Cuộc đời không trả cát- sê, sao em phải diễn?
Em nói sẽ dành thứ quý giá nhất cho đêm tân hôn, vậy mà em lại vui vẻ về nhà riêng của gã đàn ông giàu có.
Anh luôn ngỡ rằng em là một cô gái ngây thơ, hiền lành cho đến khi anh tình cờ vào tài khoản facebook của em thì mới vỡ lẽ ra… em diễn hay quá!
Anh không bao giờ nghĩ rằng, em lại có thể diễn với anh như thế! (Ảnh minh họa)
Em là cô gái nông thôn, chân chất, thật thà, hiền lành và rất được mọi người yêu quý. Sau vài lần gặp gỡ, anh đã thấy nơi em có một điều gì đó thu hút anh… có lẽ, vì em là người con gái dịu dàng nhất mà anh từng tiếp xúc.
Em không xa hoa, phấn son, điệu đà như những cô gái khác. Và anh càng yêu em hơn khi nghe em kể về gia cảnh của mình, về một cô gái chịu thương chịu khó, đã vượt qua mọi khó khăn, vất vả để có thể tự lập khi học đại học.
Anh sẽ chẳng bao giờ biết được con người thật của em ra sao nếu vô tình lên facebook em. Nhưng em à! Sao em diễn đạt quá?
Video đang HOT
Em nói em chỉ yêu riêng mình anh, vậy mà em nhắn tin với hàng chục người trên facebook, em nói em chưa có người yêu và em dành tình cảm cho họ.
Em nói rằng, em sẽ dành thứ quý giá nhất đời con gái cho đêm tân hôn của đôi mình, vậy mà em lại vui vẻ về nhà riêng của gã đàn ông giàu có. Em vô tư, hồn nhiên nói với người ta rằng, anh chỉ là một gã khờ bám đuôi theo em, rằng anh đang cầu xin tình yêu nơi em.
Trong khi đó, em vẫn hàng ngày gọi anh là “chồng”, hàng ngày vẫn “diễn” vai một người yêu lý tưởng, vẫn chăm sóc anh chu đáo.
Em à, đừng diễn nữa, đời đâu trả cát xê cho em? Sao em không sống là chính mình đi, sao cứ phải giả vờ ngây thơ, thánh thiện? Em cần gì ở anh? Anh chỉ là một gã trai quê lên thành phố, lương ba đồng ba cọc, làm sao đủ để cung cấp cho nhu cầu ăn mặc, tiêu xài của em?
Em diễn nhập tâm quá! Diễn say mê đến nỗi vẫn không hề biết rằng, anh đã biết tất cả. Trước mặt anh, em chê bai những cô nàng yêu đương lăng nhăng, em nói họ sống như thế không sợ sau này phải gặt “quả đắng”. Còn em, em vẫn mơ mộng lắm, em vẫn chỉ ước mong cuộc sống của chúng ta chỉ cần có tình yêu, còn khó khăn nào em cũng vượt qua hết.
Phải, em muốn diễn thì anh sẽ diễn cùng em. Anh sẽ đóng vai là một người chồng tốt, cùng em xây dựng nên ngôi nhà tình yêu trong mộng.
Nhưng em à, anh sẽ là một diễn viên diễn đạt hơn em và anh sẽ diễn giỏi hơn em. Anh sẽ để em lại ở ngưỡng cửa của hạnh phúc, sẽ để em hiểu được cái nỗi đau mà anh đang nếm trải, hiểu được sự thất vọng và đau khổ của anh đến dường nào!
Theo Khampha
Ấy mới là quả báo
Hiên từng suy sụp như bị hắt xuống địa ngục tăm tối, khi biết Hưng đã ruồng bỏ mình để đi theo tiếng thổn thức của con tim. Người đó không phải ai xa lạ lại chính là cô bạn cũ, cũng là đồng nghiệp hiện tại của Hiên.
Nguyệt vốn hiếu thắng, thích tỏ vẻ hơn người, nên luôn coi bạn bè là đối thủ, và tâm niệm "Thua thầy một vạn chứ không được kém bạn một ly". Nguyệt luôn tự tạo cho bản thân những cuộc cạnh tranh khốc liệt, để chứng tỏ mình là nhất. "Cướp bồ" là đòn cảnh cáo đầu tiên Nguyệt dành cho cô bạn.
