Cuộc đời thật khéo trêu ngươi tôi, chờ đợi mòn mỏi mà không có con, đến khi l.y hô.n thì bỗng mang thai
Cầm kết quả trên tay, tôi không biết nên vui hay buồn. Cuối cùng tôi cũng đã mang thai, nhưng tôi lại lỡ l.y hô.n rồi.
Tôi kết hôn cách đây 4 năm và mới l.y hô.n chưa lâu. Thành thật mà nói, chuyện l.y hô.n của chúng tôi cũng là bất đắc dĩ và do tôi không muốn bị ảnh hưởng đến chồng mình.
Tôi rất may mắn khi có được gia đình chồng yêu thương mình hết mực. Từ ngày bước chân về nhà chồng, tôi đã được mẹ chồng chiều chuộng còn hơn mẹ đẻ. Hàng ngày mỗi khi tôi đi làm về, cơm nước đều đã tươm tất. Mẹ chồng của tôi còn lo lắng, tẩm bổ cho tôi rất nhiều. Vợ chồng tôi lấy nhau được vài tháng mà chưa có thai, mẹ sốt ruột lắm. Hễ mẹ chồng nghe được ai mách mẹo gì để nhanh có con là lại về nói với tôi.
Nhưng tôi lại bạc phúc, kết hôn cả năm trời không thấy có thai mới đi khám. Kết quả là chồng tôi bình thường nhưng tôi lại có vấn đề về sức khỏe sinh sản. Tôi bị đa nang buồng trứng. Tôi sốc lắm, vừa thương chồng lại vừa thất vọng với bản thân.
Nhưng điều mà tôi không ngờ là mẹ chồng vẫn tốt với tôi dù tôi khó có khả năng sinh con. Thấy tôi buồn, mẹ còn động viên an ủi tôi kiên trì. Vì thế tôi rất thương mẹ, mẹ càng tốt với tôi thì tôi càng cảm thấy có lỗi với mẹ.
Tôi sốc lắm, vừa thương chồng lại vừa thất vọng với bản thân. (Ảnh minh họa)
Chồng tôi cũng vậy, chưa bao giờ anh thúc ép tôi chuyện con cái. Tôi biết là anh rất mong có con vì khi kết hôn, anh đã 30 tuổ.i rồi. Vậy mà cả chồng và gia đình chồng tôi vẫn yêu thương tôi như vậy đấy.
Video đang HOT
Năm nay đã là năm thứ 4 sống trong cuộc hôn nhân này. Càng ngày, tôi càng tuyệ.t vọn.g và chán chường. Nhất là mỗi lần nhìn thấy mọi người tốt với mình, tôi lại cảm thấy chỉ vì tôi mà bố mẹ chồng đến giờ vẫn chưa có cháu. Chồng tôi cũng vài năm nữa là sang tuổ.i 40 rồi nhưng cũng chưa được nghe tiếng con gọi bố.
Suy nghĩ rất nhiều, tôi quyết định sẽ l.y hô.n để giải thoát cho cả 2. Tất nhiên, l.y hô.n thì tôi sẽ thiệt thòi nhưng tôi cũng đã xác định điều đó. Còn chồng tôi, lúc đầu anh phản đối dữ lắm. Nhưng nhìn thấy tôi quá cương quyết, anh đành phải chấp nhận. Mẹ chồng tôi dù buồn nhưng cũng ủng hộ chúng tôi l.y hô.n. Vậy là tôi l.y hô.n khi còn yêu chồng, có lẽ chồng tôi cũng vậy.
Chúng tôi hoàn tất thủ tục rất nhanh vì cả 2 đều đồng thuận. Đến nay, tôi và chồng cũng l.y hô.n được 4 tháng. Cuộc sống của tôi vẫn không có gì thay đổi. Chồng tôi sau khi l.y hô.n cũng được mai mối 1 cô gái ngoan hiền. Vài lần nói chuyện với mẹ chồng, tôi thấy mẹ rất ưng cô ấy. Mẹ chồng tôi còn nói mẹ đang thúc giục chồng tôi và cô ấy sớm có thai. Thú thật tôi có chút chạnh lòng, nhưng tôi vẫn chúc phúc cho chồng nhiều hơn là buồn cho mình.
Tôi chưng hửng không dám nói ra ý định kia vì sợ mẹ chồng khó xử. (Ảnh minh họa)
Gần đây tôi hay buồn nôn, lại thấy cơ thể có chút thay đổi về cân nặng. Mấy chị trong cơ quan mới trêu tôi rằng tôi đã có thai. Nghĩ lại thì tôi cũng chậm kinh được 4 tháng, nhưng trước giờ kin.h nguyệ.t không đều nên tôi chẳng mấy để ý. Hôm ấy tiện đường, tôi vào phòng khám kiểm tra. Bác sĩ nói tôi đã mang thai 4 tháng rồi. Cầm kết quả trên tay, tôi không biết nên vui hay buồn. Cuối cùng tôi cũng đã mang thai, nhưng tôi lại lỡ l.y hô.n rồi.
