Cuộc gọi “ngàn cân” bí ẩn trong đêm tân hôn
Tôi không muốn phá hỏng tuần trăng mật với vợ nên cố gắng tỏ thái độ bình thường dù trong lòng chứa đầy nghi ngờ.
Tôi mới lấy vợ nhưng dường như hạnh phúc của tôi đang ngàn cân treo sợi tóc.
Vợ tôi năm nay 24 t.uổi, làm kế toán. Chúng tôi đã yêu nhau 4 năm rồi mới kết hôn. Vì vậy tôi rất tự tin rằng mình hiểu vợ tận chân tơ kẽ tóc.
Vợ tôi rất xinh đẹp, tính tình vui vẻ hòa nhã nên có nhiều người theo đuổi. Thế nhưng chưa bao giờ tôi phải bận lòng vì điều đó.
Cô ấy luôn là người đứng đắn, chung thủy. Chưa bao giờ vợ giấu tôi điều gì, kể cả điện thoại cũng không đặt mật khẩu.
Thế nhưng niềm tin của tôi đã bị lung lay ngay trong đêm tân hôn. Sau khi kết thúc lễ cưới ở Hà Nội, buổi chiều đó chúng tôi bay vào Đà Nẵng để hưởng tuần trăng mật. Tối hôm ấy trong lúc đợi vợ tắm, tôi ra ngoài ban công hóng gió.
Lúc quay lại, vợ vẫn chưa tắm xong. Cùng lúc đó điện thoại của cô ấy reo nên tôi vào phòng nghe điện thoại.
Người gọi đến không có tên trong danh bạ. Một giọng đàn ông từ đầu dây bên kia cất lên, nói anh ta đang giữ một số clip ghi lại cảnh phòng the của vợ tôi và muốn gặp tôi để trao đổi. Anh ta nói đang ở dưới sảnh khách sạn, đội mũ đỏ.
Cúp máy, tôi lao xuống sảnh khách sạn và quả thật thấy người đàn ông đó. Nhưng vào giây phút quyết định, tôi đã dừng lại, không gặp hắn ta mà quay ngược vào phòng tân hôn.
Video đang HOT
Tôi không muốn phá hỏng tuần trăng mật với vợ nên cố gắng tỏ thái độ bình thường dù trong lòng chứa đầy nghi ngờ.
Trở về Hà Nội, tôi vẫn giữ thái độ bình thường với vợ nhưng âm thầm theo dõi cô ấy. Quả thực 1 tháng trôi qua rất khó khăn với tôi vì trong lòng tôi là sự giằng xé giữa niềm tin, tình yêu và sự phản bội.
Tôi nghĩ rằng clip có thể do ai đó dựng lên hãm hại vợ. Nhưng nếu quả thực vợ tôi ngoại tình thì tôi phải là người bắt tận tay.
Nhưng cuộc theo dõi vợ ngoại tình của tôi cho thấy cô ấy hoàn toàn trong sạch.
Thậm chí tôi đã nhờ đến &’thám tử’ điều tra nhưng không tìm ra bất kỳ dấu vết đáng nghi ngờ nào của vợ.
Trong khi đó tôi đã không thể nín nhịn và thường xuyên nổi cáu với cô ấy. Một lần vì quá nóng giận, tôi đã nói thẳng với vợ về cuộc điện thoại vào đêm tân hôn.
Ảnh minh họa
Cô ấy nức nở, thề độc rằng mình không bao giờ l.àm c.huyện đ.ó.
Nhưng sự nghi ngờ trong tôi không vì thế mà được khỏa lấp và gần như hôn nhân của chúng tôi rơi vào địa ngục.
Thế rồi có một chuyện bất ngờ xảy ra giải đáp rõ ràng về cuộc điện thoại kia.
Vì công việc nên tôi phải đi công tác ở Đà Nẵng và được sắp xếp ở đúng khách sạn vợ chồng tôi đi trăng mật.
Tôi vô tình gặp cô lễ tân lần trước. Cô lễ tân nói tôi đ.ánh rơi chiếc ví nhưng vì trong đó không có số liên lạc nên không cách nào gọi cho tôi được.
