Cuộc sống của những vị thần trinh nữ ở vương quốc Nepal
Trước cửa ngôi đền linh thiêng nằm trong quảng trường Durba Kathmandu thuộc trung tâm thủ đô của đất nước Nepal, dân chúng tụ tập rất đông và bỗng trở nên nhốn nháo khi ai đó hô lớn: “ Nữ thần, nữ thần xuất hiện”.
Qua ô cửa sổ nhỏ của ngôi đền, một cô bé gái khoảng chừng 4 tuổi xuất hiện trong bộ trang phục màu đỏ với tóc vấn cao cùng nhiều trang sức và một con mắt thứ ba được vẽ trên trán vô cùng huyền bí. Nữ thần có vẻ mặt hơi buồn, thờ ơ đưa mắt nhìn tất cả mọi người. Toàn thể dân chúng Nepal có mặt tại ngôi đền khi đó vội vàng quỳ rạp người, thành kính lạy lục và khấn vái.
Nhiệm kì của nữ thần
Đó là một ngày của tháng 10 khi mà người dân Nepal hoan hỉ ăn mừng lễ hội Desain – một trong những lễ hội lớn nhất của vương quốc nhỏ bé nằm trên dãy Himalaya này. Người dân Nepal háo hức truyền tai nhau về một Kumari – vị thần trinh nữ sống mới của họ, thay thế cho người tiền nhiệm đã bị phế truất do đến tuổi dậy thì. Vị thần trinh nữ mới có tên là Preeti Shakya, mới chỉ lên 4 tuổi.
Sau buổi lễ phong nữ thần diễn ra trong ngôi đền, Preeti Shakya sẽ từ bỏ cuộc sống bình thường của mình để trở thành vị thánh sống của người dân Nepal. Dù là người theo đạo Hindu hay đạo Phật đều sùng kính nữ thần này, coi nàng là cội nguồn cho sự thịnh vượng và hòa bình trên vương quốc.
Trong vòng 8 năm, cho tới tận tuổi dậy thì, Preeti Shakya sẽ được cả người Hindu và tín đồ Phật giáo sùng kính như một vị thánh bảo vệ cho đức vua và toàn thể thần dân của vương quốc Nepal.
Đúng 9 giờ sáng, vị nữ thần mới xuất hiện. Tất cả dân chúng bỗng nhốn nháo khi có ai đó hô lớn: “Nữ thần, nữ thần!”. Trong phút chốc, tất cả người dân quỳ rạp xuống đất và rầm rì khấn vái. Qua ô cửa sổ nhỏ của ngôi đền, nữ thần xuất hiện trong bộ trang phục màu đỏ với tóc vấn cao cùng nhiều trang sức và một con mắt thứ ba được vẽ trên trán vô cùng huyền bí. Nữ thần có vẻ mặt hơi buồn, thờ ơ đưa mắt nhìn tất cả mọi người.
Một vị thần trinh nữ ở vương quốc Nepal
Người dân Nepal lúc này mới có cơ hội được diện kiến vị nữ thần trinh nữ mới của vương quốc mình. Nữ thần có một làn da mịn màng, bàn tay nuột nà, đôi mắt trong sáng và hàm răng trắng đều tăm tắp. Tất cả mọi người đều tỏ ra hài lòng với sự lựa chọn của các giáo sĩ hoàng gia về nữ thần mới này. Họ tin rằng Preeti Shakya sẽ mang lại cho họ những may mắn và luồng sinh khí mới trong cuộc sống.
Từ khi bắt đầu cuộc sống của một Kumari, Preeti Shakya sẽ luôn phải mặc trên mình trang phục màu đỏ. Người ta cột chặt tóc cô bé thành búi và vẽ cho em một con mắt thứ ba vào giữa trán. Đây là con mắt xua đuổi tà ma trong đức tin của người Hindu.
Trong thời gian làm nữ thần, Preeti Shakya sẽ sống tách biệt với tất cả mọi người trong cung điện nhỏ của riêng mình với một chế độ sinh hoạt của nữ thần. Trước 7 giờ sáng mỗi ngày, “nữ thần sống” phải trở dậy với sự giúp đỡ của người hầu tiến hành vệ sinh cá nhân và trang điểm, khoác lên người bộ trang phục riêng của mình.
