Cuộc sống đảo lộn vì… mẹ chồng
Chồng hơn tôi ngót chục tuổi. Chúng tôi yêu nhau tròn 5 năm mới quyết định làm lễ cưới. Anh là con út trong một gia đình nghèo có 4 anh chị em, cha mẹ làm nghề nông.
Trước khi đến với tôi, anh từng làm nhiều nghề mưu sinh rồi sau này mới vào đại học. Tôi yêu anh ngay từ cái nhìn đầu tiên khi tôi mới học năm thứ nhất. Sự già dặn, từng trải của anh đã lưu dấu trong tôi khiến tôi chẳng thể nào quên được.
Từ ngày mẹ chồng lên ở cùng, cuộc sống của vợ chồng tôi đã đảo lộn hoàn toàn (Ảnh minh họa)
5 năm yêu nhau có thể nói là quãng thời gian đẹp nhất của hai đứa. Mọi người đều mừng cho tôi bởi có được người yêu hiền lành, chân chất. Bạn bè bảo, mẫu người như vậy sẽ hợp với tôi vì tôi là người sống dung dị, chân thành.
Chúng tôi kết hôn với hai bàn tay trắng. Thậm chí, đám cưới xong tôi phải gom hết số tiền vàng gia đình cho để đem bán lấy tiền trả nợ đám cưới cho nhà chồng.
Một năm sau, con gái bé bỏng của chúng tôi cất tiếng khóc chào đời trong căn nhà trọ trên thành phố mà chúng tôi thuê. Bố mẹ tôi ở tỉnh xa, lại đang công tác nên mẹ chồng lên ở cùng và giúp vợ chồng tôi trông nom cháu.
Ngày bà lên thành phố chăm con chăm cháu, tôi đón bà bằng niềm hân hoan và biết ơn vô hạn. Tôi thực sự không lấy làm phiền toái vì ngày còn ở nhà với bố mẹ đẻ, bà nội tôi cũng ở cùng. Bố mẹ và chị em tôi rất mực kính trọng nội.
Nhưng tôi đã lầm vì không phải người già nào cũng giống nhau. Từ ngày mẹ chồng lên ở cùng, cuộc sống của vợ chồng tôi đã đảo lộn hoàn toàn.
Đầu tiên là chuyện chồng tôi bận đi học đi làm tối ngày, mẹ chồng còn lạ lẫm với cuộc sống phố thị từ chuyên bếp núc đến chợ búa cũng như sử dụng máy móc trong nhà. Thế nên tôi còn đang ở cữ vẫn phải tự tay làm tất cả. Sau khi hết ở cữ, mẹ luôn lấy lý do không quen các thiết bị trong nhà nên việc nhà nghiễm nhiên vẫn là do tôi đảm nhiệm.
Video đang HOT
Bực nhất là khi chồng tôi đi làm về định lăn vào giúp vợ thì mẹ chồng nhất định ngăn lại. Bà bảo rằng: “Đàn ông phải lo việc lớn, không thể làm mấy việc… đàn bà!”. Chồng tôi thoạt đầu rất bất ngờ nhưng trước ánh mắt cương quyết của bà, anh cũng đành rút lui.
Lại thêm, lấy cớ lạ nhà không ngủ được, mẹ chồng tôi không cho con trai vào ngủ cùng vợ con. Bà bảo anh ra phòng khách nằm cùng bà cho bà đỡ buồn.
Ban đầu tôi ủng hộ việc chồng ngủ ở phòng khách vì nghĩ mẹ còn lạ lẫm. Thế nhưng sau này tôi mới biết, bà làm vậy vì không muốn con trai ngủ cũng phòng với vợ ở cữ vì sợ con trai bà ngu đi và yếu sinh lý?! Với lại, bà sợ con trai phải đêm hôm thức giấc pha sữa cho con nhỏ mà vất vả và hao mòn cơ thể.
Con dâu ở cữ, mẹ chồng đã không giúp gì được cho con thì thôi. Đằng này, cứ đến 2 ngày cuối tuần, căn nhà trọ 22m nhà tôi như một cái chợ. Bà gọi điện cho các cháu ruột, cháu họ đến phòng trọ của tôi nấu nướng, ăn uống.
Nếu như trước đây tôi thích tụ tập cho vui thì khi có con nhỏ chuyện ấy quá thường xuyên khiến tôi mệt mỏi và không thoải mái. Nhất là khi các cháu về, lại chỉ có một mình tôi cặm cụi dọn bãi chiến trường bày ra.
Hơn nữa, cả đông người quá, con tôi cũng ngủ không ngoan và hay bị giật mình vì tiếng trò chuyện, cười đùa của bà và các cháu. Tôi mở lời nói với chồng để anh góp ý cho mẹ bớt gọi cho các cháu tụ tập thì chồng trách tôi ích kỉ và khăng khăng nếp sống quê anh tình cảm vậy.
