những trật tự đã được cố định, dường như bất di bất dịch mấy ngàn năm: cấp dưới phục tùng cấp trên, con cái phục tùng cha mẹ, kiểu như "cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy"... Thói quen áp đặt ý chí cho người khác không phải ngày một ngày hai mà thay đổi được, mặc dù chúng ta đã mở cửa, tiếp xúc với nền văn minh phương Tây coi trọng cá nhân con người đã hơn một thế kỷ nay.
Thói quen bao bọc con thái quá, cùng với sự thiếu niềm tin vào lớp trẻ, vào các tầng lớp nhân dân, hay nói cách khác là dân chủ chưa được coi trọng cũng là một nguyên nhân quan trọng, khiến cho sự áp đặt vẫn còn rất phổ biến.
Mỗi con người là một cá nhân độc lập, tùy vào giới tính, tuổi tác, học vấn, vốn sống, môi trường sống...mà có những cảm xúc, tình cảm, nhận thức, suy nghĩ, quan niệm, cách hành xử...hoàn toàn riêng biệt. Điều người này thấy vui, chưa hẳn đã khiến cho người khác hài lòng. Áp đặt quan điểm, suy nghĩ, cách sống, cách cư xử của mình cho người khác phải chăng là một cách hành xử phản văn minh, phản dân chủ, không coi trọng tự do cá nhân của người khác? Sự áp đặt quan điểm ấy, dù là cha mẹ áp đặt con cái, thầy cô áp đặt cho học trò hay lãnh đạo cơ quan áp đặt nhân viên... thì cũng là điều khó chấp nhận. Bởi vì sao?
Phải thay đổi thói quen áp đặt tư tưởng, hành động, bắt người khác phải sống theo ý của mình
Phải chăng chúng ta muốn tạo ra một "xã hội đồng phục", khi tất cả mọi người đều suy nghĩ, hành xử y như nhau? Phải chăng chúng ta muốn triệt tiêu cá tính, triệt tiêu sự sáng tạo, độc lập, tự do hành động, tự do suy nghĩ?
Muốn xã hội phát triển, muốn "con hơn cha", nhất thiết chúng ta phải khuyến khích sự độc lập, sự tự do sáng tạo; phải thay đổi thói quen áp đặt tư tưởng, hành động, bắt người khác phải sống theo ý của mình, thói quen cố hữu đã ăn sâu vào trong máu người Việt.
Để thay đổi xã hội, hãy bắt đầu từ bản thân mỗi chúng ta.
Theo thegioitiepthi.vn
Hợp đồng ân oán (Phần cuối) Nguyệt nhìn ra phía cửa hang, đoán được rằng mình chẳng thể trèo lên được. Cô phải tìm cách nào đó để ra tín hiệu cho người khác đến cứu mình. Nhưng ở nơi khỉ ho cò gáy này thì có ai đến chứ? Sâm và Thư chạy đến căn nhà hoang thì không thấy Nguyệt đâu. Thư phát hiện ra điện thoại...