Cuộc sống hãy chậm lại, để cúi xuống và nhặt lấy yêu thương
Trong cuộc đời của mình, có bao giờ bạn tự hỏi TÔI có phải là một người thực dụng?
Mỗi buổi sáng thức dậy, chỉ có tiền là người bạn, người thân duy nhất mà họ có thể nhìn thấy…Vậy cuộc đời như thế có gì vui để sống?
Trong cuộc đời của mình, có bao giờ ta tự hỏi: TÔI có phải là một người thực dụng? Nếu có, vì sao tôi trở nên như vậy? Những câu hỏi tưởng chừng như đơn giản, nhưng để trả lời được ta phải chiêm nghiệm bằng cả một quãng dài trong cuộc đời.
Mỗi người chúng ta đều khác nhau về văn hóa địa phương, truyền thống gia đình, trình độ học vấn, kiến thức và kinh nghiệm sống… Chính những điểm khác nhau này tạo nên giá trị bên trong của mỗi người khác nhau. Điều này làm cho quan điểm và cách sống của mỗi người khác nhau. Tuy nhiên, quan điểm và cách sống của mỗi cá nhân một phần bị tác động không nhỏ của cơm áo, gạo tiền. Vì lợi ích vật chất mà đôi khi ta phải không ngừng đấu tranh, giành giật, thậm chí bất chấp thủ đọan để đạt được những ham muốn của mình. Chính vật chất tác động mạnh mẽ đến hành vi của con người và kéo con người vào guồng máy mà ai cũng trở nên khô cằn về thể xác lẫn tâm hồn.
Họ có thể đánh đổi niềm đam mê, tình yêu, lý tưởng, và thậm chí bản thân mình cho cuộc sống vật chất như nhà lầu, xe hơi, quyền cao, chức rộng với lý lẽ sống “Những thứ không mua được bằng tiền, thì sẽ mua được bằng rất nhiều tiền”? Những người theo lối sống thực dụng chỉ làm những điều có lợi cho mình, và sẵn sàng thay đổi quan niệm, cách sống miễn làm sao cho phù hợp với lợi ích vật chất của mình mà không cần quan tâm đến cảm nhận của người khác, cho nên họ có thể nhẫn tâm chà đạp lên các giá trị đạo đức tốt đẹp trong xã hội.
Ngày nay giới trẻ quan niệm về cuộc sống và tình yêu có mang màu sắc thực dụng?
Ai cũng biết, cuộc sống không có vật chất mọi thứ sẽ trở nên giáo điều, xa lạ với thực tế. Tuy nhiên, nếu ta sống luôn luôn vì tiền bạc, vật chất thì phải xem lại bản thân và cách sống của mình. Mái ấm gia đình sẽ như thế nào khi vợ hoặc chồng là một con người sống quá “vật chất”? Cuộc sống gia đình không chỉ đơn thuần là hai người ở chung nhà, mà là một quá trình dài, nó đòi hỏi cả hai vợ chồng đều phải vun đắp cho mái ấm của mình. Vì vậy, quyết định gắn bó cuộc đời với một ai đó phải là người mình yêu thương bằng cả trái tim, người có thể cùng ta chia sẻ những vui buồn trong cuộc sống. Có thể cuộc sống không dư thừa vật chất, nhưng với tình yêu thương thật sự thì họ sẽ cùng nhau vượt qua được những khó khăn trên đường đời, để vươn tới những ước mơ tốt đẹp bằng chính nỗ lực của cả hai.
