Cuộc đời thật khéo trêu ngươi tôi, chờ đợi mòn mỏi mà không có con, đến khi ly hôn thì…
Cầm kết quả trên tay, tôi không biết nên vui hay buồn. Cuối cùng tôi cũng đã mang thai, nhưng tôi lại lỡ ly hôn rồi.
Tôi chưng hửng không dám nói ra ý định kia vì sợ mẹ chồng khó xử. (Ảnh minh họa)
Tôi kết hôn cách đây 4 năm và mới ly hôn chưa lâu. Thành thật mà nói, chuyện ly hôn của chúng tôi cũng là bất đắc dĩ và do tôi không muốn bị ảnh hưởng đến chồng mình.
Tôi rất may mắn khi có được gia đình chồng yêu thương mình hết mực. Từ ngày bước chân về nhà chồng, tôi đã được mẹ chồng chiều chuộng còn hơn mẹ đẻ. Hàng ngày mỗi khi tôi đi làm về, cơm nước đều đã tươm tất. Mẹ chồng của tôi còn lo lắng, tẩm bổ cho tôi rất nhiều. Vợ chồng tôi lấy nhau được vài tháng mà chưa có thai, mẹ sốt ruột lắm. Hễ mẹ chồng nghe được ai mách mẹo gì để nhanh có con là lại về nói với tôi.
Nhưng tôi lại bạc phúc, kết hôn cả năm trời không thấy có thai mới đi khám. Kết quả là chồng tôi bình thường nhưng tôi lại có vấn đề về sức khỏe sinh sản. Tôi bị đa nang buồng trứng. Tôi sốc lắm, vừa thương chồng lại vừa thất vọng với bản thân.
Nhưng điều mà tôi không ngờ là mẹ chồng vẫn tốt với tôi dù tôi khó có khả năng sinh con. Thấy tôi buồn, mẹ còn động viên an ủi tôi kiên trì. Vì thế tôi rất thương mẹ, mẹ càng tốt với tôi thì tôi càng cảm thấy có lỗi với mẹ.
Tôi sốc lắm, vừa thương chồng lại vừa thất vọng với bản thân. (Ảnh minh họa)
Chồng tôi cũng vậy, chưa bao giờ anh thúc ép tôi chuyện con cái. Tôi biết là anh rất mong có con vì khi kết hôn, anh đã 30 tuổi rồi. Vậy mà cả chồng và gia đình chồng tôi vẫn yêu thương tôi như vậy đấy.
Video đang HOT
Năm nay đã là năm thứ 4 sống trong cuộc hôn nhân này. Càng ngày, tôi càng tuyệt vọng và chán chường. Nhất là mỗi lần nhìn thấy mọi người tốt với mình, tôi lại cảm thấy chỉ vì tôi mà bố mẹ chồng đến giờ vẫn chưa có cháu. Chồng tôi cũng vài năm nữa là sang tuổi 40 rồi nhưng cũng chưa được nghe tiếng con gọi bố.
Suy nghĩ rất nhiều, tôi quyết định sẽ ly hôn để giải thoát cho cả 2. Tất nhiên, ly hôn thì tôi sẽ thiệt thòi nhưng tôi cũng đã xác định điều đó. Còn chồng tôi, lúc đầu anh phản đối dữ lắm. Nhưng nhìn thấy tôi quá cương quyết, anh đành phải chấp nhận. Mẹ chồng tôi dù buồn nhưng cũng ủng hộ chúng tôi ly hôn. Vậy là tôi ly hôn khi còn yêu chồng, có lẽ chồng tôi cũng vậy.
Chúng tôi hoàn tất thủ tục rất nhanh vì cả 2 đều đồng thuận. Đến nay, tôi và chồng cũng ly hôn được 4 tháng. Cuộc sống của tôi vẫn không có gì thay đổi. Chồng tôi sau khi ly hôn cũng được mai mối 1 cô gái ngoan hiền. Vài lần nói chuyện với mẹ chồng, tôi thấy mẹ rất ưng cô ấy. Mẹ chồng tôi còn nói mẹ đang thúc giục chồng tôi và cô ấy sớm có thai. Thú thật tôi có chút chạnh lòng, nhưng tôi vẫn chúc phúc cho chồng nhiều hơn là buồn cho mình.