Sau đó Hiên đâu còn luyến tiếc gì kẻ bạc bẽo kia, nhưng Nguyệt thì vẫn cảnh giác cao độ. Nguyệt sợ "tình cũ không rủ cũng đến" nên bày mưu tính kế thật cầu kỳ, để đuổi cổ đối phương ra khỏi "sàn thi đấu". Khách quan mà nói Nguyệt giỏi hơn Hiên ở chỗ biết chớp thời cơ, lại lắm thủ đoạn và chiêu trò. Hiên không trở tay kịp, thành ra bị mất uy tín trước sếp và khách hàng. Chẳng còn mặt mũi nào ở lại, cô phải rời xa công việc đã từng gắn bó những năm dài tuổi trẻ.
Hiên giận Nguyệt đến muốn xé cô ta ra hàng trăm mảnh. Hận đến nỗi trong giấc mơ cũng giật mình bực tức, khi đang yên lành bỗng mất tất cả, người yêu, công việc và niềm tin vào tương lai...
Nhưng ủ ê, thở than mãi rồi cũng phải cố mà quên, gắng rũ bỏ đứng lên làm lại.
Hôm ấy, Hiên chạy từ bến xe buýt để vào công ty mới làm việc, một người tốt bụng đã cho Hiên đi nhờ, lần sau thì không còn tình cờ nữa, vì anh ta cứ chờ cô ở bến để đưa vào tận công ty... Hiên gặp Mạnh khi vẫn mang trong lòng sự tổn thương, mất mát, cùng vết sẹo nơi trái tim còn chưa liền hẳn. Rụt rè, e sợ nên Hiên chưa dám đón nhận một mối quan hệ mới mẻ. Nhưng nhờ sự khéo léo, ý nhị của Mạnh, họ đã đi lên dần từ tình bạn tâm giao.
Nhà Mạnh và Hưng lại ở cùng một tổ liên gia, hôm Mạnh đưa Hiên về chơi có vô tình gặp vợ chồng Hưng. Trái với sự bất ngờ và có phần tức tối của Nguyệt, sau giây phút ngỡ ngàng Hiên vẫn rạng rỡ chào hỏi không quên giới thiệu với Mạnh, mình từng làm chung công ty với họ. Rất vô tư Hiên hỏi về con của Nguyệt sau hai năm không gặp và cảm thấy bối rối khi biết cưới nhau ba năm họ vẫn chưa có con...
Còn đang phân vân trước lời cầu hôn của Mạnh thì Hiên nhận được email, Hưng viết ngắn gọn "Anh yên tâm khi biết em và Mạnh yêu nhau. Mạnh là một người đàn ông tốt hiếm có đấy". Hiên đáp lại vẻn vẹn "Cảm ơn anh".
Hiên và Mạnh làm đám cưới, ở cùng xóm nhưng cũng ít gặp vợ chồng Hưng, vì nghe đâu bố mẹ Hưng luôn phiền muộn thở than về đường con cái của hai người, nên vợ chồng anh tức khí dọn ra ngoài ở. Ít lâu sau mẹ Hưng khoe các con đã mua được mảnh đất gần chỗ ở trọ đó, Hiên mừng cho họ.
Tuy nhiên chưa được bao lâu thì Hưng bị phát hiện có dính líu vào vụ gian lận, tham ô tiền của công ty. Phải bán mảnh đất nọ để đền bù thiệt hại, mong không bị truy cứu trách nhiệm trước pháp luật. Hưng thất nghiệp, ru rú ở trong nhà vì trót mang cái danh ăn cắp. Giờ mình Nguyệt phải cúi mặt lo bươn chải, không dám quay về nhà chồng vì trước đó khi "làm ăn" còn được đã trót to tiếng tuyên bố: "Phải đi ăn mày cũng không quay về chốn hỏa ngục này". Quan hệ của Nguyệt và gia đình chồng ngày càng bi đát.
Nghe chuyện về họ, Hiên chỉ thấy thương cho những người từng quen. Hiên nắm tay đứa con bé bỏng, rồi khẽ nhìn ra cửa sổ, thì thầm: "Có thể hai người không cần, nhưng tôi sẽ vẫn tha thứ và quên hết những gì các người từng gây thương tổn tôi". Có ai nói, sự trừng phạt ghê gớm nhất chính là lòng tha thứ.
Theo VNE
Yêu phải chàng "đầu gấu" Có những anh chàng "đầu gấu" khiến bạn gái nhiều phen phải run rẩy, hãi hùng rồi đành "bỏ của chạy lấy người"... Cho đến giờ, mặc dù thời gian đã qua đi khá lâu nhưng mỗi lần nhớ tới anh chàng người yêu cũ có vẻ ngoài nhìn rõ thư sinh, hiền lành mà Thúy (Hoàn Kiếm, HN) vẫn không hỏi rùng...