Video đang HOT
Trong thời đại hiện nay, có một số bộ phận giới trẻ suy nghĩ quá nhiều cho bản thân. Đối với họ tiền bạc, danh vọng là những nấc thang cần phải bước lên bằng mọi giá. Chính vì vậy họ quên đi những tình cảm thiêng liêng xung quanh mình, quên đi những mối quan hệ gia đình, bạn bè, đồng nghiệp…Họ suy nghĩ quá nhiều về tính “kinh tế” trước khi quyết định có nên kết bạn với một ai đó hay không, có nên gắn bó đời mình với một người “bình thường” trong xã hội…Cuối cùng sự chọn lựa nghiêng về phần vật chất nhiều hơn là những cảm xúc mách bảo của con tim, họ chấp nhận cuộc hôn nhân thiếu đi sự lãng mạn, tình yêu thương và sự chia sẻ để có được cuộc sống đầy đủ về vật chất, nhưng họ đâu biết được những tháng ngày tiếp theo trong cuộc sống vợ chồng sẽ là những tháng ngày cô đơn và buồn tủi…Trên thực tế, rất nhiều người phải trả giá cho sự chọn lựa vật chất của mình, khi đêm từng đêm họ cô đơn, lẽ loi trong chính ngôi nhà của mình…
Tuy nhiên trong cuộc sống, chúng ta cũng đừng quá “mơ mộng” xa rời “thực tế”. Suy cho cùng giữa thực tế và thực dụng chỉ cách nhau bằng một đường ranh giới, nếu ta bước qua bên kia đường ranh giới thì chúng ta đã trở thành một con nguười khác. Mỗi người chúng ta quan trọng đừng để tiền bạc chi phối mình quá nhiều trong cuộc sống, vì chính chúng ta là người tạo ra của cải, vật chất!
Đối với bản thân mình, có một thời tôi đã sống như chỉ biết cho bản thân, sống với những ham muốn tiền bạc, vật chất mà quên đi những yêu thương quanh mình, để rồi khi gục ngã trong lối sống thực dụng của mình, tôi mới nhận ra khuôn mặt nham nhở một thời của mình qua hình ảnh của một kẻ cơ hội, chuyên đi giành giựt của người khác bằng những ma lực của riêng mình. Cũng may, đó là một khoảng rất ngắn trong đoạn đời mình phải đi qua…
Trong cuộc đời của mình, có bao giờ bạn tự hỏi TÔI có phải là một người thực dụng?
Có một gã khùng đã từng như thế, nhưng rồi gã cũng nhận ra được sự yêu thương nồng nàn và chân thành mà gã được ban tặng. Thế rồi không những cúi xuống thật sâu để đón nhận yêu thương đó, mà gã còn nắm giữ thật chặt yêu thương đó trong trái tim mình…Gã là người biết nhận ra sai lầm và sữa chữa sai lầm của chính mình!
Bạn ơi, hãy can đảm cúi xuống nhặt lên những gì mình đã bỏ quên trên con đường tìm kiếm hạnh phúc và lẽ sống cuộc đời mình!
Vân Anh
Theo dulich.petrotimes.vn
Sau đêm cầu hôn lãng mạn, em thức dậy thì gặp ngay người yêu cũ, đang ngạc nhiên bỗng anh nói một câu khiến em chết đứng tại chỗ
Thấy em ngơ ngác ngạc nhiên, người yêu cũ của em liền bước đến rồi cười lớn...
Em xấu hổ không để đâu cho hết mọi người ạ, giờ chỉ có nước về quê, chứ ở công ty em đã bị mang tiếng hết rồi. Tất cả cũng chỉ vì em nhẹ dạ cả tin, nếu không đã chẳng xảy ra cơ sự này. Ai bảo em thực dụng thì hãy nghĩ kỹ đi, con gái chưa lấy chồng vẫn có quyền được lựa chọn người tốt hơn chứ.
Em sinh ra trong gia đình khó khăn. Từ nhỏ em đã cố gắng học hành để sau này kiếm được một công việc tốt, một tấm chồng đáng làm chồng. Vì cái nghèo ăn sâu vào gia đình em, nếu muốn thoát khỏi cái nghèo ấy, em phải nỗ lực hơn người khác rất nhiều lần.
Khi đi học, em luôn đứng đầu lớp. Cùng với vẻ cao ráo và nét đẹp đặc biệt, sau này học đại học, em có quen vài người bạn trai. Họ đều là con nhà giàu nhưng không có chí tiến thủ. Vả lại ai khi yêu cũng đòi hỏi phải làm chuyện ấy. Trong khi đó em luôn muốn giữ gìn để cho người mà mình xác định lấy làm chồng. Vì những người giàu họ rất xem trọng điều đó, em cũng muốn mình thật xứng đáng với chồng sau này.