Gần đây tôi hay buồn nôn, lại thấy cơ thể có chút thay đổi về cân nặng. Mấy chị trong cơ quan mới trêu tôi rằng tôi đã có thai. Nghĩ lại thì tôi cũng chậm kinh được 4 tháng, nhưng trước giờ kinh nguyệt không đều nên tôi chẳng mấy để ý. Hôm ấy tiện đường, tôi vào phòng khám kiểm tra. Bác sĩ nói tôi đã mang thai 4 tháng rồi. Cầm kết quả trên tay, tôi không biết nên vui hay buồn. Cuối cùng tôi cũng đã mang thai, nhưng tôi lại lỡ ly hôn rồi.
Nghĩ đi nghĩ lại, tôi quyết định nói cho mẹ chồng biết. Tôi hẹn mẹ chồng đi ăn cơm, còn chưa kịp nói với mẹ chồng về cái thai trong bụng thì mẹ đã hớn hở khoe với tôi, người yêu của chồng tôi đã có thai 1 tháng, tháng sau hai nhà sẽ tổ chức đám cưới. Tôi chưng hửng không dám nói ra ý định kia vì sợ mẹ chồng khó xử.
Cuộc đời đã trêu ngươi tôi nhiều quá. Chờ đợi mòn mỏi mấy năm trời thì công cốc, vậy mà tôi vừa ly hôn lại có thai? Bây giờ tôi không biết có nên nói với nhà chồng về chuyện cái thai hay không? Các bạn cho tôi lời khuyên với.
Theo Afamily
Cuộc đời khốn đốn chỉ vì trót tát vợ 1 cái
Trước cái thái độ hỗn hào, ăn nói thiếu tôn trọng của vợ với gia đình bên chồng, không kiềm chế được, tôi đã tát vợ 1 cái. Vậy mà giờ đây, tôi rơi vào hoàn cảnh khốn đốn và cay cực.
Phải nói luôn rằng tôi không phải là kẻ vũ phu, thích dùng bạo lực để nói chuyện với vợ. Từ trước tới nay ai cũng bảo tôi hiền lành, sống biết điều dù cho vợ tôi có quá quắt nhiều cái.
Tôi chỉ luôn xác định, mình đã lựa chọn cô ấy, có thế nào thì chịu thế, đàn ông mà đánh phụ nữlà hèn. Thế nhưng, sự vụ ngày hôm đó đã khiến tôi mất bình tĩnh, không kiềm chế được và tát vợ một cái.
Vợ tôi vốn là tiểu thư con nhà giàu, từ ngày lấy tôi cô ấy cũng khổ hơn nhiều vì gia đình tôi không có điều kiện kinh tế. Từ một người được chiều chuộng giờ phải tự bươn chải, vợ tôi nhiều lúc có phần gay gắt và thái quá. Mọi người bên gia đình tôi rất ngại tiếp xúc với cô ấy nhưng cũng không ai gây hấn gì cả.
Từ trước tới nay ai cũng bảo tôi hiền lành, sống biết điều dù cho vợ tôi có quá quắt nhiều cái. (Ảnh minh họa)
Trong cuộc sống vợ chồng, cô ấy nóng tính và hay thiếu kiềm chế. Mỗi lần giận nhau là cô ấy đập phá đồ đạc. Tiền làm không ra nhưng phá thì nhanh lắm. Có lần tức lên cô ấy đập cả cái tivi mà hai vợ chồng phấn đấu mãi mới mua được. Những lúc như thế tôi cũng chán nản vô cùng, thậm chí nghĩ đến chuyện ly hôn.
Nhiều người bảo với tôi, vợ như thế sao còn tiếc nuối điều gì mà không bỏ, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, tôi là người nặng về gia đình, tôi không nỡ để các con chịu cảnh tan đàn, xẻ nghé. Dù sao vợ tôi như vậy nhưng cũng rất lo lắng cho gia đình này. Hơn nữa, tôi còn... chịu ơn gia đình bên vợ nhiều lắm.