9 giờ sáng hàng ngày, Preeti Shakya phải tới ngai vàng ngồi để dân chúng tới lễ. Ngày nào cũng vậy, cứ vào lúc 12 giờ trưa và 4 giờ chiều, “nữ thần sống” phải mặc quần áo màu đỏ, đầu đội vương miện bằng bạc, đứng nơi cửa sổ để du khách chiêm ngưỡng. Những người dân Nepal quan niệm rằng việc nhìn thấy được nữ thần là một trong những điềm may mắn của họ.
Tục lệ thờ “nữ thần sống” ở Nepal bắt nguồn từ triều đại vua Mara
thế kỷ thứ 16, sau đó được triều đại vua Shara kế thừa.
Trong ngày lễ quan trọng, “nữ thần sống” được trang điểm kĩ lưỡng, khoác lên mình bộ quần áo nữ thần đẹp nhất và ngồi trên kiệu du hành trên đường phố để dân chúng được chiêm ngưỡng dung nhan của nữ thần. Mỗi lời nói và cử chỉ của nữ thần, đều được những tín đồ sùng bái coi là dấu hiệu của sự may mắn, tốt lành.
Vì vậy, ngay khi Preeti Shakya xuất hiện, những người dân sùng bái đều cố gắng để đón lấy những biểu hiện trên gương mặt của nàng. Người dân Nepal quan niệm mỗi biểu hiện trên nét mặt hoặc cử chỉ của Kumari đều được coi là điềm báo. Người gặp được “nữ thần sống” với khuôn mặt lạnh như băng có thể xem là người may mắn bởi lúc này mọi ước nguyện của người đó đã được nữ thần chấp nhận.
Nếu như ai thấy “nữ thần sống” khóc hoặc cười thì vô cùng lo lắng bởi đó là điềm báo của bệnh tật nặng hoặc cái chết. Người dân Nepal cũng tin rằng khi “nữ thần sống” ứa nước mắt là điềm báo có ai đó sắp chết hoặc than phiền về thức ăn nghĩa là có người sắp mất mát về tiền bạc.
Quá trình tuyển chọn khắc nghiệt
Tục lệ thờ “nữ thần sống” ở Nepal bắt nguồn từ triều đại vua Mara thế kỷ thứ 16, sau đó được triều đại vua Shara kế thừa. Tại Nepal, “nữ thần sống” được gọi là “Kamari”, theo tiếng Nepal có nghĩa là thần trinh tiết. “Nữ thần sống” ở Nepal được coi là hiện thân của nữ thần tối cao Durga của Ấn Độ giáo.
Khắp vương quốc Nepal có khoảng 5 “nữ thần sống” và mỗi Kumari trị vì một khu vực để ban phước lành cho người dân ở đó. Quan trọng nhất và được tôn thờ nhất là “nữ thần Hoàng gia” sống trong ngôi đền ở thủ đô Kathmandu. Chính vì việc tôn thờ “nữ thần sống” đã trở thành một tục lệ thiêng liêng ở nơi đây nên việc tuyển chọn nữ thần cũng phải vô cùng khắt khe và cẩn trọng.
Theo truyền thống, các Kumari được lựa chọn từ những bé gái khoảng 3 – 5 tuổi thuộc dòng tộc Shakya, cùng dòng tộc với Đức Phật Thích Ca Mâu Ni. Các ứng viên phải có một cơ thể hoàn hảo không có bất cứ một khuyết tật nào, chưa từng bị thương hay chảy máu. Bé gái nào được chọn làm Kumari phải hội tụ đủ một số đặc điểm như: da cổ phải trắng, lưng thẳng không bị gù, lông mày cong và nhỏ, chân thẳng, mắt đen, tóc đen và mượt, tay chân thon dài…
Theo cách gọi của người dân Nepal đó là hội đủ 32 điểm cát tường mới được lọt vào vòng cuối cùng của công cuộc tuyển chọn nữ thần. Ở vòng cuối mới thực sự là những cuộc thử thách rùng rợn. Ngoài tiêu chuẩn về hình thể, muốn trở thành “nữ thần sống” còn phải có những tố chất hơn người như can đảm, không biết sợ và bình tĩnh.