Thời điểm này, kinh tế gia đình tôi vô cùng khó khăn vì có thêm con nhỏ và chồng tôi lại đi học lên cao hơn. Con được 3 tháng tuổi tôi phải nhận làm thêm sổ sách tại nhà. Con 4 tháng tuổi, tôi đi làm trở lại nhưng lương kế toán tại công ty nhỏ cũng không được bao nhiêu. Vì thế, hết giờ làm tôi cũng nhận làm thêm đến 9 giờ tối mới về.
Song mệt mỏi về thể xác đến đâu tôi cũng chịu được. Nhưng những mệt mỏi về tinh thần với mẹ chồng làm tôi tủi thân và ức chế.
Thời gian gần đây, thấy con dâu làm thêm giờ về muộn, tối nào hễ về đến nhà, tôi cũng thấy mẹ chồng đang đợi tôi. Thấy dáng tôi dắt xe về là bà lại bắt đầu chửi rủa: “Anh chị đưa tôi lên đây để hành tôi thế này à? Cả ngày ôm con cho như ô sin rồi mà đến 9h tối vẫn chưa được ăn tối”.
Mà khổ, tôi có bắt bà đợi vợ chồng tôi về ăn cơm đâu. Sáng nào trước khi đi làm, tôi cũng chuẩn bị thức ăn tinh tươm cho cả 2 bữa. Bà chỉ việc vi sóng lại là có thể ăn rồi. Vợ chồng tôi cũng bảo bà cứ ăn cơm trước, không phải đợi 2 con về. Song bà nhất định không ăn tối trước nhưng cứ thấy con dâu về là chửi bới ầm ĩ. Những lúc như vậy, tôi phải cố nhịn và xin lỗi bà. Một tay bế con, một tay nhanh chóng lo dọn dẹp cơm nước cho mẹ chồng ăn.
Tại sao phụ nữ cứ quàng thêm cái thiên chức làm vợ, làm dâu, làm mẹ là lại thấy mệt mỏi và ức chế thế này chứ? (Ảnh minh họa)
Mới đây nhất, bên họ hàng nhà chồng có người phải nằm viện. Vợ chồng tôi bảo đi thăm song còn bận công việc chưa thu xếp vào thăm được ngay. Mẹ chồng tôi tỏ rõ vẻ không hài lòng ra mặt. Bà bảo thẳng với con dâu: “Cái loại dâu không biết đến nguồn gốc, họ hàng”.
Bà còn phàn nàn với hàng xóm: “Thằng Ph. nhà tôi số khổ. Nó lấy được con vợ xấu người xấu cả nết”. Tôi nghe lại được ấm ức lắm nhưng chẳng dám đôi co lại vì sợ lại ầm nhà.
Mấy hôm nay, cứ đi làm về nhà, tôi lại thấy mặt mẹ chồng nặng như đeo đá. Tôi thực sự mệt mỏi nên chẳng còn muốn hỏi bà tại sao lại vậy. Tại sao phụ nữ cứ quàng thêm cái thiên chức làm vợ, làm dâu, làm mẹ là lại thấy mệt mỏi và ức chế thế này chứ?
Theo VNE
Nhục nhã vì lấy chồng giàu
Cái ngày tôi lấy chồng, họ hàng gần xa, bạn bè, ai cũng mừng rỡ cho tôi. Họ nói số tôi may mắn, như vậy là xứng đôi vừa lứa, lấy được anh chồng giàu, còn cô vợ, là tôi, xinh xắn, khéo ăn khéo nói nhất làng.
Tôi cũng vui vì điều đó. Thật ra, tôi không quá ham giàu sang nhưng vì bố mẹ tôi cũng mong muốn, khát khao con gái trưởng thành, lấy được người tử tế để bố mẹ còn được nhờ.
Ngày về làm dâu nhà chồng, chúng tôi ở chung với bố mẹ chồng. Căn nhà to, rộng, có rất nhiều phòng riêng và phòng khách, phòng ăn thì sang trọng. Nói là nhà nhưng trông giống như một căn biệt thự thì đúng hơn. Chúng tôi sống với nhau vui vẻ, hạnh phúc được thời gian đầu.
Sau này, vì mẹ chồng giàu nhưng ki, lại hay soi mói con dâu nên tôi bắt đầu rơi vào bể khổ. Chồng tôi thì không thương vợ, vì có tiền nên anh cũng tha hồ vui thú bên ngoài. Cuộc sống của tôi lật sang trang đen tối. Nhà mẹ tôi quá rộng, nên những đồ đạc trong nhà cũng quá nhiều. Có cái gì hỏng hóc là y như rằng mẹ đổ tại tôi. Vì nhà có ai đâu, bố thì không phải chịu tội, mẹ cũng không, chồng tôi thì càng không nên tất nhiên, không cần lý do, mẹ quy luôn về tôi.