Từ ngày cưới xong đến giờ, gia đình nhà vợ có điều kiện đã giúp đỡ chúng tôi. Tiền bạc làm ăn, hỗ trợ vốn, mua đất xây nhà... toàn những việc đại sự như thế là do nhà vợ lo cả. Tôi có sao nói vậy, chẳng nhận vơ công lao vào mình làm chi.
Cái tát của tôi đã đẩy gia đình vào cảnh đổ vỡ (Ảnh minh họa)
Gần 8 năm sống bên nhau, dù không ít lần cãi vã nhưng tôi chưa bao giờ đánh vợ. Thế rồi mọi chuyện như giọt nước tràn ly trong sự vụ cách đây 1 tháng.
Hôm đó bố mẹ tôi ở quê lên chơi, tôi cũng chẳng hiểu nội tình thế nào, chỉ biết khi từ trên gác xuống thấy vợ tôi đang nói xa xả vào mặt mẹ. Bà chỉ biết đứng lặng yên, không phản ứng gì cả.
Những lời mà tôi nghe được là toàn câu khó lọt tai: "Mẹ người nhà quê, mà già cả rồi, không biết thì hỏi, đừng cứ cái gì cũng tự ý làm rồi hỏng hết. Bọn con tốn bao nhiêu tiền mới mua được đấy. Mà tiền này cũng do bên ngoại giúp chứ mình con trai mẹ chả mua nổi đâu".
Máu trong người tôi nóng rần rần,tôi không thể chịu nổi sự xúc phạm đó nên đã tiến đến tát vợ một cái thật mạnh. Cô ấy bật khóc, điên tiết rồi đập phá hết đồ đạc. Lúc đó vợ tôi chẳng khác nào con thú dữ bị thương. Nhìn cảnh tượng đó tôi chán nản vô cùng.
Quen được chiều chuộng, vợ tôi ăn nói rất hỗn hào khiến tôi không chịu nổi (Ảnh minh họa)
Nhưng mọi việc chưa dừng lại ở đó, gia đình bên ngoại sang đòi kiện tôi tội... đánh vợ. Mọi người xúm vào nói tôi vô ơn, được nhà vợ cho bao nhiêu mà giờ còn dám "thượng cẳng chân, hạ cẳng tay" lên đánh vợ.
Tôi không biết phải nói thế nào, chỉ thấy cuộc đời mình sao cơ cực quá. Nhà vợ còn bắt tôi quỳ xuống xin lỗi rồi hứa không bao giờ được tái phạm.
Tất nhiên tôi không làm... Sĩ diện của một người đàn ông không cho phép tôi làm thế. Mặc dù tôi có phần nóng nảy trong cái tát đó nhưng tôi không thể làm cái điều đó được.
Tôi về phòng, viết đơn ly hôn và kí vào tờ giấy vay nợ. Tôi chấp nhận cảnh mất tất cả, nợ nần ngập đầu chứ không thể quay về bên nhau được nữa.
Điều tôi tiếc nuối duy nhất chính là không được ở bên các con vì bây giờ tôi không đủ năng lực tài chính lo cho con mình. Tôi nợ các con một lời xin lỗi. Tôi đâu có ngờ, chỉ một cái tát mà giờ đây các con tôi phải chịu cảnh bố mẹ chia lìa.
Theo Khampha
Vừa nghe tin con trai tai nạn phải cưa chân, mẹ chồng lấy luôn 1 tỷ đưa con dâu Phụ nữ hơn nhau ở tấm chồng, nhưng đừng quên phụ nữ còn hơn nhau ở gia đình nhà chồng nữa. Đôi khi chồng từng yêu thương mình vô bờ bến, nhưng sự thay đổi về nhan sắc theo thời gian dễ dành khiến chồng bỏ bê vợ con tìm kiếm một nhân tình khác. Nếu như không được chứng kiến tận mắt...