Những ứng viên cho ngôi vị nữ thần lần lượt phải thực hiện những nghi lễ bí mật. Họ bị nhốt một mình trong gian điện rộng lớn của miếu thần, xung quanh tối đen như mực, để đầy đầu trâu máu me be bét, xương sọ người, và một số người mang mặt nạ ma quỷ. Cô bé nào không mảy may sợ hãi sẽ là hoá thân của nữ thần Kumari.
Người ta nói quá trình lựa chọn “nữ thần sống” ở Nepal cũng tương tự như tìm chọn Lạt Ma ở Tây Tạng (Trung Quốc). Những gia đình có con gái được ngồi lên ngôi vị nữ thần cũng sẽ được cả triệu người kính trọng, ngưỡng mộ, sau một đêm đã được hưởng mọi vinh hoa, phú quý.
Cái giá đắt của ngôi vị nữ thần
Bất cứ cô gái nào trở thành nữ thần đều là diễm phúc đối với cả gia đình và vương quốc. Thế nhưng, bản thân cô bé phải chịu cuộc sống cô đơn lạnh lẽo suốt quãng đời dài còn lại. Sau buổi lễ đăng quang, nữ thần được đưa vào sống biệt lập trong cung điện.
Mỗi ngày, nữ thần sẽ xuất hiện hai lần trong khoảng thời gian ngắn ngủi cho mọi người chiêm ngưỡng rồi lại lui về thế giới của mình. Cô chỉ có thể rời tòa nhà đó mỗi năm đôi lần trên một cỗ xe ngựa được những người sùng đạo kéo qua những con phố của thủ đô. Cô tuyệt đối không được phép ghé thăm cha mẹ và gia đình.
Các Kumari của Nepal cũng được học tập nhưng không đến trường, không có bạn bè mà giáo viên phải đến nơi ở của “nữ thần sống” để giảng dạy. Nữ thần sống ẩn dật trong cung với một vài bạn chơi cùng được lựa chọn kỹ càng. Một năm cô chỉ được thấy thế giới bên ngoài vài lần khi những người mộ đạo kéo xe chở thần đi khắp thành phố.
Những gia đình có con gái được ngồi lên ngôi vị nữ thần cũng sẽ được cả
triệu người kính trọng, ngưỡng mộ, sau một đêm đã được hưởng
mọi vinh hoa, phú quý.
Tuy nhiên, cuộc sống khi làm nữ thần vẫn chưa phải là ác mộng so với khi nhiệm kì của nữ thần kết thúc. Một Kumari sẽ bị thay thế khi đến tuổi dậy thì hoặc phạm phải những quy định cấm của một nữ thần trinh nữ. Sau khi rời bỏ cuộc sống nữ thần, trở về là người bình thường, các cô gái thường phải đối diện với một cú sốc lớn.
Một “cựu nữ thần” tên là Rashmila Shakya đã kể lại sự choáng váng của mình khi trở lại đời sống thực. Khi bắt đầu có kinh nguyệt, Rashmila mất đi ngôi vị thần thánh của mình và trở về ngôi nhà nhỏ xây bằng gạch và bùn của gia đình trong một ngõ hẻm ở vùng phụ cận nghèo khó của Kathmandu. Từ đó, cựu tiểu thần nữ không biết đọc, biết viết phải bắt đầu xây dựng lại cuộc đời của mình từ con số không.
Tàn khốc nhất đối với những cựu “nữ thần sống” đó là tin đồn độc địa được lưu truyền trong dân chúng: Nếu người đàn ông nào kết hôn với một cựu “nữ thần sống” thì sẽ bị hộc máu chết chỉ trong vòng 6 tháng.
Đây chính là lí do khiến cho những cô gái sau khi từ bỏ ngôi vị nữ thần đều phải chấp nhận một cuộc sống tình duyên vô cùng khắc nghiệt. Giống nhiều cựu nữ thần khác, cô vẫn chưa lấy chồng bởi phần lớn đàn ông đều lo sợ rằng họ sẽ phải chết yểu khi lấy những cô gái này. Tất nhiên, đó chỉ là những quan niệm vô cùng lạc hậu. Theo thời gian, có nhiều “nữ thần sống” cũng đã dũng cảm “bước qua lời nguyền”.
