Cuộc điện thoại lạ giữa đêm: “Cô ra cổng nhận…quà ngay”
Vừa mừng vừa lo, Khuê cũng thấy sờ sợ. Nhưng nhắc đến chồng là tim cô bỗng đ.ập thình thịch, thôi thì cô cứ liều ra cổng gặp người đàn ông đó xem sao. Có gì Khuê đã thủ sẵn con dao nhỏ ở sau lưng rồi.
Đã 3 năm kể từ ngày chồng Khuê đi xuất khẩu lao động chưa về. 3 năm Khuê ở nhà vất vả, héo mòn một mình chăm các con không có sự giúp đỡ của Hải – chồng Khuê.
Hôm nay cũng đã là 27 Tết rồi, cô cũng sắm sửa đủ mọi thứ đón Tết. Nhìn các con vô tư nô đùa mà cô cười ra nước mắt, Tết đoàn viên sum họp mà sao gia đình cô vẫn mãi thiếu bóng dáng chồng thế. Anh chẳng thể biết mấy cái Tết vừa cô, đêm giao thừa nào cô cũng ra ban công nhìn về nơi xa xăm và khóc vì tủi thân.
Ba năm nay chồng đi không chút tin tức gì về nhà, hàng xóm láng giềng nhắc nhở cô ” Có khi thằng Hải có vợ bé bên đấy rồi cũng nên, đàn ông thiếu hơi phụ nữ là ngoại tình ngay”. Khuê không dám tin điều đó là thật, cô vẫn hi vọng chồng mình giữ thân và không gái gú như họ từng nghĩ. Cô chỉ lo và sợ chồng có chuyện gì mà thôi, anh cứ bạt vô âm tín thế này cô không buồn sao được.
Hôm nay cũng là 28 Tết rồi, Khuê ngồi một mình gói bánh Trưng luộc. Nhà có 3 mẹ con chẳng ăn được nhiều, nhưng Khuê vẫn thích bày vẽ ra gói bởi vì cô muốn nhớ lại 3 năm về trước, năm nào Tết 2 vợ chồng cô cùng hào hứng làm việc này.
Thôi thì cô cứ liều ra cổng gặp người đàn ông đó xem sao (ảnh minh họa)
Ngồi trông nồi bánh đến mãi hơn 2 giờ sáng cô mới tắt bếp. Đang loay hoang tìm cái rổ đựng bánh thì điện thoại trong túi reo. Cô vội lấy ra nghe xem đêm hôm ai lại gọi điện thế này.
- Alo, ai đấy ạ.
- Đây có phải số của cô Khuê không nhỉ?
- Dạ vâng, anh là ai tìm tôi có việc gì ạ.
- Tôi là bạn thân của anh Hải, anh đấy có nhờ tôi gửi cho cô một món quà Tết. Tiện ngang qua nhà cô tôi đưa luôn, cô đi ra cổng đi tôi đưa cho.
- Vâng. Cảm ơn anh, nhưng bây giờ tôi e là hơi bất tiện à. 2h sáng rồi, hay để đến sáng mai được không anh?
- Cô không ra là hối hận cả đời đấy. Tôi bận lắm, không ở lại đây được. Tôi chắc chắn món quà này khiến cô vô cùng bất ngờ đấy. Cô ra đi, tôi cho cô 1 phút nhé.
Video đang HOT
- Vâng. Thế anh cứ giữ điện thoại nhé. Tôi ra liền đây.
Vừa mừng vừa lo, Khuê cũng thấy sờ sợ. Nhưng nhắc đến chồng là tim cô bỗng đ.ập thình thịch, thôi thì cô cứ liều ra cổng gặp người đàn ông đó xem sao. Có gì Khuê đã thủ sẵn con dao nhỏ ở sau lưng rồi.
Ra đến cổng, Khuê thấy bóng người đàn ông đứng ở đó. Cô soi đèn pin ra thì người đó vội nói.
- Cuối cùng em cũng chịu ra rồi. Em bất ngờ lắm phải không?
- Là anh ư, là anh thật hay em đang mơ vậy. – Cô vừa cầm điện thoại nói vừa rưng rưng nước mắt khóc.
- Là chồng em thật đấy. Người chồng đi nước ngoài biệt tích 3 năm qua, giờ thấy ân hận đã trở về ăn Tết, sum họp với mẹ con em đây. Em có chấp nhận cho người đàn ông này bước vào nhà không?
