Cuộc gọi khi lúc nửa đêm
Bỗng bà nghĩ đến con gái mình. Bà nắm ống nghe chặt hơn và nhìn về phía người bố, lúc này đã tỉnh dậy xem ai đã gọi điện cho vợ mình.
Nửa đêm. Chuông điện thoại reo vang làm người mẹ thức giấc. Như chúng ta biết, ai nghe điện thoại reo lúc nửa đêm cũng bực mình nhìn đồng hồ và lẩm bẩm… Nhưng buổi đêm đó thì khác, người mẹ ấy cũng khác.
Nửa đêm. Những ý nghĩ lo lắng bỗng tràn đầy trong đầu óc của người mẹ. Và người mẹ nhấc máy “Alô ?!”. Bỗng bà nghĩ đến con gái mình. Bà nắm ống nghe chặt hơn và nhìn về phía người bố, lúc này đã tỉnh dậy xem ai đã gọi điện cho vợ mình.
- Mẹ đấy ạ? – Giọng nói trên điện thoại cất lên, như đang thì thầm, rất khó đoán là người gọi bao nhiêu tuổ.i, nhưng chắc chắn là cô gái đó đang khóc. Rất rõ. Giọng thì thầm tiếp tục:
- Mẹ, con biết là muộn rồi. Nhưng đừng nói … đừng nói gì, để con nói đã. Mẹ không cần tra hỏi đâu, đúng con vừa uống rượu. Con mới ra khỏi đường cao tốc và… Có cái gì đó không ổn.
Người mẹ cố im lặng…
- Con sợ lắm. Con chỉ vừa mới nghĩ là mẹ có thấy đau lòng không nếu một cảnh sát đến cửa nhà mình và bảo con đã chế.t vì ta.i nạ.n. Con muốn… về nhà. Con biết, một đứa con gái bỏ nhà đi quả thật là hư hỏng. Con biết có thể mẹ lo lắng. Lẽ ra con nên gọi cho mẹ từ mấy ngày trước, nhưng con sợ… con sợ…
Người mẹ nắm chặt ống nghe, nuốt tiếng nấc. Người mẹ nén những cái nhói lên đa.u đớ.n tận trong tim. Khuôn mặt con gái bà hiện rõ ràng ngay trước mặt bà. Bà cũng thì thầm: “Mẹ nghĩ…”.
- Không! Mẹ để con nói hết đã! Đi mẹ… – Giọng cô gái năn nỉ, lúc này giọng cô gái như một đứ.a tr.ẻ không được che chở và đang tuyệ.t vọn.g.
Người mẹ đành dừng lại, và bà cũng đang nghĩ xem nên nói gì với con. Giọng cô gái tiếp:
Video đang HOT
- Con là đứa hư hỏng, mẹ ạ! Con trốn nhà! Con biết con không nên uống rượu say thế này, nhưng con sợ lắm, mẹ ơi! Sợ lắm… – Giọng nói bên kia lại ngắt quãng bởi những tiếng nấc. Người mẹ che miệng, mắt đầy nước.
Tay người mẹ chạm vào ống nghe điện thoại làm vang lên tiếng “ cạch“, nghe như tiếng đặt máy, cô gái vội kêu lên:
- Mẹ còn nghe con không? Con xin mẹ đừng đặt máy! Con cần mẹ, con thấy cô đơn lắm!
- Mẹ đây, mẹ sẽ không đặt máy đâu – Người mẹ nói.
- Mẹ ơi, con lẽ ra phải nói với mẹ. Con biết lẽ ra con phải nói với mẹ. Nhưng khi mẹ nói chuyện với con, mẹ chỉ luôn bảo con là phải làm gì. Mẹ nói mẹ đã đọc hết quyển sách tâm lý và biết cách dạy con, nhưng tất cả những gì mẹ làm là chỉ bắt con nghe thôi. Mẹ không nghe con. Mẹ không bao giờ để con nói với mẹ là con cảm thấy ra sao. Cứ như là cảm giác của con chẳng quan trọng gì vậy. Có phải vì mẹ nghĩ mẹ là mẹ của con và mẹ biết hết mọi lời giải đáp không? Nhưng đôi khi con không cần những lời giải đáp. Con chỉ cần một người lắng nghe con…
Người mẹ lặng đi. Bà nhìn những quyển sách tâm lý bà để ở đầu giường. – Mẹ đang nghe con đây – Người mẹ thì thầm.
- Mẹ ơi, khi ở trên đường cao tốc, con không điều khiển nổi xe nữa. Con nhìn thấy một cái cây to lắm chắn đường con. Con muốn đâ.m vào nó. Nhưng con cảm thấy như con đang nghe mẹ dạy rằng không thể lái xe khi vừa uống rượu. Cho nên con dừng lại đây. Mẹ ơi, vì con vẫn còn… muốn về nhà – Cô gái dừng lại một chút – Con đi về nhà đây, mẹ, cho con về, mẹ nhé?
- Không – người mẹ vội ngắt lời, cảm thấy cơ thể như đông cứng lại – Con ở yên đó! Mẹ sẽ gọi một chiếc taxi đến đón con. Đừng tắt máy, hãy nói chuyện với mẹ trong khi chờ taxi đến.