Ngày về làm dâu nhà chồng, chúng tôi ở chung với bố mẹ chồng. Căn nhà to, rộng, có rất nhiều phòng riêng và phòng khách, phòng ăn thì sang trọng. (Ảnh minh họa)
Mẹ nói tôi, "cái nhà vệ sinh tự nhiên bị hỏng cái giật nước, chắc là do con làm hả, với lại nhiều lần mẹ phát hiện, đi vệ sinh không xả nước rồi, chỉ có con thôi. Nhà này, có con là chưa quen dùng đồ xịn trong nhà chứ bố mẹ thì thông thạo lạ gì. Con có làm thì nói ra, mẹ gọi thợ tới sửa. Lần sau không biết thì phải hỏi, đừng có mà mò mẫm, thiết bị thì hiện đại, có như nhà con đâu". Nghe mẹ nói mà tôi ức tới tận cổ. Tại sao mẹ lại có thể thốt ra những lời như thế. Tôi cố cãi là &'không phải con' thì ngay lập tức bị mẹ tôi bảo, &'láo quá, nói một câu cãi mười câu'.
Có lần, vì tôi bị ốm nên bố mẹ tôi lên chơi, tiện qua thăm nhà thông gia rồi chăm sóc tôi. Tới nơi, bố tôi chẳng may đi dép vào trong nhà, thế là mẹ chồng tôi la toáng lên: "Trời ơi là trời, nhà này là nhà nào mà ông lại đi dép vào trong. Ông định tha bẩn cả nhà này để tí nữa tôi lại lau dọn bằng chết à. Nhà rộng thế này ông biết lau bao lâu không?". Nói xong câu đó mẹ tôi quay đi còn lẩm bẩm: "Đúng là mấy ông bà nhà quê".
Cả ngày hôm ấy bố mẹ tôi ở chơi, mẹ không động gì vào bếp núc. Mẹ bảo có đồ trong tủ lạnh, để mẹ đẻ tôi tự nấu ăn. Mà làm gì có đồ gì, chỉ có trứng và thịt tức là được hai món chính. Mẹ tôi cũng lầm lũi vào nấu, nhưng bếp ga quá xịn, mẹ tôi không biết làm thế nào, bà ấy lại la ầm lên bảo: "Không biết thì hỏi, bà đừng có phá hỏng đồ nhà tôi". Nghe mẹ chồng tôi mẹ tôi mà tôi ứa nước mắt. Chắc sau này tôi có đẻ mẹ tôi cũng không dám lên chơi.
Tôi có nói với mẹ rằng hãy nhẫn nhịn, vì nhà người ta giàu. Nhìn tôi mẹ ứa nước mắt, mẹ biết, tôi chẳng sung sướng gì với bà mẹ chồng như vậy.
Bữa cơm hôm ấy đúng chỉ có hai món, đó là bữa cơm mà mẹ chồng tôi thiết đãi ông bà thông gia. Thật buồn, thật chán vì tại sao người ta lại cư xử kém như vậy. Nếu biết tôi nghèo, tại sao bố mẹ chồng còn đồng ý cho anh lấy tôi.
Thú thực, căn nhà sang trọng thế này mà sống nhục thế thì tôi thà rằng, sống ở căn phòng trọ cũ kĩ mà được chồng yêu thương, bố mẹ chồng nể trọng còn hơn. (ảnh minh họa)
Chồng tôi thì đi làm tối ngày, suốt ngày nói bận công việc, không làm thì sao mà giàu được như vậy. Tôi cũng chẳng hiểu cụ tỉ công việc của chồng ra sao nên tôi buồn lắm, chán lắm. Có than gì anh cũng bảo tôi nhịn đi, không có bố mẹ thì anh và tôi không được sống trong căn nhà sang trọng như thế này.
Thú thực, căn nhà sang trọng thế này mà sống nhục thế thì tôi thà rằng, sống ở căn phòng trọ cũ kĩ mà được chồng yêu thương, bố mẹ chồng nể trọng còn hơn. Cuộc sống giàu sang mà mọi người tưởng là hào nhoáng đây sao? Tôi sắp ngột thở rồi, sắp không tiếp tục được nữa, sức người có hạn. Tôi cảm thấy chán nản, mệt mỏi, mong muốn được thoát khỏi cảnh này. Nhưng có cách nào không hay chỉ còn cách ly hôn?
Theo VNE
5 ưu điểm khiến 1 gái quê như tôi "ăn đứt" gái phố Giữa thời buổi gái phố đa phần mất trinh và ra vào nhà nghỉ như đi chợ bây giờ, tôi chính là nữ hoàng thánh thiện. Thêm một điểm khác biệt giúp gái quê như tôi "ăn đứt" gái thành phố. Bài chia sẻ của bạn Nam Trung làm tôi cười mất nửa buổi làm việc. Bạn bảo dẫu có ế cũng không...