Cuộc sống khó tin của người đàn ông thấp nhất thế giới, chỉ cao 54,5cm
Chỉ cao 54,5 cm, Chandra Bahadur Dangi từng sống lặng lẽ ở một ngôi làng hẻo lánh Nepal. Nhưng cuộc gặp gỡ tình cờ đã đưa ông trở thành kỷ lục gia Guinness, đại sứ văn hóa của đất nước và niềm tự hào dân tộc.
Với chiều cao chỉ 54,5 cm, Chandra Bahadur Dangi được ghi nhận là người đàn ông thấp nhất thế giới – một kỷ lục có lẽ đã không bao giờ được biết đến nếu không có một cuộc gặp gỡ tình cờ vào đầu thập niên 2010.
Cuộc sống của Chandra Bahadur Dangi tại Nepal
Chandra Bahadur Dangi sinh năm 1939 tại làng Reemkholi hẻo lánh thuộc huyện Dang (Nepal). Ông lớn lên trong một cộng đồng nhỏ với truyền thống làm nông và thiếu thốn tiện nghi hiện đại. Tận đến năm 2012 khi Dangi được thế giới biết đến, ngôi làng vẫn chỉ có khoảng 200 ngôi nhà, vài tấm pin mặt trời để phát điện và không hề có tivi.
Dangi sinh ra ở một vùng quê hẻo lánh thuộc Nepal (Nguồn: Wikimedia Commons)
Gia đình Dangi có tổng cộng tám anh chị em. Ông là người duy nhất có chiều cao đặc biệt, song ba người anh em trai khác cũng cao chưa tới 1,2m. Sống tách biệt trong vùng núi, ông cho biết chưa từng đi khám bác sĩ hay uống thuốc, chỉ chữa bệnh bằng những phương thuốc dân gian. “Tôi thường uống nước nóng pha bột nghệ, sau hai ba ngày thì sẽ khỏi bệnh,” ông chia sẻ với CNN trước khi được công nhận là người trưởng thành thấp nhất lịch sử.
Cả cuộc đời Dangi gắn bó với công việc đồng áng và nghề dệt. Ông chưa từng kết hôn, sống cùng anh em và người thân. “Ông ấy vẫn chăm sóc trâu bò. Mặc dù không thể đuổi hay buộc chúng, nhưng ông ấy sẽ gọi chúng tôi nếu chúng đi lạc,” cháu trai của ông Dolak Dangi nhớ lại.
Trong nhiều thập niên, chiều cao của Dangi chỉ được xem là điều đặc biệt trong cộng đồng nhỏ Reemkholi. Tuy nhiên, một nhà thầu lâm nghiệp khi đi ngang qua đã đưa câu chuyện về ông đến với truyền thông địa phương. Từ đây, Tổ chức Kỷ lục Thế giới Guinness đã vào cuộc để xác nhận về kỷ lục người trưởng thành thấp nhất thế giới.
Kỷ lục Thế giới Guinness xác minh chiều cao của Chandra Bahadur Dangi
Ngày 26/2/2012, Chandra Bahadur Dangi chính thức được Kỷ lục Guinness Thế giới công nhận là người đàn ông trưởng thành thấp nhất lịch sử sau khi trải qua quá trình đo đạc nghiêm ngặt tại thủ đô Kathmandu.
Đây là lần đầu tiên Dangi rời làng Reemkholi để đến thủ đô. Trong vòng 24 giờ, ông được đo ba lần cả khi đứng và khi nằm, với kết quả chiều cao 54,6cm, cân nặng 14kg.
Dangi cao 54,6cm và nặng 14kg, chỉ lớn hơn một chút so với trẻ sơ sinh
“Tôi rất vui vì được Kỷ lục Thế giới Guiness công nhận và tên mình được ghi vào sách. Đây là sự kiện trọng đại với gia đình, làng quê và đất nước tôi,” Dangi chia sẻ với CNN. Ông cho biết muốn tận dụng khoảnh khắc này để làm rạng danh Nepal, đồng thời dự định cùng gia đình lập quỹ từ thiện hỗ trợ quê hương.
Craig Glenday, tổng biên tập Guinness, bày tỏ sự kinh ngạc: “Ngay khi chúng tôi nghĩ rằng kỷ lục này không thể bị phá vỡ, thì Chandra xuất hiện. Điều đáng chú ý không kém là tuổi của ông – nếu ông thật sự 72 tuổi thì ông là người lớn tuổi nhất từng giữ kỷ lục trong 57 năm lịch sử Guinness.”
