Cuộc điện thoại lúc nửa đêm của vợ và sự thức tỉnh của ông chồng coi vợ không bằng ô sin
5 năm làm khổ vợ, coi vợ không bằng con ở trong nhà. Vậy mà đến ngày anh thức tỉnh nhận ra sai lầm thì đã quá muộn rồi.
Từ ngày được lên chức giám đốc đến giờ Thắng thay đổi hẳn. Anh đi sớm về khuya, nhiều hôm còn vắng nhà cả tuần nhưng cũng chả thèm nói với Hiền – vợ Thắng 1 câu nào. Lắm hôm về nhà nhìn thấy vợ cái là anh đã gắt lên, rồi quát tháo cô đủ chuyện mặc dù Hiền chẳng làm gì sai cả.
Suốt 5 năm nay, chưa một lần Thắng ngọt nhẹ với vợ được một câu. Hễ cứ nhìn thấy vợ là anh lại chì chiết, nói cô không thiếu một câu gì. Hiền cũng là một người phụ nữxinh đẹp, tài giỏi ấy chứ nhưng chả biết sao Thắng lại ghét bỏ cô như vậy. Nhiều lần Hiền đã cố gắng thay đổi theo ý chồng nhưng anh cũng không vừa lòng.
Nhiều khi bạn Hiền vào chơi, Thắng cũng không kiêng nể mà mắng vợ trước mặt bạn. Thấy Hiền bị chồng đối xử tệ bạc không bằng đứa ô sin, cô bạn Hiền cũng khuyên cô nên ly hôn để giải thoát cho mình nhưng nhất định Hiền không chịu chỉ vì sợ con buồn.
Tối hôm nay Thắng đi tiếp đối tác đến nửa đêm anh mới về trong tình trạng nửa tỉnh nửa say. Vừa về đến n hà anh đã thấy tiếng vợ khóc lóc, kể lể gì đó với ai. Nghĩ vợ lại nói xấu mình hay buôn chuyện với trai, Thắng định vào cho Hiền mấy cái bạt tai cho chừa, thì vừa đi đến cửa phòng anh giật mình dừng lại dựa người vào tường lắng nghe vợ nói chuyện.
Liệu anh ấy có buồn về sự ra đi của con không mẹ nhỉ? (ảnh minh họa)
- Mẹ à, con phải làm sao đây? Chức giám đốc, tiền bạc đã làm anh ấy thay đổi hẳn mẹ à. Nhiều lúc con nghĩ mình chẳng bằng đứa ô sin trong nhà, con không làm gì sai. Một mực yêu anh ấy hết lòng vẫn mà vẫn bị chồng ghét bỏ đến khinh thường như vậy? Không biết thời gian sắp thời mất con rồi, chồng con sẽ sống sao? Liệu anh ấy có buồn về sự ra đi của con không mẹ nhỉ?
- …..
- Con cũng không biết mình chống cự được với căn bệnh ung thư vú này bao lâu nữa. Giờ đầu con rụng hết tóc rồi, con mới sắm cho mình bộ tóc giả đẹp lắm mẹ à. Nhưng chồng con chẳng bao giờ để ý xem con ốm đau, hay bệnh tật gì. Lâu nay con vẫn thường xuyên đến viện trị liệu mà chồng con cũng chẳng hề biết gì cả. Con gái mẹ thật kém cỏi phải không mẹ? Lấy chồng vậy mà lại bị chồng bỏ rơi và mang bệnh trong người thế này.
- …..
- Chắc đêm nay anh ấy không về đâu mẹ à. Gần năm trời rồi chúng con chưa gần gũi nhau, con nghĩ anh ấy có người mới bên ngoài rồi. Nhưng thôi cũng tốt mẹ à, dù sao mai này con ra đi anh ấy cũng phải lấy vợ mới. Con chỉ thương thằng Bi (con Hiền và Thắng) không biết mai này mẹ kế có đối xử tốt với nó không thôi?
- ….
- Thôi mẹ đi nghỉ đi. Con cũng vào xem thằng Bi thế nào. Mẹ nhớ giữ gìn sức khỏe nhé, đợt nghỉ lễ này con sẽ bắt xe cho cháu về chơi với mẹ. Không biết bao nhiêu lần nữa con được về bên mẹ.
Video đang HOT
Anh say rượu rồi, anh đi ngủ đi để em chuẩn bị đồ ngủ cho anh (ảnh minh họa)
Lặng người trước những tâm sự của vợ, Thắng không ngờ rằng vợ mình lại mắc căn bệnh ung thư quái quỷ đó từ lâu rồi. Vợ bệnh tật, sắp rời xa anh vậy mà anh không hề quan tâm biết gì. Anh ngày nào nhìn thấy vợ cũng chỉ biết mắng chửi, thậm chí là đánh vợ trước mặt người khác. Cái chức giám đốc đã làm anh trở thành kẻ vô liêm sỉ, tồi đến như vậy sao.
