Cuộc đời tôi xuống dốc không phanh sau khi lấy chồng giàu kếch xù
Lấy chồng giàu kếch xù nhưng tôi chẳng khác nào ô – sin. Tôi tự trách bản thân đã quá vội vàng khi quyết định lấy chồng giàu.
Hồi còn là sinh viên, tôi đã có một mối tình đẹp với bạn học cùng lớp tên Thắng. Nhiều người không tiếc lời ca ngợi chúng tôi là cặp đôi “tiên đồng ngọc nữ” của lớp, bởi tôi xinh đẹp, hoạt ngôn còn Thắng thì cao ráo, chuẩn men và sinh trưởng trong gia đình giàu có. Dù “cưa” được trai giàu nhưng tình yêu thời sinh viên của tôi hoàn toàn không có mùi tiền vì bố mẹ Thắng quản lý con rất chặt. Tình yêu của tôi chỉ dừng lại ở những cái ôm, buổi đi dạo trong công viên và những món quà rẻ tiền.
Sau khi ra trường, tôi gặp Nam – người đã giúp đỡ tôi có một công việc ngon lành. Nam hơn tôi 10 tuổi là chủ một công ty tư nhân và đã từng ly hôn vợ. Chỉ sau một thời gian ngắn tôi đã nhanh chóng “đá” Thắng để bắt đầu cuộc tình mới với Nam. Tôi bị lóa mắt trước những bữa tiệc sang trọng, trang sức lấp lánh và căn biệt thự hoành tráng của Nam. Vì “ảo tưởng sức mạnh” nên tôi tin rằng mình xứng đáng với những thứ tốt nhất. Tôi tìm cách trói chặt chân người đàn ông thành đạt này để có thể một bước thành bà chủ.
Lấy chồng giàu nhưng tôi chẳng khác nào ô – sin (Ảnh minh họa)
Tôi đã “gài bẫy” Nam để mình mang bầu. Giờ nghĩ lại tôi mới thấy mình liều lĩnh vì trong trường hợp Nam từ chối kết hôn và phủ nhận đứa con này thì không biết hậu quả sẽ như thế nào.
Video đang HOT
Rất may, khi biết tin tôi có thai thì Nam đã đồng ý tổ chức đám cưới. Lúc dẫn Nam về quê, tôi không quên khoe khoang về sự giàu có của chồng sắp cưới. Tôi thích thú đi giữa những ánh mắt ghen ghét, đố kỵ của đám con gái trong làng. Tưởng rằng cuộc đời tôi sẽ chỉ việc “ngồi mát ăn bát vàng” nhưng sự thật lại không phải vậy.
Lấy chồng giàu kếch xù nhưng tôi không được sống như bà hoàng mà chẳng khác nào ô – sin. Trong thời gian nghỉ ở nhà dưỡng thai, chồng tôi nhẫn tâm bảo vợ làm việc nhà với ô – sin. Khi tỏ thái độ khó chịu thì chồng tôi đã thượng cẳng chân hạ cẳng tay với vợ. Ngày yêu nhau anh chiều chuộng tôi bao nhiêu thì đến giờ “phũ” bấy nhiêu. Chồng tôi còn là một người khá độc đoán, ích kỷ và hay ghen. Có lần tôi mua chiếc váy bầu gợi cảm lúc khoe với chồng thì anh gầm gừ: “Cô ở nhà thì cần gì mặc đẹp. Hay định mèo mỡ với thằng khác hả? Tiền của tôi không phải là để cho cô phung phí. Đã ăn bám mà còn bày đặt”.
