Cuộc đời đầy mê sảng của bà nội bán dâm
Khó hình dung hết tủi nhục của nghề đứng đường
Hà Nội trong những ngày rét căm, có đứng đường cùng gái bán dâm mới có thể hiểu hết tủi cực của cái nghề mà nhiều người cho là nhàn hạ này. Họ là những người phụ nữ rất đẹp từng khao khát hạnh phúc bình thường nhưng rồi bàn tay số phận đẩy họ đến những trầm luân khủng khiếp. Và hai trong số nhiều cô gái chúng tôi gặp khi thực hiện những bài viết này liệu có phải là những người bán dâm khổ nhất???
Câu chuyện về một người phụ nữ nay đã thành bà nội vẫn hằng ngày vẫn phải đi bán dâm.
Đi thực tế với nhóm đồng đẳng của Trung tâm chăm sóc sức khỏe ban ngày quận Tây Hồ, chúng tôi đã gặp người phụ nữ ấy. Hỏi về con đường nào dẫn cô đến với nghề bán dâm bền bỉ… bỗng hai hàng nước mắt của cô trào ra. Cô khóc nức nở, hai vai run bần bật “không làm thì lấy tiền đâu mà trả nợ, lấy gì mà bỏ vào mồm đây”.
Những tưởng gái bán dâm không mơn mởm tuổi mười tám đôi mươi thì cũng phải là người mặt hoa da phấn. Nên câu chuyện về cô đã khiến chúng tôi không khỏi ngạc nhiên.
“Lấy chồng không đổi được đời đâu!”
Chúng tôi gặp Sương khi cô đứng bên gốc cây ngay cạnh công viên Thủ Lệ, nơi những ánh sáng hiếm hoi, vàng vọt hắt vào không đủ nhìn rõ mặt người. Sương ví cuộc đời mình cũng như thứ ánh sáng yếu ớt ấy.
Sương được sinh ra trong gia đình Hà Nội gốc, nhưng vì gia đình đông con, bố mẹ không có việc làm ổn định nên cuộc sống gia đình khó khăn lắm. Cũng vì thế mà 7 anh, chị em nhà Sương không được ăn học đến nơi, đến chốn. Bố mẹ thì thường xuyên sử dụng “võ miệng và thượng cẳng chân, hạ cẳng tay với nhau”. Sống trong gia đình khó khăn, lại chẳng mấy khi yên ấm nên Sương luôn sống khép mình và “nuôi” giấc mộng phải lấy chồng sớm để thoát khỏi “bi kịch cuộc đời” ấy.
Hơn 20 tuổi, cô về nhà chồng với niềm hy vọng cuộc sống của mình sẽ lật sang trang mới.
Nhưng… Chồng cô vốn là kẻ ham chơi, lười lao động và sống vô trách nhiệm. Số tiền cô kiếm được từ những gánh hàng rong không đủ phục vụ cho hắn hút hít. Nhiều hôm cô phải chịu đói để đưa tiền cho hắn, không có thì hắn đánh đập cô không thương tiếc. Đánh chán, hắn quay sang bắt cô đi vay tiền. Thời gian đầu cô còn về nhà xin được chút ít, về sau cô phải vay ngân hàng, rồi đến vay “luật” của những kẻ cho vay nặng lãi.
Năm 1979, cô sinh cho hắn một cậu con trai kháu khỉnh, những tưởng hắn sẽ tu tỉnh, thay đổi, nhưng cơn thèm thuốc đã biến hắn thành một con thú dữ. Sinh con chưa đầy tháng, hắn đã bắt cô đi kiếm tiền. Chồng nghiện, con nhỏ, các chủ nợ thường xuyên nhắn tin sẽ “xử” cả gia đình nếu không trả lãi đầy đủ cho chúng.
Video đang HOT
Nhắm mắt xuống đường rồi trượt dài trong nhơ nhớp
Trong cơn phẫn uốt, đầu óc mụ mị, nghĩ chẳng còn gì để mất, cô đã nhắm mắt bước xuống đường bán dâm. “Mới đó thôi mà tôi đã dấn thân vào cái nghề nhơ nhớp này gần 30 năm rồi”, giọng cô nghẹn lại.