Điều này càng ấn tượng hơn khi căn bệnh lùn của ông thường khiến người mắc khó sống quá 30 tuổi.
Dangi là người giữ kỷ lục thấp nhất thế giới (Nguồn: See Li/Alamy Stock Photo)
Video đang HOT
Gặp gỡ các kỷ lục gia khác
Sau khi được Guinness công nhận, Chandra Bahadur Dangi nhanh chóng trở thành tâm điểm truyền thông quốc tế. Hình ảnh ông trong trang phục truyền thống Nepal xuất hiện dày đặc, thu hút sự chú ý toàn cầu.
Tháng 8/2012, Dangi gặp Jyoti Amge, cô gái 18 tuổi đến từ Nagpur (Ấn Độ) cao 63,7cm và là người phụ nữ thấp nhất thế giới còn sống. Amge mắc chứng loạn sản sụn, một dạng lùn hiếm gặp khiến chiều cao dừng phát triển sớm. Giống như Dangi, cô nổi tiếng sau khi được Guinness ghi nhận, thậm chí còn tham gia loạt phim American Horror Story. Hai người đã chụp ảnh chung bên cạnh ấn bản Kỷ lục Guinness Thế giới, tạo nên khoảnh khắc so sánh chiều cao ấn tượng.
Dangi gặp người phụ nữ thấp nhất thế giới (Nguồn: Kỷ lục Thế giới Guinness)
Năm 2014, Dangi tiếp tục gặp Sultan Ksen tại London. Người đàn ông Thổ Nhĩ Kỳ cao 2,5 m này là người cao nhất thế giới còn sống. “Ban đầu tôi lo sợ sẽ vô tình giẫm vào ông ấy,” Ksen chia sẻ. “Dù ông thì nhỏ bé còn tôi thì quá cao lớn, chúng tôi có nhiều khó khăn chung trong cuộc sống. Khi nhìn vào mắt Chandra, tôi biết ông là một người đàn ông tốt.”
Ông cũng gặp người cao nhất thế giới (Nguồn: Euan Cherry/Alamy Stock Photo)
Được đi du lịch là “ước mơ cả đời” của Dangi. Ông bày tỏ niềm vinh dự khi đặt chân đến London và gặp Sultan Ksen, đồng thời khẳng định sự tự hào khi đại diện Nepal trên trường quốc tế. Ngoài Anh, Dangi còn có dịp tới Úc, Ý và Mỹ.
Đáng tiếc, hành trình vòng quanh thế giới mà ông hằng mong ước đã không thể kéo dài lâu.
Những năm cuối đời của người đàn ông thấp nhất thế giới
Trong những năm cuối đời, Chandra Bahadur Dangi không chỉ trở thành đại sứ của Nepal mà còn là niềm tự hào đưa quê hương hẻo lánh của mình lên bản đồ thế giới. Câu chuyện của ông góp phần mở ra những cuộc thảo luận về chứng lùn ở Nepal – nơi nhiều người mắc các bệnh lý hiếm gặp vẫn chưa được chẩn đoán hoặc được chẩn đoán muộn và không có sự can thiệp y tế cần thiết.
Điều khiến giới chuyên môn bất ngờ là Dangi sống khỏe mạnh suốt nhiều thập kỷ với chứng lùn nguyên thủy mà không hề qua điều trị y tế đặc biệt. Ông từng thừa nhận chỉ đến khi Guinness đo chiều cao để lập kỷ lục, ông mới gặp bác sĩ chuyên khoa lần đầu.
Đáng tiếc, trong chuyến thăm Samoa (Mỹ) vào tháng 9/2015, Chandra Bahadur Dangi đã mắc viêm phổi và qua đời tại Pago Pago, hưởng thọ 75 tuổi.
Dangi qua đời do viêm phổi vào năm 2015 (Nguồn: Kỷ lục Thế giới Guinness)
Craig Glenday, Tổng biên tập Kỷ lục Guinness Thế giới, viết trong bài tưởng nhớ Dangi trên trang web của Kỷ lục Thế giới Guinness: “Ông Dangi là đại sứ hoàn hảo cho đất nước mình – luôn lịch thiệp, trang nghiêm, sẵn lòng chụp ảnh và kể chuyện thường nhật của một người cao nửa mét. Chúng tôi vô cùng đau buồn trước sự ra đi của ông và xin gửi lời chia buồn sâu sắc tới gia đình.”
