Cuộc điện thoại lúc nửa đêm của chồng đã giúp tôi tìm được hạnh phúc đích thực
Dương với lấy điện thoại đi ra ngoài. Không kiềm chế được nỗi ghen tị, ấm ức nên cô đã trở dậy theo dõi Dương. Và trái tim cô như có ai bóp nghẹn trước từng lời Dương nói.
Trái tim cô như có ai bóp nghẹn trước từng lời Dương nói. (Ảnh minh họa)
Cô là người phụ nữ tham vọng, nếu cô đã muốn có thứ gì thì sẽ bằng mọi giá có được nó, và tình yêu cũng không ngoại lệ. Khi biết Dương – người con trai cô yêu tha thiết đang có mâu thuẫn với người yêu, cô đã lập tức cho rằng đó cơ hội “ngàn năm có một” để cô đoạt lấy anh về cho mình. Trong một lần Dương say mèm vì đau khổ khi phải chia tay người yêu, và tới tìm cô để trút bầu tâm sự , cô đã lợi dụng hoàn cảnh đó để có được anh.
Sau lần đó, Dương luôn mang mặc cảm có tội với cô, và khi cô thông báo mình đã có thai, Dương liền gọi điện về nhà báo cưới. Bản thân cô lúc đó vừa vui mừng nhưng lại vừa xót xa. Cô mừng vì mục đích đã đạt được nhưng cũng xót xa cho số phận mình bởi có lẽ, Dương lấy cô chỉ vì cái thai trong bụng. Cô lưỡng lự khi Dương ngỏ lời cầu hôn, chiếc nhẫn trong tay anh chẳng phải cô luôn khao khát có được hay sao . Vậy mà khi nó sắp là của mình, cô lại không thể khiến bản thân chấp nhận bởi cuộc hôn nhân này là do cô dùng thủ đoạn mà có chứ không phải do tình yêu đích thực tạo nên. Nhưng nếu không lấy Dương, cô biết làm sao với cái thai trong bụng. Cô không nhẫn tâm bỏ đi giọt máu của mình. Cô thật sự hối hận khi đã hàng động mù quáng, sốc nổi.
Video đang HOT
Dường như Dương hiểu được suy nghĩ của cô, anh không hứa sẽ quên được người yêu cũ ngay lúc này nhưng anh hứa sẽ mang hết khả năng của mình để khiến mẹ con cô có được hạnh phúc. Cô chẳng còn cách nào khác nên đã đồng ý kết hôn với Dương vì danh dự, vì gia đình và cũng bởi Dương là người đàn ông cô yêu. Dù vậy nhưng lòng cô vẫn có cảm giác bất an, liệu cô có được một cuộc hôn nhân hạnh phúc khi nó không được xây dựng trên tình yêu? Và cuối cùng, cô cũng có được câu trả lời khi đọc được những dòng tin nhắn bí mật của Dương gửi cho người yêu cũ.
Đám cưới được tổ chức khi cái thai trong bụng cô đã tròn 4 tháng. Về làm dâu nhà Dương, chưa khi nào cô để bố mẹ chồng phiền lòng nên mọi người ai cũng quý mến cô. Sau khi kết hôn, cô tự biết bản thân mình là người có lỗi nên chưa bao giờ cô lên tiếng cằn nhằn hay ghen tuông mỗi khi Dương vô tình nhắc về quá khứ và người yêu cũ. Lòng cô biết rõ Dương vẫn còn nhớ tới người yêu cũ nhiều lắm và tiếc nuối vô cùng cho cuộc tình dang dở. Không biết bao đêm cô khóc tới ướt đẫm gối chỉ vì nghe thấy Dương gọi tên người yêu cũ trong mộng mị, vô thức. Nhưng với cô bây giờ, đứa con mới là quan trọng. Cô hiểu ngườiphụ nữ dù có tham vọng tới đâu thì cũng trở nên yếu mềm và dịu dàng khi mang thêm một sinh linh bé nhỏ trong mình. Vì sau khi cưới, bụng bầu của cô cũng đã khá to nên chuyện vợ chồng của cô và Dương gần như không có. Cô cảm thấy tình cảm của Dương dành cho cô chỉ đơn thuần như hai người bạn. Cả cái cách Dương quan tâm, chăm sóc cô, cô cũng nghĩ chỉ là vì trách nhiệm.
Chỉ còn một tháng nữa là tới ngày sinh thì cô vô tình phát hiện ra bí mật mà Dương vẫn luôn che giấu bấy lâu nay.
Dạo gần đây, mỗi khi đi làm về, cô thường thấy Dương ra ngoài gọi điện thoại cho ai đó rất lâu rồi mới vào nhà. Không những thế, hương nước hoa phụ nữ còn vương lại trên áo của Dương cũng khiến cô nảy sinh nghi ngờ. Có khi nào Dương đang lén lút hẹn hò với người yêu cũ. Giọt nước mắt của cô cứ thế lăn dài, cô biết đã đến lúc mình phải trả giá cho sự tham vọng mù quáng của mình.
