Cuộc đời đổi thay sau lần từ chối lên giường với người yêu
1 tuần sau anh xuất hiện với 1 bó hoa trên tay, anh bảo muốn đưa tôi về nhà ra mắt bố mẹ. Tôi khóc vì hạnh phúc. Khi đến nơi tôi choáng váng vì nhà anh rất giàu có, bố mẹ anh rất thân thiện.
Sau khi đầu chia tay mối tình đầu tôi dường như không dám yêu ai nữa. Tôi sợ cảm giác bị phản bội, sau 3 năm yêu nhau anh ta yêu 1 người khác khi vẫn còn là bạn trai của tôi. Ngày đó tôi sốc đến bủn rủn chân tay, phải mất gần 2 năm tôi mới gượng lại được.
Và cũng kể từ đó tôi gặp anh, người đàn ông đã khiến cuộc đời tôi thay đổi. Tôi từng ở chung với 1 cô bạn, đó là 1 cô gái cá tính và năng động. Trước ngày cô ấy đi Pháp cô ấy có năn nỉ nhờ tôi giúp 1 việc đó là vào ngày sinh nhật của bạn trai cô ấy, cô ấy muốn tôi hãy đến dự và gửi cho anh ấy món quà mà bạn tôi đã chuẩn bị sẵn.
Vì cô ấy hết lời nhờ vả và còn mua tặng tôi một chiếc váy nữa nên tôi đã đồng ý. Hôm đó, bạn tôi gọi điện về nhắc nhở để tôi đến đúng hẹn. Tôi mặc bộ váy bạn tôi đã chuẩn bị sẵn trước khi đi, soi mình trong gương. Tôi lẩm bẩm: “Lâu rồi mình mới mặc váy thế này”. Chiếc váy màu da trời nhẹ nhàng và tôi nghĩ nó hợp với mình.
Khi đến nơi tôi choáng váng vì sự sang trọng của bữa tiệc. Tôi được người yêu của bạn mình chào đón và giới thiệu nhiệt tình cho mọi người. Chính trong bữa tiệc đó tôi gặp anh, người đàn ông thứ hai và là người cuối cùng mà tôi yêu.
Hôm đó tôi thấy lạc lõng nên ra vườn đi dạo, nhà bạn trai của cô bạn tôi là 1 căn biệt thự có vườn rộng và rất đẹp. Khi đang ngắm bể bơi thì tôi thấy 1 người đàn ông cũng đang ngồi đăm chiêu hút thuốc 1 mình.
Vì không biết làm gì khác nên tôi ngoan ngoãn nghe lời, sau lần đó chúng tôi làm bạn. Anh tán tỉnh rồi ngỏ lời yêu tôi sau gần 1 năm quen nhau. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Thấy tôi anh ta nhìn từ đầu đến chân sau đó rồi bắt chuyện, cách nói chuyện cũng khá lạnh lùng. Sau khi nói vu vơ mấy câu thì tôi xin phép về trước nhưng đúng lúc đó chiếc giày của tôi bị gãy gót vì tôi bất cẩn dẫm vào khe nhỏ giữa hai thanh sắt của cống thoát nước. Tôi ngại ngùng xấu hổ loay hoay chưa biết làm gì thì anh ta đi tới nói:
- Cô cởi giày ra đi, nếu đi như vậy sẽ đau chân đấy. Kia là đường tắt ra cổng, ra đó chờ tôi. Tôi sẽ đưa cô về.
Vì không biết làm gì khác nên tôi ngoan ngoãn nghe lời, sau lần đó chúng tôi làm bạn. Anh tán tỉnh rồi ngỏ lời yêu tôi sau gần 1 năm quen nhau. Dù là người yêu của nhau nhưng tôi chưa 1 lần đến nhà anh. Chỉ nghe anh bảo là bố mẹ đã già và về hưu, gia cảnh cũng không mấy khá giả lắm. Tôi mỉm cười nhìn anh trìu mến rồi nói: “Giàu nghèo đâu quan trọng, chỉ cần sống chân thành với nhau là đủ anh à”. Hàng ngày chúng tôi vẫn lượn lờ phố cổ trên con xe máy khá cũ của anh. Bạn bè anh toàn đi xe sang còn người yêu của tôi vẫn luôn bụi bặm như vậy và tôi thích điều đó.