Người khổng lồ Thổ Nhĩ Kỳ Sultan Ksen – bạn đồng kỷ lục của Dangi – cũng chia sẻ nỗi mất mát: “Tin Chandra qua đời khiến tôi vô cùng đau buồn. Cầu mong người đồng nghiệp giữ kỷ lục thế giới của tôi yên nghỉ.”
Cuộc sống như mơ hay cơn ác mộng?: Bí ẩn vùng đất ít ai biết đến chỉ có 100 người dân
Cuộc sống trên một hòn đảo nhỏ hẻo lánh với nét văn hóa độc đáo và những con người gắn bó chặt chẽ với thiên nhiên đã được ghi lại đầy chân thực.
Mỗi mùa hè, hòn đảo Alicudi xa xôi tại Ý thu hút một lượng nhỏ du khách muốn rời xa nhịp sống hiện đại. Trên hòn đảo núi lửa rộng chỉ 2 dặm vuông (5,18 km2) này, không có ô tô hay đường sá, du khách chỉ có thể di chuyển trên các lối mòn bằng lừa. Dù tín hiệu điện thoại di động đã phủ sóng hầu hết khu vực, nhiều ngôi nhà tại đây vẫn không có điện và nước sinh hoạt.
Hòn đảo Alicudi chỉ có khoảng 100 cư dân sinh sống, nhưng vào mùa đông, con số này giảm mạnh. Phần lớn thời gian trong năm, cuộc sống trên đảo không hề yên bình như vẻ bề ngoài.
Do không có bệnh viện, người dân phải đi phà hoặc, trong trường hợp khẩn cấp, dùng trực thăng để đến nơi điều trị y tế. Theo nhiếp ảnh gia người Ý Camilla Marrese, người từng đến Alicudi trong đại dịch Covid-19 để ghi lại cuộc sống tại đây, trường học trên đảo đã phải đóng cửa vì không đủ học sinh.
Trên đảo có 2 cửa hàng tạp hóa và 1 quán bar để mọi người giao lưu, nhưng quán bar này chỉ hoạt động 3 tháng mỗi năm, cô cho biết thêm.
Đánh bắt cá là nguồn sống chính trên đảo Alicudi, dù ngành du lịch đã làm thay đổi đáng kể nền kinh tế nơi đây
"Vào những thời điểm còn lại trong năm, sự kiện giao lưu lớn nhất trên đảo là khi mọi người kéo xuống bến tàu mỗi lần thuyền cập bến - họ đến chỉ để xem ai đến và ai rời đi", Marrese chia sẻ với CNN trong một cuộc phỏng vấn qua Zoom. Đối tác và cộng sự của cô, Gabriele Chiapparini, bổ sung: "Có những ngôi nhà cách bến tàu tới 2 giờ đi bộ, nên người dân ở đó thường dùng ống nhòm để quan sát".
Với mong muốn ghi lại những khoảnh khắc hiếm hoi về hòn đảo và cuộc sống của cư dân nơi đây vào mùa đông, Marrese và Chiapparini đã dành 2 tháng khám phá Alicudi, chụp lại cảnh sắc thiên nhiên và kết thân với người dân trên đảo.
Alicudi được cho là có người sinh sống từ thế kỷ 17 trước Công nguyên. Tuy nhiên, các làn sóng di cư, cả rời đảo lẫn đến đảo, đã làm thay đổi đáng kể cơ cấu dân số nơi đây trong những thập kỷ gần đây. Nhiều người dân đã rời đảo đến đất liền Ý hoặc thậm chí xa hơn, đặc biệt là Úc. Marrese mô tả cộng đồng hiện tại trên đảo như "nhiều hòn đảo nhỏ trong cùng một hòn đảo" - bao gồm những cư dân lâu đời (mà một số người vui vẻ tự gọi mình là "thổ dân") và những người từ khắp châu Âu chuyển đến để tìm kiếm một cuộc sống yên bình.
"Chúng tôi đã gặp gỡ và trò chuyện với nhiều người chọn việc sống trên hòn đảo này vì họ cảm thấy mệt mỏi trước những vấn đề của thế giới hiện nay: biến đổi khí hậu, ô nhiễm môi trường, cách chúng ta canh tác nông sản và cả những bất cập trong hệ thống kinh tế", Chiapparini cho biết.
Alicudi là hòn đảo nằm xa nhất về phía tây trong quần đảo Aeolian, thuộc biển Tyrrhenian, phía bắc Sicily
Tuy nhiên, cả hai vẫn cảm nhận được một tinh thần cộng đồng đặc biệt, dù trên đảo không có nhiều nơi gặp gỡ hay không gian sinh hoạt chung cho người dân.
