Cuộc đời này ngắn lắm, lúc chồng nằm xuống, là vợ hay bồ sẽ khóc thương đây?
Chị quệt nước mắt, kí vào đơn, tự nhủ lòng, hết tình còn nghĩa, con chị không thể mất cha được. Những ngày sau đó, chị đổ t.iền đổ tâm chăm sóc chạy chữa cho anh, mỗi ngày thấy anh tiến triển chị lại nhẹ lòng thêm một chút.
Anh và chị lấy nhau được 10 năm, cuộc sống hạnh phúc có lẽ đã che mất đi những tháng ngày vất vả cả hai người chung lối vượt qua, che đi tình nghĩa trăm năm, để đến một ngày anh bỏ chị lại cùng hai đứa con thơ để đi theo tiếng gọi trái tim mình.
Anh còn nhớ không, ngày anh lấy chị, làng trên xóm dưới ai cũng bàn ra tán vào. Người ta bảo, chị vừa hiền vừa xinh, gia đình lại có điều kiện, cớ sao cứ đ.âm đầu lấy anh làm gì cho khổ. Anh nghèo, n hà anh rất nghèo, bố mất sớm, 3 đứa em nheo nhóc và một bà mẹ suốt ngày đau ốm. Lấy anh như lấy một niêu cơm không hạt, một gia đình đói ăn và chỉ khiến bản thân mình khổ cực. Chị bỏ qua tất cả, thương lấy anh, yêu lấy anh, và quyết tâm lấy anh làm chồng.
Vậy rồi 10 năm sau, anh chứng minh cho cả gia đình chị thấy, anh nghèo nhưng anh có chí, anh làm được ra t.iền và giờ có thể đường hoàng mà lo cho các em. Mẹ anh mất rồi, gia đình anh giờ chỉ còn vợ, các con và 3 đứa em thôi.
Anh còn nhớ không, ngày anh lấy chị, làng trên xóm dưới ai cũng bàn ra tán vào. (Ảnh minh họa)
Một ngày, chị phát hiện ra rằng anh đã có nhân tình bên ngoài. Anh ban đầu chối bay, nhưng nhờ linh cảm của người vợ và những chứng cứ quá rõ ràng, chị đau khổ buông tay để anh ra đi. Một người bên ta 10 năm, đầu ấp tay gối mỗi ngày, khiến ta hy sinh tất cả vì họ mà giờ vẫn đang tâm phản bội ta, vậy thì níu giữ làm gì cơ chứ. Biết vậy rồi, chị lẳng lặng dâng tặng tình yêu của mình cho người đàn bà khác, mặc sự can ngăn của gia đình hai bên, chị đơn phương ly hôn, chờ ngày tòa phán quyết.
Trong thời gian này, vì không được chị chăm sóc và ăn uống linh tinh, kèm thêm việc suy nghĩ, uống rượu triền miên, căn bệnh dạ dày của anh lại tái phát. Người ta phát hiện anh ngất lịm ở bàn làm việc trong công ty, lúc vào cấp cứu, bác sỹ kết luận anh bị xuất huyết dạ dày. Ngoài ra, bước đầu phát hiện anh có một khối u lạ ở khu ổ bụng, cần thân nhân có mặt kí đơn để tiến hành xét nghiệm.
Lúc nhận được điện thoại từ bệnh viện, chị cảm thấy chân tay mình bỗng nhiên mềm nhũn và không thể bước đi được nữa. Người đàn ông ấy, người đang phản bội và bỏ rơi mẹ con chị đang trong lúc nguy kịch. Chị chạy ngay vào viện, nhìn anh nằm yên như một con thỏ mềm nhũn, chị không đành lòng mà bật khóc. Thân nhân ư? Chị đâu có còn. Đơn đã kí rồi kia mà, làm sao chị đủ bình tâm để chịu trách nhiệm gì với sinh mạng anh bây giờ đây? Rồi em của anh gọi điện cho chị, cầu xin chị và các cháu trở về, anh đang nguy cấp lắm rồi, chị hãy bỏ qua tất cả và thương lấy anh.