Với khuôn mặt xinh xắn, thân hình đầy đặn nên thời gian đầu Sương được rất nhiều khách đi. Số tiền kiếm được từ bán thân của cô, cũng đủ giúp nuôi được thằng con, trả tiền lãi, và cho gã chồng thỏa mãn cơn nghiện. Sương tâm sự: “Biết tôi đi bán dâm, nhưng gã chồng không ngăn cản mà còn “động viên” tôi đi nữa. Nhiều lúc ngồi trên bụng một thằng đàn ông xa lạ, để cho hắn dày vò, đòi hỏi đủ điều, ngẫm lại đời mình, tôi chỉ muốn chết, nhưng nghĩ đến con, tôi lại cố gượng mà sống”.
Lúc con nhỏ thì luôn cố gắng làm việc để nuôi con, lúc con lớn thì Sương sợ con biết việc mình làm sẽ xa lánh, bỏ rơi cô, nên khi nghe gã chồng hay những chủ nợ dạo sẽ bảo chuyện cô đi bán dâm cho con trai cô biết nếu không kiếm đủ tiền cho chồng thỏa mãn cơn nghiện và trả tiền cho bọn chúng.
Năm 1984, Sương sinh thêm thằng con nữa, hết “đát”, tiền kiếm được ít nên cuộc sống lại càng khó khăn hơn, nợ nần càng nhiều hơn. Nhiều hôm đi làm về khuya, hai thằng con trai vùng vậy, ôm lấy cổ mẹ khóc lóc “Hôm nào mẹ cũng đi làm về muộn thế? Con muốn mẹ ở nhà ôm con ngủ cơ. Mấy mẹ con lại ôm nhau khóc cả đêm”.
Sương bảo rằng, các con cô giờ đã khôn lớn, rất ngoan ngoãn, chăm chỉ và đã xây dựng gia đình riêng, đó cũng là niềm động viên để cô tiếp tục sống. Tuy nhiên vì chồng vẫn nghiện nên nhà nợ nần nhiều. Với số lãi mỗi ngày cô phải trả từ 800 – 1 triệu đồng, cô vẫn phải tiếp tục công việc.
Đi khách với giá… nửa bát phở
Không còn nhan sắc, khuôn mặt đã nhăn nhúm nên “công cuộc vẫy” của Sương cũng lắm gian nan. Tuy nhiên, thi thoảng cũng có những gã trai ưa của lạ, muốn thử cái mới, hoặc những kẻ ít tiền mà vẫn ham vui như cửu vạn, thợ xây dựng, hay một số ông già “dửng mỡ” tìm đến cô.
Vì là tiếp những khách ít tiền nên chỗ “làm việc” chủ yếu là những gốc cây, bãi cỏ, hay một ghế đá nào đó trong công viên. “Gặp khách sộp còn được trăm nghìn 1 lượt “ tàu nhanh”, còn không chỉ vài ba chục, thập chí có lần Sương đi khách với giá không bằng một nửa… bát phở. Đó là còn may mắn là còn kiếm được tiền, chứ vài ba ngày không có khách là chuyện thường…” cô Sương cay đắng nói.
Gần 30 năm bán dâm, cô luôn áp dụng những biện pháp phòng tránh bệnh tật lây qua đường sinh dục cho mình và khách. Bởi cô nghĩ một người bị bệnh tật sẽ kéo theo rất nhiều người khổ, như một khách của cô bị dính bệnh thì có thể vợ con, người thân của họ cũng sẽ bị lây. Đó có lẽ đây là điều cô cảm thấy không áy náy nhất với lương tâm của mình.
Hà Nội về đêm, những con phố vẫn sang trọng lộng lẫy và vắng người đi lại. Nhưng thấp thoáng bên những gốc cây ven đường, những cô gái bán dâm như Sương, trẻ hơn Sương vẫn lởn vởn kiếm khách. Không biết cuộc đời họ sẽ đi về đâu?…
Theo VNN
Thế giới bóng đêm của những "lời hò hẹn"
Khi màn đêm buôn xuống cũng là lúc những "lời hẹn hò" xuất hiện trên Internet (Hình minh họa)
Tôi bốc máy, nhá cho một số điện thoại của cậu trai tự xưng mình là sinh viên, 21 tuổi, ở Hà Nội vào lúc 1 giờ sáng. Tức thì 1 phút sau, điện thoại của tôi reo vang, đầu dây bên kia, giọng một thằng con trai nhỏ nhẹ: "Em chào chị". "Biết là chị hay là em mà chào?" - tôi hỏi lại. Thằng bé ngắc ngứ: "Dạ, tại toàn các chị gọi cho em...".