"Tất cả các ngôi nhà trên đảo đều nằm rải rác, nên rất khó để hình thành một cộng đồng gắn kết. Dù vậy, người dân ở đây có một cảm giác thuộc về rất mạnh mẽ; họ đều biết nhau và sẵn sàng giúp đỡ lẫn nhau. Tôi nghĩ mối quan hệ giữa họ rất khăng khít. Tuy nhiên, đây cũng giống như một xã hội thu nhỏ, nơi có cả điều tốt lẫn điều xấu, vì vẫn tồn tại những mâu thuẫn không đáng có và đôi khi là những hành động trả đũa nhỏ nhặt", Marrese chia sẻ.
Marrese ví cuộc sống của người dân trên đảo giống như sống trong một khu chung cư: "Bạn có thể không thích hàng xóm của mình, nhưng khi bão đến, mọi người vẫn cùng nhau xuống bờ biển để kéo thuyền của nhau lên và hỗ trợ lẫn nhau."
Theo các nhiếp ảnh gia, vì dân cư trên đảo thường xuyên thay đổi theo mùa, và người dân nơi đây đã quen với việc nhanh chóng xây dựng niềm tin và dễ dàng thuyết phục người khác đồng ý chụp ảnh.
"Họ rất quen với việc nhanh chóng tạo dựng mối quan hệ bền chặt và xây dựng những kết nối xã hội sâu sắc. Đồng thời, họ cũng đã quen với việc chứng kiến người khác rời đi, chấp nhận sự thay đổi liên tục và đối mặt với thực tế rằng không phải điều gì cũng tồn tại mãi mãi".
Địa hình gồ ghề của hòn đảo
Những truyền thuyết bí ẩn
Những bức chân dung trong cuốn sách của Camilla Marrese và Gabriele Chiapparini khắc họa hình ảnh người dân trên đảo giữa khung cảnh thiên nhiên hoang sơ hoặc đứng trên bờ biển dưới bầu trời xám xịt. Để tôn trọng quyền riêng tư, tên của các nhân vật thường không được nhắc đến, và một số bức ảnh còn che khuất khuôn mặt của họ.
Điều này càng làm tăng thêm vẻ bí ẩn của hòn đảo, vốn đã giàu có về các truyền thuyết địa phương. Thực tế, cuốn sách của Camilla Marrese và Gabriele Chiapparini thậm chí không nhắc rõ tên địa danh, nhưng bất kỳ ai quen thuộc với địa hình và các câu chuyện thần thoại được đề cập đều dễ dàng nhận ra đó chính là Alicudi. (Đây là một hòn đảo nằm tách biệt trong quần đảo Aeolian, thuộc biển Tyrrhenian phía bắc Sicily. Gần đây, Alicudi từng thu hút sự chú ý khi bị đàn dê "xâm chiếm," với số lượng dê nhiều gấp khoảng 6 lần dân cư trên đảo).
Alicudi còn nổi tiếng với một câu chuyện kỳ lạ trong lịch sử: việc sản xuất bánh mì chứa chất gây ảo giác một cách tình cờ.
Cho đến những năm 1950, người dân trên đảo thường ăn bánh mì bị nhiễm nấm ergot, một loại nấm trên lúa mạch đen, vốn là thành phần chính tạo ra LSD (chất gây ảo giác mạnh). Qua nhiều thế hệ, họ vô tình tiêu thụ loại bánh mì làm từ "lúa mạch điên" hoặc "lúa mạch sừng". Điều này có thể là nguồn gốc của nhiều truyền thuyết trên đảo, như câu chuyện về những người phụ nữ bay lượn trên bầu trời (được gọi là "maiara," nghĩa là "phù thủy" trong phương ngữ Aeolian).
"Có rất nhiều truyền thuyết đã được truyền lại qua nhiều thế hệ. Thực ra, các truyền thuyết đó có thể bắt nguồn từ những trải nghiệm ảo giác mà toàn bộ cư dân trên đảo từng trải qua, do họ ăn loại bánh mì này mỗi ngày", Marrese chia sẻ.
Các nhiếp ảnh gia cho biết người dân trên đảo "quen với việc nhanh chóng xây dựng mối quan hệ bền chặt" và thường sẵn sàng cho phép chụp chân dung của mình
