Cuộc sống bế tắc khi vợ là “phở”, người tình là “cơm”!
Cô kiếm ra bao nhiêu tiền mà có quyền lên tiếng ở trong cái nhà này?
Minh đưa ánh nhìn thách thức về phía vợ, buông giọng điệu mỉa mai, đầy giễu cợt.
Mai khựng lại nhìn chồng. Cô không nghĩ là có ngày cô lại nghe được những điều này từ phía đàn ông mà cô gọi là chồng.
Ngày trước, Mai làm văn thư cho một cơ quan nhà nước. Tuy lương không cao nhưng công việc nhẹ nhàng ổn định, phù hợp với khả năng của cô. Còn Minh là trưởng phòng kinh doanh của một công ty tư nhân, có vốn đầu tư nước ngoài nên thu nhập hàng tháng của anh khá cao.
Thời gian đầu sau đám cưới, cuộc sống của hai vợ chồng diễn ra rất vui vẻ, hòa thuận.
Sáng sáng hai vợ chồng chở nhau đi làm, chiều về lại quấn quít bên nhau cùng chuẩn bị bữa tối. Khi Mai có bầu rồi sanh con, Minh đề nghị vợ nghỉ việc, chỉ ở nhà chăm con và nội trợ thôi.
Anh đưa ra lí lẽ: “Nhà chỉ có hai vợ chồng, ông bà nội ngoại ở xa, con thì còn nhỏ chả lẽ lại đem đi gửi. Mà em đi làm cả tháng thì lương cũng có được bao nhiêu đâu, còn không đủ tiền thuê giúp việc nữa. Em nghỉ việc đi, anh đủ sức nuôi cả nhà.”
Ảnh minh họa.
Video đang HOT
Nghe chồng nói cũng có lí nên Mai xin nghỉ việc hẳn. Hằng ngày chỉ ở nhà nấu nướng, dọn dẹp, giặt giũ, chăm con, đợi chồng đi làm về. Nghỉ việc 3 năm, thấy con cũng đã lớn, lại thêm ở nhà lâu thấy mình chậm chạp, lạc hậu hẳn đi nên Mai nói với chồng rằng sẽ đi làm lại. Mới nghe đến thế, không đợi vợ trình bày thêm, Minh đã gạt phăng đi:
“Anh đã nói nghỉ là nghỉ. Em đi làm được bao nhiêu đâu mà cứ đòi đi?”
Thấy chồng gay gắt quá nên Mai cũng thôi, không đề cập đến việc đi làm nữa.
Hàng tháng, Minh vẫn đều đặn đưa tiền cho vợ hàng tháng, nhưng giá cả leo thang, nhiều khoản phải tiêu, mỗi lần ngỏ ý muốn hỏi thêm tiền tiêu, anh lại nhăn mặt: “Em tiêu pha vừa phải thôi, cái gì hợp lí thì tiêu, tính em hay ôm đồm nhà ngoại, anh không phải là cái mỏ, cái gì cũng có giới hạn của nó thôi chứ”. Nói rồi Minh yêu cầu vợ phải ghi tất cả tiền nong chi tiêu vào một quyển sổ để cuối tháng anh xem xét, bởi anh nghi ngờ vợ không biết cân đối chi tiêu trong gia đình, hay bớt xén cho nhà ngoại.
Dần dà, chuyện gì Minh cũng không thèm kể hay bàn bạc với vợ, mà cứ tự mình quyết định mọi thứ. Vợ hỏi thì anh cao giọng:
“Em suốt ngày quanh quẩn bếp núc thì biết cái gì?”
Hôm khác, thấy vợ than mệt. Minh bĩu môi:
- “Anh đi làm, bận trăm công nghìn việc còn chả than mệt thì thôi, em ở nhà suốt ngày thì mệt cái nỗi gì?”
Thỉnh thoảng, đi gặp mặt bạn bè, thấy những cô bạn cùng tuổi ăn mặc sành điệu, ngồi bàn chuyện công việc thế này, kinh doanh thế kia. Mai chợt chạnh lòng nhìn lại mình. Ở nhà lâu ngày nên Mai cũng ít sắm sửa quần áo mới, ít cập nhật thông tin ngoài xã hội. Tự dưng cô thấy lạc lõng, ở ngoài cuộc trò chuyện của bạn bè của bạn bè.
Mua bộ váy mới, Mai hồi hộp mặc thử rồi đem khoe với chồng, đáp lại sự mong chờ của vợ. Minh thở dài “Ôi dào, em suốt ngày ở nhà, có đi đến đâu đâu mà váy với chả áo.” Nói xong anh lại dán mắt vào máy tính, chẳng để ý rằng mắt vợ anh đang hoe đỏ sau câu nói vô tâm của chồng.