Nghĩ đi nghĩ lại, tôi quyết định nói cho mẹ chồng biết. Tôi hẹn mẹ chồng đi ăn cơm, còn chưa kịp nói với mẹ chồng về cái thai trong bụng thì mẹ đã hớn hở khoe với tôi, người yêu của chồng tôi đã có thai 1 tháng, tháng sau hai nhà sẽ tổ chức đám cưới. Tôi chưng hửng không dám nói ra ý định kia vì sợ mẹ chồng khó xử.
Cuộc đời đã trêu ngươi tôi nhiều quá. Chờ đợi mòn mỏi mấy năm trời thì công cốc, vậy mà tôi vừa l.y hô.n lại có thai? Bây giờ tôi không biết có nên nói với nhà chồng về chuyện cái thai hay không? Các bạn cho tôi lời khuyên với.
Theo Thời đại
Gửi đàn ông: Đừng để đàn bà quay lưng!
Tôi vẫn còn nhớ dáng vẻ suy sụp của anh ngày ra tòa l.y hô.n. Bóng lưng người đàn ông cao to như không còn nâng đỡ nổi cái kết sau cùng khi đán.h mất người phụ nữ đã từng là của riêng anh.
Hoàn toàn trái ngược với chị tôi, kết thúc phiên tòa, chỉ gọn nhẹ một cái quay lưng, thế là xong. Chị chẳng màng những lời lẽ sau lưng mình khi đó. Chị cứ ngẩng cao đầu mà đi, tiến thẳng ra cánh cửa tòa hấp hé ánh nắng buổi sáng muộn...
Chị tôi cưới chồng khi mới vừa ra trường.Thật ra chị tôi từng có được học bổng du học như ước muốn từ trước của chị. Nhưng ngặt nỗi, ngay lúc đó thì chị phát hiện mình mang thai. Giấc mơ về một nước Anh cổ kính cũng chẳng còn nữa, chị lựa chọn sẽ sinh con. Thế là, mặc cho bên gia đình anh chưa đồng ý, anh và chị vẫn quyết định tổ chức đám cưới. Thật ra, ngày tôi biết chị phải bất đắc dĩ lên xe hoa sớm, bản thân tôi chưa khi nào thấy an tâm.
Đến khi ngày cưới diễn ra, tôi thấy hình ảnh anh mặc vest chỉnh tề. Vậy mà anh vẫn chịu khó ngồi thỏm xuống trước mặt chị, chỉ để xoa bóp chân chọ chị. Lúc đó, tôi đã nghĩ chị hy sinh giấc mơ của bản thân để có người đàn ông này cả đời thì cũng đáng lắm chứ.
Lúc đó, tôi đã nghĩ chị hy sinh giấc mơ của bản thân để có người đàn ông này cả đời thì cũng đáng lắm chứ - Ảnh minh họa: Internet
Cuộc sống sau khi kết hôn của anh chị không mấy dễ dàng. Công việc của anh vẫn còn bấp bênh, chị lại bầu bì, lo toan chẳng thiếu. Đến tháng thứ 5 của thai kỳ, công việc của anh dần trở nên bế tắc, tài chính trong nhà cũng cạn kiệt đi. Ba mẹ, họ hàng lại lời ra tiếng vào không dứt càng khiến anh không giữ nổi bình tĩnh. Không ít hôm, chị phải bầu bì đến tận quán nhậu đón anh về. Nào có ngờ, lúc đó, chị nghe anh nói: "Chỉ vì em bầu bì mà anh căng thẳng thế này, em còn không hiểu anh mệt mỏi thế nào?". Rượu bia nói thay kẻ tỉnh, chị một lời cũng không trách anh.
Từ dạo đó, chị một thân một mình đi khám thai, cũng không muốn nhờ vả anh gì thêm. Anh cứ tăng ca, rồi lại tiệc tùng liên miên. Ngay cả ngày trở dạ, cũng là tôi đến đưa chị vào viện. Chỉ nghe chị bảo, anh công tác xa, không về kịp. Suốt mấy ngày chị nằm viện, bóng dáng anh đâu cũng chẳng thấy. Đến khi con chị được một tuổ.i thì công việc của anh dần ổn định hơn. Tôi nghe đâu, anh được sếp trọng dụng nên thăng tiến trong thời gian ngắn. Ban đầu nghe vậy tôi mừng cho chị lắm. Nhưng điều tôi nhìn thấy ở chị chỉ là đôi mắt buồn rười rượi. Nào còn là nét hạnh phúc rạng ngời ngày anh hứa hẹn bên chị cả đời?