Marrese và Chiapparini cũng tìm hiểu thêm về các khía cạnh văn hóa khác của hòn đảo, như lễ rước tượng Thánh Bartolo được tổ chức hàng năm và những nghề truyền thống như dệt vải hay thu hoạch bạch hoa. Họ cố gắng khắc họa Alicudi một cách cân bằng, không lý tưởng hóa như một "thiên đường" nhưng cũng không bi quan như một "địa ngục," dù hòn đảo phải đối mặt với nhiều khó khăn kinh tế. Dù vậy, ngay cả lượng du khách ít ỏi cũng đã mang lại những thay đổi đáng kể cho cuộc sống nơi đây.
Các nhiếp ảnh gia chia sẻ rằng nhiều cư dân trên đảo đã rời những khu vực cao hơn để chuyển xuống sinh sống gần biển. Hiện nay, phần lớn thanh niên trên đảo làm việc trong ngành xây dựng, chủ yếu sửa chữa hoặc xây dựng nhà cửa để cho thuê vào mùa hè.
"Cuộc sống ở đây từng rất, rất nghèo. Cho đến nửa sau thế kỷ trước, nền kinh tế chủ yếu dựa vào nông nghiệp và đánh bắt cá... rồi điện được đưa đến (vào những năm 1990), du lịch bắt đầu phát triển và tiền bạc cũng theo đó mà đến - mọi thứ thay đổi một cách chóng mặt", Marrese chia sẻ.
Sức mạnh của hòn đảo
Ngoài việc chụp các bức chân dung thông thường, Chiapparini và Marrese còn tập trung ghi lại vẻ đẹp của chính hòn đảo Alicudi. Với địa hình gồ ghề, những vách đá tựa như tác phẩm điêu khắc và các sườn núi dốc đứng, Alicudi trở thành một trong những "nhân vật chính" của cuốn sách.
Họ đặc biệt chú ý đến cách địa hình độc đáo này ảnh hưởng đến cuộc sống và tính cách của người dân trên đảo. "Tôi nghĩ rằng sống trên đảo giúp con người phát triển cả về thể chất lẫn tâm lý", Marrese chia sẻ, đồng thời nhấn mạnh việc cư dân ở đây có thể dễ dàng di chuyển trong đêm tối nhờ quen thuộc với địa hình khắc nghiệt.
Cảnh sắc trên đảo
"Sống theo cách này đã thấm sâu vào con người họ và định hình lối sống của họ... họ gắn bó chặt chẽ với nhịp điệu của mặt trời mọc và lặn," Marrese chia sẻ.
Trải nghiệm tại Alicudi cũng để lại dấu ấn mạnh mẽ với Chiapparini và Marrese. Cả hai đều cảm thấy sự kết nối sâu sắc với hòn đảo, vẫn giữ liên lạc với nhiều cư dân và nhận ra giá trị của lối sống đơn giản nơi đây.
"Mùa hè vừa rồi, chúng tôi đã quay lại hòn đảo, và khi ở đó, tôi thường tự hỏi: 'Tại sao mình không sống ở đây?' Nhưng rồi chúng tôi nhận ra rằng, thực ra, mình không thực sự muốn định cư ở đó. Dù vậy, có một mối liên kết rất sâu sắc mà chúng tôi sẽ luôn mang theo", Marrese kể.
"Điều chúng tôi nhận ra là, không chỉ có một cách sống duy nhất - có rất nhiều cách sống khác nhau," cô nói thêm. "Chúng có thể có ưu và nhược điểm, rất khác biệt với cách sống của bạn. Nhưng người dân trên đảo chấp nhận điều đó và vẫn sống rất ổn".
Cuộc sống "mê hoặc" tại nơi hẻo lánh nhất thế giới Một ngày bình thường ở quần đảo Svalbard - Na Uy rất khác biệt: Thưởng thức cà phê dưới ánh cực quang, mặt trời lúc nửa đêm hoặc với tuần lộc. Sâu bên trong Vòng Bắc Cực, ẩn mình giữa những tảng băng khổng lồ và dưới các dòng băng trôi vùng cực, nhiếp ảnh gia kiêm nhà sáng tạo nội dung người...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Mặt Trăng có thể cất giấu trữ lượng bạch kim quý giá khổng lồ