Yêu nhau được 1 thời gian, đôi lần anh có đòi đi quá giới hạn nhưng tôi đều từ chối. Anh thấy vậy thì im lặng không nói gì thêm. Có 1 lần đi liên hoan về muộn và anh khá say. Anh không đèo tôi về mà đi thẳng vào nhà nghỉ. Tôi không đồng ý cứ nhất quyết đòi về, còn anh vẫn kiên quyết muốn ở lại. Trong cơn ngà rượu anh ôm vai và đẩy tôi lên phòng rồi hôn tôi tới tấp. Tôi tức giận đẩy anh ra và tát anh một cái đau điếng. Anh nhìn tôi rồi nói:
- Lên giường với anh, em không muốn sao?
Tôi khóc bỏ chạy ra về. Đêm đó tôi không tài nào ngủ được, còn anh thì liên tục gọi điện xin lỗi. Tôi tắt máy và đi làm sớm để tránh mặt anh. Anh mất hút 1 tuần khiến tôi hụt hẫng, 1 lần nữa tôi lại mất niềm tin vào tình yêu. Kể từ hôm đó tôi vừa thấy buồn vừa nhớ anh, tôi mất ăn mất ngủ đến gầy rộc nhưng vẫn không liên lạc lại.
1 tuần sau anh xuất hiện với 1 bó hoa trên tay, anh bảo muốn đưa tôi về nhà ra mắt bố mẹ. Tôi khóc vì hạnh phúc. Khi đến nơi tôi choáng váng vì nhà anh rất giàu có, bố mẹ anh rất thân thiện. Họ không khinh 1 cô gái tỉnh lẻ như tôi mà lại còn muốn tôi làm dâu của họ.
3 tháng sau anh cầu hôn tôi, chúng tôi lấy nhau và giờ đây tôi như 1 bà hoàng. Anh yêu thương tôi vô cùng, bố mẹ anh cũng vui vì tôi khiến anh thay đổi. Anh giúp bố mẹ kinh doanh nên mọi việc đều thuận lợi. Chưa bao giờ tôi nghĩ rằng việc mình từ chối lên giường với người yêu lại khiến cuộc đời mình thay đổi hoàn toàn như vậy. Hiện tại tôi hạnh phúc và mãn nguyện với những gì mình đang có.
Theo 2sao
Anh rể năn nỉ tôi sinh con hộ giùm cho chị gái
Anh bảo anh là đích tôn của cả dòng họ lớn nên không thể tuyệt tự đường con cái, bố mẹ anh cũng đã đồng ý chuyện này.
Tôi là một bà mẹ đơn thân với một cậu con trai 3 tuổi. Tôi đã yêu nhầm người và giờ chấp nhận cảnh một mình nuôi con. Thế nhưng cuộc đời tôi vẫn còn hạnh phúc hơn so với hoàn cảnh trớ trêu của chị gái tôi bây giờ.
Chị bị cắt buồng trứng sau một tai nạn giao thông nên vĩnh viễn không thể sinh con. Và đó chẳng khác nào dấu chấm hết với cuộc hôn nhân của chị.
Họ lấy nhau được 3 tháng thì chị bị tai nạn. Suốt 7 năm hôn nhân vừa qua, cả hai như gánh cục đá tảng trên vai vì chị không thể sinh con nối dõi cho dòng họ nhà chồng. Chồng chị là cháu đích tôn một dòng họ lớn.
