Cuộc đời thật khéo trêu ngươi, khi ly hôn tôi mới biết mình mang thai
Cầm kết quả trên tay, tôi không biết nên vui hay buồn. Cuối cùng tôi cũng đã mang thai, nhưng tôi lại lỡ ly hôn rồi.
Tôi kết hôn cách đây 4 năm và mới ly hôn chưa lâu. Thành thật mà nói, chuyện ly hôn của chúng tôi cũng là bất đắc dĩ và do tôi không muốn bị ảnh hưởng đến chồng mình.
Tôi rất may mắn khi có được gia đình chồng yêu thương mình hết mực. Từ ngày bước chân về nhà chồng, tôi đã được mẹ chồng chiều chuộng còn hơn mẹ đẻ. Hàng ngày mỗi khi tôi đi làm về, cơm nước đều đã tươm tất. Mẹ chồng của tôi còn lo lắng, tẩm bổ cho tôi rất nhiều. Vợ chồng tôi lấy nhau được vài tháng mà chưa có thai, mẹ sốt ruột lắm. Hễ mẹ chồng nghe được ai mách mẹo gì để nhanh có con là lại về nói với tôi.
Nhưng tôi lại bạc phúc, kết hôn cả năm trời không thấy có thai mới đi khám. Kết quả là chồng tôi bình thường nhưng tôi lại có vấn đề về sức khỏe sinh sản. Tôi bị đa nang buồng trứng. Tôi sốc lắm, vừa thương chồng lại vừa thất vọng với bản thân.
Nhưng điều mà tôi không ngờ là mẹ chồng vẫn tốt với tôi dù tôi khó có khả năng sinh con. Thấy tôi buồn, mẹ còn động viên an ủi tôi kiên trì. Vì thế tôi rất thương mẹ, mẹ càng tốt với tôi thì tôi càng cảm thấy có lỗi với mẹ.
Video đang HOT
Tôi sốc lắm, vừa thương chồng lại vừa thất vọng với bản thân. (Ảnh minh họa)
Chồng tôi cũng vậy, chưa bao giờ anh thúc ép tôi chuyện con cái. Tôi biết là anh rất mong có con vì khi kết hôn, anh đã 30 tuổi rồi. Vậy mà cả chồng và gia đình chồng tôi vẫn yêu thương tôi như vậy đấy.
Năm nay đã là năm thứ 4 sống trong cuộc hôn nhân này. Càng ngày, tôi càng tuyệt vọng và chán chường. Nhất là mỗi lần nhìn thấy mọi người tốt với mình, tôi lại cảm thấy chỉ vì tôi mà bố mẹ chồng đến giờ vẫn chưa có cháu. Chồng tôi cũng vài năm nữa là sang tuổi 40 rồi nhưng cũng chưa được nghe tiếng con gọi bố.
Suy nghĩ rất nhiều, tôi quyết định sẽ ly hôn để giải thoát cho cả 2. Tất nhiên, ly hôn thì tôi sẽ thiệt thòi nhưng tôi cũng đã xác định điều đó. Còn chồng tôi, lúc đầu anh phản đối dữ lắm. Nhưng nhìn thấy tôi quá cương quyết, anh đành phải chấp nhận. Mẹ chồng tôi dù buồn nhưng cũng ủng hộ chúng tôi ly hôn. Vậy là tôi ly hôn khi còn yêu chồng, có lẽ chồng tôi cũng vậy.
Chúng tôi hoàn tất thủ tục rất nhanh vì cả 2 đều đồng thuận. Đến nay, tôi và chồng cũng ly hôn được 4 tháng. Cuộc sống của tôi vẫn không có gì thay đổi. Chồng tôi sau khi ly hôn cũng được mai mối 1 cô gái ngoan hiền. Vài lần nói chuyện với mẹ chồng, tôi thấy mẹ rất ưng cô ấy. Mẹ chồng tôi còn nói mẹ đang thúc giục chồng tôi và cô ấy sớm có thai. Thú thật tôi có chút chạnh lòng, nhưng tôi vẫn chúc phúc cho chồng nhiều hơn là buồn cho mình.
Tôi chưng hửng không dám nói ra ý định kia vì sợ mẹ chồng khó xử. (Ảnh minh họa)
Gần đây tôi hay buồn nôn, lại thấy cơ thể có chút thay đổi về cân nặng. Mấy chị trong cơ quan mới trêu tôi rằng tôi đã có thai. Nghĩ lại thì tôi cũng chậm kinh được 4 tháng, nhưng trước giờ kinh nguyệt không đều nên tôi chẳng mấy để ý. Hôm ấy tiện đường, tôi vào phòng khám kiểm tra. Bác sĩ nói tôi đã mang thai 4 tháng rồi. Cầm kết quả trên tay, tôi không biết nên vui hay buồn. Cuối cùng tôi cũng đã mang thai, nhưng tôi lại lỡ ly hôn rồi.