Phát hiện 2 viên kim cương chứa "điều không thể"

Nhiều quả cầu ánh sáng màu tím liên tiếp xuất hiện trên bầu trời, chuyên gia vào cuộc và cái kết bất ngờ

Chàng trai 28 tuổi cưới bà lão 65 tuổi, cuộc sống hiện tại gây ngỡ ngàng

Con người đang tiến hóa nhanh hơn nhưng không phải do gen

Vì sao người dân Trung Quốc dán ảnh Tạ Đình Phong lên cửa kính để ngăn bão?

6 mảnh thủy tinh xanh tiết lộ vật thể ngoài Trái Đất bí ẩn

Bí ẩn đội quân đất nung trong lăng Tần Thủy Hoàng: Tại sao nhiều chiến binh nắm chặt tay không, vũ khí của họ đâu rồi?

2 hành khách phải ăn sạch 3,5kg sầu riêng trong 10 phút trước chuyến bay: Chỉ có thể thốt lên 1 câu sau "khoảnh khắc sụp đổ"

Chú robot cô đơn nhất vũ trụ

Chết đi sống lại, người đàn ông kể về nhiệm vụ bí ẩn được giao

Tinh tinh biết "nhậu" như con người, dùng đồ có cồn mỗi ngày
Có thể bạn quan tâm

Đức Phúc cảnh báo
Sao việt
00:17:32 02/10/2025
'Mưa đỏ' tranh giải Oscar: Ảo tưởng hay cơ hội cho điện ảnh Việt?
Hậu trường phim
00:10:47 02/10/2025
Tặng vợ hẳn Porsche để phông bạt chắc mỗi tổng tài này làm nổi: Đẹp trai tinh tế còn kinh tế, phúc 3 đời mới cưới được
Phim châu á
00:01:05 02/10/2025
Tính cách của 'vua phim cương thi' Lâm Chánh Anh qua lời kể từ đồng nghiệp
Sao châu á
23:49:10 01/10/2025
Tâm niệm của ca sĩ Đông Đào ở tuổi 54
Tv show
23:41:38 01/10/2025
Đột kích quán bar lớn nhất Phú Quốc, tạm giữ hình sự 2 đối tượng tổ chức sử dụng ma tuý
Pháp luật
23:25:42 01/10/2025
Đức Phúc đến nhà riêng cảm ơn nhà thơ Nguyễn Duy
Nhạc việt
23:17:11 01/10/2025
Phát hiện người đàn ông tử vong bất thường trong khách sạn
Tin nổi bật
23:16:23 01/10/2025
Số người thiệt mạng đang tăng nhanh sau động đất ở Philippines
Thế giới
23:13:11 01/10/2025
Gần cuối phim 'Cô đừng hòng thoát khỏi tôi', loạt nhân vật bị thủ tiêu
Phim việt
22:54:58 01/10/2025