Lâu lâu, bố mẹ Mai lên thăm vợ chồng con gái. Lúc bố mẹ về Mai cũng chỉ dám dấm dúi biếu bố mẹ vài trăm đi đường uống nước. Càng ngày Mai càng thấy tủi thân vì sự xem thường của chồng và khổ sở vì cái sự “ăn bám” của mình.
Cho đến một ngày, Mai không còn chịu đựng nổi sự tù túng, ngột ngạt trong chính ngôi nhà của mình. Cô đưa đơn ly hôn. Nhìn thấy tờ đơn ly hôn trên tay vợ. Minh trợn tròn mắt. Anh không nghĩ là Mai dám chủ động đòi li hôn. Anh trách vợ sướng mà không biết hưởng. Anh thản nhiên đặt bút kí vào tờ đơn với một thái độ trịch thượng và bề trên, không chút do dự.
Sau khi có quyết định ly hôn của tòa, Mai ôm con về nhà ngoại. Để chứng minh cho Mai thấy, không có Mai thì mình vẫn sống tốt, Minh lập tức dẫn cô nhân tình về nhà ở. Cô tình nhân bé bỏng ấy trẻ hơn Mai, ăn mặc sành điệu hơn Mai, lại biết làm Minh vui nữa. Minh thấy hả hê với sự lựa chọn của mình lắm. Nhưng ở chung với nhau một tuần, Minh phát chán khi thấy cô nhân tình suốt ngày chỉ lo chưng diện, làm đẹp. Cơm không thèm nấu, quần áo chỉ việc bỏ vào máy giặt mà cô ta cũng không buồn đụng đến. Nhà cửa thì lúc sáng Minh đi làm như thế nào thì lúc về cũng y như vậy. Đã đi làm về mệt lại còn thấy nhà cửa bề bộn, lạnh ngắt. Minh cảm thấy chán ngán đến tận cổ.
Anh gắt gỏng: “Tại sao em ở nhà cả ngày mà để nhà cửa bề bộn như vậy hả?”
Cô nhân tình cong cớn, bĩu môi: “Việc nhà anh thì anh đi mà làm, tưởng nhàn hạ lắm đấy hả. Làm việc nhà sẽ làm hư da tay tôi, làm hỏng móng tay của tôi, vừa bẩn lại vừa mệt. Anh có giỏi thì tự đi mà làm, cái ngữ đàn ông chỉ giỏi to mồm sai khiến, quát tháo người khác như anh thì bị vợ bỏ là phải”
Nói xong, cô ta ngoe nguẩy xách túi bỏ đi. Minh giận dữ nhìn theo cô nhân tình. Còn lại một mình trong căn nhà lạnh lẽo, anh nhớ lại những lúc còn có Mai bên cạnh, Minh cứ đi làm về là thấy nhà cửa đã gọn gàng, sạch bóng, cơm nước sẵn sàng, áo quần là ủi tươm tất. Trước đây, Minh nghĩ việc nhà nhẹ nhàng lắm, làm loáng cái là xong. Giờ phải tự mình làm mọi thứ, Minh mới thấm thía nỗi vất vả của vợ mình trước đây. Cứ tưởng ra ngoài đi làm, công việc sử dụng đầu óc mới vất vả, mới mệt nhọc, còn nội trợ chỉ là những việc dùng đến chân tay, đơn giản có gì khó đâu. Anh đã sai lầm, hoàn toàn sai lầm với suy nghĩ nông cạn, ngu ngốc này!!!
Minh đã từng nghe câu: Đừng để mất đi rồi mới thấy tiếc. Lúc ấy, anh đã tự nhủ trong lòng rằng cả đời này anh nhất định sẽ ko đánh mất thứ gì một khi đã có nên sẽ ko bao giờ có chuyện nuối tiếc. Ấy vậy mà đến cuối cùng, điều quý giá nhất trong cuộc đời – người vợ yêu thương đã bỏ anh mà đi. Tất cả là lỗi tại anh. Nhưng đến lúc anh nhận ra thì mọi chuyện đã quá muộn màng…
Mai ơi, xin em hãy trở về bên anh! Xin em….
Theo Phunutoday
Người đàn bà bị chồng "cấm vận" suốt 10 năm vì "tội" ngoại tình
Mai vẫn đang có một gia đình đáng để ai cũng ao ước, nhưng thực ra bên trong Mai chỉ còn lại một trái tim tan nát. Cô bị dày vò suốt 10 năm qua vì tội ngoại tình...
Vốn là một cô gái xinh đẹp, con nhà giàu lại học giỏi, Mai là niềm mơ ước không chỉ của cánhđàn ông mà còn là của chị em phụ nữ. Ai cũng trầm trồ người như Mai chỉ cần phẩy tay chọn chồng cũng được chồng tốt. Mà quả là thế, khi Mai lấy Tuấn ai cũng hỉ hả vì môn đăng, hộ đối, trai tài, gái sắc. Cặp đôi lại còn rất đẹp vì cả 2 đều có diện mạo không chê vào đâu được. Tuấn là con nhà cũng gia thế, công việc ổn định, thu nhập tốt.