Tôi - trong vai một người đàn bà xa chồng, để tiếp cận với một chàng trai đăng tin "tìm các chị" trên mạng jaov... đã phát hoảng khi nó đề nghị được giúp tôi giải tỏa vấn đề tế nhị kia qua... alo, chỉ cần bắn cho nó 50.000 đồng vào tài khoản điện thoại. Những đứa như nó bây giờ không hiếm trên mạng, thậm chí sẵn sàng gặp mặt để tâm sự và đi tới bất cứ nơi đâu "các chị" cần. Tôi quyết định gặp mặt nó.
1. "Em 21 tuổi, là sinh viên ở Hà Nội, em rất muốn làm quen với các chị để học hỏi kinh nghiệm. Chị nào quan tâm, làm ơn gọi cho em, số của em là: 094xxxxxxx, còn đây là nick chat của em". Đó là nguyên văn lời rao "kết bạn" trên mạng của nó mà sau này tôi biết tên thật của nó là Hiếu, quê ở Thanh Hóa. Nghèo thì đương nhiên rồi, nó là sinh viên xa nhà, lại chả phải con quan để mà mơ có nhà Hà Nội ngay khi cầm tờ giấy báo kết quả trúng tuyển đại học.
Nó ra Hà Nội, xách theo cái ba lô cũ sờn, nay chuyển nhà này, mai lại chuyển nhà trọ khác, cứ gọi là liên tục, vì chủ nhà nào họ cũng sợ cái thói chầy bửa của đám sinh viên nghèo, đến hạn trả tiền nhà cứ khất lần khất lượt. "Bạn em hay đi chat đêm, chả hiểu ai mách mà nó xui em vào cái trang jaov... này, thấy cũng hay hay, đêm đến, các chị, các cô nườm nượp xông vào. Giờ đó còn ngồi trên mạng comment, thì chắc chắn là họ không có người đàn ông bên cạnh. Em cũng bắt chước một số đứa, để lại số điện thoại với lời nhắn, ban đầu nghĩ cho vui thôi, không ngờ lại được nhiều chị quan tâm thế..." - Hiếu bộc bạch khi biết tôi gặp cậu ta không với ý định như cậu ta nghĩ.
Đêm hôm ấy, tôi và Hiếu ngồi đồng trong một quán net ở khu vực Bách Khoa. Nó mở nick chat, chỉ vài phút sau thì những cái nick lạ hoắc nhảy vào bum đến nhức tai. Hiếu kể: "Chị này tận Sài Gòn. Chị ấy không đề nghị gặp mặt mà chỉ cần... qua chat hoặc điện thoại. Mỗi lần như thế, chị ấy thường nạp vào tài khoản của em từ 200 đến 300 nghìn đồng. Hai ngày không thấy em trên mạng là chị ấy sùng sục gọi điện ngay".
"Em không ngại bạn gái ư? Nhỡ mà cô ấy biết thì thế nào?" - tôi hỏi. "Hiện tại thì em chưa có bạn gái, nhưng em chỉ làm công việc này một thời gian ngắn nữa thôi, khi nào em tốt nghiệp ra trường, kiếm được việc làm, em sẽ thay số điện thoại để khỏi bị quấy rầy" - Hiếu phân trần. Nó 21 tuổi và suy nghĩ cũng chỉ của thằng con trai vừa bước qua tuổi mới lớn. Cuộc đời không đơn giản như nó nghĩ.
Cái "công việc" mà nó đang làm, vừa nhàn hạ lại vừa kiếm tiền dễ. Cái "bả" nhàn hạ đã từng đánh gục bao nhiêu con người, làm thối chí bao nhiêu thằng thanh niên sức dài vai rộng. Tôi chỉ sợ rằng, nó nói thì dễ thế nhưng dứt ra được những lời mời hấp dẫn của các chị, các cô lại là vấn đề hoàn toàn khác.
Lướt qua một loạt những lời rao: "Em là teen, cao 1m75, muốn được chia sẻ với các chị từ U30 đến U40...", "Tôi hiện là sinh viên ở Hà Nội, muốn tìm những người phụ nữ hơn tuổi để tâm sự chuyện xxx", "Mình 25 tuổi nhưng chả biết gì về phụ nữ. Có ai muốn giúp mình hiểu thêm về tâm sinh lý phụ nữ thì alo theo số..." mới thấy nhu cầu kết bạn của nhiều người cô đơn là có thực...