Nghĩ đi nghĩ lại, tôi quyết định nói cho mẹ chồng biết. Tôi hẹn mẹ chồng đi ăn cơm, còn chưa kịp nói với mẹ chồng về cái thai trong bụng thì mẹ đã hớn hở khoe với tôi, người yêu của chồng tôi đã có thai 1 tháng, tháng sau hai nhà sẽ tổ chức đám cưới. Tôi chưng hửng không dám nói ra ý định kia vì sợ mẹ chồng khó xử.
Cuộc đời đã trêu ngươi tôi nhiều quá. Chờ đợi mòn mỏi mấy năm trời thì công cốc, vậy mà tôi vừa ly hôn lại có thai? Bây giờ tôi không biết có nên nói với nhà chồng về chuyện cái thai hay không? Các bạn cho tôi lời khuyên với.
P.M / Theo Thời đại
Mẹ sinh con ra làm gì để rồi lại đem con cho người khác
Con sẽ vui hay nhục nhã khi biết mình là kết tinh của tình yêu tội lỗi, hay một đứa con được sinh ra trong tủi nhục, cay đắng?
Mẹ, con biết mẹ hay vào mục Tâm sự nên viết bức thư này cho mẹ. Mẹ biết cảm giác của một đứa trẻ bị bỏ rơi là như thế nào không? Mười mấy năm qua, mẹ có vui sướng không, có hạnh phúc không khi bỏ đi một đứa trẻ mẹ đã sinh ra vì trót dại, lầm lỡ? Đã gây oán cho nhau thì đời kiếp nào mẹ có thể tránh khỏi? Mẹ tưởng cả đời mẹ chôn vùi được bí mật này vĩnh viễn hay sao? Mẹ có biết con đã sống thế nào không? Chắc khi bỏ con, mẹ cũng tính toán kỹ khi chọn cho con một gia đình bề thế, cơm no áo ấm, ăn ngon mặc đẹp. Nhưng con cô đơn từ nhỏ, không hiểu tại sao mẹ à.
Mẹ bỏ con rồi sao lại còn để con gặp lại mẹ? Con tự hỏi tại sao tạo hóa lại cho mình một số phận đáng nguyền rủa như thế. Con đâu phải chỉ bị bỏ rơi bởi một người là mẹ, mà cả hai người đã tạo ra con. Người đó mẹ đã yêu, rất yêu... đã bỏ mẹ khi mang thai con và giờ hai người lại yêu nhau, ngoại tình. Cả hai đều là trí thức nhưng sao có thể sống một cuộc đời giả tạo như thế. Con nên lấy làm vui sướng hay nhục nhã khi biết mình là kết tinh của một tình yêu tội lỗi, hay một đứa con được sinh ra trong tủi nhục, cay đắng? Đối với gia đình riêng của hai người, con có khác chi một kẻ tội đồ, lạc loài. Giá mà con hận được mẹ, hận được ông ta trong cái ngày mẹ khóc hết nước mắt cầu xin con tha thứ. Mẹ có những đứa con với chồng mẹ, còn bố có những đứa con với vợ mình, vậy thì còn nhìn mặt con để làm gì?
Giờ con hiểu tình mẫu tử là gì rồi khi mà con muốn hận mẹ cũng không thể nào hận nổi, nhưng cả đời này con không thể tha thứ. Mẹ, khi con vừa mới lọt lòng, có lẽ chưa biết tình mẹ là thế nào đâu, mẹ đã bỏ con đấy, mẹ à. Rồi cả hai người, dù biết con là đứa con mình đã sinh ra, nhưng vẫn chọn cuộc sống giả tạo, giữ cho gia đình êm ấm, rồi còn ngoại tình với nhau. Con cầu Chúa tha tội cho hai người, tha thứ mãi mãi. Cứ chọn gia đình êm ấm của cha và mẹ như hai người đã lựa chọn, đừng nghĩ gì đến con, cũng đừng sống một cuộc đời giả tạo.
Theo VNE
Có chồng vẫn muốn đi cafe với người yêu cũ mỗi tuần/lần Sau lần ấy ra về tôi cảm thấy cuộc đời thi vị hơn và lại thấp thỏm mong đến cuộc hẹn lần sau. Nhưng tôi vẫn băn khoăn không biết như thế có nên không và có ảnh hưởng tới hạnh phúc và liệu chồng tôi có đồng ý? Đi uống cafe với người yêu cũ tôi thấy yêu đời hơn (Ảnh minh...