Mỗi lần về quê, mỗi lần nghe điện thoại của bố mẹ chồng gọi từ quê, chị chỉ muốn chết vì những lời cay nghiệt họ nhà chồng nói ra nói vào vì tội bất hiếu, không thể sinh con.
Từ ông trưởng tộc suốt ngày lôi chồng chị ra đay nghiến, rồi tới lượt mẹ chồng chị không thể chịu đựng nổi lôi con dâu ra mắng mỏ. Cả họ hùa vào bắt anh lấy vợ bé hoặc ly hôn chứ không thể không có con.
Đã bao nhiêu đêm chị nuốt nước mắt, tủi nhục vào trong để sống tiếp. An ủi là anh rất yêu thương chị. Dù cả họ có nói thế nào anh cũng đứng về phía chị, bảo vệ chị. Suốt 7 năm sống trong áp lực như thế nhưng chưa một lần anh nói nặng với vợ hay có dấu hiệu sẽ tìm một người đàn bà khác thay thế chị.
Đã bao lần chị bảo với tôi chị sẽ ly hôn anh để anh lấy người vợ khác, có thể giúp anh sinh con làm tròn chữ hiếu. Thế nhưng phải có tới chục lá đơn ly hôn chị kí sẵn bị anh xé hoặc đốt ngay và luôn. Nhưng sống như vậy, chị như chết dần chết mòn, chưa có lấy một ngày thanh thản.
Tôi thương chị lắm nhưng chẳng biết phải làm thế nào giúp chị. Bỗng cách đây ba hôm, chị gọi tôi tới nhà chơi rồi bảo: &'Chị nghĩ kĩ rồi dì ạ. Chắc anh chị chỉ còn một hy vọng duy nhất là nhờ sinh con hộ. Dì có thể giúp chị chứ?'.
Tôi vẫn còn chưa hết ngạc nhiên: &'Em sẽ mang thai hộ chị?'. Chị thở dài: &'Ừ, chẳng còn cách nào ổn hơn, anh chị suy nghĩ kĩ rồi. Chỉ có dì mới có thể cứu vãn cuộc hôn nhân của chị'.
&'Mang thai hộ thì em nghe rồi, nhưng chị đâu còn buồng trứng? Như thế này thì đứa bé đâu phải là con chị mà là... con em và anh rể! Em thấy có gì đó không ổn?' - Tôi vội từ chối.
Đúng lúc đó anh rể bước vào và năn nỉ tôi đồng ý. Anh bảo anh đã rất cố gắng thuyết phục bố mẹ đồng ý để nhờ mang thai hộ.
Vô cùng khó khăn họ mới đồng ý. Anh cũng không muốn những người xa lạ sẽ mang thai con anh, tôi mang cùng dòng máu với vợ anh nên đứa bé cũng như con của chị gái tôi. Anh năn nỉ tôi hồi lâu, thậm chí anh rể đã khóc.
Nhìn cả hai anh chị nắm tay nhau ngồi khóc mà tôi không biết phải làm thế nào. Tôi là một bà mẹ đơn thân không ràng buộc, chẳng sợ tai tiếng nhưng việc sinh con với anh rể mình rất... không bình thường!
Dù rằng việc sinh con đó được thực hiện bằng phương pháp bơm tinh trùng như anh chị nói, tôi vẫn thấy vô cùng bối rối, hoang mang. Tôi có nên nhận lời sinh con hộ để cứu vãn cuộc hôn nhân của chị gái?
Theo Iblog
Vì quá tham tiền, tôi đã "dâng" chồng cho em gái Tôi ngồi tự trách bản thân, vì quá tham tiền mà tôi đã đánh mất hạnh phúc của mình để rồi tự mình "dâng" chồng cho em gái ruột của mình. Vợ chồng tôi lấy nhau được 9 năm và có hai đứa con. Xuất thân của hai vợ chồng đều từ ở quê lên thành phố, cả hai đều là công chức...