Muôn vàn lời rao tình hấp dẫn, có sức hút đặc biệt với các chị, các cô sống trong những căn nhà to nhưng lại luôn có những tâm sự nho nhỏ, khó chia sẻ cùng ai. Khi những lời rao ấy được đáp lại bằng tiền hoặc những món quà vật chất, thì những thanh niên chớm vào đời và nghèo như Hiếu hẳn khó mà cầm lòng được.
2. Thế giới về đêm trên mạng Internet là một thế giới sống động. Nơi đó có những con người không ngủ, miệt mài tìm kiếm một nửa của mình, dù là tạm thời, và trong thế giới sôi động nhưng bí ẩn ấy, tất cả những lời khó nói nhất mà bình thường nếu gặp mặt, chưa chắc đã dám thổ lộ, thì đây, chỉ với một nickname vừa đăng ký vội, rất nhiều người đã dám sống thực với mình, để được là chính mình với những tâm sự trần trụi, những ham muốn bản năng mà ban ngày, họ buộc phải che giấu đi khi thân phận của họ rất đáng khả kính.
"Tôi là nam, 38 tuổi. Tôi đang muốn tìm một cô gái trẻ hơn và đồng ý quan hệ với hai người (một nam, một nữ), để khám phá những mới mẻ về TD. Hãy gọi cho tôi...".
Cũng có thể đó là một trò đùa ác ý đối với chủ nhân số điện thoại được đăng kèm, nhưng nếu lời rao này là thật thì quả thực Internet ngoài chức năng kết nối thế giới, còn như một ngôi nhà rộng chứa những kẻ giấu mặt, với những tâm sự, những phát ngôn tự do mà không ai kiểm soát, vô tình giúp cho nhiều kẻ thỏa mãn thú bệnh hoạn của mình. Bóng đêm thường đồng lõa với cái xấu, cái ác, những lời rao tìm bạn được post vào thời điểm 0h, chủ nhân của nó thường là những con người "đặc biệt".
"Tôi là les, 35 tuổi, muốn tìm một người bạn cũng thuộc thế giới les, có nhiều kinh nghiệm..." - một lời rao vô tình trên mạng mà tôi bắt gặp đêm nay đã khiến tôi tò mò. Gọi điện theo số điện thoại đăng kèm, giọng một phụ nữ khàn đục vang lên giữa tiếng nhạc ầm ĩ: "Mình đến đây uống rượu cùng "anh" đi. "Anh" hứa sẽ không làm mình buồn đâu...".
Tôi nói rằng không đến được, chị hỏi: "Thế em đang ở đâu để "anh" đến?", tôi buột miệng: "Em đang ở Bách Khoa" rồi hoảng hồn cúp máy. 20 phút sau, một chiếc taxi lượn lờ khắp dọc con phố có nhiều hàng Internet và điện thoại của tôi réo vang. Số của chị giọng khàn lại hiện lên trên màn hình. Tôi không bắt máy nhưng lò dò ra đường và thấy chị đứng cạnh taxi, dáo dác tìm "hàng".
Một người phụ nữ hình như là bầm dập quá nhiều trong những cuộc rượu, mặt mũi không trang điểm, thô mộc và quả là... nam tính với chiếc khăn kẻ caro vắt chéo vai. Từ lúc đó cho đến sáng, chị giọng khàn gọi cho tôi đến hơn chục cuộc nữa. Người đồng tính nữ cũng giống như đồng tính nam, khó kiếm bạn tình, đêm xuống, họ mò mẫm lang thang, chơi trò ú tim theo những lời rao. Thế nên, khi vô tình bắt được "sóng", họ không dễ bỏ cuộc. Hôm sau nữa, chị nhắn nick chat cho tôi, với lời hứa như van nài khẩn thiết. Chị còn dọa, nếu tôi không chat cùng chị, chị sẽ tự tử.
Sau này, qua vài lần trò chuyện qua mạng, tôi biết rằng, chị là một chuyên viên tư vấn bất động sản, kinh tế khá giả, có chồng có con, chồng chị có bồ nhưng chị không thấy ghen với những cô tình nhân õng ẹo của chồng. Thực ra, chị biết mình không phải đàn bà từ lâu rồi, nhưng thế hệ của chị, không ai dám công khai chuyện giới tính, nên một đám cưới qua mai mối được tổ chức chóng vánh, như kiểu cho xong, một đứa trẻ ra đời.
Và chị bảo, chị chỉ cố gắng sinh được một đứa con thôi, để làm đúng thiên chức tạo hóa ban cho chị hình hài phụ nữ. Còn thực tế, tính nam của chị nhiều hơn, bản năng thiên bẩm của chị là thích che chở cho phái nữ, điều đó thúc giục chị luôn đi tìm "một nửa" khuyết của mình.