Video đang HOT
Một ngày, chị phát hiện ra rằng anh đã có nhân tình bên ngoài. (Ảnh minh họa)
Chị quệt nước mắt, kí vào đơn, tự nhủ lòng, hết tình còn nghĩa, con chị không thể mất cha được. Những ngày sau đó, chị đổ t.iền đổ tâm chăm sóc chạy chữa cho anh, mỗi ngày thấy anh tiến triển chị lại nhẹ lòng thêm một chút. Những người nhà bệnh nhân khác nói với anh, anh thật tốt phước, có người vợ tảo tần như chị. Họ nhìn hai đứa con như thiên thần của anh, nhìn cách chị chăm sóc anh, ai cũng trầm trồ ngưỡng mộ. Anh nghe xong, chỉ im lặng nhìn chị mà không nói gì.
Một hôm, một cô gái trẻ rón rén vào thăm chồng chị. Hôm ấy chị vừa đi mua cháo cho anh về, thấy cạnh giường chồng mình một người đang gục đầu khóc, chị đoán ngay là người ấy, bèn đi vào đặt cháo ở đầu giường rồi im lặng đi ra ngoài. Anh thấy chị vào, mặt sững sờ rồi nhìn theo bóng chị đi ra ngoài. Một lúc sau thì người ấy đi về, chị vào bảo với anh:
- Nếu đã có người chăm anh rồi thì em xin phép đi về đây, con mấy hôm nay còn đang gửi mẹ em chăm hộ.
Anh nhìn chị, rồi khẽ bảo:
- Anh xin lỗi em, là anh sai rồi. Giờ cô ấy đến nói lời xin lỗi với anh, bảo rằng không thể ở bên chăm sóc anh được. Giờ anh chỉ còn em và các con, là anh không tốt, hãy cho anh cơ hội để làm lại.
Chị không nói gì, ôm mặt chạy ra ngoài khóc nức nở. Giờ thì chị chẳng biết phải làm sao nữa, anh muốn như thế nào đây? Hay là hết bệnh rồi anh lại chứng nào tật ấy? Chị không thể mãi mù quáng mà hy sinh vì anh đúng không?
Nhưng rồi cuộc đời không cho chị nhiều thời gian để suy nghĩ nữa, anh bị ung thư thận, sau khi có kết quả xét nghiệm và bác sỹ kết luận chắc chắn, anh mất đi chóng vánh sau 2 tháng sau đó. Từ đầu đến cuối, vẫn chỉ có chị là ở bên chăm sóc cho anh, cô bồ từ hôm chị gặp đến sau này không trở lại thêm một lần nào nữa.
Vậy đấy, cuộc đời này ngắn lắm, lúc chồng nằm xuống, là vợ hay bồ sẽ khóc thương đây? Là ai sẽ bỏ lại tất cả để chăm lo cho bạn? Là ai lúc bạn chỉ có hai bàn tay trắng vẫn ở bên an ủi và động viên hết tâm hết dạ. Nếu bạn đang được sống, bạn đang có một gia đình ấm áp và hạnh phúc, hãy giữ chặt lấy nó, bởi không ai biết trước được tương lai đâu.
Theo Một Thế Giới
Giữ quá khứ và quên ngày mai
Khoảnh khắc kết thúc, hãy giữ lấy quá khứ và quên đi ngày mai!
Anh nhủ lòng rằng sẽ quên đi ngày mai của đôi mình, nước mắt anh ứa ra trong những thì thầm riêng mang, khóc nốt hôm nay thôi để quên đi ngày mai...
Ngày em nói chia tay, anh vùi mình trong những bài hát buồn. Anh tìm kiếm sự đồng cảm trong những lời bài hát đó và anh làm theo một câu hát: "khẽ nhắm mắt để anh quên đi ngày mai. Không còn em giờ anh không còn mơ nữa đâu!"
Chia tay nhau, khoảng thời gian ta cần cho vào quên lãng đó chính là "ngày mai".
Ta quên một ngày chưa tới, sự lãng quên đến trong dự cảm. Ngày mai trong dự cảm của tình mình sẽ là một ngày của những buồn đau vô nghĩa. Khi duyên hết, những trót lỡ để lại cho ta món nợ ân tình. Nếu nợ chưa dứt mà duyên đã tan, có khi nợ sẽ hóa niềm đau. Niềm đau ngày duyên vỡ dằn vặt người ta vào quãng sau của kết thúc.