Có điều phục vụ phòng nhặt được chiếc ví ở phòng 305 chứ không phải 307 (vợ chồng tôi thuê ở phòng 307).
Theo lời cô lễ tân, hôm đó ở phòng 305 cũng là cặp vợ chồng mới cưới đến nghỉ tuần trăng mật.
Nghe vậy tôi giật mình và một suy nghĩ lóe lên. Tôi xin được vào phòng 305 rồi ngay lập tức lao đến bàn trang điểm ở đầu giường, kéo dịch ra và nhặt một chiếc nhẫn trơn.
Tôi sững người hiểu ra mọi chuyện. Thì ra hôm đó tôi đã vào nhầm phòng, nghe nhầm điện thoại.
Sau đó vì quá tức giận tôi đã tháo nhẫn ra vứt vào góc phòng nhưng sau đó không tìm thấy nên nói với vợ là đã mất.
Một sự nhầm lẫn tai hại nhưng tôi thở phào nhẹ nhõm và ngay lập tức đặt vé máy bay về Hà Nội với vợ.
Cuộc sống hôn nhân của tôi từ lúc đó mới thực sự bắt đầu…
Theo NLĐ
Quá khó để vượt qua nỗi đau mất chồng
Tôi từng ngày dằn lòng nhớ nhung chồng để sống, để chăm con mà sao hình ảnh anh tràn ngập khắp nơi.
Ảnh minh họa
Tôi đã rất tuyệt vọng, muốn c.hết để chạy trốn cuộc đời, giải thoát khỏi bể khổ, để không nhìn thấy những luyến ái về tình cảm, vật chất, một gia đình hoàn hảo, hạnh phúc, cùng những lo toan, ước vọng gia đình, sự nghiệp, con cái như từng tồn tại với tôi.
Tôi đọc đi đọc lại lời khuyên của mọi người, không phải không hiểu mà bản thân không thể chấp nhận sự thật. Tôi đang giữa dòng nước, cố ngoi lên hai lần thì chìm lại một lần, chèo con thuyền có bốn mẹ con bà cháu mà sao sóng to gió lớn quá, giông tố mịt mùng. Tôi từng ngày dằn lòng nhớ nhung chồng để sống, để chăm con mà sao hình ảnh anh tràn ngập khắp mọi nơi, mọi lúc trong từng thói quen, giấc ngủ, nếp sinh hoạt hàng ngày; đến chuyện con cái, công việc, đồng nghiệp, bạn bè, họ hàng, làng xóm... ngay cả trong giấc ngủ, hơi thở của con.
Em gái tôi mất khi 20 t.uổi vì bệnh nặng. Mẹ, người thân yêu nhất từ lúc lọt lòng cho đến khi trưởng thành của tôi qua đời vì ung thư đã 5 năm. Những tưởng còn chồng để bản thân, con nhỏ bám víu, dù không cùng anh đi đến cuối con đường thì cũng đến lúc con cái lớn khôn nhưng hạnh phúc là khổ đau. Tôi đã chứng kiến mẹ chồng và các con tiễn đưa bố chồng, ngày nay chính mình và các con tiễn đưa anh, mọi người nói tôi bi lụy quá, còn nhiều người khổ hơn tôi mà vẫn sống.
Đúng, tôi phải tiếp tục cuộc sống vì hai con nhưng bao giờ thấy lại niềm vui? Càng nhìn chúng ngây ngô vui đùa, càng bù đắp yêu thương, vật chất tôi càng nuốt tủi hờn vào trong. Tôi đọc nhiều Phật pháp rồi nhưng nợ trần nhiều quá mà không thoát được. Tôi mới đi được nửa cuộc đời, hai con bé xíu, mẹ chồng cô đơn, công việc nhà, họ hàng, xã hội... tôi sống cho cả anh mà không biết làm thế nào đây.
Theo VNE
Chọn gia đình hay công việc? Tôi làm công việc nghiên cứu sinh học. Suốt thời trẻ tôi mải mê học hành ở nước ngoài, khi về nước lại lao vào các công trình nghiên cứu nên việc gia đình một tay vợ tôi lo liệu. ảnh minh họa Công việc cho tôi sự thành đạt, t.iền bạc, nhiều người ao ước được như tôi.Song, tôi cũng trở nên...