Đến giờ này tôi cũng chỉ dám trò chuyện cùng chị qua chat, động viên, chia sẻ với chị những khó khăn trong cuộc sống chứ chưa đủ dũng cảm để gặp, bởi tôi sợ sẽ làm chị tổn thương và thất vọng khi không phải là người thuộc thế giới les mà chị cần tìm.
3. Phụ nữ tìm phụ nữ, phụ nữ tìm đàn ông, đàn ông tìm phụ nữ và đàn ông tìm đàn ông là những chuyên mục cơ bản của trang kết bạn. Từ mạng ảo đến đời thật là một khoảng cách vô cùng ngắn. Chỉ sau một cái nhấp chuột, những lời hò hẹn sẽ được hiện thực hóa bằng cuộc gặp mặt ngoài quán cà phê, trong nhà nghỉ, khách sạn, thậm chí nhà riêng, đơn giản vô cùng, chỉ sợ bạn không đủ trí tưởng tượng. Đáng ngại là ngày càng có nhiều nam thanh, nữ tú sẵn sàng gật đầu đi đến chỗ hẹn chỉ sau một tin nhắn "Tài khoản của bạn đã được nạp 100 nghìn đồng từ số điện thoại..." mà không cần biết "đối tác" của mình là ai, làm gì, đến từ đâu. Sự dễ dãi "kết bạn" hứa hẹn nhiều nguy cơ, cạm bẫy, đôi khi phải đánh đổi cả tính mạng.
Nhưng nhiều kẻ đã lợi dụng sự cô đơn của những người khao khát tìm bạn để lừa đảo. Trên trang web havu..., một cái nick được cư dân mạng gửi cho nhau với lời dặn: "Cảnh giác với con ranh này", bởi ai gọi nó cũng nhận lời gặp gỡ như đúng rồi, nhưng luôn kèm theo điều kiện: "Anh phải bắn tiền vào tài khoản cho em đã...", nhưng sau khi nhận được tiền, nó lập tức tạm thời tắt máy, để mặc cái người đang sốt ruột gặp mặt nó kia liên tục bấm máy nhưng rốt cuộc cũng chỉ nhận được cái nhạc "ò e í", nghe phát điên. Chiêu của nó không có gì là độc nhưng cơ bản là nó làm người ta tin bởi những lời hò hẹn giữa đêm luôn có giá trị hơn những lời hò hẹn ban ngày. Bởi thế, không hiếm người mắc bẫy.
Có kẻ lại lợi dụng trò kết bạn để chơi xấu những người họ ghét. Đôi khi, số điện thoại và nick chat của chủ nhân được đăng kèm với lời rao tình của kẻ khác, ví như: "Tôi không phải là les nhưng thất bại trong cuộc sống, muốn thử nghiệm...", tức thì chủ nhân số điện thoại kia nhận được hàng chục cú phôn trong một ngày đòi "chia sẻ", trò này không có gì mới nhưng nó ảnh hưởng tới sinh hoạt, tới công việc và gây ức chế với người bị chơi xấu. Tất nhiên là phải tốn rất nhiều thời gian, thậm chí phải comment vào ngay sau cái entry rao hàng ấy, hòng thanh minh "tôi không phải là người như thế, xin mọi người đừng gọi điện làm phiền tôi..." mới mong thoát khỏi những cú điện thoại khủng bố đòi làm quen.
Mò mẫm kết bạn trên mạng vào mỗi buổi đêm là một câu chuyện dài, lan man và có lẽ sẽ không bao giờ kết thúc. Đó là một thế giới ảo nhưng có thực và nhu cầu kết bạn cũng là có thực. Nhưng người viết bài muốn đưa ra một lời khuyên: Hãy cân nhắc khi quyết định kết bạn qua mạng, bởi đó là một thế giới chứa nhiều cạm bẫy.
Theo An ninh thế giới
Cặp đôi điều hành gái mại dâm Đường dây gái mại dâm đã được bóc tách (Hình minh họa) Thanh và Lan thường xuyên nuôi 3-5 gái mại dâm trong nhà. Mỗi khi có khách mua dâm, Thanh báo cho Lan để Lan điều gái bán dâm. Mỗi lần khách mua dâm, Thanh thu 1-1,2 triệu đồng. Phòng CSĐT tội phạm về TTXH - CATP cho biết đang truy bắt...