Bước nhẹ vào phòng đưa tay lên lau những giọt nước mắt của vợ, Thắng quỳ xuống xin lỗi cô. Ngạc nhiên trước sự có mặt của chồng, Hiền sợ xanh mặt vội lau nước mắt vội vã đứng dậy đi lấy quần áo cho Thắng thay.
Kéo vợ vào lòng Thắng run run xoa tay lên đầu vợ rồi gỡ bỏ bộ tóc giả đó ra. Anh sững người nhìn đầu vợ không còn sợi tóc nào, Hiền vội giật lại bộ tóc giả chạy thẳng ra ngoài ban công đóng cửa vào.
Vội đập cửa lao ra ngoài với vợ, Thắng nói như khóc với Hiền khiến cô vô cùng bất ngờ về biểu hiện lạ đời của ông chồng luôn chỉ dùng nắm đấm với mình.
- Vợ à. Anh xin lỗi, suốt 5 năm qua anh đối xử tệ bạc với vợ. Em tha thứ cho anh được không? Cho anh cơ hội sửa sai nhé, anh nợ em nhiều quá vợ à.
- Anh nói gì vậy? Anh say rượu rồi, anh đi ngủ đi để em chuẩn bị đồ ngủ cho anh.
- Vợ…. em đừng trốn khỏi anh nữa. Vừa đứng ở ngoài cửa anh nghe hết những gì em nói với mẹ rồi. Anh xin lỗi, rồi ngày mai anh sẽ đưa vợ ra nước ngoài chạy chữa căn bệnh này vợ nhé. Em yên tâm y học giờ phát triển, em sẽ không chết được đâu.
Em phải sống bên anh, cho anh cơ hội sửa sai chứ? (ảnh minh họa)
- Em thật không ngờ được nghe những lời này từ anh đấy. Em đã truyền quá nhiều hóa chất đến tóc không còn sợi nào nữa rồi, chẳng còn cách gì cứu chữa nữa cả anh à. Thôi, cứ để em ra đi là 1 cách giải thoát cũng tốt mà. Chỉ mong anh sau này hãy thay em chăm con thật tốt, có lấy vợ mới thì lấy một cô nào đó tốt hơn em nhé. Số em bạc phận nên thế này thì đành chịu vậy?
- Em sẽ không chết đâu mà. Em phải sống bên anh, cho anh cơ hội sửa sai chứ? Cuộc đời em đã khổ vì anh nhiều rồi, anh cần phải làm gì đó cho em.
- Vậy ư? Vậy xin anh đừng mạt sát, đánh đập em nữa được không? Hãy cho em sống trong hạnh phúc, bình yên dù những thứ đó là giả tạo. Xin anh hãy cho em được sống những ngày tháng cuối đời hạnh phúc.
Ôm vợ vào lòng Thắng bật khóc. Chưa bao giờ anh nghĩ mình lại thế này. Tại sao một người vợ tốt như Hiền lại bất hạnh đủ đường như thế. Giờ có phép màu anh chỉ ước mình mắc bệnh thay cho Hiền thì tốt biết mấy. Cuộc đời Hiền chưa được hạnh phúc ngày nào thì đã ra đi như vậy sao?
Ngày hôm sau, Thắng đặt vội vé máy bay đưa vợ con ra nước ngoài du lịch tiện thể đi xem tình trạng sức khỏe của vợ thế nào. Anh muốn vợ có những tháng ngày hạnh phúc.
5 năm làm khổ vợ, coi vợ không bằng coi ở trong nhà. Vậy mà đến ngày anh thức tỉnh nhận ra sai lầm thì đã quá muộn rồi. Giờ anh chỉ biết trân trọng từng phút, từng giây bên vợ. Mỗi lần nhìn vợ là anh lại đau đớn vô cùng, vì anh mà vợ mới thành ra thế này. Anh là kẻ tồi, một thằng chồng vô trách nhiệm.
Theo Một Thế Giới
Cuộc điện thoại lúc nửa đêm của bồ và hành động khôn ngoan của vợ
Em cứ cho anh ấy ngủ tạm một đêm. Sáng mai tỉnh rượu anh ấy sẽ tự về. Giờ mẹ con chị đang ngủ trong chăn ấm rồi, chị không có nhu cầu đi ra ngoài lúc này nữa em ạ.
Đêm ấy khi chị đang say giấc cùng cậu con trai 4 tuổi thì nhận được cú điện thoại từ một số máy lạ. Chồng chị không có nhà, anh làm ca 2 mà chẳng hiểusao tới lúc đó vẫn chưa về. Có lẽ anh lại tạt ngang tạt dọc đâu đó. Đến hồi chuông thứ hai chị mới nhận cuộc gọi. Đầu máy bên kia một giọng nữ cất lên:
- Chị đến số nhà X, đường Y đón chồng về đi này. Anh ta say quá cứ đòi ngủ ở nhà em.
Chị không khỏi bàng hoàng nhưng cũng bình tĩnh ngay sau đó. Chị biết chồng mình tan ca đã đến chỗ bồ. Đau nhưng chị vẫn cố cứng.