Shira Suga – cựu “nữ thần sống” – đã kết hôn với một công nhân ngành xây dựng từ năm 15 tuổi, và họ đã sống với nhau vô cùng hạnh phúc cho tới hơn 90 tuổi. Chính phủ Nepal cũng đã đưa ra những chính sách trợ cấp cho các cựu “nữ thần sống”, phần nào an ủi cuộc sống của họ sau khi trút bỏ lớp áo thánh thần.
Theo Phunutoday
Tục dâng hiến trinh tiết kỳ dị tại một số nơi trên thế giới
Tại các dân tộc bản địa Bengal Ấn Độ, sau khi trinh nữ phải dâng hiến cho tù trưởng kiêm thầy tế xong sẽ không được kết hôn. New Zealand, Nicaragua, Nam Mỹ, Brazil cũng có tục lệ này.
Ai Cập cổ có phong tục sùng bái "Kim Ngưu". "Kim Ngưu" vốn chỉ một loại trâu lông vằn đặc chủng. Truyền thuyết cho rằng loài trâu này chính là hóa thân của bộ phận sinh dục của một vị thần Ai Cập. Phàm là có "Kim Ngưu" ra đời, những thầy tế lễ sẽ nuôi nấng chúng cẩn thận, đợi qua 4 tháng sẽ đưa nó vào "Miếu Kim Ngưu".
Trong vòng 40 ngày tới miếu Kim Ngưu, đàn ông không được phép vào trong, chỉ có phụ nữ phải khỏa thân vào dâng hiến, những thiếu nữ sẽ lần lượt dâng hiến "phần dưới" cho Kim Ngưu, đây là một phần trách nhiệm tôn giáo của họ.
Còn tại Ấn Độ thì tục hiến trinh cũng thật quái dị. Trinh nữ sẽ dâng hiến trinh tiết cho thần thánh được tăng lữ và thầy tế cử hành, bởi vì họ được coi là đại diện của thần thánh. Vua Ấn Độ thời xưa sẽ không tiếp xúc với vương phi trong vòng 3 ngày sau khi kết hôn. Trong 3 ngày này Vương Phi sẽ động phòng với tăng lữ cao nhất.
Ấn Độ còn có một tục lệ hiến trinh khác do tù trưởng, địa chủ nắm quyền. Tại các dân tộc bản địa Bengal Ấn Độ, sau khi trinh nữ phải dâng hiến cho tù trưởng kiêm thầy tế xong sẽ không được kết hôn. New Zealand, Nicaragua, Nam Mỹ, Brazil cũng có tục lệ này.
Tại BullerMontagne (Pháp), hiến trinh lại qua nhiều công đoạn. Đêm đầu tiên sẽ dâng hiến cho chúa Kito, đêm thứ 2 sẽ dâng hiến cho thánh mẫu, đêm thứ 3 lại dâng hiến cho địa chủ, đến đêm thứ 4 mới động phòng cùng tân lang.
Tại một bộ lạc Kyu-Geneva của Bồ Đào Nha thì tù trưởng không những được hưởng trọn trinh tiết của cô dâu mà còn yêu cầu được hưởng tiền hồi môn.
Tục hiến trinh của một bộ lạc gần xích đạo của Châu Phi còn ly kỳ hơn. Trong cuốn sách "Hành vi tình dục đen" có ghi chép lại: một bộ lạc gần xích đạo của Châu Phi có một tập tục công khai mua bán trinh tiết của thiếu nữ. Thiếu nữ đến thời kỳ "chín" sẽ bán trinh tiết cho bất cứ ai muốn mua. Hôm đó, toàn bộ thân thể thiếu nữ sẽ bị bó trong quần áo, được thanh niên trai tráng vác lên, sau đó quỳ xuống dưới một chiếc ô, những người xung quanh có thể ngã giá qua đêm với thiếu nữ đó.
Theo BĐVN
Sắc màu rực rỡ trong ngày lễ của người Hindu Những người theo đạo Hindu hôm qua (22/8) đã tưng bừng tổ chức ngày lễ Janmashtami (kỷ niệm ngày sinh của thần Krishna) trên khắp Ấn Độ, Bangladesh và Anh. Một cô gái ăn mặc như thần Krishna ở lễ hội Janmashtami của người Hindu tại Bhaktivedanta Manor, Watford (Anh). Có tới 72.000 người đã tham dự lễ hội kéo dài hai ngày...