Mai hạnh phúc với tổ ấm nhỏ của mình không được bao lâu thì cô có đợt công tác nước ngoài 2 năm theo sự phân công của cơ quan. Vợ chồng chia tay bịn rịn. Nhưng cuộc sống xa nhà vắng chồng lại có đối tượng trồng cây si ở nơi làm việc đã khiến cô buông mình vào vòng tay của Lâm vì thiếu vắng tình cảm, vì Tuấn cũng không phải là đàn ông tâm lý biết quan tâm đến vợ đầy đủ. Mai biết do Tuấn bận và bản tính vốn không lãng mạn chứ không phải do thay lòng đổi dạ gì, nhưng dù sao trong lúc chống chếnh cô đã ngã vào tay Lâm. Trước khi về nước 2 tháng, Mai đã tìm cách chấm dứt mối quan hệ với Lâm và cả 2 hứa hẹn coi như chưa từng quen.
Ảnh minh họa
Mai về nhà lại tiếp tục với cuộc sống nhiều người mơ trước đây, cô cũng không nghĩ đến Lâm nữa vì xác định đó chỉ là mối quan hệ trong lúc trống vắng mà thôi. Tuấn cũng không hay biết gì mối tình vụng trộm của Mai trong lúc xa nhà. Nhưng thật mọi chuyện không như Mai tính. Lâm về nước 2 tháng sau nhưng vẫn nằng nặc đòi gặp Mai. Khi Mai nhiều lần từ chối Lâm đã dọa nói cho chồng Mai biết mọi chuyện. Mai vẫn cương quyết vì nghĩ Lâm chỉ nói thế thôi, không ngờ Lâm đã nói cho chồng Mai biết sự thật. Một ngày cô thấy Tuấn trở về nhà với 1 khuôn mặt thất thần. Câu duy nhất mà anh nói với cô: "Tôi cảm thấy ghê tởm cô. Đàn bà ngoại tình là đàn bà bỏ đi". Mai biến sắc mặt biết Tuấn đã biết sự thật và đã cố gắng trình bày bằng mọi cách nhưng Tuấn dường như không nghe gì nữa cả.
Sau đó, Tuấn sang phòng bên ngủ, 2 vợ chồng chính thức ly thân. Mai đau khổ và tuyệt vọng. Nhưng cô vẫn cố gắng để tìm cách chuộc lỗi, cô làm những món ăn ngon, chiều chuộng Tuấn một cách chu đáo. Cô chủ động ôm lấy Tuấn nhưng anh lại đẩy cô ra. Tuấn nói rằng anh sẽ trả thù Mai, dù cô biết anh cũng chẳng vui.
Như thế, bữa cơm chung vẫn ăn với nhau nhưng không hề có một lời đối thoại nào. Hai người chung nhà nhưng dường như Tuấn đã hoàn toàn vô cảm trước Mai. Những khát khao được yêu thương trong Mai càng cồn cào, thì Tuấn càng vô cảm. Cô cứ chủ động âu yếm chồng đều bị anh gạt ra không thương tiếc. Cuộc sống với Mai như địa ngục. Lâm vẫn tiếp tục gọi điện cho cô nhưng Mai đã không còn chút cảm giác nào với Lâm nữa. Sự lãnh cảm, thờ ơ từ chồng mình đã khiến Mai thấy ngôi nhà của mình giờ đây chẳng khác địa ngục trần gian. Có lúc Mai không chịu đựng nổi nữa, cô nói với Tuấn hãy ly hôn đi, nhưng Tuấn chỉ cười gằn: "Không bao giờ tôi ly hôn, cô sẽ phải sống như vậy đến hết đời".
Mai đã sống trong sự cô đơn, dày vò và "mái ấm" lạnh ngắt trôi qua 10 năm với tuổi trẻ, thanh xuân trôi qua, không sinh con, đẻ cái. Cô vẫn tiếp tục sống cuộc sống vợ chồng nguội lạnh cùng người chồng "cấm vận" cô từ hội thoại cho đến tình dục. "Thoát ra khỏi cuộc hôn nhân này bằng mọi cách hay vẫn tiếp tục đày đọa mình bằng sự ân hận vì trót lỡ ngoại tình?", Mai bất giác tự hỏi khi thấy đuôi mắt đã bắt đầu xuất hiện nếp nhăn và làn da trắng hồng thời con gái đã bắt đầu xuất hiện vết nám.
Theo Thaonguyen/Afamily
Sự trở lại của người phụ nữ bị chồng phản bội Cả ngày làm việc mệt nhọc, tối lại về căn phòng trọ tồi tàn, nằm nghĩ về những gì đã qua, về gã chồng tệ bạc đã phản bội chị, nước mắt chị lại chảy dài. Bắt đầu từ ngày mai, chị sẽ không còn là người phụ nữ từng bị chồng phản bội nữa, mà là một người vợ được chồng rất...