- Nhưng con muốn về ngay, mẹ ơi…
- Nhưng hãy làm điều này vì mẹ, hãy chờ taxi đi, mẹ xin con.
Người mẹ thấy cô gái im lặng. Thật đáng sợ. Không nghe cô trả lời. Người mẹ nhắm mắt, thầm cầu nguyện trong khi người bố đi gọi một chiếc taxi. Cô gái im lặng rất lâu nhưng cô không tắt máy và người mẹ cũng vậy.
- Có taxi rồi mẹ ạ! – Tiếng cô gái bỗng vang lên và có tiếng xe ôtô dừng lại. Người mẹ bỗng thấy nhẹ nhõm hơn.
- Con về nhà ngay đây, mẹ nhé!
Có tiếng “ tích“, có lẽ là tiếng tắt máy điện thoại di động. Rồi im lặng. Người mẹ đứng dậy, mắt nhòe nước. Bà đi vào phòng cô con gái 16 tuổ.i. Người bố đi theo, và hỏi:
- Em có nghĩ là cô bé đó sẽ biết là cô đã gọi nhầm số điện thoại?
Người mẹ nhìn đứa con gái đang ngủ ngon trên giường, và trả lời:
- Có lẽ cô bé đã không gọi nhầm…
- Bố mẹ làm gì thế? – Giọng ngái ngủ của cô con gái cất lên khi cô mở mắt và thấy bố mẹ đứng cạnh giường mình.
- Bố mẹ đang tập… – Người mẹ trả lời.
- Tập gì ạ? – Cô bé lẩm bẩm, gần như lại chìm vào giấc ngủ.
- Tập lắng nghe – Người mẹ nói thầm và vuốt tóc cô con gái…
Theo Guu
Hạnh phúc của mẹ
Con yêu, mẹ muốn nói với con, mỗi giây mỗi phút ở cạnh con, dù tất bật với cả núi công việc không tên hay thảnh thơi chơi đùa cùng con, mẹ đều thấy hạnh phúc.
"Thuố.c bổ của mẹ đây. Chỉ cần mẹ hôn con một chút là mẹ khỏe liền"
Mỗi sáng thức dậy, mẹ tất bật chuẩn bị bữa ăn sáng cho cả nhà rồi vào giường đán.h thức con dậy. Con quàng tay qua cổ mẹ, mắt nhắm tít, nũng nịu: "Mẹ cho con ngủ tí nữa đi".
Mẹ hôn vào đôi má còn say ngủ của con, khó nhọc bế con ra khỏi giường đưa vào nhà tắm làm vệ sinh cá nhân, thay quần áo, cho con ăn sáng, chở con đến trường và nhận từ con cái hôn chào tạm biệt. Một buổi sáng có quá nhiều công việc dành cho mẹ nhưng lòng mẹ lâng lâng hạnh phúc.
Buổi chiều, mẹ ghé trường đón con. Từ bên ngoài, mẹ ngước mắt lên tầng hai chờ đợi. Bóng con lấp ló ngoài cửa lớp, rồi con chạy ra hành lang nhìn xuống, vẫy tay, toét miệng cười với mẹ. "Mẹ!". Bao giờ cũng bắt đầu từ tiếng gọi đầy trìu mến, yêu thương đó khi con chạy đến bên mẹ để rồi sau khi vòng đôi tay bé xíu ôm lấy lưng mẹ, con lại tíu tít chuyện trường lớp, bạn bè suốt dọc đường về. Cũng có khi cao hứng, con hát líu lo hết bài này sang bài khác. Bao mệt nhọc, căng thẳng suốt một ngày làm việc mưu sinh biến mất, thay vào đó, mẹ ngập tràn hạnh phúc.
Buổi tối, sau khi ăn uống, kiểm tra bài học của con, hai mẹ con lại vào giường " tám" một lúc trước khi con chìm vào giấc ngủ. Đây là khoảng thời gian trong ngày mẹ tha hồ ôm, tha hồ hôn hít, nựng nịu con, còn con thì phá lên cười sung sướng.
Có lúc con làm bộ " chảnh": "Cho mẹ hôn con nè!", cũng có lúc thấy mẹ hơi mệt, con dịu dàng: "Thuố.c bổ của mẹ đây. Chỉ cần mẹ hôn con một chút là khỏe liền". Hay có khi con gọi: "Mẹ ơi! Mẹ ơi!", khi mẹ hỏi: "Gì vậy con?", con ôm mẹ: "Không có gì. Chỉ là con muốn gọi mẹ thôi". Mẹ cười trong hạnh phúc.
Con yêu, mẹ muốn nói với con, mỗi giây mỗi phút ở cạnh con, dù tất bật với cả núi công việc không tên hay thảnh thơi chơi đùa cùng con, mẹ đều thấy hạnh phúc. Thật đó.
Theo Guu
Món nợ duy nhất không cần trả Chúng ta nợ cuộc đời này rất nhiều thứ, nhưng thứ duy nhất không yêu cầu chúng ta phải báo đáp lại, chỉ có thể là tình yêu thương của mẹ cha! Khi tôi lên giường đi ngủ là 11 giờ đêm. Bên ngoài cửa sổ thì những bông tuyết nhỏ đang rơi... Tôi chui vào trong chăn, cầm lấy cái đồng hồ...