Vì bầu bí và trầm cảm mà ngoại hình của tôi bị “xuống sắc” trầm trọng (Ảnh minh họa)
Trong khi tôi mệt mỏi vì ốm nghén thì chồng thản nhiên cặp kè bên ngoài. Không những vậy anh còn trơ trẽn dẫn nhân tình về nhà và nói với tôi rằng: “Cô không chiều được thì tôi cặp kè có sao đâu. Nếu không vì bị cô lừa thì tôi cũng chẳng cưới xin làm gì”. Những lời nói của chồng như lưỡi dao sắc cứa vào tim tôi chảy máu. Nhiều lúc tôi xoa bụng bầu mà khóc thương cho số phận mình. Tôi không thể ngờ chồng có thể thay đổi chóng mặt sau khi kết hôn vậy. Đã lâu lắm rồi tôi không mua quần áo mới bởi sợ sự ghen tuông vô độ của chồng. Tôi chán ngắt những bữa cơm gia đình chỉ có mình và người giúp việc.
Khi cuộc đời chìm vào bế tắc nhất tôi nhớ đến Thắng. Nếu tôi chung thủy, không bị kim tiền làm mờ mắt thì có lẽ cuộc sống đã khác. Vì bầu bí và trầm cảm mà ngoại hình của tôi bị “xuống sắc” trầm trọng. Tôi sống nhờ trợ cấp “cứu đói” ít ỏi của chồng đại gia. Tưởng rằng cuộc đời tôi sẽ khởi sắc nhưng ai ngờ lại thảm hại đến thế sau khi lấy được chồng giàu. Không biết rồi số phận của mẹ con tôi sẽ còn trôi dạt về đâu nữa…
Theo Gia đình Việt Nam
Cởi váy cô dâu để chạy trốn có lẽ là quyết định sáng suốt nhất của cuộc đời tôi
Tôi không nghĩ rằng, mình lại quyết định cởi bỏ bộ váy cô dâu để chạy trốn đám cưới chỉ vì một tin nhắn liên quan đến Minh, mà lại quyết định chỉ trong tích tắc.
Tôi cũng từng nghĩ rằng, mặc xong chiếc áo cô dâu này thì tôi sẽ trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất thế gian. Tôi có chồng đẹp trai, tài giỏi, có trong tay một khối tài sản kếch xù, tôi sẽ nghiễm nhiên trở thành bà chủ, cai quản hết mọi thứ. Thành đã khéo léo đưa cho tôi chìa khóa căn biệt thự ở ven biển với lời nhắn: "Của em hết đấy".
Nhưng tôi vẫn còn băn khoăn, tôi không hiểu tại sao cho đến giờ phút này, việc Minh bỏ đi đột ngột vẫn khiến cho trái tim tôi đau nhói. Tôi và Minh đã có 4 năm mặn nồng bên nhau, cùng nhau vun đắp mọi thứ, chúng tôi cũng đã nói về "ngôi nhà và những đứa trẻ", nhưng chỉ trong 1 đêm, mọi thứ đã thay đổi hoàn toàn. Minh bỏ tôi lại với những câu hỏi đầy ắp trong tâm trí rồi ra đi không một câu từ biệt. Tôi đau đớn, lùng sục khắp thành phố nhưng không thể tìm ra bóng dáng Minh. Bạn bè anh nhìn tôi với ánh mắt thương hại, tôi không biết đằng sau ánh mắt đó có giấu diếm điều gì không.
Qua nửa năm, tin tức của Minh vẫn là con số không tròn trĩnh. Lúc này, Thành đã cầu hôn tôi lần thứ 3. Tôi biết Thành đã si mê tôi từ thời đại học nhưng tâm trí của tôi đã dành hết cho Minh. Tôi không biết phải làm sao, tôi không yêu Thành, nhưng tôi cảm động trước tấm chân tình của anh, trước những gì anh dành cho tôi trong thời gian tôi cảm thấy khó khăn. Và rồi đến lần thứ 4, tôi đã đồng ý lời cầu hôn của Thành.
Đám cưới của tôi sẽ được tổ chức trên bãi biển với khung cảnh lãng mạn. Buổi sáng hôm đó, tôi sẽ làm lễ ở nhà thờ nên dậy sớm trang điểm, mặc áo cưới. Đang ngồi trong phòng, tôi bỗng nhận được một tin nhắn với nội dung: "Minh sẽ trở về, Miên có dám chạy trốn vì Minh không?". Tôi nhận được tin nhắn thì quyết định cởi váy cô dâu, mặc bộ đồ thể thao rồi phi ra đường vẫy taxi. Tôi không biết mình sẽ đi đâu nhưng tôi nghĩ, nếu mình không chạy đi bây giờ, thì sẽ không còn cơ hội nào nữa.