Khuê tiến tới ôm chầm lấy chồng khóc thổn thức (ảnh minh họa)
Bỏ điện thoại xuống, Khuê tiến tới ôm chầm lấy chồng khóc thổn thức. Hải ra sức dỗ dành vợ nhưng cô không ngừng khóc được. Có lẽ giọt nước mắt này đã ngưng đọng lại trong trái tim Khuê bao lâu rồi, hôm nay gặp được chồng cô để mặc nó tuôn rơi.
Khuê đ.ấm thùm thụp vào ngực chồng vừa khóc vừa nói giọng hờn dỗi, trách móc.
- Anh tệ lắm. Anh biết 3 năm qua, em đã héo mòn đợi anh từng phút giây như thế nào không? Em cứ nghĩ là anh có…
- Có gì chứ? Vợ tha thứ cho anh nhé, anh biết mình là người chồng tồi, nên Tết này mới to gan dám dẫn xác về nhà chịu đòn của vợ đây. Hình như vợ đang luộc bánh Trưng đúng không? Thơm thế.
- Vâng. Để em kéo vali vào nhà giúp anh, các con ngủ hết rồi. Anh gầy quá, có phải sang bên đấy làm việc vất vả quá không anh?
- Không vợ à. Vì anh nhớ em nên mới mất ăn mất ngủ như vậy đó.
Tắm rửa, ngồi đêm sự cả đêm với nhau xong, vợ chồng Hải ngủ quên lúc nào không hay. Sáng hôm sau, các con nhìn thấy bố trở về chúng reo mừng rối rít. Vậy là Tết năm nay cả nhà Khuê đã được đoàn viên, sum vầy. Ngôi nhà vốn đã yên ắng, vắng tiếng đàn ông giờ lại trở lên vui vẻ, náo nhiệt hơn.
Từ hôm chồng về, mặt Khuê lúc nào cũng tươi như hoa. Có lẽ Hải về, là món quà Tết lớn nhất dành cho mẹ con Khuê.
Theo Một Thế Giới
Con rể sợ toát mồ hôi sau khi nghe cuộc điện thoại của mẹ vợ
Nghe xong điện thoại của mẹ vợ, Hưng toát mồ hột lo lắng. Lẽ nào bà đã biết chuyện đêm qua anh làm, nếu như vậy thì anh không sống nổi với bà rồi.
Vốn nổi tiếng là một ông chồng sợ vợ, và luôn nép vé trước gia đình nhà vợ. Thế mà chả hiểu Lan - chăm, giữ chồng kiểu gì mà Hưng vẫn có gan đi bồ bịch. Thường ngày ở nhà Hưng luôn tỏ ra là một người chồng thương, nghe lời vợ. Nhiều hôm mưa gió bão bùng vợ nói thích ăn thứ này thứ kia, là Hưng đội cả trời mưa đi mua cho vợ.
Ở công ty hễ có đợt cử cán bộ đi công tác xa ở đâu là Hưng xin đi liền. Với anh những chuyến đi như vậy thật tuyệt vời, không dễ gì anh thoát khỏi sự quản thúc của vợ. Vả lại chỉ có đi công tác thì Hưng mới có cơ hội gần các cô gái dịu dàng, n.óng b.ỏng được. Những lúc như thế, Hưng mới thấy mình là đàn ông thực sự.
May mắn sao công ty anh vừa cử nhân viên đi thực tế ngoài Bắc cuối năm, Hưng xung phong đi liền. Tối hôm trước đi anh phải cố gắng nịnh nọt, rồi phục vụ cô vợ của mình hết sức. Ngày hôm sau Hưng ra Bắc, anh liền tới khách sạn đặt phòng và tìm chân dài để tối vui vẻ ngay lập tức. Chả mấy khi trốn được vợ, anh phải tận hưởng hết mình mới được.