Đêm hôm đó, cô thao thức mãi không thể ngủ được. Mặc dù không thể có được tình yêu Dương nhưng cô rất mãn nguyện với cuộc sống hiện tại. Cô thực sự sợ một ngày nào đó cô sẽ mất đi hạnh phúc này mãi mãi. Đang trằn trọc thì thấy điện thoại của Dương sáng, mặc dù anh đã tắt chuông, bản tính tò mò và ích kỉ đã khiến cô không thể kìm lòng. Cô định với lấy điện thoại nhưng Dương đã nhanh tay hơn cô. Anh với lấy điện thoại, nhẹ nhàng rời khỏi giường chắc vì không muốn cô tỉnh giấc. Nhưng cô nào có ngủ được, lại thấy Dương có hành động lén lút như vậy, cô không kiềm chế được nỗi ghen tị và ấm ức nên đã trở dậy theo dõi Dương. Và trái tim cô như có ai bóp nghẹn trước từng lời Dương nói:
- Xin lỗi em, chúng ta đã không thể quay lại như xưa được nữa. Anh đã có gia đình, con trai anh cũng sắp trào đời. Vợ anh là người phụ nữ hiểu chuyện, cô ấy đã tin tưởng mà đồng ý làm vợ anh khi anh chưa thực sự yêu cô ấy, thế nên anh sẽ không bao giờ để cô ấy phải thất vọng với quyết định của mình. Vợ con anh bây giờ mới là tất cả. Anh không muốn níu kéo quá khứ rồi bỏ lỡ hiện tại và tương lai. Nếu em muốn, chúng ta vẫn có thể là bạn”.
Mắt cô nhòe đi, tai cô không còn nghe rõ nữa. Người không tin tưởng vào cuộc hôn nhân này không phải là Dương mà là cô. Cô thấy mình có lỗi khi đã nghi ngờ vào tình yêu và sự thay đổi của Dương. Giờ thì cô đã hiểu, vợ chồng cô đến với nhau không phải bằng tình yêu nhưng cô tin rằng cô và Dương sẽ hạnh phúc bên nhau mãi mãi nhờ tình nghĩa bền chặt và sự chân thành vì nhau.
Theo blogtamsu
Sống độc thân, có gì là sai?
Mỗi người đều có quyền lựa chọn cho mình một con đường sống khác nhau,hãy tin rằng em đang đi đúng đường cho dù con đường đó thật không dễ dàng...
Em vẫn nhớ như in ánh mắt của bố, của mẹ và của tất cả mọi người nhìn em khi em tuyên bố rằng suốt cả cuộc đời này em sẽ ở vậy. Em biết họ buồn nhiều lắm, khuyên nhủ nhiều lắm, nhưng biết sao được đây khi mà em đã quyết định là sẽ không thay đổi. Từ khi sinh ra em đã vậy rồi, ngang bướng và chỉ thích làm theo ý của mình, bố mẹ đánh mắng em cũng chỉ lặng lẽ khóc và chịu đựng. Em không nhận mình là một cô gái mạnh mẽ càng không cho mình quá giỏi giang. Em bình thường, yếu mềm như những người con gái khác. Chỉ là em không muốn chung sống cùng ai trọn đời, không muốn phải ràng buộc vào một mối quan hệ nhất định nào đấy.
Em chỉ muốn tự do, muốn được sống, được làm những gì mình thích. Người ta nói có phải em đi học xa nhà, ra chốn đô thị hiện đại mà đua đòi theo lối sống của phương Tây, của mấy người ngoài đó không? Nếu không phải như vậy cớ làm sao em lại muốn một mình đơn độc đi trên con đường đời ấy, cớ gì em lại nhất quyết không chọn cho mình một bến đỗ hạnh phúc và chấp nhận cuộc sống bình thường như bao người con gái khác. Tại sao em lại cứ phải làm khổ mình trong khi em có quá nhiều sự lựa chọn, đâu phải không ai yêu em, đâu phải không ai muốn lấy em. Vậy vì lý do gì mà em lại quyết định như thế hả em, vì sao lại khiến cho gia đình và những người yêu thương em phải buồn.
Đơn giản vì em thật sự thấy cuộc sống hiện tại vô cùng thoải mái, em vẫn đang làm việc đang sinh hoạt vô cùng điều độ đó sao?. Khi buồn em đi chơi, tụ tập bạn bè, em có vô vàn cách khác nhau để không phải dựa dẫm vào bất kỳ ai, hay bất kỳ người đàn ông nào cả. Em là một cô gái độc lập, có thể tồn tại giữa dòng đời xô đẩy này, hơn nữa em còn thấy vui vì những gì em đã và đang làm được. Chẳng phải em vẫn đang cống hiến hết mình cho đời cho đất nước đó hay sao? Vậy mà sao không ai ủng hộ cho quyết định của em, không ai đứng về phía em?
Em đã 28 tuổi rồi, giờ này để nói yêu có lẽ là điều gì đó còn xa sỉ hơn cả những thứ đắt tiền khác. Liệu rằng em có tìm được hạnh phúc thật sự hay cũng chỉ là những tình cảm thoáng qua, phút chốc vụt tan biến mất đi. Em hoàn toàn không muốn, không cần đến những tình cảm ấy. Em thấy rất ổn khi không có ai bên cạnh chăm sóc, lo lắng, em vẫn có thể tự lo cho cuộc sống của mình, vẫn thấy hạnh phúc đong đầy đó thôi.
Vì thế quyết định ấy của em, em đã suy nghĩ rất kĩ rồi, em đã thật sự trưởng thành để có thể tự lo cho cuộc đời của mình. Và em mong em cũng sẽ được đồng ý, được ủng hộ như trước kia mọi người đã từng ủng hộ em...
Theo Guu
Chúng ta gặp nhau một lần cuối có được không? Gặp lại rồi, anh có thể tạm biệt nỗi nhớ em và hiểu rằng em đã tìm được hạnh phúc của chính mình. Sau chia tay, cuộc sống của mỗi người đều rẽ sang một hướng khác, không còn tồn tại hình ảnh của nhau trong từng lớp thời gian mỗi ngày. Cả anh và em, đều đã từng rất buồn, rất hụt...