- Em cứ cho anh ấy ngủ tạm một đêm. Sáng mai tỉnh rượu anh ấy sẽ tự về. Còn nếu không về được thì chị cho anh ấy đi luôn. Giờ mẹ con chị đang ngủ trong chăn ấm rồi, chị không có nhu cầu đi ra ngoài lúc này nữa em ạ.
- Chồng chị đi với gái mà chị vẫn bình thường như vậy được sao. Chị không sợ mất chồng à.
Mất được thì là cái may của đời chị, nhưng chị thấy gái cũng khó giữ chân được chồng chị một chỗ lắm. (Ảnh minh họa)
- Mất được thì là cái may của đời chị, nhưng chị thấy gái cũng khó giữ chân được chồng chị một chỗ lắm. Em không phải người đầu tiên gọi cho chị trong đêm thế này đâu. Khéo đêm mai lại có cô khác gọi cho chị giống em đêm nay ấy thôi mà.
Chị cúp máy, có lẽ cô ả đầu máy bên kia tức tối lộn tiết gọi thêm vài cuộc nữa nhưng chị đã để máy chế độ im lặng, chẳng quan tâm. Thực ra giờ chị sống với chồng chẳng qua cũng là để con có bố, chứ có còn tình cảm gì nữa đâu.
Sáng hôm sau chị dậy sớm nấu nướng cho con ăn và chuẩn bị đi làm như mọi khi thì thấy anh lững thững bước về nhà. Chị không nhắc tới câu nào về chuyện đêm qua, vẫn tỏ ra bình thường hỏi anh có muốn ăn gì không để chị chuẩn bị nhưng anh lắc đầu.
Chị nghĩ anh sẽ lên phòng ngủ một giấc đến trưa như mọi khi nên cho con ăn xong chị xách đồ đi làm rồi tiện đưa con đi học. Không ngờ anh bảo: "Em đưa con đi học rồi quay về đây mình nói chuyện một chút. Anh cần nói chuyện nghiêm túc".
Nghe chồng nói có vẻ nghiêm túc thật, chưa hiểu có chuyện gì song chị cũng đồng ý. Chị quay trở về anh vẫn ngồi ở bàn giữa nhà:
- Anh nói gì thì nói đi, em chỉ xin nghỉ làm buổi sáng thôi.
- Đêm qua cô ta gọi cho em đúng không?
- Đúng rồi, thì sao? Hôm nay anh định chuyển đến nhà cô ta sống cùng luôn à. Thế anh dọn đồ đi luôn đi, đằng nào anh cũng chỉ coi cái nhà này như cái nhà trọ, tháng tháng đưa tiền nuôi con giống kiểu đóng tiền phòng thôi mà.
- Sao em nặng lời như thế. Chúng mình vẫn là vợ chồng mà.
- Xin lỗi, từ lâu em đã xác định mình không có chồng rồi. Giờ em nhường chồng luôn cho cô ta, cô ta đỡ phải mang tiếng giành chồng.
- Anh biết anh sai rồi. Anh với cô ấy cũng chưa có gì cả. Cô ấy nói không muốn làm kẻ thứ 3 khi biết anh đã có vợ con. Đêm qua anh cố tình đến đó và uống say, cô ấy không làm thế nào được nên gọi em đến đón vì sáng nay cô ấy sẽ trả phòng. Anh tỉnh dậy, cô ấy đi rồi. Cô ấy để lại cho anh vài dòng.
Anh biết anh sai rồi. (Ảnh minh họa)
- Vậy mà em cứ ngỡ cô ta hót luôn anh đi theo. Hóa ra cô ta vẫn còn tỉnh lắm. Đúng là gái có nghề.
- Anh biết anh sai rồi, em tha lỗi cho anh nhé. Anh hứa sẽ sống tốt hơn với con và em.
Chẳng biết cô bồ dạo đó của chồng chị có phải là người tử tế đến thế không nhưng có điều không thể phủ nhận là sau đó anh thay đổi hẳn. Yêu thương chăm sóc vợ con hơn và đặc biệt không bao giờ gái gú nữa.
Đã 5 năm trôi qua kể từ cái đêm hôm đó nhưng tờ giấy cô ấy ghi lại vài dòng cho chồng chị thì chị vẫn còn giữ, trong đó có câu. "Em sợ vợ anh lắm, nên nếu có lần nữa gặp lại em cũng không bao giờ cho anh vào nhà mình đâu. Anh đừng có dại mà đánh mất người vợ như thế".
Theo Một Thế Giới
Cuộc điện thoại lúc nửa đêm trong nhà vệ sinh đã mang đến cho tôi cú sốc không ngờ Nửa đêm, cổ họng đau rát mới khiến Mai tỉnh giấc. Đưa tay sang bên cạnh, Mai thoáng ngỡ ngàng khi không thấy Hùng đâu. Ai cũng khen Mai tốt số khi lấy được Hùng, vừa đẹp trai lại còn tài giỏi, biết quan tâm, yêu thương vợ. Người ta vẫn chẳng thường nói hôn nhân là nấm mồ của tình yêu đó...