Tôi không nghĩ rằng, mình lại quyết định cởi bỏ bộ váy cô dâu để chạy trốn đám cưới chỉ vì một tin nhắn liên quan đến Minh, mà lại quyết định chỉ trong tích tắc. Tôi chỉ thấy áy náy với Thành, nhưng tôi biết, nếu tôi không chạy trốn, tôi sẽ phải hối hận và day dứt cả đời. Khi đang ngồi trên taxi, tôi tiếp tục nhận được một tin nhắn bảo tôi đến một địa chỉ. Anh ta tự xưng là bạn của Minh khiến tôi vô cùng tò mò.
Tôi đến địa chỉ mà người kia nhắn trong điện thoại. Đó là một căn nhà cũ nằm ở ngoại ô. Tôi gõ cửa thì thấy mẹ của Minh ra mở, bà cứ rơm rớm nước mắt khi nhìn thấy tôi. Tôi chào bà rồi chạy vào phía trong, tôi thấy Minh nằm trên giường, toàn thân băng bó. Thì ra trước kia Minh bỏ đi vì phát hiện mình mang bệnh nặng. Thời gian sau này, khi anh đã điều trị ổn rồi thì lại gặp tai nạn. Nhà Minh bán hết của cải để giúp con trai chữa bệnh nên cũng nghèo đi nhanh chóng.
Tôi lao đến ôm lấy người đàn ông mình yêu. Đã lâu không gặp nhưng tôi vẫn nhớ như in từng nốt ruồi trên gương mặt Minh. Minh của tôi nằm đó, thở mệt nhọc. Anh thấy tôi thì tỏ vẻ ngạc nhiên rồi nói: "Sao em biết mà đến?".
Tôi nghe nói hôm đó Thành đã lùng sục khắp thành phố để tìm tôi. Tôi gọi cho anh, nói lời xin lỗi rồi ở lại cùng Minh. Chăm sóc anh khoảng 3 tháng thì Minh đã hồi phục. Anh bắt đầu trở lại với công việc và bắt đầu cười cùng tôi.
Minh đã xin lỗi tôi rất nhiều vì đã tự ý bỏ đi mà không để lại lời nhắn nào. Chúng tôi làm lành và khoảng 1 năm sau thì tôi làm cô dâu của anh. Tôi chưa bao giờ hạnh phúc đến thế, khác hẳn với sự lo âu khi lần đầu mặc váy cưới để chuẩn bị làm vợ Thành. Dù Minh nghèo, người vẫn chưa được khỏe nhưng tôi cảm giác rằng, tôi cần phải sống với người đàn ông này thì mới được hạnh phúc.
Đến giờ, tôi đã có một con gái 3 tuổi vô cùng xinh xắn. Hôm rồi tôi vô tình gặp Thành và vợ anh ở ngoài đường, tôi thấy Thành thẳng tay tát cho cô vợ một cái bạt tai như trời giáng chỉ vì cô vợ lỡ mua một cái váy giá 2 triệu. Nhìn cô vợ của Thành đứng khóc giữa trung tâm mua sắm, tôi mới thấy mình thật may mắn. Và tôi vẫn nghĩ rằng, cho đến giờ thì quyết định cởi áo cô dâu để chạy trốn có lẽ là quyết định sáng suốt nhất trong cuộc đời mình.
Theo Người đưa tin
Úp sọt nhầm gã sở khanh, cuộc đời tôi chìm trong đau khổ Như thế đã đủ làm tôi muốn gục ngã, anh ta còn nói thêm: "Mà chẳng biết loại như cô thì đứa bé phải con tôi không?". Không phủ nhận tôi là kẻ trơ trẽn, dùng mọi thủ đoạn để có được người mình yêu mà không cần biết người ta dành cho mình thứ tình cảm gì. Nhưng cái giá tôi phải...