Chả mấy khi trốn được vợ, anh phải tận hưởng hết mình mới được (ảnh minh họa)
Tối sau khi đi thực địa về, Hưng nhanh chóng về khách sạn nghỉ ngơi. Thấy một cô em n.óng b.ỏng đang ngồi đợi mình trong phòng, Hưng phấn kích lao vào ôm hôn cô ta như hổ đói. Cả đêm hôm ấy, Hưng quên mất vợ mình và chỉ biết đến người đàn bà bên cạnh.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, cô nàng ấy đã rời đi từ lúc nào không hay. Vừa dậy thay đồ ra ngoài thì điện thoại réo lên. Hưng vội lấy ra nghe, trời là mẹ vợ anh gọi. Mỗi lần bà gọi cho anh, ắt hẳn sẽ có "biến" xảy ra. Lẽ nào mẹ vợ biết chuyện tối qua anh làm, nguy to rồi. giờ anh c.hết với bà chứ sống sao nổi nữa. Hưng cố trấn tĩnh lại bản thân, bình tĩnh nghe điện thoại.
- Mẹ ạ, sáng sớm mẹ gọi con có việc gì vậy? Con đang đi công tác ngoài Bắc, 2 hôm nữa con về ạ.
- Tôi biết rồi, anh không phải báo cáo. Nói cho anh biết tôi cũng đang ở ngoài Bắc cùng khách sạn anh ở luôn đấy. Nhanh qua đưa tôi đi gặp khách hàng, đừng tưởng trốn được ra đây anh thích làm gì thì làm nhé. Mọi việc anh làm tôi đều biết rõ hết đây.
- Dạ...mẹ ở phòng nào con qua liền đây ạ.
- Thôi anh khỏi phải qua, đọc tôi số phòng anh, tôi qua kiểm tra xem anh thế nào.
- Dạ....phòng con 607 ạ.
Thật đêm qua anh ngủ một mình không đấy? (ảnh minh họa)
Mẹ vợ nói kiểm tra, và biết tất cả những việc anh làm Hưng đ.âm lo sợ. Anh toát mồ hôi hột lo lắng, lẽ nào chuyện tối qua mẹ vợ cũng biết. Thế thì anh xong rồi, mẹ vợ anh đâu phải người hiền lành, bà sẽ làm ầm chuyện này và tống khứ anh ra khỏi căn nhà đó mất.
Vừa mê tơi dọn lại phòng và vứt hết đồ hôm qua dùng vào sọt rác, thì mẹ vợ Hưng đã bấm chuông. Hưng vội lấy tay gạt mồ hôi, trấn an lại bản thân ra mở cửa. Thấy sắc mặt dữ dằn, đầy vẻ hoài nghi của mẹ vợ Hưng thấy ghê ghê. Bà lao thẳng vào phòng nhòm từng ngõ ngách một. Hưng nín thở nhìn mẹ vợ kiểm tra. May quá, sáng nay cô gái đó đã đi sớm không thì anh toi rồi.
Thấy con rể không có dấu hiệu đưa gái về phòng, mẹ vợ Hưng quay ra hỏi dò anh một lần nữa khiến Hưng thót tim.
- Thật đêm qua anh ngủ một mình không đấy?
- Dạ...một mình con thôi mà mẹ. Mẹ và vợ con kinh như vậy làm sao con dám làm chuyện đấy ạ.
- Anh cứ coi chừng đấy, để tôi mà bắt được quả tang anh hú hí với đứa nào cứ liệu thần hồn đấy. Xuống đưa tôi đi gặp khách hàng ngay.
- Vâng ạ.
Mẹ vợ bước ra khỏi phòng Hưng mới thở phòng nhẹ nhõm an tâm. Như vậy là thoát rồi, suýt chút nữa là lộ hết. Không ngờ mẹ vợ anh ghê gớm thật, theo sát anh từng cự ly một. Thôi từ giờ về sau anh xin khiếu cái tật ăn vụng, một lần suýt c.hết cũng đủ anh sợ mất mật rồi. Thôi thì anh lại về làm ông chồng ngoan của vợ cho nó an phận vậy.
Theo Một Thế Giới
Chiếc máy thu âm giấu kín lật tẩy bí mật tày đình của chồng Thế nhưng đến đoạn gần cuối, tôi ngỡ ngàng khi nghe cuộc điện thoại bí mật của chồng với một người đàn bà khác. Tôi lấy chồng đến nay đã được 6 năm. 6 năm, không dài nhưng cũng đủ để cả hai nếm trải đủ mọi cảm giác đắng cay, mật ngọt của cuộc đời. Tôi đến với anh ấy khi cả...