Phút em nói chia xa, anh cố quên ngày mai của đôi mình. Duyên hết, ngày mai sẽ là ngày anh nhìn em đi cùng người khác, ngày những vương vấn đọng trong anh thành nước mắt. Ngày mai, anh nhớ đôi tay em từng lắm, vòng tay anh từng ôm em để xua những cô đơn vây kín tâm hồn và dìu nhau qua những mệt mỏi của cuộc đời. Ngày mai, anh chênh chao trong cảm giác thiếu vắng đi điều gì đã từng trong anh, đó là ngày anh mất đi một nửa của tâm hồn mình. Khi em đi mất, một nửa mảnh tình trong anh cũng đành bẻ làm đôi...
Anh muốn quên đi những khoảnh khắc nhiều luyến tiếc, buồn đau và trống trải đó. Cuộc tình kết thúc, anh dặn lòng phải quên đi ngày mai.
Chia tay, anh muốn giữ lại ngày hôm qua của đôi mình, giữ lại những khoảnh khắc hạnh phúc. Cuộc đời đâu có mấy lần bắt đầu, nếu ta rũ bỏ và lãng quên mọi thứ mình đi qua thì đến đoạn cuối của yêu thương, trong ta còn lại những gì?
Anh sẽ không nhủ lòng mình cố quên em của quá khứ. Bởi vì em của quá khứ vẫn vẹn nguyên trong anh một vẻ đẹp, bởi vì em của quá khứ thật dịu dàng ân cần. Tại sao lại phải cố xóa đi một hình ảnh đã từng là tuyệt vời trong ta. Tại sao phải cố gạt bỏ bóng hình một người đã từng dìu ta qua những mệt mỏi và chán nản của ngày dài. Anh sẽ không quên người con gái với anh từng là đẹp nhất dù cho bây giờ em chẳng thể bên anh.
Chia tay, anh giữ lại bóng em như những gì anh từng nhận được từ em. Tình yêu có khi là những ảo ảnh. Người ta yêu nhau để ngộ nhận về vẻ đẹp của đối phương, để rồi say nhau, để rồi cháy lên những hạnh phúc khi trở thành duy nhất trong lòng một ai đó. Khi mọi thứ kết thúc, khi vết thương chưa lành và lòng ta chưa thể đón nhận một người mới, hãy cứ giữ lại những ảo ảnh xưa cũ, giữ lại những gì ta đã từng có trong tay. Tình yêu là một thứ ảo ảnh, hạnh phúc riêng mang cũng là ảo ảnh, chẳng khác gì nhau cả.
Ngày em xa, giấc mơ anh thành mây trời lang thang. Mây trời thì chẳng thể giữ. Em đi mất, anh chẳng thể điều khiển con tim mình. Anh gượng gạo dặn nó quên đi ngày mai. Anh bất lực thả cho nỗi nhớ, niềm yêu xưa cũ trong nó được tự nhiên mà thổn thức.
Tình yêu nào cũng có ngày kết thúc, khoảnh khắc chia tay. Mong mỗi tình yêu sẽ là một tình yêu đẹp, đọng lại trong ta những ngọt lành của khao khát. Mong những người xa nhau sẽ quên đi ngày mai nhiều buồn đau vô nghĩa. Mong những người không còn nhau nữa sẽ nhớ được những ấm áp từng được nhận để sau mỗi cuộc tình, trái tim sẽ không thêm một vết thương...
Nguyên Bảo
Méo mặt đêm tân hôn vợ vật vã khóc thương chồng cũ Ngà đã rất cố gắng, nhưng rồi đêm tân hôn cô bật khóc nức nở vì nhớ Tuấn. Ngà đâu hay biết rằng, đó cũng là đêm định mệnh lần cuối cô nhìn thấy chồng mình (Ảnh minh họa). Ngà đã rất cố gắng, nhưng rồi đêm tân hôn cô bật khóc nức nở vì nhớ Tuấn. Tình cờ gặp Tuấn trong một...