Hóa ra, chồng chị ngoạ.i tìn.h với con gái của sếp anh ta. Lúc đó, con chị chưa đầy hai tuổ.i. Anh nói với chị, nếu không nhờ người phụ nữ kia thì anh làm sao có tiề.n nuôi mẹ con chị? Anh thậm chí còn có thể nói, chị đã không giúp gì được cho anh, thì chị phải biết hy sinh vì chồng. Chị tôi từng khóc, từng ghen tuông đến điên cuồng. Nhưng rồi lại thôi, chị im lìm đến lạ. Hai năm sau đó, anh công khai cặp kè với người phụ nữ đó, không kiêng dè sự tồn tại của mẹ con chị. Đến một ngày, chị tôi thẳng thừng viết đơn l.y hô.n. Anh ngỡ ngàng đến không tin nổi. Anh cười lạnh, cũng không ngần ngại đồng ý. Anh luôn nghĩ, người hối hận, chắc chắn là chị.
Nhưng chỉ một tuần sau khi chị và con dọn đi, anh như kẻ mất trí chạy khắp nơi tìm chị. Chị như hoàn toàn biến mất trong cuộc đời của anh. Dáng vẻ tìm kiếm hoang hoải của anh chỉ thôi thúc tôi hỏi anh, bao năm tháng qua sao anh không nhận ra sẽ có ngày hôm nay? Sao anh không biết chị đã chịu đựng và hy sinh bao điều để ở cạnh anh? Năm tháng chị khổ cực, anh ở đâu? Nước mắt chị rơi sao anh một lần cũng không biết? Chỉ đến khi người đi, vợ con mất, gia đình tan hoang thì hối hận được gì nữa hả anh? Có còn lấy gì để mua lại hết thảy được đâu anh?
Chỉ đến khi người đi, vợ con mất, gia đình tan hoang thì hối hận được gì nữa hả anh? Có còn lấy gì để mua lại hết thảy được đâu anh? - Ảnh minh họa: Internet
Chị tôi, một đi là như không bao giờ trở lại. Người ta nói chị má.u lạn.h, chị cạn tình cạn nghĩa vô tâm. Nhưng năm tháng chị hy sinh cả giấc mơ của mình để vì chồng con, ai công nhận? Lúc chị một mình sinh con, nuôi con, không một lời trách móc, ai thấy? Khi anh muốn chị hy sinh để anh tìm công danh sự nghiệp, ai đòi công bằng cho chị? Đã cạn kiệt tâm can đến nhường nào, đã khổ đau ra sao để một người đàn bà sẵn sàng vứt bỏ hết thảy để ra đi? Là đàn ông không nhận ra, là đàn ông đan tâm vứt bỏ đàn bà. Thế thì, khi đàn bà đã cạn tình rồi...thì đàn ông chỉ có hết cách!
Đàn bà yêu thương nhiều đấy, hy sinh cũng không ít, nhưng một khi đã cán ranh giới cạn tình rồi thì...vô phương cứu chữa! Với đàn bà khi ấy, đàn ông chẳng còn là gì nữa. Họ ra đi, buông bỏ như không. Đàn bà cho các anh bao nhiêu, cũng sẵn sàng vứt bỏ hết thảy. Đàn bà từng hy sinh thế nào, cũng chẳng màng góp nhặt lại. Đàn bà từng ở lại như bền bỉ một đời, cũng có thể ra đi trong phút chốc. Đàn ông đi rồi, còn có thể quay về. Chứ đàn bà đã đi, là một đời không quay đầu.
Vì vậy, đàn ông à, đừng đùa giỡn với ranh giới của đàn bà. Đừng để đàn bà cạn tình, sẽ chẳng có cái kết tốt đẹp cho các anh đâu. Vật mất rồi, còn có thể kiếm lại, chứ đàn bà đã đi rồi, thì vô phương tìm được. Hãy nhớ, mọi thứ trên thế gian này đều có giới hạn, sức chịu đựng của đàn bà cũng như thế. Đừng thách thức lòng dạ và sự cam chịu của đàn bà. Đừng bám víu vào thứ tha của đàn bà. Đến một lúc, sự trả thù của đàn bà chính là khiến các anh chỉ còn có thể hối hận cả một đời về sau...
Theo Phụ nữ & sức khỏe
Vợ trẻ mang thai sau 5 năm hiếm muộn, nhưng ngày cô báo tin mừng cũng là lúc phát hiện ra sự thật động trời Chi muốn báo tin có thai vào sinh nhật của Mạnh và tin rằng đây sẽ là món quà ý nghĩa nhất đối với anh. Nhưng hôm đó, anh về rất khuya... Mạnh và Chi quen nhau những 9 năm trời mới cưới. Lúc còn yêu nhau, hai người tình tứ và ngọt ngào đến mức ai ai cũng ghen tị với tình...