Riêng em, một người đàn ông mà suốt ngày phải ngửa tay xin tiền mẹ thì giàu đến mấy cũng chẳng ra gì. (Ảnh minh họa)
Thời gian trước em có quen một người. Anh ấy yêu thương và chiều chuộng em, cũng cho em tiền để mua sắm đồ hàng hiệu. Tiền này thì là tiền của bố mẹ anh ấy thôi, chứ anh ấy chỉ ăn chơi chứ có làm gì đâu. Nói thật là em không cảm thấy yêu anh ấy nhiều. Vì theo em, một người đàn ông mà suốt ngày phải ngửa tay xin tiền mẹ thì giàu đến mấy cũng chẳng ra gì.
Sau vài tháng, em quyết định chia tay, sợ yêu lâu tới lúc chấm dứt sẽ gây phiền hà. Không giống với những người trước, lần này anh ấy cứ bám riết lấy em không chịu buông. Bản thân em thì muốn dứt khoát nên nói thẳng là mình chỉ lợi dụng tiền bạc chứ chẳng trông mong chuyện tương lai. Sau đó, em không thấy người cũ nhắn tin, gọi điện cho mình nữa.
Được một thời gian sau thì em gặp người yêu bây giờ. Chưa đầy 30 tuổi mà anh ta đã bảo mình là doanh nhân thành đạt. Đồ anh dùng cũng là hàng hiệu, những chuyến du lịch thì xa xỉ khiến em mờ mắt và quyết phải làm vợ người đàn ông ấy. Em cứ nghĩ mình sành sỏi nên mới được anh yêu. Thời gian yêu nhau, anh rất lãng mạn, hay đưa em đi chơi.
Một tuần trước, em được anh dẫn đi chơi biển. Khu nghỉ dưỡng mà bọn em ở là khu cao cấp, mới đến thôi em đã thấy choáng ngợp. Tối ấy, em được cầu hôn, không khí lãng mạn y như những gì em mong muốn. Vì đã nhận lời cầu hôn nên em coi anh như chồng sắp cưới và sẵn sàng trao anh bản thân mình. Vậy mà sau đêm ấy, em mới biết mình trở thành trò hề.
Đến bây giờ, em vẫn nghĩ rằng mình như vậy chẳng có gì sai cả. (Ảnh minh họa)
Khi ngủ dậy, em không thấy người yêu đâu. Bước ra phòng khách, em giật mình nhận ra một nhóm người trong đó có người yêu hiện tại và người yêu cũ của em, họ đang nói cười như thân thiết lắm.
Thấy em ngơ ngác ngạc nhiên, người yêu cũ của em liền bước đến rồi cười lớn: "Cô bị lừa rồi. Tên này chỉ là một gã phụ hồ tôi thuê để dạy cho cô một bài học thôi. Chắc nằm mơ cô cũng không nghĩ thứ mà cô cho là quý giá ấy lại được trao cho một gã phụ hồ nghèo kiết xác chứ gì?".
Sau đó, trước mặt bao người, anh ấy còn nói em là loại con gái thực dụng, thích moi tiền đàn ông.
Em xấu hổ lắm, nhất là khi mọi người trong công ty biết được người em vẫn rêu rao là đại gia cuối cùng chẳng có xu nào trong túi. Mấy ngày nay em đã xin nghỉ làm. Đến bây giờ, em vẫn nghĩ rằng mình như vậy chẳng có gì sai cả. Chẳng lẽ trong mắt đàn ông, người như em đáng lên án lắm ư?
Theo Afamily
Ly hôn 2 năm, mẹ chồng bị tai biến vẫn vào chăm, hôm ra viện bà cho tôi sổ tiết kiệm 3 tỷ Tôi cứ nghĩ cuộc sống của tôi sẽ bế tắc từ ngày ly hôn chồng cũ. Vậy mà tôi không ngờ vẫn được mẹ chồng thương đến vậy. Tôi và chồng đến với nhau hoàn toàn tự nguyện, do 2 đứa tự tìm hiểu nhau. Nhà tôi và nhà anh ở cách nhau 10km. Ngày đó tôi là cô sinh viên năm cuối...